Hàn Mạc Đau Lòng.Lưu Xuyên từ bên ngoài bưng khay thức ăn đi vào, cô nhìn thấy nét mặt lo âu của Hàn Mạc liền nói.
"Hàn gia, ngài đừng lo em bé không sao.
Bác sĩ Jack nói vì tâm tình của ngài có sự dao động mạnh nên mới như vậy.
Ông nói ngài không được lo lắng hay để mình quá khẩn trương, sẽ không tốt cho sức khỏe của mình và của em bé.
Ông còn căn dặn trong vòng một tháng ngài không được bước xuống giường.
Phải nghỉ ngơi thật nhiều, nếu không sẽ ảnh hưởng đến em bé."
Hàn Mạc nghe Lưu Xuyên nói vậy trong lòng lo lắng, nếu sức khỏe cô yếu như vậy thì làm sao có thể bay qua gặp mặt Nam Liệt.
Lưu Xuyên nhìn thấy trong ánh mắt của Hàn Mạc, có nổi lo âu và khó xử liền lên tiếng.
"Hàn gia, ngài yên tâm.
Anh hai đã đích thân qua Thành Phố S, để điều tra về chuyện của Nam Ca.
Anh hai sẽ cho chúng ta biết tin tức sớm thôi."
Nghe Lưu Xuyên nói vậy Hàn Mạc mới bớt lo.
Vậy cũng được dù sao bây giờ bảo bối mới là quan trọng nhất.
"Con ngoan, con phải kiên cường.
Chúng ta nhất định sẽ cho bọn người muốn làm hại đến cha con, một bài học nhớ đời."
Hàn Mạc vừa nói tay vừa sờ lên bụng của mình.
Lúc này từ bên ngoài Lãnh Tuấn gấp gáp bước vào, anh mới vừa xuống máy bay.
Lãnh Tuấn nghe thuộc hạ của mình báo cáo về tình trạng sức khỏe của Hàn Mạc, anh liền lo lắng chạy tới đây.
Thuộc hạ của anh nói, Hàn Mạc không khỏe vì làm việc quá sức nên đã ngất đi.
Họ không biết hiện tại Hàn Mạc đang mang thai, việc này đã được giấu kính.
"Hàn gia, ngài không sao chứ?."
"Không sao, không cần lo cho ta.
Chuyện bên Pháp như thế nào?."
"Hàn gia, thuộc hạ điều tra được Trương Vi giả mạo kia tên thật là
Thanh Mẫn.
Thanh Mẫn và Triệu Luân cùng làm việc cho một người mà Triệu Luân gọi la cha nuôi.
Nhưng người cha nuôi này của Triệu Luân, rất thần bí.
Thuộc hạ tìm mọi cách để điều tra thân phận của ông ta, nhưng vẫn không điều tra ra được gì.
Nhưng thuộc hạ phát hiện đám người của Triệu Luân và Thanh Mẫn đang âm thầm tìm kiếm hai miếng ngọc bội.
Một miếng đang nằm trong tay của Nam Ca, miếng còn lại không biết tung tích ở đâu."
Lãnh Tuấn báo cáo lại tất cả cho Hàn Mạc nghe, anh còn đưa luôn những tấm hình anh đã chụp được của Triệu Luân đang âm thầm gặp gỡ Trịnh Ngũ Dương.
"Người này là ai?."
Hàn Mạc nhìn thấy hình Triệu Luân và Trịnh Ngũ Dương ngồi chung liền nghi ngờ hỏi.
"Người này là Trịnh Ngũ Dương thủ lĩnh của bang Ngũ Xà, hắn là người ở Thành Phố S muốn lấy mạng của Nam Ca trước nhất."
Hàn Mạc nhìn vào hình, ánh mắt thâm độc của cô nhìn thẳng vào mặt của Trịnh Ngũ Dương.
Cô sẽ không tha cho bất kỳ ai muốn làm hại đến Nam Liệt.
"Lãnh Tuấn, cho người âm thầm qua Thành Phố S giải quyết bang Ngũ Xà.
Nhưng tuyệt đối không để ai biết, là chúng ta làm."
"Dạ, thuộc hạ đi ngay."
"Còn nữa Lưu Bằng đang ở Thành Phố S, liên lạc với hắn nhờ hắn giúp ngươi một tay."
"Thuộc hạ biết."
Nói xong Lãnh Tuấn xoay người rời đi.
Hàn Mạc nằm trên giường dựa lưng vào đầu giường, ánh mắt chứa đựng tà khí của cô nhìn thẳng vào tấm hình của Thanh Mẫn.
"Thanh Mẫn!
Được bây giờ cô còn giá trị để ta lợi dụng, nên ta không lấy mạng của cô.
Nhưng đến một khi ta tìm ra được, người đứng đằng sau của các người.
Tới chừng đó ta cam đoan với cô, kết cuộc của cô còn thê thảm hơn cả Triệu Luân nữa."
Hàn Mạc nghiến răng keng két khi nói ra những lời này.
Lưu Xuyên đứng một bên nghe mà rùng mình sởn gáy.
Một khi Hàn Mạc mà tức giận với nguời nào, thì dù trời có sụp xuống cũng không thể cứu được người đó.
"Lưu Xuyên, gọi Lãnh Dương hỏi hắn về chuyện của Liệt."
15 phút sau Lãnh Dương từ ngoài cửa bước vào, trên tay anh cầm một sấp hình.
Anh cung kính đi đến đứng bên cạnh Hàn Mạc.
"Hàn gia, Lưu Bằng đã điều tra, Nam Ca chỉ đưa tin tức ra ngoài để dụ đám người đó.
Thật sự Nam Ca chỉ bị thương nhẹ mà thôi."
Nói xong Lãnh Dương đưa cho Hàn Mạc, sấp hình anh cầm trên tay.
Hàn Mạc cầm lấy cô xem từ tấm một, ánh mắt độc ác tuyệt tình của vừa rồi đã được thay thế bởi ánh mắt dịu dàng yêu thương.
Hàn Mạc dùng nóng tay trỏ sờ lên tấm hình, nơi khuôn mặt sưng phù của Nam Liệt.
Trong hình Nam Liệt đang đứng oai nghiêm trước cửa sổ sát mặt đất trong phòng bệnh, hai tay anh đúт νàσ тяσиg túi quần nhìn vào thật cô độc.
Ánh mắt u sầu của anh nhìn ra bầu trời bao la.
Hàn Mạc đau lòng khi nhìn thấy nét mặt buồn phiền này của anh.
"Hàn gia, Lưu Bằng bắt được tin, Trịnh Ngũ Dương đã phái người, tối nay đến bệnh viện để hành thích Nam Ca."
Giọng nói lo lắng của Lãnh Dương cất ngang nổi nhớ nhung của Hàn Mạc.
Hàn Mạc nghe Lãnh Dương nói vậy trong ánh mắt cô hiện lên nộ khí.
Cho dù Hàn Mạc biết Nam Liệt chắc chắn đã cho người ẩn núp chung quanh bệnh viện đợi bọn họ ra tay lưới trọn ổ.
Nhưng cô vẫn lo lắng, cô sợ ngộ nhỡ Nam Liệt bị họ làm bị thương nặng hơn.
Dù lần ám sát kỳ rồi họ không lấy được mạng của Nam Liệt, nhưng anh cũng đã bị thương.
"Nói với Lãnh Tuấn, phải tiêu diệt bọn họ truớc khi họ tiến tới bệnh viện.
Ta muốn mọi chuyện phải được xử lý một cách gọn gàng."
Hàn Mạc nói với giọng lạnh như băng, đến bao nhiêu thì cô sẽ tiêu diệt bấy nhiêu.
"Còn nữa ta muốn gặp mặt Mã Cảnh Chung, Lãnh Tuấn hãy sắp xếp ta gặp mặt hắn qua webcam."
Hàn Mạc muốn dùng thế lực của Mã Cảnh Chung, để giúp Nam Liệt một tay.
Có thêm một người bạn còn hơn là một kẻ thù.
Nhưng cô không thể để người ngoài biết được cô đang mang thai.
Nên hai người không thể gặp mặt đối mặt.
"Dạ, để thuộc hạ liên lạc với người của Mã Cảnh Chung."