Copy mối tình đầu - Chương 54

Tác giả: Hoa Thanh Thần

Món quà thứ hai đến từ địa ngục
(1)
Những này sau đó mọi thứ bình thường trở lại.Hàn Tú luôn hận mình không thể ở bên cạnh Tiểu Thất mọi thứ mọi nơi. Anh đi đến đâu là ánh mắt lại hướng về phía đó, bởi vậy, ánh mắt "Ngây ra vì tình" của cô thường bị các thím, các dì có cặp mắt tinh tường sắc bén trong công ty phát hiện.
Người ta thường nói phụ nữ - dù là người phụ nữ thông minh nhất, một khi đã rơi vào vòng xoáy tình yêu thì đều trở nên ngốc nghếch, không biết từ lúc nào để cho người đàn ông xâm chiếm toàn bộ thế giới của mình, đạt tới cảnh giới không cần quan tâm tới mọi người xung quanh nữa. Hàn Tú cũng vậy, dù đang ngồi trong phòng làm việc nhưng cô không thể nào không nhớ về anh được.
Đang nghịch ngợm chiếc hộp danh thi*p trong tay, Hàn Tú bất chợt bị thu hút bởi một tờ danh thi*p có mùi hương dịu dịu. Đó là tấm danh thi*p của Alice- người phụ nữ cao quý và ưu tú, hình tương mà cô có phấn đấu cả đời, cô cũng chẳng thể nào đạt tới nổi.
Hàn Tú đang nghĩ cô có nên biến B&G thành khách hàng của mình không thì điện thoại bỗng dưng đổ chuông.
Nhìn vào màn hình cô thấy một số điện thoại lạ. Sau vài giây ngập ngừng, cô bắt máy: "Alo! Công ty Đại Chúng Bảo Thiết xin nghe."
"Hàn tổng à! Lúc nào thì cô thả Tiểu Thất đến chỗ tôi làm việc thế?". Chính là Alice.
Hàn Tú ngạc nhiên, sau đó cười nói: "Không biết đây có phải là duyên phận không nhỉ, tôi đang nghĩ đến chị thì chị lại gọi điện thoại đến. Chị nói tôi thả Tiểu Thất đến chỗ chị là làm việc là có ý gì vậy?"
"Cô nhớ đến tôi thì tốt. Chỉ sợ cô không nhận ra tôi là ai thôi. Tôi là một người rất thẳng thắn nên tôi sẽ nói chuyện chính luôn, tôi gọi đến để bàn chuyện làm ăn với cô"
"Chuyện làm ăn?" Hàn Tú nghĩ đến ngay dự tính của mình khi nãy, phải chăng dạo này, vận may của cô đang trên đà khởi sắc?
"Tôi đã bàn bạc với bộ phận hậu cần bên công ty của chúng tôi và quyết định, bắt đầu từ tháng sau, việc dọn dẹp vệ sinh bên công ty tôi sẽ do bên công ty cô đảm nhiệm. Đổi lại, phải chăng Hàn tổng cũng nên để Tiểu Thất sớm đến làm việc tại trung tâm nghiên cứu và phát triển sản phẩm mới của B&G?". Giọng nói Alice nghe ra vô cùng vui vẻ.
Người phụ nữ này đúng là rất lợi hại.
"Ngải tiểu thư, chị đang đùa phải không? Chị làm thế này khác nào tranh ςướק nhân tài của chúng tôi chứ!". Tiểu Thất của cô đúng là vẹn sắc toàn tài. Lúc nào anh cũng chịu thương chịu khó, chưa bao giờ than vãn lấy một câu. Chỉ cần xem sách dạy nấu ăn, anh đã nấu được những món ngon hảo hạng. Trong vòng một tháng ngắn ngủi đã giúp cho Sam Sam kiếm lời trong cổ phiếu. Từ khi anh tới làm việc Đại Chúng Bảo Khiết đã có thêm rất nhiều rất nhiều đơn đặt hàng mới của chị em phụ nữ. Anh còn hiểu biết về Trung Tây y, tuy trong mắt cô anh chỉ là một thầy lang không bằng cấp, nhưng cảm mạo, sốt cao, bong gân, anh đều có thể chữa được, thỉnh thoảng còn mát-xa xoa Ϧóþ cho các chú, các bác, các dì, các thím ở khu chợ lớn... Tiểu Thất rất được yêu quý vì nhờ anh mọi người đỡ biết bao tiền bạc đến các bệnh viện lớn, vì thế họ thường cho nhà cô rau củ quả. Nhưng điều làm cô thấy kinh ngạc nhất chính là anh có thể biến thứ cao vừa hôi vừa đen đó thành mỹ phẩm, đến bây giờ ngay cả chủ công ty mỹ phẩm trứ danh cũng đến chỗ cô tuyển dụng nhân tài.
Tiểu Thất quả là báo vật tuyệt thế, một người đàn ông hoàn hảo.
"Tôi không đùa đâu! Tranh ςướק nhân tài ư? Cứ coi là vậy đi, Tiểu Thất đầu óc đơn giản mà cứng rắn, tôi đã nói với cậu ấy bao nhiêu lần rồi mà lần nào cũng bị từ chối thẳng thừng. Cậu ấy nói không muốn rời công ty cô hay nói chính xác hơn là cậu ấy không nỡ rời xa cô. Nếu cô gật đầu đồng ý, cậu ấy nhất định sẽ đến B&G làm việc. Cậu ấy bảo phải giúp cô kiếm thật nhiều tiền đề khiến cuộc sống của cô thấy thoải mái hơn đôi chút, khỏi phải ngày nào cũng mệt mỏi như bây giờ. Cậu ấy còn muốn nấu cơm cho cô hàng ngày, cùng cô sống cuộc sống vui vẻ hạnh phúc. Cậu tiểu tử này, haizz, tôi cũng chẳng biết phải thuyết phục cậu ấy như thế nào nữa. Trên thế giới này, đàn ông kiếm tiền không phải để phục vụ cho phụ nữ và trẻ con sao? Để cho phụ nữ trên toàn thế giới dùng mỹ phẩm do cậu ấy sáng chế lại còn sợ kiếm được ít tiền ư? Tôi nói cô đừng giận, cô đường đường là bà chủ của một công ty trong khi bạn trai cô phải ra ngoài làm vệ sinh cho nhà người ta, còn ngày ngày nấu cơm, dọn dẹp, giặt quần áo, làm việc nhà cho cô nữa, những chuyện này không tốt chút nào đâu. Người đàn ông phải có sự nghiệp riêng của mình chứ, như vậy mới được gọi là đàn ông. Cô đừng làm cho tài năng của Tiểu Thất bị mai một, phí phạm, đừng ngăn cản cậu ấy phát triển sự nghiệp..." Alice thao thao bất tuyệt một tràng dài.
Lúc đầu, Hàn Tú lắng nghe rất nghiêm túc bài diễn văn của Alice, nhưng từ khi chị ấy nói: "Cậu ấy bảo phải giúp cô kiếm thật nhiều tiền đề khiến cuộc sống của cô thấy thoảii mái hơn đôi chút, khỏi phải ngày nào cũng mệt mỏi như bây giờ. Cậu ấy còn muốn nấu cơm cho cô hàng ngày, cùng cô sống cuộc sống vui vẻ hạnh phúc." Thì người cô cứng đờ lại, ngay cả hít thở dường như cũng trở nên quá khó khăn. Cùng với niềm hạnh phúc đang dâng trào là nỗi xót xa đau đớn. Cảm giác này cứ bám riết lấy từng tế bào trên người cô, nỗi đau truyền tới tận từng đầu ngón tay, suýt chút nữa thì không cầm nổi điện thoại.
Những ngày gần đây, quan hệ giữa cô và Tiểu Thất ngọt ngào, hạnh phúc, toàn nằm ngoài tưởng tượng, thế nhưng thỉnh thoảng, cô vẫn cảm thấy hoảng hốt, sợ hãi. Cũng giống như lần trước đi siêu thị cùng anh vậy, anh nói cả đời chỉ muốn nấu cho một người là cô thôi, những lời của Alice vừa rồi đã khiến cho Hàn Tú bất an, lo sợ.
Vẫn biết rằng anh chẳng hề hợp với công việc dọn vệ sinh một chút nào, nhưng cô vẫn yêu cầu anh làm, hơn thế, anh còn chấp nhận một cách vô điều kiện, không ca thán nửa lời. Cô thật lòng không muốn để anh đi nơi khác làm việc, không chỉ vì lưu luyến không thể rời xa mà còn vì sợ hãi như bốn năm về trước, một khi anh đã ra đi thì sẽ không bao giờ thuộc về cô nữa.
Có phải cô đã quá ích kỉ?
Rốt cuộc cô thiếu niềm tin về chính mình hay lo lắng về tình yêu của anh?
Hàn Tú mím môi, nói: "Đợi chút nữa Tiểu Thất quay về, tôi sẽ hỏi thử anh ấy xem sao. Dù anh ấy muốn thế nào tôi cũng sẽ tôn trọng quyết định của anh ấy. Còn về việc hợp tác giữa hai công ty, tôi nghĩ mình cũng nên cũng cấp đầy đủ thông tin tư liệu về Đại Chúng Bảo Khiết cho bên chị. Tôi không muốn coi Tiểu Thất là hàng hóa trao đổi tiền bạc và lợi ích."
Alice bật cười: "Quả nhiên Tiểu Thất không nhìn lầm người. OK vậy tôi không làm phiền cô nữa. Hoan nghênh công ty cô ngày mai đến giới thiệu dịch vụ. Bye Bye!"
"Bye Bye!" Hàn Tú cầm điện thoại trên tay, cả má và tai đều đỏ ửng lên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc