Khuya lạnh , gió nhè nhẹ thổi . Tiếng là cây xào xạt trên tầng thượng của ban công cao ngất . Gió lạnh lùa vào chiếc áo khoác mỏnh manh . Khẽ run người một cái , nó cầm tách cà phê đen nhấp một ngụm . Hơi nóng phả vào mặt , mùi thơm của cà phê nguyên chất sọc vào mũi khiến nó thích thú cái vị đăng đắng cùng mùi thơm đặc biệt ấy .
11 giờ đêm …
Gió vẫn thổi có đều mạnh hơn . Bầu trời bắt đầu xuất hiện vài tia sấm chớp . Vài ngôi sao vẫn lấp lánh trong không gian tối ấy . Quản gia cùng mấy người làm tất bật chạy lên ban công tìm nó . Người cầm dù , người cầm đèn vì ở đây vốn không có sự cho phép của nó thì không được bật đèn . Nó thích bóng tối , bóng tối giúp nó có thể khóc mà không ai biết . Nhẹ đẩy cửa , mọi người bước lên . Nó đứng đó với ly cà phê đã cạn từ bao giờ . Hơi thở ấm áp , giọng nó nhẹ như gió nhưng chẳng kém phần uy quyền
- Xuống hết đi .
Mấy người vừa mới bước vào nghe tiếng nó đã quay ngược theo chiều đang đứng mà đi xuống . Bà quản gia già chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm . Đặt ly cà phê trên bàn nó cũng đi xuống . Theo sau là cô hầu duy nhất được chỉ thị ở lại để mang tách cà phê xuống .
.
.
Mưa bắt đầu rơi tí tách trên nền tôn lớn , phát ra những âm thanh kêu lộp bộp , nước tạt vào phòng nó qua lối cửa sổ bên kia dãy phòng chưa đóng cửa . Gió mạnh lùa vào càng khiến nó thích hơn . Chui rút trong lớp chăn bông ấm , nó cuộn mình chìm vào giấc ngủ ngon lành .
Sáng …
Vài tia nắng nhạt chợt ùa vào qua khe cửa sổ . Đôi mi cong dài từ từ lay động , Vẻ mặt ngái ngủ của nó trong đáng yêu vô cùng .
Bước xuống nền gạch lát hoạ tiết cầu kì nhưng là màu trắng . Màu của sự thanh khiết và tinh khôi . Bàn chân trần khẽ nhóm gót lên vì độ lạnh như băng của nền gạch , một phút khi thích nghi nó mới lững thững đi vào nhà tắm .
Ngâm mình trong làn nước ấm buổi sáng thật thích . khoác lên mìng một bộ váy trắng tinh , trên mái tóc đính phụ kèm thêm một cái nơ nhỏ trong dễ thương lắm .
Hôm nay là ngày cuối nó chơi , mai phải về . Nên giờ quyết định đi biển chơi . Nó nhớ mùi vị mặng và cay nồng của nước biển khi thấm vào đầu lưỡi , khi bị tạt dính lên mắt . Đặc biệt là nó muốn tìm hiểu về giấc mơ trước biển . Người con trai luôn ẩn hiện .
.
.
.
.
Ngồi trên xe của hắn nó không khỏi buồn cười . Lúc sáng thì bàn luận chỉ có 3 người đi , mà giờ lại có hắn đi cùng . Miu lúc đầu là người xưng phong tuyên bố hôm nay đi chơi chỉ 3 người mà thôi . Nhưng vừa nghe Bảo nói là tên Vỹ gì đấy không đi làm , thì y như rằng nhỏ một mực bắt Bảo gọi hắn theo .
Trước đây thành kiến của nhỏ dành cho Vỹ vốn ít , giờ lại thấy nó vui vẻ như thế này thì thành kiến ấy cũng trôi tuột theo dòng nước luôn .
4 người , 4 phong cách . Người trắng , người đen , người hồng , người đỏ . Bốn người như nổi bật giữa một vùng biển xanh ngát .