Anh ta muốn cô cùng đi Thượng Hải với anh ta, cô chỉ cần cầm hộ chiếu đến, mọi thứ đều đã được sắp xếp sẵn, đến lúc đó sẽ có tài xế lái xe đưa cô đến sân bay, cô chỉ cần đi người không là được rồi, không cần chuẩn bị hành lý cũng được, có gì qua Thượng Hải sẽ mua sau
Bởi vì hoàn cảnh gia đình, nên Liễu Duy Nhu chưa từng ra nước ngoài
Trước đây đi học, thường nghe bạn bè nói chuyện rằng kỳ nghỉ đông, nghỉ hè họ cùng ba mẹ ra nước ngoài , cô chỉ có thể dấu niềm hâm mộ vào sâu trong lòng, cũng chưa bao giờ nói mơ ước này cho mẹ biết, bởi vì cô không muốn mẹ mình có thêm nỗi lo
Từ lần trước Đông Phương Thuật ở trong phòng cất đồ muốn cô, khiến cô phải khóc, sau đó suốt 2 tuần lễ anh ta cũng không gọi điện thoại đến
Cô âm thầm cầu nguyện anh ta sẽ chán cô, nhưng mà lại không được như vậy
Liễu Duy Nhu còn rất giận, giận anh ta tùy tiện muốn làm gì thì làm
Vì đi Thượng Hải, cô phải nói dối mẹ , nói rằng nghỉ hè bạn bè rủ cô đến quên ở Hoa Liên du lịch, mẹ không hề nghi ngờ gì hết, thậm chí còn cổ vũ cô hãy đi ra ngoài nhiều hơn
Bởi vì Tiểu Hiền đã xuất viện, mà cơ thể bây giờ tốt hơn rất nhiều so với trước, hơn nữa vì tập đoàn đòi nợ tìm đến cửa nên ba cô trốn tránh không dám về nhà, vì vậy trong nhà cũng yên bình hẳn
Mẹ nói xin lỗi cô, nói chưa bao giờ cho cô được một cuộc sống như những cô gái bình thường, bà không muốn cô vì gia đình mà phải vất vả như vậy
Liễu Duy Nhu an ủi mẹ, nói mẹ đừng nghĩ ngợi nhiều
"Con ở lại đó chơi vài ngày cho vui vẻ rồi hãy về". Mẹ vừa giúp cô thu dọn quần áo vừa nói
"Chỉ có 3 ngày thôi mẹ, ba ngày sau con sẽ trở về".
"Ngày hôm đó người đưa con đến khách sạn là học trưởng sao?". Mẹ nháy nháy mắt mờ ám hỏi
Liễu Duy Nhu dừng lại động tác gấp quần áo, có chút im lặng,không phải là mẹ cho rằng cô cùng ra ngoài với học trưởng cho nên mới mong cô đi vài ngày chứ?
"Mẹ, con và học trưởng thật sự chỉ có quan hệ đơn thuần là học trưởng- học muội ( đàn anh- đàn em). Có lẽ họ đã từng có quan hệ, nhưng bây giờ cô đã hạ quyết tâm
Gần đây cô dần dần xa cách Trương Duy Hào, cô cho rằng có nhiều người tốt hơn cô yêu anh, cô chỉ là một người phụ nữ vì tiền mà bán đi cơ thể mình, nếu để cho mọi người biết chuyện này nhất định sẽ khinh bỉ cô biết chừng nào
"Quan hệ đơn thuần mà tay trong tay?". . Liễu Di cho rằng con gái đang ngượng ngùng:" Thật ra con cũng đã đến tuổi có thể quen bạn trai, mẹ cũng không phải là người cổ hủ, mẹ sẽ không phản đối con"
"Mẹ, không phải giống như lời mẹ nói đâu...". Liễu Duy Nhu nghe mẹ nói mà vừa bực lại vừa buồn cười:" Con cùng học trưởng.... Không thích hợp"
Liễu Duy Nhu nói kín đáo
"Làm sao mà không thích hợp? Chẳng lẽ là cậu ta không thích nhà chúng ta nghèo?"
"Mẹ, học trưởng không phải là người như vậy, là con không tốt , con không xứng với anh ấy"
Liễu Di nghe con gái nói như vậy, trong nhất thời dâng lên cảm xúc đau thương
"Tiểu Nhu, mẹ thật xin lỗi con...."
"Mẹ , mẹ đừng như vậy". Là cô nhận thấy mình không xứng với học trưởng, nguyên nhân không phải do mẹ:"Con của mẹ xinh đẹp như vậy, tương lai tìm người đàn ông thế nào mà không được, đúng không mẹ?"
Cô cố làm không khí trở nên vui vẻ, hơn nữa còn ôm mẹ một cái
"Đúng vậy, con gái mẹ rất xinh đẹp , tính tình lai rất tốt"
"Mẹ, con với mẹ nói như vậy có phải rất giống mẹ hát con khen hay không?". Liễu Duy Nhu cùng cười với mẹ
"Không phải là mẹ hát mà con mẹ thật sự rất xinh". Liễu Di vuốt ve mái tóc mềm mại của con gái
Nhìn khuôn mặt hiền từ của mẹ, trong lòng cô tự thề, cả đời này cô sẽ bảo vệ cả nhà, khi nào Đông Phương Thuật chán ghét cô , hợp đồng của bọn họ ngưng lại, cả đời cô sẽ không kết hôn, lựa chọn sống bên mẹ và em trai
"Mẹ, chúng ta nhanh chóng sắp xếp xong hành lý, rồi ra ngoài mua đồ ăn, Tiểu Hiền luôn miệng nói em muốn ăn lẩu"
"Được"
Cả nhà cùng nồi lẩu ấm áp, bây giờ có thể thành hiện thực rồi
***
Ngày hôm đó đến Thượng Hải, Đông Phương Thuật nói tài xế lái xe chở cô đến sân bây, còn có người giúp cô kí gửi hành lý đưa cô lên máy bay
Nhưng cô lại không nhìn thấy Đông Phương Thuật đâu
Anh ta nói là anh ta muốn cùng cô đi Thượng Hải, nhưng không có nói là bọn họ sẽ đi cùng chuyến bay
Liễu Duy Nhu thở phào nhẹ nhõm, lại phát hiện nữ tiếp viên hàng không dẫn cô đến chỗ ngồi là - khoang vip không 1 bóng người
Là người chưa bao giờ xuất ngoại cũng chưa từng đi máy bay bao giờ, Liễu Duy Nhu bắt đầu hoảng sợ, quay đầu lại định hỏi tiếp viên hàng không, thì thấy Đông Phương Thuật đứng đằng sau cô tiếp viên
Cô lại thêm ngạc nhiên nữa, cô nghĩ rằng anh ta sẽ không cùng bay với mình mà đáp máy bay đi đến Thượng Hải trước
"Xin chào, Ngài Đông Phương". Nữ tiếp viên xinh đẹp phụ trách khoang Vip vừa thấy Đông Phương Thuật đến , liền lộ ra vẻ mặt tràn đầy tôn sùng
"Tôi đã bao toàn bộ khoang Vip, em muốn ngồi đâu cũng được"
Bởi vì có chút xấu hổ, Liễu Duy Nhu chạy nhanh tìm đại vị trí mà ngồi xuống, chỉ cần không chạm mặt với anh ta là tốt rồi
Ai biết rằng, cô ngồi ở đâu đều ngồi cạnh Đông Phương Thuật,anh ta thấy cô ngồi đâu cũng ngồi xuống cạnh đó
"Anh......". Liễu Duy Nhu trừng mắt nhìn anh.
"Tôi làm sao?". Anh ngược lại, lại vô cùng bình thường
"Ở đây có rất nhiều chỗ ngồi....". Ý là anh có thể không cần ngồi cạnh cô
"Ừ, đúng là có rất nhiều chỗ, nhưng tôi có thói quen ngồi ở đây".
Đông Phương Thuật cởi xuống áo khoác ngoài, tùy ý vắt ở ghế ngồi phía sau
Anh rõ ràng là cố ý
Dù sao thì là người ta có tiền, có thể bao cả 1 khoang vip để đặt áo khoác, sau đó lại cùng cô ngồi chen chúc, cô có thể làm gì được anh đây?
"Em yên tâm, trong lúc bay tôi phải xử lý công việc, sẽ không làm phiền em"
Liễu Duy Nhu liếc anh một cái, biết anh có ý gì, lời nói chứa đầy hàm ý
Chuyến đi đến Thượng hải này rõ ràng muốn làm cô vui vẻ--- tuy rằng Đông Phương Thuật không thừa nhận, nhưng nhìn vẻ mặt muốn xa cách của cô, là anh nhịn không được liền mở miệng châm chọc
Liễu Duy Nhu quay đầu ra ngoài cửa sổ, không nghĩ đến anh nữa
Đông Phương Thuật thấy vậy liền nở ra một nụ cười khổ mà ngay cả bản thân anh cũng không phát hiện
Mấy phút sau, máy bay cất cánh, mặc dù lúc đầu tâm trạng khá căng thẳng, nhưng khi máy bay bay lên, tâm trạng của Liễu Duy Nhu từ từ tốt hơn
Cô chưa bao giờ đi máy bay, không biết khi nhìn thấy máy bay bay trên không trung lại vui đến như vậy, cô vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm thấy máy bay bay càng cao, có thể thấy được những điều thay đổi mới mẻ của những đám mây trên bầu trời.
Đông Phương Thuật phát hiện tâm trạng của Liễu Duy Nhu rất tốt, anh cũng tuân thủ lời hứa không có quấy rầy cô, chỉ là một tay xử lý công việc, vừa nhìn cô, cùng chia sẻ niềm vui của cô
Lúc này cô giống như cô gái nhỏ mặc váy hồng, cái chân mập mập đáng yêu , vui vẻ đùa giỡn.
Cô nhìn vật dụng gì trên máy bay cũng đều tò mò, sờ đông, sò tây, một chút nhưng lại không dám xử dụng chúng
Đông Phương Thuật thấy cô đang chạm vào màn hình lớn phía trước, anh lên tiếng
"Nhấn vào nút đỏ phía dưới bên góc phải, nó sẽ mở ra". Anh giơ tay chủ động giúp cô:" Đây là màn hình chuyên dùng, em có thể dùng nó làm chuyện gì em muốn làm, xem phim, nghe nhạc, chơi trò chơi hoặc đọc sách điện tử"
Nhưng mà màn hình trừ cái nút mở, cũng không có cái nút nào khác nha". Liễu Duy Nhu vẫn chưa hiểu
"Đây là màn hình cảm ứng, em có thể trực tiếp ấn vào màn hình để chọn". Đông Phương Thuật làm mẫu cho cô, Liễu Duy Nhu vừa vui lại vừa sợ, nhưng cảm thấy chơi rất vui
Trừ chuyện này, nữ tiếp viên xinh đẹp phục vụ khoang hạng Vip cũng khiến Liễu Duy Nhu mở rộng tầm mắt, mấy cô tiếp viên xinh đẹp này cô có thể nói họ phục vụ bất cứ điều gì
Sắp đến bữa ăn, Liễu Duy Nhu cho rằng nữ tiếp viên sẽ đưa đồ ăn cho họ--- đây là cô nghe bạn học nói, bạn ấy nói, đồ ăn trên máy bay đều được chuẩn bị từ trước, sau đó sẽ đun nóng lại, mùi vị của thức ăn cũng không ngon, có thể nói là khó ăn
Kết quả là nữ tiếp viên lại mang lên một menu vô cùng đẹp, để cho bọn họ chọn món ăn
Liễu Duy Nhu dựa vào sát Đông Phương Thuật , nhỏ giọng hỏi:" Chúng ta không phải là ăn cơm hộp mà họ đã chuẩn bị sẵn sao?"
Câu hỏi của cô bị nữ tiếp viên xinh đẹp nghe được, cô phát hiện trong ánh mắt của cô tiếp viên thoáng qua một tia châm chọc
Nhìn vẻ mặt của cô tiếp viên hàng không khiến Liễu Duy Nhu có cảm giác mình giống hệt cô gái nhà quê, cô giật mình, chẳng lẽ mình nói sai, tự nghĩ, chắc Đông Phương Thuật cũng nghĩ cô như vậy
Nhưng Đông Phương Thuật không có
"Khoang hạng nhất không có sẵn cơm hộp , nếu em muốn ăn, tôi sẽ nói cô ấy mang đến", mắt anh nhìn về phía cô, trong ánh mắt không hề có bất kỳ sự khinh thường nào
Ngay lúc ấy, Liễu Duy Nhu có cảm giác một dòng nước ấm chảy vào trái tim.... Về sau khi nhớ lại, có lẽ trong lúc đó, cảm giác phòng bị của cô đối với Đông Phương Thuật hoàn toàn bị phá vỡ
Bởi vì lý do bay một mạch , nên máy bay bay từ Đài Bắc đến Thượng hải mất 2 tiếng
Vừa xuống máy bay, ngay lập tức có 2 người trợ lý đi đến, Liễu Duy Nhu mới hiểu ra, Đông Phương Thuật làm sao có thể 1 mình đi Thượng Hải, nhất định sẽ có trợ lý đi theo, chỉ là trợ lý không ngồi khoang hạng nhất với họ
Chẳng lẽ Đông Phương Thuật bao cả khoang hạng nhất là vì cô.... Không, chắc cô suy nghĩ quá nhiều, chắc anh ta không muốn quan hệ của bọn họ bị phát hiện thôi
"Tôi để người nơi này tìm một cô gái và một tài xế, họ sẽ đi cùng em, em muốn đi đâu chỉ cần nói với bọn họ là được, về phần chi phí tôi sẽ thay em trả, em không cần phải lo lắng"
Đông Phương Thuật nói xong, chuẩn bị đi, Liễu Duy Nhu nhanh chóng gọi anh lại
"Đợi chút, tôi không muốn dùng tiền của anh"
Đông Phương Thuật nhìn cô một cái :" Cô à, cô bây giờ là người phụ nữ của tôi, tôi không thể để phụ nữ của mình tự trả tiền được"
Anh nói rất bá đạo:" Điều này là điều mới trong hợp đồng của chúng ta, miễn cho về sau tôi bận ...công việc lại phải bàn vấn đề này với em
Tất cả đã được quyết định như vậy, Liễu Duy Nhu không thể chống lại
Bọn họ ở sân bay mỗi người đi một nơi, Đông Phương Thuật cùng trợ lý đi xử lý công việc, còn lại cô cùng tài xế chuẩn bị hành trình du lịch
Đông Phương Thuật vì cô mà thuê Hải Nhi, một cô bạn bằng tuổi cô cũng học đại học, Hải Nhi là cô bạn có cá tính rất nhanh nhẹn lại dễ hòa đồng, cũng không hỏi chuyện gì vượt qua giới hạn
Liễu Duy Nhu nói chuyện rất hợp với Hải Nhi
Bởi vì trước khi đến Thượng Hải Liễu Duy Nhu không hề tìm hiểu gì, nên chuyến đi này chỉ có thể giao toàn bộ cho Hải Nhi sắp xếp
Nhưng mà Hải Nhi chắc được người ta giao việc từ trước rồi, cô ấy dẫn Liễu Duy Nhu đến những nơi phồn hoa nhất ở Thượng Hải
Cô ấy dẫn cô đến Lâm Lập, Hoài Hải là nơi có nhiều nhãn hiệu nổi tiếng thế giới để mua sắm, còn dẫn cô tới Thiên Địa uống trà, uống xong mới đi dạo phố
Hải Nhi chắc chắn đã được sắp xếp, chỉ cần cô đứng xem đồ gì một lúc, hay hứng thú chạm vào 1 đồ vật nào, cô ấy đều mua toàn bộ
"Hải Nhi, cậu đừng như vậy, cậu cái gì cũng mua, như vậy tớ không dám sờ cái gì nữa rồi". Như vậy sẽ khiến cô có áp lực thật lớn.
"Tiểu Nhu, cầu xin cậu....". Vì hai cô gái bằng tuổi nên gọi tên nhau thân mật:" Nếu như cậu còn muốn ngày mai tớ đi cùng cậu, thì đừng ngăn cản tớ". Cô bị ông chủ dặn, tuyệt đối không được làm mất lòng vị khách quý này
Liễu Duy Nhu không muốn làm Hải Nhi phải khó xử, chỉ có thể nhẹ than thở
Sau khi mặt trời lặn, Hải nhi dẫn Liễu Duy Như đến một nơi nổi tiếng ở Thượng Hải -- bãi ghềnh
"Nơi này nhiều du khách lắm, căn bản đều phải chen chúc nhau, chúng ta trực tiếp lên du thuyền, chẳng những có thể tránh được nhiều người, lại có thể ngắm được cảnh đẹp vô cùng".
Ngồi trên du thuyền, rốt cuộc Liễu Duy Nhu cũng thở nhẹ một hơi,bởi vì cuối cùng Hải Nhi cũng không phải mua này mua nọ cho cô nữa rồi.
Sau khi dùng xong bữa tối, chắc cũng khoảng 9 giờ tối, Hải Nhi đưa Liễu Duy Nhu trở lại khách sạn Đông Phương
Liễu Duy Nhu nghĩ rằng Đông Phương Thuật chắc đang ở trong phòng đặc biệt, nhưng không ngờ là Đông Phương Thuật lại đặt hai phòng
Sau khi tắm xong, Liễu Duy Nhu nhìn những túi xách chứa đầy đồ, cô thật sự hết sức mà đi dọn gọn lại, bởi vì từ lúc cô chào đời đến nay, cho dù là những thứ đồ dùng cần thiết, cô cũng phải tính toán chi ly, chưa bao giờ lai tốn nhiều tiền để mua nhiều đồ đến thế
Cô nên nói với Đông Phương Thuật một tiếng, nói cô không quen cuộc sống phung phí như vậy
Đứng ở cửa sổ sát mặt đất nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, Liễu Duy Nhu chờ Đông Phương Thuật trở về
Chỉ là chờ đến hơn 11 giờ, cô thật sự không thể chờ nữa, ở trong hai phòng chọn 1 phòng, quyết định đi ngủ trước
Khi cô dần dần ngủ say, trong đầu cô chợt nghĩ: 1 ngày cô xuống máy bay đã mệt lắm rồi, nhưng Đông Phương Thuật từ lúc lên máy bay cũng không ngừng làm việc, từ sân bay đến lúc này cũng hơn 12 tiếng, không ngờ anh ta còn chưa trở lại nghỉ ngơi
Thì ra muốn công ty thành công lớn mạnh thì phải có một cơ thể bằng sắt..... Liễu Duy Nhu cũng không phát hiện, cô lại đang lo lắng cho Đông Phương Thuật....
Khi đang ngủ Liễu Duy Nhu có cảm giác có người đang hôn trán cô, còn vuốt tóc.
Cô khẽ mở mắt ra.
"Nhắm mắt lai, ngủ đi". Đông Phương Thuật nói nhỏ bên tai cô
"Ừ...". Cô đem đầu chôn sâu vào gối mềm mại:" Trời sáng rồi?"
"Vẫn chưa?"
"Anh bây giờ mới về?"
"Ừ". Đông Phương Thuật khẽ chạm vào môi cô, ngồi bên giường nhìn cô lần nữa tiến vào mộng đẹp
Bây giờ đã là 1 rưỡi khuya, anh vừa mới trở về khách sạn
Không lựa chọn cùng chung giường với Liễu Duy Nhu, anh lựa chọn ngủ ở phòng khác
Khi Liễu Duy Nhu tỉnh lại lần nữa, bây giờ đã là 9h sáng rồi.
Giấc ngủ này của cô thật là khiến cô thỏa mãn
Đêm khuya ngày hôm qua hình như Đông Phương Thuật có trở về, nhưng lại không thấy giấu vết gì là đã ngủ trên giường cô c
Liễu Duy Nhu ngồi nghĩ thầm, hôm qua anh ta thật sự ngủ ở một phòng khác sao?
Điện thoại đột nhiên vang lên, đánh gãy suy nghĩ của cô, cô nghe điện thoại
"Tôi nghĩ em nên dậy, khó có cơ hội được ra ngoài một chuyến, cũng không phải là dùng để ngủ". Là Đông Phương Thuật gọi đến
"Anh đã ra ngoài rồi sao?". Liễu Duy Nhu kinh ngạc:" Anh không có ngủ à?"
"Có, tôi có ngủ, vì muốn mình ngủ nhiều một chút, nên mới sắp xếp phòng có 2 phòng ngủ".
Lúc đầu Liễu Duy Nhu không hiểu rõ ý của anh, ngây ngốc một lát mới hiểu được, cô kinh ngạc thở dốc, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng.
Ý của an là, nếu cùng cô ngủ chung 1 giường , giấc ngủ sẽ ít hơn, về phần tại sao lại ngủ ít tất nhiên là ....
Liễu Duy Nhu im lặng không trả lời, Đông Phương Thuật biết cô hiểu ý của anh
Anh hài lòng nhếch miệng, mà trợ lý bên kia thì há hốc mồm kinh ngạc
"Tối nay chúng ta gặp". Nói xong, Đông Phương Thuật kết thúc cuộc trò chuyện
Anh nói buổi tối gặp, có ý là,... Đêm nay anh về khách sạn sớm hay sao? Liễu Duy Nhu nghĩ như vậy
Cô rửa mặt, thay quần áo, đến đại sảnh cùng Hải Nhi gặp mặt
Hôm nay cô yêu cầu Hải Nhi dẫn cô đi đến một số thắng cảnh ở Thượng Hải để ngắm, như vậy mới không giẫm vào vết xe đổ của ngày hôm qua, 1 một đống hàng hiệu mà không dùng đến
Mãi cho đến 4 giờ chiều, Hải Nhi nói với cô:" kế tiếp mới là phần quan trọng của đêm nay"
"Cái gì?"
"Cậu phải cùng ngài Đông Phương tham gia buổi đấu giá từ thiện, đây là nơi tụ tập của những người nổi tiếng, cậu phải ăn mặc cho thật đẹp"
Liễu Duy Nhu vô cùng kinh ngạc, tại sao Đông Phương Thuật lại không nói với cô?"
Cô nghĩ lại, buổi sáng nói chuyện với anh, xem ra câu nói:" Tối nay chúng ta gặp"....
Thì ra là có âm mưu từ trước.
Hải Nhi nói tài xế chở cô đến một spa cao cấp, khi cô bước vào, một người hơi mập, nhưng dáng vẻ rất nhõng nhẽo, ông chủ"nam" nhiệt tình nghênh đón cô
"Cô chính là cô Liễu sao?"
Thật sự là có âm mưu từ trước, Đông Phương Thuật đã sắp xếp cả rồi.
Đã xác định được đáp án, ông chủ kia vỗ vỗ tay, lập tức có 5 người trợ thủ sắp xếp ngay ngắn phía sau cô
"Được rồi, đầu tiên đóng cửa tiệm lại, thời gian bán hàng hôm nay kết thúc, bây giờ chúng ta toàn tâm , toàn ý phục vụ cô Liễu đây, để cho tối nay cô ấy là người phụ nữ sáng chói nhất, mọi người làm việc"
Liễu Duy Nhu tay chân luống cuống bị 5 người trợ lý bao vây, kéo cô vào trong cửa hàng
Trong 2 tiếng, cô bị cải tạo triệt để ,bao gồm làm tóc, sơn móng tay, cùng trang phục, trang điểm,.... Cô như 1 con 乃úp bê mặc người ta tùy ý quyết định.