Ba tuần thi đầu tiên Triệu Hi Thành đều không xuất hiện, đến khi Chu Thiến nghĩ anh sẽ không xuất hiện thì tuần thi thứ 4 anh lại có mặt ở hàng ghế dành cho khách quý.
Khi top 50 cùng lên sân khấu, Chu Thiến liếc nhìn qua đã thấy Triệu Hi Thành mặc âu phục đen ngồi ở hàng khách quý. Chu Thiến lúc đó suýt đã làm rối đội hình, may mà cô kịp thời tỉnh táo lại, đuổi kịp mọi người
50 người chia làm hai hàng đứng trên sân khấu. Chu Thiến đứng hàng đầu tiên, vị trí của cô vừa vặn là đối diện với Triệu Hi Thành, chỉ cần cô hơi cúi đầu là có thể nhìn thấy đôi mắt sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào cô. Độ nóng trong ánh mắt ấy khiến cô có chút hoảng loạn. Cô vội vàng nhìn ra chỗ khác, không nhìn anh thêm lấy một lần. Trong lòng thầm đoán già đoán non ý đồ của anh
Anh tham dự lần này là có liên quan đến cô sao? Hay chỉ như mọi người nói, là hoài niệm người vợ đã mất? Thôi đi, đừng nghĩ nhiều nữa, mặc kệ anh ấy đến là vì cái gì, giờ quan trọng nhất là phải phát huy tốt trong cuộc thi này, quyết không thể phân tâm vì bất kì điều gì.
Dưới sân khấu, Triệu Hi Thành nhìn theo Chu Thiến. Anh vốn do dự có nên đến hay không. Anh nhận tài trợ cho cuộc thi này vốn là để cho cô có một cuộc thi có quy mô lớn nhưng xem truyền hình trực tiếp mà thấy cô thực sự cố gắng, không hiểu sao anh lại nhận lời ban tổ chức mà tham gia.
Trước khi đến, anh từng đoán, nếu Chu Thiến thấy anh tham dự thì sẽ có phản ứng gì? Là kinh ngạc? Là vui mừng? Hay là cả hai? Dù sao cô có tình cảm với anh, sao có thể chẳng có phản ứng gì với sự xuất hiện của anh. Anh đoán rằng cô sẽ có nhiều phản ứng nhưng chẳng ngờ chỉ là vội vàng liếc qua một cái rồi lại quay đi như người xa lạ. Sự lạnh nhạt này khiến tim anh nhói lại.
Ngồi ở cạnh anh đều là một số ngôi sao nổi tiếng, bọn họ đều muốn làm quen với người thừa kế tương lai của tập đoàn Triệu thị nhưng hơi thở lạnh lùng từ người anh tỏa ra khiến bọn họ không dám tùy tiện tiến lên
Tuần này là bắt đầu thi theo chủ đề, đề tài lần này đã được báo từ tuần trước để mọi người có đủ thời gian chuẩn bị để không khiến khán giả thất vọng.
Đề bài lần này là tạo hình dạ yến cho quý ông. Chu Thiến sớm đã mời được người mẫu nam, hơn nữa là người mẫu rất hợp để mặc đồ thiết kế của cuộc thi chỉ định. Trước khi trận đấu hôm nay bắt đầu, mọi người đều đã chuẩn bị tốt cho mẫu của mình. Trang điểm, tóc tai đều đã chuẩn bị tốt.
Nói thật, tạo hình của con trai không phức tạp như con gái. Nếu trong trường hợp đặc biệt thì chỉ có thể trang điểm cho thêm phần quý phái. Vì thế để tạo được dấu ấn nổi bật là điều không dễ dàng gì.
50 người đứng trên sân khấu để cho giám khảo và khán giả quen mặt một chút. Sau đó năm mươi người xuống sân khấu làm công tác chuẩn bị để người mẫu lên biểu diễn.
Chu Thiến đi vào hậu trường thì đã thấy người mẫu của mình toát mồ hôi chạy ra, vừa thấy cô thì vẻ mặt đầy áy náy nói:
- Xin lỗi Chu tiểu thư, tôi nhất thời có việc gấp, vừa rồi cha tôi gọi điện đến, mẹ tôi bị tim vừa phải đưa vào viện cấp cứu. Chu tiểu thư, giờ tôi rất vội, tôi muốn đến bệnh viện. Hơn nữa giờ thế này tôi cũng không biểu diễn được. Tôi xin hoàn trả tiền cho cô. Giờ tôi phải đi đây, xin lỗi cô!
Anh ta nói ra cả một tràng dài, cũng không chờ Chu Thiến phản ứng lại thì đã tông cửa chạy đi, chạy được vài bước mới quay đầu:
- Chu tiểu thư, quần áo để trên bàn trang điểm, xin lỗi cô!
Nói xong chạy đi thẳng
Chu Thiến đối mặt với tình huống bất ngờ thì trợn mắt há hốc miệng mà đứng đó, giây sau mới phản ứng lại thì vội chạy đuổi theo nhưng vừa chạy được hai bước lại thôi. Cô đứng đó run rẩy, mồ hôi trên trái tứa ra, cả người như bị ném vào hầm băng, lạnh lẽo vô cùng
Tại sao có thể như vậy? Lập tức sẽ lên thi đấu rồi lại xảy ra chuyện này? Người mẫu bỏ chạy?
Nhân viên nhìn thấy chuyện này thì vội bước tới trách cô:
- Chu Thiến, cô định thế nào đây? Dù gì cũng phải giữ anh ta lại chứ. Sắp lên sân khấu rồi, giờ cô tìm đâu ra người mẫu thay thế đây. Cô vốn là muốn bị loại mà!
Những thí sinh khác nhìn tình huống này, nhiều người tỏ vẻ đáng tiếc nhưng có một số người lại vui vẻ khi người gặp họa. Dù sao ai cũng chẳng muốn bị loại, nhìn quy mô của cuộc thi này lớn như vậy, có thể ở thêm tuần nào là khả năng nổi tiếng tăng lên tuần ấy. Điều này sẽ rất tốt cho con đường sau này, ai chẳng mong tất cả những người khác đều bị loại.
Tiểu Mạt đi ra, đến bên Chu Thiến quan tâm hỏi:
- Chu Thiến, sao vừa rồi cậu không giữ anh ta lại. Là anh ta đã đồng ý rồi giờ lại không chịu trách nhiệm. Cuộc thi lần này rất quan trọng với cậu mà! Hai người có làm hợp đồng chứ! Sao anh ta có thể tùy tiện phá hợp đồng
Chu Thiến nhìn theo hướng người mẫu chạy đi thở dài, sau đó xoay người nói:
- Dù quan trọng thì cũng không quan trọng bằng việc mẹ anh ta phải nhập viện. Nếu mình gặp phải tình huống này thì mình cũng làm như anh ta thôi. Không tham dự cũng được, có thể tham dự lần sau nhưng mẹ nằm trong viện sống ૮ɦếƭ không biết thì đâu có thể bỏ qua. Suy bụng ta ra bụng người, mình sao có thể ngăn cản được.
Nghe cô nói xong, nhân viên hậu trường cũng yên lặng, các thí sinh khác cũng lộ vẻ kính nể. Tiểu Mạt lo lắng hỏi:
- Thế giờ phải làm sao? Nếu không thì thế này đi, mình thi trước, chờ mình thi xong sẽ cho cậu mượn người mẫu.
Nhân viên công tác lập tức nói:
- Không được, đến lúc cuối cùng tất cả người mẫu đều phải lên đài, đến lúc đó thì tác phẩm của cô sẽ không còn!
Chu Thiến nghe vậy thì lập tức lắc đầu:
- Tiểu Mạt, không được, mình sẽ không làm liên lụy đến cậu. Cậu đừng lo, mình sẽ nghĩ cách, mình sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu!
Chu Thiến nghĩ, giờ đến trường đào tạo người mẫu thì cũng không được, không thể kịp. Tùy tiện tìm một người cũng không được, bộ lễ phục kia dành cho người cao 1m8 đổ lên, quần áo đều có form chuẩn, người bình thường không thể mặc được. Bây giờ chọn lại trang phục cũng không kịp. Nên làm sao đây?
Chu Thiến nói với nhân viên:
- Lúc quảng cáo có thể để tôi lên sâu khấu không, tôi muốn nhìn xem trong số các khán giả có ai phù hợp không
Lúc nói những lời này, đầu Chu Thiến chợt hiện lên một dáng người, anh tuyệt đối là rất hợp nhưng mà…
Anh sao có thể làm người mẫu cho cô, đứng trên sân khấu để cho các giám khảo bình luận từ đầu đến chân? Anh sao có thể đồng ý. Anh là người cao ngạo như vậy…
Hơn nữa để cho A Cát “ác khẩu” bình phẩm thì thực sự không thể tưởng tượng được sẽ thành cảnh tượng gì…
Chu Thiến lắc đầu, vứt suy nghĩ này ra sau gáy
Nhân viên công tác nghe xong thì yên lặng một hồi, sau đó gọi điện thoại đi đâu đó rồi mới nói với Chu Thiến:
- Được rồi, chỉ có thể như vậy! Chưa biết chừng đây sẽ là điều tạo sự chú ý trong cuộc thi lần này! Đợi lúc chuẩn bị quảng cáo thì cô đi lên nhé!