RACE START!! ___
Xong, em lấy hủ tiếu ra, đút cho nhỏ, nhìn nhỏ ăn àm thấy thương ghê. Đúng chất tiểu thư. Vừa ăn vừa trò chuyện, khoảng 15 phút sau là hết tô hủ tiếu.
- Nhỏ: Cảm ơn cậu nhé, hôm nay mà không có cậu, không biết chị ra sao nữa.
- EM: Dạ, không có gì đâu chị.
- Nhỏ: Cậu thích chị hả??
- Em:…
Lúc Đó em không biết phải cói thế nào, cứng miệng, ù à ù ờ. Đơ như cây cơ. Một lát sau suy nghĩ trong đầu, chuẩn bị trả lời: “DẠ” một tiếng rõ to. Thì nhỏ lại cười.
- Nhỏ: haha, chị đùa xíu thôi mà làm gì lúng ta lung túng hồi hộp vậy?
- Em: *cười trừ* Dạ, em có hồi hộp gì đâu.
Miệng cười nhưng trong long nhói đau. Chắc những ai đã từng yêu sẽ đều trải qua cảm giác này. Nó nhói đau trong tim, khi nhận ra rằng, mình vẫn chưa là gì của người ta cả. Một mối quan hệ không rõ ràng.
Em không biết những gì xảy ra trong hai ngày thật ra em có là gì của nhỏ không? Hay em chỉ là một kẻ đến sau, một người luôn đứng nhìn nhỏ từ phía sau, và chỉ đứng đợi chờ những lúc nhỏ đau buồn thì lại đến gần vỗ về an ủi. Chỉ như vậy thôi đúng không? Em chỉ là một chiếc khăn, khi nào buồn nhỏ lại lấy ra lau nước mắt. Nhưng khi nhỏ cười, em lại lặng lẽ nằm trong túi xách hay một góc nhỏ nào đó trong cuộc sống của nhỏ. Những dòng suy nghĩ, những giả định lien tục được đặt ra, nhưng kết quả, em vẫn không có câu trả lời. Nhỏ thật khó hiểu, và em cũng khó hiểu không kém gì nhỏ.
- Nhỏ: Cảm ơn cậu lần nữa nhé.
- Em: dạ, có gì đâu chị.
- Nhỏ: sao cậu lại tốt với chị quá vậy?
- Em: tại… chị là con của sếp tổng mà, em mà không đối xử tốt, chắc sếp tổng đuổi việc em sao?
Thú thực nói ra câu trả lời như vậy, long em đau lắm. Nhưng giờ em biết trả lời sao, khi mà nhỏ chỉ đang đùa giỡn với em.
- Nhỏ: nếu chị không phải là con sếp tổng, thì em đâu đối xử tốt với chị như vậy, đúng không?
- Em: không, cho dù chị có là ai đi nữa, thì em vẫn luôn đối xử tốt với chị.
- Nhỏ: tại sao?
- Em: tại vì… em trước giờ đã như vậy rồi. Thấy người khác đang gặp khó khăn thì em giúp chứ sao.
- Nhỏ: cậu tốt bụng nhỉ.
- Em: dạ.
- Nhỏ: vậy cậu giúp chị cho hết ngày hôm nay, sáng mai chị về Thái rồi.
- Em: dạ. Mà giúp gì bây giờ?
- Nhỏ: Tối nay ngủ lại đây đi. Chị sợ cô đơn.
Thú thật là em cảm thấy nhỏ không phải khó hiểu bình thường đâu. Hay nhỏ đang cố gắng thử lòng em? Hay nhỏ đang muốn gì?
Nhưng bây giờ bỏ nhỏ ở lại một mình, đi về em cũng không yên tâm. Em đang giúp đỡ nhỏ. (em không có ý gì khác ngoài việc giúp đỡ nhỏ)
- Em: Vâng, nếu chị không ngại.
- Nhỏ: Thế cậu có ngại không? Tính làm gì chị hay sao àm ngại? Đi kèm với câu hỏi là thái độ của nhỏ, y như con nít. Nghênh mặt lên nhìn, như đang thức em. Kèm nụ cười khiêu khích? Nhìn không đáng ghét mà cưng không chịu được.
- Em: chị không ngại thì em cũng không ngại. để xem tối nay em sẽ “làm gì” chị
- Nhỏ: Cậu dám…!!!??? Đi kèm với bàn tay đang cầm nắm đấm.
- Em: hì hì.
Em và nhỏ ngồi nói chuyện tác dóc một hồi cũng 8,9 giờ tối. Buổi tối khuya cũng đã buông xuống. em bắt đầu cảm nhận được sự hồi hộp. không biết là sự hồi hộp từ em hay từ nhỏ hay là từ cả hai.
- Em: Khuya rồi chị đi ngủ đi. Mai dậy sớm cho khỏi trễ chuyến bay.
- Nhỏ: uhm, thôi chị đánh răng thay đồ rồi đi ngủ.
Nói xong, nhỏ vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt thay đồ ngủ. xong đi ra. Việc miêu tả nhỏ xinh, ѕєχy như thế nào thì mọi người cũng đều đã biết em không muốn nói ra. Nhưng bộ đồ ngủ này, phải nói là ѕєχy và quyến rũ nhất nhất từ trước giờ. Nên em xin phép miêu tả lần nữa.
Áo mỏng màu trắng bạc, quần dài mỏng, loại quần alibaba, mỏng trơn, tóc buông xỏa hai bên. Tẩy trang hết. nhìn mộc mạc. đẹp như hình trên facebook. và không có bra.
- Em: bình thường lúc nào chị cũng đẹp như thế này hết hả? em bắt đầu nói đùa với nhỏ
- Nhỏ: chị biết chị đẹp mà. *Làm dáng như siêu mẫu*
- Em: hèn chi nhiều người thích chị ghê.
- Nhỏ: sao biết nhiều người thích?
- Em: thì em đoán.
- Nhỏ: Toàn đoán mò.
- Em: he he. Cho em hỏi chuyện này được không?
- Nhỏ: chuyện gì? Cậu cứ nói đi.
- Em: Hôm nay đỡ buồn chưa chị? Hôm nay em thấy chị buồn quá trời.
- Nhỏ: Nhờ có cậu mà hôm nay chị vui hơn rất nhiều.
- Em: em chỉ làm đúng trách nhiệm thôi mà.
- Nhỏ: trách nhiệm của một trợ lý đối với con gái sếp tổng chứ gì? Nhỏ nhìn em cười cười kiểu troll
- Em: giỏi, cho 10 điểm.
Thế chị với anh D* quen nhau lâu chưa? (em mo me hỏi thăm tình hình, thăm dò thông tin)
- Nhỏ: cũng lâu rồi. quen nhau 7 năm rồi.
- Em: vâng ạ, thôi em không nhắc tới chuyện buồn của chị nữa. cứ vui lên mà sống chị ơi, buồn làm gì, mắc công xấu da.
- Nhỏ: Thế cậu có muốn nghe không?
- Em: DẠ MUỐN.
- Nhỏ: Thế nãy ai bảo không muốn nhắc lại chuyện buồn?
- Em: hè hè.
Nhỏ và thanh niên D* quen nhau 7 năm, kể từ lúc học 12 tới khi vào đại học. Cả 2 là những học sinh, sinh viên tiêu biểu của trường lớp nới mà 2 người theo học. mà theo báo mạng ngày nay gọi là hot girl hay hot boy gì đó. là cặp đôi rất được các bạn trẻ khác ngưỡng mộ và gen tị. Nhưng trong quá trình yêu nhau. Nhỏ đã phát hiện D* nhiều lần lăn nhăn lén lút quen cô này cô kia. Thậm chí quen một lúc nhiều cô. Nhưng nhỏ vì quá yêu D* và không muốn chàng D* mất mặt nên tha thứ hết lần này tới lần nọ.Nhưng rồi giang sơn khó đổi, bản tính khó dời. chàng D vẫn cứ ngựa quen đường cũ. Đỉnh điểm một lần, anh chàng D* này làm cho con người ta có bầu (Là con ghẹ của chàng thanh niên D* này) , rồi còn dám vác mặt xin nhỏ tha thứ, và muốn quay lại với nhỏ. Dĩ nhiên, nhỏ đẹp chứ nhỏ đâu có bị khùng, và trong cơn tức giận, nhỏ nói nhỏ đã có người yêu mới rồi. (chỉ là lời nói dối, chứ thật ra nhỏ vẫn còn rất yêu chàng D* nay) Chàng D* muốn làm gì thì làm, nhỏ không quan tâm nữa.
Và một thời gian sau. Nhà chàng thanh niên D* này có tiền lo vụ việc giải quyết ổn thỏa mọi việc xong rồi, cho anh chàng D* này ra nước ngoài một thời gian. Lúc này ở Thái, nhỏ vẫn học tập và làm việc tại công ty gia đình. Trong khoảng thời gian này. Nhỏ vẫn dành tình yêu cho chàng D* này. Và ngày 14-2-2013, tức là ngày valentine là lần đầu tiên được gặp chàng D* sau một khoảng thời gian dài và lại lần đầu tiên gặp lại, chả lại trả thù nhỏ một cách rất con nít là giới thiệu bạn gái mới của chả cho nhỏ biết. Và mọi chuyện xảy ra như thế nào thì như em đã rì viu.
- Em: Tính ra chị cũng giỏi chịu đựng ghê
- Nhỏ: Em chưa yêu ai, em không biết được đâu.
- Em: Chắc vậy, nhưng chắc một điều, em sẽ không yêu ai đến mất lý trí như vậy?
- Nhỏ: cậu chắc chứ?
- Em: dạ chắc.
- Nhỏ: Khi nào cậu yêu, rồi cậu sẽ biết. giờ chị đi ngủ.
Kết thúc câu chuyện không mấy vui vẻ. em vào nhà tắm rửa mặt rồi đánh răng đi ngủ. lúc em đi ra thì nhỏ cũng bắt đầu lên giường.
Nhỏ nói với em.
- Nhỏ: cậu tính ngủ ở đâu?
- Em: dạ, chị ngủ trên giường đi. Em ngủ trên bộ ghế sofa cũng được.
- Nhỏ: tùy cậu. cho cậu mượn cái gối và mên nè.
- Em: cảm ơn chị.
Khi nhỏ đã nằm xuống giường rồi. em mới lại đi tắt điện và bật đèn ngủ. Trong ánh đèn mờ mờ ảo ảo. dường như khiến cho con người ta trở nên ngu ngê, mơ muội. em quay lại bộ ghế sofa mà không thể nào ngủ được. nằm trằn trọc, tay chân cảm thấy bức rức khó chịu, mà phải dung từ thao thức thì đúng hơn. Nhỏ. ANh khổ quá nhỏ ơi.
Lúc này em mới mơ hồ nhận ra rằng, em đã yêu nhỏ mất rồi.
Rôi em chìm đắm vào giấc ngủ cùng với những giấc mơ đẹp.
Sáng sớm tinh mơ. Em cảm giác đây là một buổi sáng đẹp, trong lành thoáng mát. Em nhẹ nhàng mở mắt ra, thì có trí tưởng tượng phong phú đến thế nào, em cũng không thể biết được rằng, tại sao em lại nằm trên giường của nhỏ, kế bên là nhỏ, và em đang nằm ôm nhỏ trong lòng. Nhỏ cũng đang nằm lọt thỏm trong người em. Cả hai đang nằm xoay đầu mặt đối diện mặt lại với nhau. Mùi hương thơm của nhỏ, mùi hương khiến cho em gần như mất hết cả lý trí. Tóc nhỏ nhẹ nhàng bay nhè nhẹ vào mặt em. Cảm giác nhỏ thật nhỏ bé khi nằm trong lòng của em. Em nhẹ nhàng khẽ mở mắt ra, thì cũng là lúc nhỏ mở mắt ra, đang nhìn vào mặt em. (hoặc có thể nhỏ đã mở mắt và nhìn em từ trước, em không biết được. )
Em nhìn vào mắt nhỏ, nhỏ nhìn vào mắt em!!!