Con dâu nhà giàu - Chương 12

Tác giả: Thập Tam Xuân

Sánng sớm, tiếng chim hót ríu ríu và hương hoa nồng nàn đánh thức Chu Thiến.
Mở mắt ra đã thấy một vòm иgự¢ rắn chắc,cánh tay cường tráng nhẹ nhàng ôm lấy người cô, chóp mũi là hơi thở củangười đàn ông đó quấn quanh.
Đầu óc của Chu Thiến đột nhiên trống rỗng rồi dần dần tỉnh táo lại.
Chu Thiến đang ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ nằm trong lòng Triệu Hi Thành cũng như mình. Cô lại dám ngủ! Cô dám ngủ trong lòng sói đói.
Cô vội kéo chăn bao quanh người, ánh mắt tức tối lườm người con đang ngủ.
Triệu Hi Thành đang ngủ bình yên, dườngnhư không còn chút nào vẻ lạnh lùng thường nhật. Đôi mi dày, môi khẽnhếch, nhìn qua không hiểu sao cô lại có cảm giác… đáng yêu…
Đáng yêu? Sao cô có thể dùng từ này đểhình dung về một con sói! Đã nghe ai nói đến sói đáng yêu chưa? ChuThiến lạnh người, da gà nổi hết lên.
Huống chi, hôm qua cô còn suýt bị TriệuHi Thành cưỡng gian! Nhưng may sau đó anh đã dừng lại. Nhất định là vìcô khóc rất thảm thiết nên nếu để ai biết sẽ không tốt cho thanh danhcủa anh ta. Loại người như anh ta hẳn là để ý đến danh dự, uy tín nhất.
Vẫn nên nhân lúc anh ta chưa tỉnh mà mặc quần áo, nếu không ai biết được thú tính của anh ta lại trỗi dậy?
Chu Thiến rón ra rón rén định bò xuốngdường như một góc chăn bị Triệu Hi Thành đè lên, cô lại không dám trầntruồng đi lại nên đành cẩn thận kéo chăn.
Đột nhiên, Triệu Hi Thành xoay người, Chu Thiến chỉ cảm thấy trời rung đất chuyển, sau đó bị anh đè lên.
Triệu Hi Thành ngẩng đầu nhẹ nhàng cười, đôi mắt hẹp dài đầy ý trêu tức:
- Buổi sáng tốt lành, vợ thân yêu, sáng sớm tinh mơ định đi đâu?
Có lẽ là vừa tỉnh lại, giọng nói có chút khàn khàn nhưng nói thật là rất gợi cảm.
May mà trên người Chu Thiến quấn chănbằng không cô sợ đến ૮ɦếƭ nhưng như thế cũng không có nghĩa là an toàn…Chu Thiến không dám động đậy, cảnh giác nhìn Triệu Hi Thành.
Triệu Hi Thành hừ một tiếng, trong mắt tràn ngập sự tức giận:
- Không cần nhìn tôi như thế, nếu tôi dùng sức mạnh thì tối qua cô đã chẳng thoát.
Chu Thiến nói:
- Vậy anh mau dậy đi, tôi muốn mặc quần áo
Mắt Triệu Hi Thành lóe sáng:
- Đã cầu Triệu Hi Thành tôi thì phải cho tôi chút lợi ích
Nói rồi cúi đầu hôn Chu Thiến.
Lòng Chu Thiến căng thẳng, trong đầu chợt nhớ đến bộ dáng dữ tợn của anh khi xé rách quần áo cô, cả người khôngtự chủ được mà run lên khe khẽ.
Nhưng anh cũng không тһô Ьạᴏ như tối qua, nhẹ nhàng hôn, vô cùng dịu dàng
Chu Thiến vẫn cắn chặt răng không choTriệu Hi Thành tiến sâu, trong lòng có một cảm giác ngứa ngáy buồn buồnnhư có chiếc lông chim cọ xát.
Triệu Hi Thành thở hổn hển ngẩng đầu, ánh mắt mê ly.
Tim Chu Thiến đập mạnh, lửa cháy bừngtrên mặt. Vì che giấu sự xấu hổ này, trước mặt Triệu Hi Thành, Chu Thiến ra sức cọ môi, cau mày nói:
- Sáng sớm ra còn chưa đánh răng, anh không ngại bẩn!
Mặt Triệu Hi Thành lập tức trầm xuống nói:
- Nhìn cô đã thấy mất hứng
Sau đó, Triệu Hi Thành đứng dậy, xuống giường, không hề xấu hổ mà phơi bày cơ thể trước mặt cô.
Ánh mặt trời bên ngoài xuyên qua cửakính, chiếu lên người anh khiến da dẻ màu nâu rắn chắc như phủ thêm tầng ánh sáng vàng nhạt.
Tuy rằng Chu Thiến tự nhắc nhở mình philễ chớ nhìn phi lễ chớ nhìn nhưng mắt như dính chặt vào người anh, không thể di chuyển, đây đúng là bức tranh mỹ nam sống động, đầy hương sắc.
Khuôn mặt vô cùng tuấn tú, bả vai rộng,cơ bắp rắn chắc, bụng phẳng, eo thon, chân dài săn chắc, còn cả chỗ giữa bắp đùi hùng dũng… Chu Thiến không nhìn được nữa, mặt đỏ bừng, dùngchăn bịt mắt, trái tim đập loạn. Quá biến thái, quá vô sỉ, dám dùng mỹsắc dụ cô.
Bên tai truyền đến tiếng cười mị hoặc của Triệu Hi Thành:
- Chỗ cô nhìn được có thấy hài lòng không? Nếu cô thích, tôi rất vui phối hợp cùng
Trong lòng Chu Thiến có sự xao động khiến cô vô cùng xấu hổ, sống ૮ɦếƭ đè nén cảm xúc, lớn tiếng nói:
- Cuồng ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ, mau mặc quần áo vào
- Giờ chưa mặc được, phải đi tắm cái đã
Sau đó nghe được tiếng bước chân rất nhỏ của Triệu Hi Thành rồi đến tiếng mở cửa phòng tắm
Đồ biến thái này hẳn là đã vào! Chu Thiến kéo chăn xuống, cẩn thận mở mắt đã thấy Triệu Hi Thành đứng trước phòng tắm, vật lớn ở bụng dưới nhẹ run lên khiến tim cô đập loạn, không thởnổi. Triệu Hi Thành nhướng mày nhìn Chu Thiến cười tà mị để lộ ra hàmrăng trắng bóng khiến cô đầu váng mắt hoa. Triệu Hi Thành nói:
- Có muốn tắm cùng không? Chúng ta tắm uyên ương
Giọng nói vô cùng mê hoặc.
Chu Thiến cầm chiếc gối sau lưng, dùng hết sức ném về phía Triệu Hi Thành kêu lớn:
- ¢υồиg ∂âм, đi ૮ɦếƭ đi.
Triệu Hi Thành né được đòn tập kích của Chu Thiến, cười lớn rồi vào nhà tắm
Chu Thiến vội vàng xuống giường, tìm quần áo mặc
Quần áo của Tống Thiệu Lâm chỉ có ba màuđen, trắng, xám, dường như đang để tang cho ai vậy. Mặc vào khác gì bàmẹ chồng. Chu Thiến vất vả lắm mới tìm được bộ quần áo vừa mắt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc