Ngày…tháng…năm…
Hoàng tử và công chúa của bố mẹ,
Có lẽ khi các con đọc được lá thư này thì bố mẹ đã không còn nữa. Tường Luân và Carey đừng buồn. Dù bố mẹ không còn có thể ở bên chăm sóc cho 2 anh em Carey nữa nhưng ở trên cao, chúng ta sẽ luôn dõi theo từng bước chân của các con. Tường Luân nhớ phải luôn bảo vệ công chúa út đấy. Hai con phải sống thật tốt vào nhé, luôn giúp đỡ và ở bên cạnh nhau, nghe chưa? Có lẽ các con sẽ thắc mắc tại sao bố mẹ có thể nhìn thấy tương lai mà vẫn tiếp tục dẫn thân vào cái ૮ɦếƭ. Đó là định mệnh các con ak. định mệnh không cho chúng ta tiếp tục gắn bó hay tham dự các mốc quan trọng trong cuộc đời của Hoàng tử và Công chúa nữa. Số phận đã an bài vậy, lịch sử không thể thay đổi. Hai con nếu có thể thì hãy rời xa thế giới pháp thuật này trước khi bị ám hại. Luôn khiêm tốn và đừng tỏ ra mình tài giỏi. Các con sẽ không bao h biết điều đó sẽ gây ra tai hại cho các con như thế nào đâu. Học viện Dracate có 1 bí mật, Thế giới pháp thuật này cũng có 1 bí mật, Bộ cũng vậy. Mọi thứ đều có 1 bí mật, ngay trước mắt các con lúc này cũng đang có 1 bí mật đấy. nếu 1 ngày nào đó các con có duyên khám phá ra bí mật này thì nhớ phải cẩn thận. Cẩn thận với mọi quyết định của mình. Vì điều đó sẽ quyết định sự sống hay cái ૮ɦếƭ cho hai con.
Bố mẹ xin lỗi vì sẽ không được chứng kiến ngày Tường Luân và Carey lập gia đình. Nhưng bố mẹ tin rằng sự lựa chọn của các con là chính xác. Hãy hạnh phúc nhé, hãy cười thay cho bố mẹ. Bố mẹ yêu 2 con rất nhiều. Bố mẹ cũng xin lỗi vì trong khoảng thời gian qua đã không dành nhiều thời gian cho những bảo vật vô giá của bố mẹ. Bố mẹ xin lỗi vì đã để các con phải sống cô đơn, không có tình yêu thương và sự quan tâm của bố mẹ. bố mẹ xin lỗi vì đã để cho hai con phải bắt đầu 1 cuộc sống tự lập quá sớm. Bố mẹ xin lỗi vì đã không cho các con 1 cuộc sống hồn nhiên, vô tư, không phải lo âu, suy nghĩ như những đứa trẻ bằng tuổi. Bỗ mẹ xin lỗi vì đã để lại cho các con những trọng trách nặng nề, xin lỗi vì đã khiến các con phải gánh vác thay. Bố mẹ có quá nhiều điều cần phải nói xin lỗi nhưng giây phút này lại chẳng biết nên nói gì, viết gì. Cuối cùng bố mẹ muốn các con biết rằng 2 con là tất cả những gì bố mẹ có. Bố mẹ rất hạnh phúc và tự hào vì có Tường Luân và Carey là con của mình. Bố mẹ yêu các con rất nhiều
Yêu các con
Bố mẹ”
Tường Vi không cầm nổi nước mắt mà khóc oà lên nức nở.
- Con ghét bố mẹ. Tại sao bố mẹ lại bỏ rơi hai anh em con mà bỏ đi như thế. Con ghét bố mẹ, sao viết lá thư này mà không bao h tự mình nói ra điều đó với con và anh Tường Luân. Con ghét bố mẹ vì bố mẹ không ở bên con, cho con những lời khuyên khi con cần. Con ghét bố mẹ, vì bố mẹ yêu chúng con nhiều như thế mà từ trước đến h con vẫn chưa nói con yêu hai người nhiều như thế nào. Bố ẹm đã không bao h cho con thêm cơ hội để thực hiện việc đó. Con ghét mình vì con đã bỏ lỡ mất cơ hội đó rồi, huhuhu oaoaoa hức hức hức hixhixhix
- Tường Vi, bình tĩnh nào. đừng khóc nữa - Triết Vũ bối rối không biết làm thế nào để giúp Tường Vi ngừng khóc lại
- Triết Vũ ơi, huhuhu oaoaoa…. bố mẹ mình…. - Tường Vi càng khóc thảm thiết hơn, gương mặt xinh đẹp sũng nước mắt. mũi Tường Vi cũng ửng đỏ cả lên.
- Tường Vi, nếu cậu không bình tĩnh thì mình không thể cho cậu xem tiếp bí mật của bức thư này đâu - Triết Vũ chơi cú chót. mong nó giúp Tường Vi lấy lại trạng thái cân bằng đón nhận tin tiếp theo
- Cậu hức hức nói vậy là sao? - Tường Vi bắt đầu cố kìm nén cơn khóc đang trào trong lòng
- Chẳng phải bố mẹ cậu đã nói là mọi thứ đều có 1 bí mật. ngay trước mắt cậu cũng đang có 1 bí mật sao? - Triết Vũ cười đau khổ
- mình không hiểu? bí mật gì? chẳng lẽ là bí mật về việc Bộ đã làm hại bố mẹ mình uk? - Tường Vi vẫn còn tỉnh táo lắm. Cô đã ngừng khóc hẳn. một sự cố gắng đáng nể
- Cài này mình tìm được 1 tháng sau khi cậu biến mất lúc quay về thế giới hiện tại từ 38 năm trước. Nhưng phải mất cả năm trời mình mới khám phá ra bí mật này. đó là 1 sự tình cờ. mà theo như bố mẹ cậu nói là có duyên. Có lẽ bố mẹ cậu không dám viết thẳng vào đây vì sợ nó lọt vào tay của những kẻ xấu. Vì vậy bố mẹ cậu đã dùng 1 loại mực pháp thuật, nếu sử dụng thuốc biến hình hất vào thì mới có thể nhìn thấy nội dung tiếp theo. Có lẽ bố mẹ cậu đã tính cả rồi. loại thuốc này năm hai đại học mới được học. nghĩa là bố mẹ cậu hi vọng hai người sẽ phát hiện ra nó khi 2 người đã đủ lớn để biết nên làm gì tiếp theo. sau 1 năm tìm lời giải đáp, mình đã phải bỏ cuộc thì một hôm, lúc cất lá thư này đi ,mình vô tình làm đổ thuốc biến hình lên đó. mình mới tìm được đáp án cần tìm - Triết Vũ từ tốn giải thích
- Là cái gì? bí mật đó… - Tường Vi sửng sốt và không thể nói hết lời
- Từ từ, mình sẽ làm cho cậu thấy ngay - Triết Vũ với tay lấy lọ thuốc nhỏ trên bàn và hất vào lá thư - Chờ 1 chút, tí nữa lá thư này khô, những gì cậu cần phải nhìn sẽ hiện lên thôi. đừng vội
- Triết Vũ ak… - Tường Vi gần như nín thở
- Đừng vội, Tường Vi. cậu sẽ thấy mà - Triết Vũ tạo lửa để hơ lá thư cho nhanh khô. Sau một lúc cuối cùng Triết Vũ cũng đưa trả lại lá thư cho Tường Vi - cậu xem đi. sau đó mình sẽ kể tiếp cho cậu nghe. những bí mật còn lại.
Tường Vi nhận lá thư mà không dám thở mạnh.lá thư trắng trơn, nôi dung cũ của bức thư đã hoàn toàn biến mất. những dòng chữ bắt mới đầu xuất hiện dần dần…