Lời lẽ nóng bỏng ở trong cái miệng nhỏ nhắn đòi hỏi, nước nóng từ phía trên chảy xuống, lời lẽ quấn giao , không chỉ nuốt nước vào,họ cũng trao đổi nướt bọt lẫn nhau.
Bàn tay ngăm đen từ phía dưới bưng lấy một bên иgự¢ mềm, không cách nào một tay nắm giữ trắng mịn để cho ngón tay dùng sức thu nạp nhũ thịt tuyết trắng, ở trong tay ý xoa Ϧóþ đè ép.
Mà ngón tay cũng nắm lấy nhụy tiêm,mài chuyển, lại dùng lực xé chuẩn bị, để cho Bội Lôi ở ngón giữa chuyển hồng biến ngạnh, hóa thành Mellie môi quả.
“Ừ. . . . . .” Hắn thô lỗ để cho Uông Ngữ Mạt cảm thấy một tia đau , nàng kháng nghị địa ngâm khẽ, nhưng toàn số bị hắn nuốt vào trong miệng.
Cường kiện thân thể đè ép nàng, lưng của nàng dán từ gạch, hắn một tay nâng ௱ôЛƓ đẹp, kiên quyết không có ở đây nhu huyệt bên ngoài vuốt phẳng.
Đỉnh phái nam lướt qua cánh hoa, hơi dịch chuyển vào, vừa xâm nhập giữa chân,vật to và dài như có như không cọ sát cánh hoa,va chạm giống như trêu chọc tình dục trong người cô.
Uông Ngữ Mạt cảm thấy chỗ kín mở ra có một loại tê dại ngưa ngứa, làm cho cô cảm thấy khó chịu, eo nhỏ nhắn nhẹ lắc lắc, muốn tránh khỏi trêu chọc của hắn, nhưng tuyết đồn lại đi lên, muốn hắn dùng sức tiếp xúc.
Bụng giống như đốt ngọn lửa, làm cho cả người cô nóng lên,nước nóng chảy xuống như cổ vũ vùi lấp hỏa trong cơ thể cô,cô thở khẽ , đầu lưỡi bị kịch liệt ʍúŧ, trong miệng cô tất cả đều là mùi đàn ông, giống như độc dược,làm mê loạn thần trí của cô.
Cái này so với mộng xuân còn kích tình hơn, Uông Ngữ Mạt loạn xạ nghĩ tới, đôi mắt đẹp thấy lòng иgự¢ rộng rãi,bàn tay nhỏ bé không nhịn được buông cổ ra, mò đi xuống.
Lửa nóng trên da thịt trơn trợt vừa kiên cường, xúc cảm tốt đẹp chẳng qua làm cho cô ngẩng lên, đầu ngón tay vô ý phật qua nơi nhô ra của иgự¢ hắn.
Phương Nhĩ Kiệt khẽ run, ngay từ lúc tay cô hoạt động trên người hắn, hơi thở của hắn càng không yên, buông cánh môi bị hắn hôn đến sưng đỏ ra, ngón tay giống như trừng phạt ngắt nhụy tiêm đỏ bừng.
“A!” Cô cau mày than nhẹ, ánh mắt ngập nước nhìn hắn,bàn tay nhỏ bé dừng ở lòng иgự¢ của hắn, không dám lộn xộn nữa.
“Tiếp tục sờ!” Hắn nhìn cô nở ra nụ cười khêu gợi, bàn tay vỗ về chơi đùa hai gò bồng đào mềm, kéo nhẹ hai đầu nhụy hoa, lực đạo của hắn không nhẹ không nặng, làm cho cô cảm thấy đau , nhưng cũng cảm thấy một tia khoái cảm không nói ra lời.
Uông Ngữ Mạt cúi đầu, thấy bàn tay ngăm đen không ngừng nắm Ϧóþ hai nhũ thịt, da thịt tinh tế lưu lại dấu vết thô lỗ của hắn, đầu nhụy hoa bị hắn kéo chuẩn bị chuyển sang màu đỏ, lửa nóng to và dài không ngừng đâm vào chỗ kín,vật nóng dâng trào làm cho cô kinh ngạc
Cô trợn to con ngươi.
Chú ý tới tầm mắt của cô, Phương Nhĩ Kiệt cười đến tà nịnh, “Em chưa nhìn qua sao? Hửm?” Hắn cười đùa giống như đang hỏi, hơn đẩy chân của cô ra,đỉnh vật to dài muốn xâm nhập cánh hoa, cũng không xâm nhập, vẻn vẹnmiệng cánh hoa dò xét.
“Em. . . . . .” Lần đầu tiên thấy vật khổng lồ thuộc về người đàn ông, Uông Ngữ Mạt không khỏi lung túng,cô không nghĩ tới ở trong mộng cũng có thể thấy rõ ràng như vậy.
Mộng xuân này thật chân thật, chân thật đến làm cho tim cô đập cuồng loạn, làm cho cô không khỏi lui bước,cô muốn tỉnh lại, không muốn nằm mộng này nửa.
Đã thấy trong mắt cô e sợ, bàn tay nắm chặt ௱ôЛƓ cô đẩy đến phía trước, bàn tay lướt qua cánh hoa, đi lên tìm được nhụy châu non nớt, ngón cái đột nhiên một trận đè nén.
“A!” Đột nhiên cảm thấy thoải mái làm cho Uông Ngữ Mạt run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn ngâm nga,bàn tay nhỏ bé kích động bắt được cánh tay hắn, lông mày nhỏ nhắn thật chặc chau lên.