Công Chúa Hoa Tường Vi - Chương 09

Tác giả: tu_tren_troi_roi_xuong

Tại phòng 502, kí túc xá cho sinh viên Dracate. Còn 13 ngày nữa thanh tra sẽ về
Chấn Thiên(tức giận): Cái cô đầu heo, đầu bò này. cô ngốc thật hay giả ngốc thế. tôi không tin trên đời này còn có loại người đầu đất như cô đâu. tuyệt chủng lâu rồi. cô nên được đưa vào viện bảo tàng thì hơn
Tường Vi(mếu máo): ek, Chấn Thiên.cậu đừng xúc phạm tội vậy. tôi đâu có muốn vậy đâu. tôi đã cố hết sức rồi, hix
Chấn Thiên(mặt đỏ gay gắt vì tức): Cố hết sức rồi uk? cô giỡn tôi ak? không muốn học ở đây nữa thì cứ nói thẳng ra.
Tường Vi: không phải. tôi muốn được tiếp tục học ở đây mà. tôi đã học rất chăm chỉ mà
Chấn Thiên: vậy thì với tình trạng hiện nay, mấy vị thanh tra sẽ tống cổ được cô chắc rồi. có mỗi pha chế thuốc gây cười dễ vậy mà làm mãi không xong. Đúng là lãng phí thời gian của tôi
Tử Khiêm(vừa mới đi tập bóng rổ về): Có gì mà 2 cậu thảo luận rôm rả vậy? Tường Vi, cậu học thế nào? tốt chứ
Tường Vi(ấp úng): không được tốt cho lắm đâu
Tử Khiêm(mỉm cười): đừng khiêm tốn vậy. cậu dễ thương lắm, lại dịu dàng, khiêm tốn nữa… Tường Vi quả không hổ danh là Công chúa… phải không Chấn Thiên
Chấn Thiên(cười miệt thị): oh tất nhiên rồi. 1 cô công chúa rất thông minh, tiếp thu nhanh. lại khéo léo nữa. vì vầy mà cái áo khoác của tôi để ở ghế đã tìm được nơi cư ngụ mới. Hàn Tường Vi, cô phải đền lại cái áo khác cho tôi đấy. Cái đồ hậu đậu. tôi bảo cô đi đun thuốc chứ không phải là đun cái áo của tôi. tôi mà không ra tay kịp chắc ngày này năm sau là giỗ đầu của chúng ta rồi. cô muốn ૮ɦếƭ thì ૮ɦếƭ 1 mình nha. đừng kéo tôi theo cùng. tôi không thích du lịch ở suối vàng đâu
Tường Vi(mặt ủ rũ): tôi biết rồi
Tử Khiêm: Vậy là buổi học đầu tiên không được suôn sẻ ak? thôi không sao. đừng buồn công chúa Tường Vi.bọn mình cố hơn là được mà
Tường Vi(mặt tươi tỉnh hơn 1 chút): Cảm ơn Khiêm vì đã an ủi mình
Tại phòng điều chế Ma dược trường Dracate, còn 12 ngày nữa là thanh tra đến
Tử Khiêm: không phải đâu,Tường Vi. muốn pha chế được thuốc ngủ cậu phải canh đúng thời gian đun thuốc, nếu không thuốc sẽ hỏng đấy
Tử Khiêm: Cậu phải cho lửa nhỏ thôi
Tử Khiêm: Mau bỏ thêm mấy cọng cỏ Kim Ngư đi, Vi
Tử Khiêm: cậu cho quá nhiều bột Liua rồi
Tử Khiêm: không phải. cậu lại làm sai rồi Tường Vi, phaỉ thế này chứ
Tử Khiêm: trời ơi, sao cậu lại cho cái cây này vào hả. muốn tạo thuốc nổ hả. ૮ɦếƭ cả lũ bây h
Tử Khiêm: oái, bình cứu hoả đâu rồi.cháy.cháy.cháy. Triết Vũ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Triết Vũ(vừa đi ngang qua): gì thế.bộ hai người điên hả? đốt lửa trong phòng học sẽ bị kỉ luật đây
Tử Khiêm:còn ở đó mà lảm nhảm hả, Âu Triết Vũ. mau dập lửa giúp đi
Triết Vũ liền xoè tay ra, ngón tay khẽ chuyển động rồi lửa bỗng giảm dần và mấy giây sau thì tắt hẳn
Tử Khiêm(thở phào nhẹ nhõm): suýt thành chuột nướng. Vẫn còn cao số chán
Triết Vũ(nhíu mày): đã xảy ra truyện gì vậy. đừng nói với tôi đây là tác phẩm của cô đấy nhé đầu heo
Tường Vi(mặt như cái bị rách): mình lại làm hỏng rồi
Tử Khiêm: thôi không sao đâu Vi. Mới 2 ngày thôi mà. Vẫn còn thời gian. Cậu sẽ khá hơn thôi. nhưng h thì mình đã hiểu tại sao Chấn Thiên nhất quyết sống ૮ɦếƭ không cho bọn mình học ở trong phòng kí túc xá rồi
Tại 1 phòng học trong KHU PHÁT TRIỂN NĂNG LỰC, còn 11 ngày nữa là đến ngày ૮ɦếƭ
Kì Bình ( mặt méo xệch): anh tưởng thằng Chấn Thiên nó doạ anh.ra đúng là sự thật ak. Tường Vi ơi, thế là đi tong cái nồi đun thuốc anh mới mua rồi, hix
Tường Vi(mặt méo không kém): Xin lỗi anh,Kì Bình.em sẽ mua đền anh cái khác khi nào em có tiền
Kì Bình:thôi, bỏ đi. anh có thể mua mấy trăm cái mà. em không cần đền đâu. Để dành tiền mà chuẩn bị chuyển trường em ak
Tường Vi(nước mắt lăn dài): Anh ơi, emmmmmmmmmm…………………
Kì Bình(thở dài): khổ quá. em đừng khóc. anh sợ nhất là nước mắt phụ nữ đấy. Nín đi em. chắc em sẽ không sao đâu. em sẽ qua đợt sát hạch này thôi và em sẽ không bị đuổi đâu. Chúng ta thử lại lần nữa nhé.
Tại khu rừng bí ẩn, còn lại 10 ngày cuối
Chí Kiệt(la hét um rừng):trời ơi sao số tôi lại khổ thế này. Tường Vi ơi là Tường Vi. đây đã là cái nồi nấu thuốc thứ 14 em làm hỏng trong ngày hôm nay rồi đấy. anh xin em, anh cắn răng cắn cỏ lạy em. em mà còn làm hỏng cái nồi này nữa là anh không còn dụng cụ để học đâu. Nồi này anh đã phải đặt riêng ở tiệm đồ pháp thuật CON BỌ RÙA đó.
Tường Vi:em xin lỗi. em không cố ý mà.anh đừng giận. em sẽ cố gắng mà
Chí Kiệt(cuối cùng cũng thở dài giống như 3 người trước): thôi, không sao đâu. quên truyện này đi. Hôm nay chúng ta nghỉ sớm nha. Anh phải đi mua mấy cái nồi với ít nguyên liệu.Mai anh có bài kiểm tra pha chế thuốc biến hình
Tường Vi:thuốc biến hình uk?
Chí Kiệt:uk, 1 loại thuốc pha chế rất khó nên anh cũng cần phải tập lại.Vậy mình tạm dừng ở đây
Tại khuôn viên trường Dracate, 9 ngày nữa thanh tra sẽ có mặt ở trường
Vô Kị(nổi tiếng luôn lạnh lùng và bình tĩnh trước mọi việc nhưng ngay tại thời điểm này cũng đã phải mất bình tĩnh và kiên nhẫn): Ôi, Hàn Tường Vi ơi. em tha cho anh đi.em đang pha chế thuốc gì thế hả?mùi khó ngửi quá. cẩn thận chúng ta lại bị đưa ra kỉ luật vì tội gây ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến bầu không khí trong lòng của trường học
Tường Vi:sao em cứ pha chế hỏng hoài nhỉ.em đã cố hết sức rồi mà sao vẫn không có 1 chút xíu tiến bộ. Em biết là em rất ngốc nhưng … (nước mắt rơm rớm. ôi trời, động1 tí là cô này khóc. đố ai thấy cảnh này mà dám mắng nữa. nhìn cô nàng tội nghiệp quá chừng.ai thấy cũng phải xót xa đau lòng. nhìn Hàn Tường Vi sau 5 buổi học mà tiều tuỳ thấy rõ.mỗi tội nhìn mấy anh đã dạy chị này còn tiều tuỵ, thê thảm hơn)
Vô Kị: Vẫn còn 9 ngày nữa mà Tường Vi.Em đừng quá lo lắng.biết đâu Thiên Dã và Triết Vũ lại có cách giúp em thì sao? Hai người đó thông minh nhất trường mà. Yên tâm em ak. Ngoài 7 người bọn anh ủng hộ giúp đỡ em, em còn có sự hậu thuẫn lớn từ 4 hiệu trưởng mà
Tại nhà bếp của trường Dracate, 8 ngày phù du nữa ơi. trôi qua nhanh nhanh cho t/g nhờ cái, cho người đọc đỡ sốt ruột, được không? mà không biết mấy bác nấu bếp chạy đâu mất rồi
Tường Vi(không dấu nổi vẻ ngạc nhiên): anh Thiên Dã ơi, sao chúng ta lại học ở trong bếp vậy
Thiên Dã(nở nụ cười bí ẩn): vì anh đã tìm ra cách giúp em học được môn này
Tường Vi(sửng sốt): thật ak?cách gì thế anh
Thiên Dã(nháy mắt): bí mật. Tường Vi?Em biết nấu ăn chứ?
Tường Vi(gật đầu): em biết
Thiên Dã(nháy mắt): vậy phiền em nấu cho anh vài món cho bữa trưa được không?
Tường Vi: okie. anh muốn ăn gì. em sẽ nấu cho
Thiên Dã(ngạc nhiên): chẳng lẽ em biết làm nhiều món lắm sao?
Tường Vi(cười): anh nói lạ. từ nhỏ em đã học nấu ăn nên tất nhiên sẽ làm được nhiều món rồi. Chẳng lẽ nhìn mặt em trông vô tích sự đến vậy ak
Thiên Dã(phì cười): không, em muốn mời anh mốn gì thì hãy nấu món đó. Với anh thì sao cũng được
Tường Vi(suy nghĩ): nếu em mà nói câu đó với Âu Triết Vũ thế nào cậu ta cũng bảo em không có chính kiến cho coi. Vậy em sẽ làm sườn sào chua ngọt cho anh nha, và soup cua nữa. được chứ?
Thiên Dã: ukm
Sao tim mình tự dưng thấy nhói khi nghe cô gái này nhắc đến Âu Triết Vũ nhỉ? Cảm giác giống như ngày trước đi bên cạnh nhưng cô ấy luôn nói về người con trai khác.lúc nào cũng là anh Tường Luân.Có cảm giác như mình chỉ là người thay thế. Quái thật mình sao thế này? đây mới là lần thứ 2 mình tiếp xúc với Tường Vi mà. Lí Thiên Dã mày điên rồi. Tỉnh lại đi. MÀy đang bị ám ảnh vì truyện gì vậy. Tường Vi không phải là cô ấy đâu
1 lúc sau
Thiên Dã(không còn tin vào mắt mình nữa): Đây là các món ăn do chính em nấu uk? nhìn trông hấp dẫn quá
Tường Vi(cười e thẹn): Vậy thì anh ăn nhiệt tình vào nhé
Thiên Dã(gắp 1 miếng bít tết lên ăn):mùi vị này…
Tường Vi(lo lắng):sao?ko ngon hả anh
Thiên Dã:không phải. Ngon lắm em ak. thật sự là rất ngon. em có thể làm đầu bếp cho hàng 5 sao rồi
Tường Vi(tiếp tục cười): anh đề cao em quá rồi. Mũi em sắp nổ rồi đó
Thiên Dã: ơ, anh nói thật mà. không phải là khen xã giao đâu.nhưng em nấu ăn ngon y hệt Carey vậy. đến cả hương vị cũng rất giống. 13 năm nay anh vẫn chưa thể quên được hương vị này cũng như chưa tìm được món ăn nào có hương vị giống vậy
Tường Vi:vậy ak. em nấu giống Công chúa Carey lắm ak? Anh Thiên Dã, anh biết không? hương vị mỗi món ăn đặc trưng ở mỗi người. đó là do cách họ phối hợp nguyen liệu cũng như điều chỉnh lửa thôi
Thiên Dã(chau mày, lắc mạnh vai Tường Vi): Carey…………em là Carey phải không? nếu bảo hình dạng này không giống thì cũng không đúng. em là Carey?em chưa ૮ɦếƭ?
Tường Vi(mặt nhăn nhó): Đau. đau quá. anh làm gì vậy. em là Hàn Tường Vi mà. Đâu phải là Carey
Thiên Dã(buông tay): Xin lỗi em, Tường Vi. tại em nói giống Carey quá nên trong phút chốc anh đã nhầm tưởng em là cô ấy. Anh xin lỗi. mà Tường Vi này.sao em nấu ăn tốt vậy mà nấu thuốc thì kém thế (Thiên Dã tìm cách lảng tránh chủ đề)
Tường Vi(ử dột): em cũng không biết nữa. nhưng pha chế Ma dược khác rất nhiều so với nấu ăn
Thiên Dã(vẫn còn khá sượng sùng sau vụ nhận nhầm người lúc nãy): thật ra thì cũng không khác nhau mấy đâu. Tường Vi, lúc nấu thuốc, em hãy coi như mình đang nấu ăn đi. em cũng cần phải kết hợp lửa và phối nguyên liệu
Tường Vi:sao mà coi như vậy được chứ
Thiên Dã: được mà. em hãy nghĩ nếu em làm hỏng thuốc thì em sẽ làm hỏng món ăn của em. vậy là em sẽ có quyết tâm hơn phải không?
Tường Vi:thôi được, em sẽ thử làm theo cách anh nói
Thiên Dã:vậy thôi nhé.bài học ngày hôm nay kết thúc ở đây. ngày mai em hãy lên tầng thượng của Khu phát triển năng lực. chúng ta sẽ học ở đó
Tường Vi(ngạc nhiên): em sẽ học với anh ak
Thiên Dã(cười): tất nhiên. thế em nghĩ là ai khác uk?
Tường Vi:không.vậy mai gặp anh ak. em chào anh
Tường Vi nói xong liền bước ra ngoài.
Vậy mà mình tưởng mình sẽ học cùng Triết Vũ cơ? và hình như không phải chỉ có Triết Vũ mới là người duy nhất đã có tình cảm với 1 cô gái lúc còn bé thì phải. hix, đau quá.chắc là vai mình tím bầm rồi. nhìn anh ta lúc gọi tên Carey, mình đã bắt gặp ánh mắt đó ở đâu rồi nhỉ? mình có cảm giác rất lạ. cảm giác đó là gì
7 ngày nữa là chương trình đào tạo ngắn hạn của Hàn Tường Vi sẽ kết thúc. Đây là tầng thượng của Khu phát triển năng lực. t/g nhanh chân đã leo lên đây và tìm được 1 chỗ trốn thích hợp để có thể tiện theo dõi Hàn Tường Vi và Lý Thiên Dã.
Thiên Dã: Tường Vi,em làm tốt hơn rồi đấy. thuốc có màu và vị giống giống rồi, chỉ cần điều chỉnh 1 chút nữa là ổn
Tường Vi(mặt toe toét): vậy ak? em đã cố rất nhiều mà. hì, xem ra cũng không phụ công các anh huấn luyện cho em nhỉ? em cũng giỏi đấy chứ?
Thiên Dã(cũng cười): tự sướng ak? điều đó phải để anh nói chứ? cái cô này, chịu em luôn
Tường Vi(mắt long lanh): vậy hôm nay được về sớm không anh?
Thiên Dã(hơi đơ mất mấy giây khi bắt gặp vẻ mặt này của Tường Vi): sao?em có việc bận ak?
Tường Vi:thì Hoàng tử hắc ám bảo em hôm nay nhớ xin anh về sớm rồi phải đi cùng cậu ta đến 1 nơi nào đó, em cũng không rõ
Thiên Dã(nhíu mày): hoàng tử hắc ám?
Tường Vi: ak, là Âu Triết Vũ đó anh
Thiên Dã(thoáng nét buồn): ukm, vậy thì em cứ về đi
Tường Vi(mừng rỡ): Vậy em về nhé. anh cũng xuống luôn chứ
Thiên Dã: không, anh muốn ở đây thêm 1 chút nữa. em cứ xuống trước đi
Tường Vi: vâng, thế em đi đây. em chào anh
Khi Tường Vi đi gần đến cửa thì Thiên Dã bỗng lên tiếng
Thiên Dã: Tường Vi! hôm nay em học tốt vậy không phải vì lời khuyên hôm trước của anh đúng không?
Tường Vi(ngơ ngác): Dạ? Sao ak?
Thiên Dã: vì em muốn xin anh về sớm để đi cùng Triết Vũ nên em mới học tốt vậy?
Tường Vi: em không hiểu ý anh là gì. nhưng thực ra là hôm nay em đã rất cố gắng. em cũng không biết tại sao hôm nay em lại làm tốt như vậy nữa. nhưng chắc không phải chỉ vì muốn anh hài lòng và cho em về trước đâu. em nghĩ là vì em đã nhập tâm lời dạy của anh,anh tin không?
Nói xong thì Tường Vi đóng cửa lại. 1 nụ cười thoáng qua trên môi Lý Thiên Dã. “em đã nhập tâm lời dạy của anh ak. anh sẽ tin điều này.em đã coi trọng lời nói của anh sao, Tường Vi. em càng ngày càng làm anh thấy bối rối khi đối diện với em đó, cô bé ak.em giống người đó lắm”
Tường Vi chạy như bay xuống cầu thang vì sợ trễ h hẹn với Âu Triết Vũ. cô cũng chẳng biết tại sao mình lại phải sợ Triết Vũ đến vậy và cứ răm rắp nghe lời cậu ta nữa. bỗng Tường Vi bị hẫng chân. cô đang lao xuống cầu thang. không túm được lan can cô ૮ɦếƭ chắc mất. Tường Vi liền quơ tay tìm cách túm lấy vật gì đó để giữ mình lại. nhưng không chạm được vật gì, Tường Vi vô cùng hoảng sợ,phen này cô được gặp chúa trời sớm rồi. Tường Vi nhắm chặt mắt và tiếp đất. cô tiếp đất an toàn, Tường Vi thấy mình vẫn ổn. cô cảm thấy có cái gì đó êm lắm dưới người mình. môi cô chạm vào cái gì đó khá mềm mại và hơi ướt. và 1 hơi thở ấm nóng phả vào mặt mình . cô thấy máu mình dồn hết lên não. Có cái gì đó không ổn rồi. cô vội mở mắt ra. cả cơ thể Tường Vi đang đè lên ai đó, môi cô đang đặt lên môi của người này. là 1 chàng trai và người đó là………….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay