Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám - Chương 01

Tác giả: Quế Tiểu Văn

Căn cứ vào tạp chí nam giới bán chạy nhất Đài Loan, cùng trang thống kê hàng năm của web nổi tiếng , trong đó có một phần vô cùng thú vị:
Những CEO độc thân hoàng kim làm phụ nữ phải thèm thuồng
Kết quả điều tra vô cùng thú vị
Vị trí thứ hai và vị trí thứ ba đều để trống, nhưng vị trí thứ nhất lại có đến 3 cái tên, theo thứ tự là ....
Tổng giám đốc kiêm chủ tịch công ty Khoa Học Kỹ Thuật Khai Ích - Trương Thác Tái
Tổn giám đốc của chuỗi khách sạn, tập đoàn kinh doanh buôn bán Đông Phương - Đông Phương Thuật
Phó Tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Kim Tinh Thần, Lận Thừa
Ba vị CEO này đều được số phiếu bình chọn ngang bằng nhau, họ đều được phái nữ ở Đài Loan yêu thích. Tất nhiên không chỉ vì họ có nhiều tài sản mà còn có vẻ ngoài khiến người ta chói mắt
Ai nói CEO thì không thể vừa đẹp trai lại vừa có tiền, Trương Thác Tái, Đông Phương Thuật cùng Lận Thừa đều có đủ những điều kiện này
Không thể nghi ngờ mà tin rằng, những người phụ nữ độc thân ở Đài Loan, đều nằm mơ giữa ban ngày, mong mình một bước lên mây, hi vọng mình có thể nhận được sự ưu ái của ba người này
Chỉ là người dân bình thường làm sao có thể đến gần CEO hoàng kim cao cao tại thượng đây? Vẫn nên nằm mơ giữa ban ngày thì tốt hơn........
*****************************************************************************
Phòng cao cấp trong cao ốc Tín Nghĩa
Trong phòng cao cấp ở lầu 16, có một màn kích tình đang diễn ra......
"Thuật, em còn muốn,..... Cho em......."
Thang Lan Lan - hiện nay chính là hoa hậu, là đóa hồng với ngoại hình xinh đẹp đoan trang chính là hình tượng để mọi người trên mạng tôn sùng, bình chọn là nữ hoàng hạng nhất
Nhưng lúc này ở trên giường, cô ta đâu còn có hình tượng là người phụ nữ đoan trang
Cô ta dạng chân ở trên người đàn ông, cố gắng lắc lư eo, bộ иgự¢ kịch liệt đong đưa,......
Đông Phương Thuật nhìn người phụ nữ đang ra sức diễn xuất trên người anh, lúc này tinh thần và thân thể anh tạm thời tách rời, nửa người dưới đang xỏ xiên qua thân thể của Thang Lan Lan, tại nơi tư mật của cô ra sức rút ra cắm vào, nửa người trên thì đang suy tư về nội dung cuộc điện thoại mới nhận được về mặt thật của cô ta
Phụ nữ mà, càng xinh đẹp thì có nhiều thủ đoạn đáng gờm, hơn nữa Thang Lan Lan lại là người phụ nữ có đầu óc, cô ta tin tưởng rằng chính mình thông minh hay sao?
Phút chốc, anh thẳng lưng, đem Dụς ∀ọηg mãnh liệt giải phóng
"A..... A......". Thang Lan Lan điên cuồng hét chói tai, phản ứng cao trào này xem ra quá kiểu cách
Người phụ nữ này có quan hệ với anh duy trì không tới ba tháng, vốn định lấy khuôn mặt cùng dáng người mỹ lệ của cô ta sẽ khiến anh không ngán trong một thời gian ngắn, nhưng bây giờ,......
Cô ta chỉ khiến anh nôn mửa
ℓàм тìин xong, Thang Lan Lan giống như con mèo nhỏ dựa vào иgự¢ Đông Phương Thuật làm nũng, nhưng anh bất ngờ đứng dậy, xử lý bao cao su, sau đó đi vào phòng tắm tắm
Sau khi ra, anh mặc đồ chuẩn bị rời đi
Thang Lan Lan kinh ngạc đứng dậy, dùng cái mền che lại thân thể mỹ lệ, vội vàng chạy đến cửa ngăn Đông Phương Thuật lại
"Anh phải đi à?" bộ dạng điềm đạm đáng yêu chính là dạng phụ nữ Đông Phương Thuật thích
Đông Phương Thuật không thể không thừa nhận Thang Lan Lan thật thông minh, chỉ cùng anh có 3 tháng thôi mà đã biết anh thích loại phụ nữ nào
Chỉ tiếc cô ta cũng chỉ là một diễn viên, nhìn vẻ mặt giả dạng \' điềm đạm đáng yêu " kia, anh đã biết từ lâu
"Thế nào? Sợ thời gian còn sớm phóng viên dưới lầu không chờ được sẽ bỏ đi sao?" Đông Phương Thuật lạnh lùng nói
Đông Phương Thuật thích ở cùng phụ nữ, hơn nữa lúc ở trên giường vô cùng tốt đẹp, nhưng thời gian còn lại, phụ nữ đối với anh mà nói giống hệt món đồ trang sức, dùng xong liền vứt, anh đối với các cô không hề có 1 chút sự thương tiếc nào
Giống như bây giờ anh đối với Thang Lan Lan lạnh nhạt, lạnh nhạt như người xa lạ, rất khó tưởng tượng rằng bọn họ vừa mới ℓàм тìин xong
Khuôn mặt xinh đẹp của Thang Lan Lan cứng đờ
"Em không hiểu anh nói cái gì?". Đây là chiêu thức phụ nữ thường dùng - giả bộ ngây ngốc
"Cô coi tôi là thằng ngốc hay sao?"
"Thuật, có phải anh hiểu lầm chuyện gì không?"
"Một tiếng trước tôi cùng cô ở trong này, giám đốc bộ phận an ninh gọi điện cho tôi, đã bắt được hai phóng viên khả nghi, bọn họ khai hết rồi". Anh nhìn cô ta, muốn xem bao giờ cô ta mới thừa nhận
Nhưng hiển nhiên cô ta phủ nhận tới cùng
"Có phóng viên mai phục ở gần nhà em? Thuật, em hoàn toàn không biết, nhất định là đám phóng viên đổ oan cho em, bọn họ nhất định nói em cung cấp thông tin đúng không?"
Khóe miệng anh lạnh lùng nhếch lên
"Tôi còn chưa nói đám phóng viên nói gì, sao cô đã biết bọn họ vu oan cho cô cung cấp thông tin?". Đây không phải là giấu đầu lòi đuôi sao?
Thang Lan Lan bị bắt được sơ hở trong lời nói, sợ đến mặt mày trắng bệch
"Em....... Em là ví dụ........". Canh Lan Lan cố cứu vớt
"Cô thật thông minh, tùy tiện ví dụ một cái đã đoán trúng, hai phóng viên kia nói, cô tiết lộ tin tức tối nay hai chúng ta sẽ ở đây cho bọn họ, muốn bọn hắn chụp chuyện hai chúng ta ở cùng một chỗ, sau đó dựa vào chuyện này công bố quan hệ của hai chúng ta"
Anh vừa nói vừa dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Thang Lan Lan, anh nhìn chăm chú khiến cô ta không nhịn được mà run rẩy
"Tôi đã nói rồi, phóng viên chỉ cần bị bắt sẽ khai ra hết"
"chỉ là phóng viên bây giờ rất hay, vì để tránh bị kiện, bọn họ lén lút ghi âm lại các cuộc nói chuyện"
"Lén lút, ghi âm". Giọng nói của cô ta cũng phát run
"Đúng, phóng viên đem cuộc nói chuyện của cô ghi lại, mà người của tôi cũng lấy được nôi dung của đoạn ghi âm"
Thang Lan Lan không thể tiếp tục ngụy biện được nữa
"Thuật, anh nghe em giải thích, em là nhất thời bị mê hoặc, cho là chỉ cần quan hệ của chúng ta bị báo đài phát hiện, anh sẽ...... Anh sẽ........"
"Quan hệ của chúng ta?". Giọng nói của Đông Phương Thuật nhẹ nhưng đáng sợ:" Giữa chúng ta có bất kỳ quan hệ nào sao?" cô ta cũng không cần tự dát vàng vào mặt mình đi
Thang Lan Lan vừa nghe Đông Phương Thuật phủ nhận, đầu gối mềm nhũn ngồi phịch ở gần chân anh
"Thuật, cầu xin anh tha thứ cho em........ Em lần sau không dám, em thề em sẽ tuyệt đối giữ bí mật, không bao giờ có ý nghĩa gì khác....."
Đông Phương Thuật lạnh lùng nhìn cô ta
Đối với sự cầu xin cùng nước mắt của cô ta hoàn toàn vô cảm
"Phụ nữ đối với tôi có 2 loại: 1 là trên giường, còn lại là quan hệ hôn nhân, mà cô, nhiều nhất chỉ có tư cách ở trên giường". Đông Phương Thuật nói chuyện rất vô tình
Mặc dù rất nhiều công ty muốn liên minh bằng cách kết hôn, nhưng anh Đông Phương Thuật hoàn toàn không có hứng thú
Nếu như anh thật sự muốn kết hôn, cũng là phải kết hôn với một tập đoàn có ích
Không sai Thang Lan Lan rất đẹp , nhưng cô ta xuất thân bình thường, vậy mà cũng muốn làm vợ anh? Thật là chuyện cười.
Nhìn bộ dạng chật vật của Thang Lan Lan dưới dất, anh một chút ý muốn đỡ cô ta đứng dậy cũng không có, anh chưa bao giờ biết cái gì gọi là thương hoa tiếc ngọc
"Số tiền còn thiếu mua căn phòng này tôi sẽ bảo thư ký xử lý, coi như là phí cô theo tôi ba tháng đi"
Ba tháng trị giá mấy triệu nguyên, cô ta nên mừng thầm đi
"Không cần, Thuật, đừng bỏ em....... Em yêu anh, em thật yêu anh nên mới nghĩ ra kế này........". Thang Lan Lan không còn chút tôn nghiêm nào mà ôm lấy chân Đông Phương Thuật
"Buông ra". Anh lạnh lùng nói
Ánh mắt cùng giọng nói lạnh lùng của anh, khiến Thang Lan Lan buông lỏng tay, kinh ngạc sững sờ ngồi trên mặt đất
Thì ra là, chỉ có cô tình nguyện, nghĩ đến những điều tốt đẹp, cho rằng mình có thể dựa vào sắc đẹp cùng tài trí của mình có thể một bước thành phượng hoàng, trở thành con dâu nhà giàu được người người ca ngợi
Kết quả, Đông Phương Thuật chỉ coi cô là đối tượng phát tiết tình dục mà thôi
Đông Phương Thuật đối với sự ăn năn cùng bộ dạng thương tâm muốn ૮ɦếƭ của Thang Lan Lan không hề có bất kỳ rung động nào, nói anh lạnh lùng cũng được , anh Đông Phương Thuật sẽ không lãng phí tình cảm trên người phụ nữ nào
Anh quay đầu rời đi, không hề lưu luyến chút nào
Bước ra khỏi cao ốc, tài xế của anh đã ở đó chờ
"Trở về khách sạn"
"Dạ ông chủ"
***
Lúc đêm khuya, Đông Phương Thuật rời khỏi nhà tình nhân........ Không phải nói là nhà tình nhân cũ
Khách sạn Đông Phương ở Đài Bắc , là một trong những khách sạn lớn nhất ở Đài Loan
Nói đến tập đoàn khách sạn Đông Phương, không ai là không biết đến, không ai không hiểu, trong tất cả các khách sạn kinh doanh ở khu vực Châu Á, bất kể là khách sạn sang trọng, hoặc là kinh doanh, tập đoàn khách sạn Đông Phương đều hoạt động tương đối tốt
Người thành lập tập đoàn Đông Phương Lân năm nay đã 65 tuổi, năm đó khi ông kinh doanh khách sạn của gia tộc thì nó chỉ là một khách sạn nhỏ
Sau khi ông đến ông kinh doanh khiến cho khách sạn ngày một lớn mạnh, thành lập thành tập đoàn, mấy năm gần đây, Đông Phương Lân lui khỏi vị trí tổn giám đốc đứng ở phía sau, chống gậy giúp đỡ cho con trai độc nhất Đông Phương Thuật
Cái gọi là hổ phụ sinh hổ tử đúng là không sai, Đông Phương Thuật sau khi nhận kinh doanh tập đoàn Đông Phương liền khuếch trương rộng hơn, trước mắt anh đang đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc , với năng lực kinh doanh và vẻ ngoài xuất chúng, anh được mọi người trong giới doanh nhân châu Á biết đến.
Lúc này, ở trong phòng thay quần áo nhân viên của khách sạn Đông Phương ở Đài Bắc, mấy nhân viên nữ trẻ tuổi mỗi ngày đều nói chuyện về ông chủ nhỏ Đông Phương Thuật
"Tớ ngày hôm trước ở đại sảnh khách sạn gặp ông chủ, anh ấy thật sự rất đẹp trai đó! ( Edit bởi DDLQĐ). Khiến lòng tớ thật rung động, nếu như tớ có thể lấy anh ấy, muốn kiếp sau tớ làm trâu làm ngựa cũng được". Một nhân viên A bắt đầu mơ mộng ảo tưởng
"Cậu nằm mơ giữa ban ngày á,... Tớ không cần ớc mơ xa vời vậy,tớ không cần gả cho ông chủ, tớ chỉ cần cùng với anh ấy có tình một đêm là đủ". Nhân viên B còn nói như vậy
Liễu Duy Nhu nghe bọn họ tràn đầy mơ ước với ông chủ, không nhịn được mà mỉm cười
Cô không có xem vào .
Thật ra Liễu Duy Nhu không phải là nhân viên của khách sạn Đông Phương, cô chỉ là thỉnh thoảng đến thay mẹ làm việc
Khách sạn Đông Phương có thể đứng vững trong vị trí cao nhất, vì vậy cũng đối với nhân viên, huấn luyện, quản lý, đều vô cùng khắt khe
Giống như cô thỉnh thoảng đến khách sạn thay mẹ làm việc, nhưng thật ra là không được phép , nếu không phải là mẹ là nhân viên lâu năm, tổ trưởng Hứa cảm thông cho hoàn cảnh gia đình cô, giúp cô che giấu, để cô được làm
Cho nên cô không quen biết một ai trong khách sạn, cố gắng im lặng để tránh mọi người biết
Cô bình thường chỉ nghe nhiều mà không nói, vì thế cho nên những nhân viên trong khách sạn đều rất ít khi nhớ đến
Liễu Duy Nhu thay xong đồng phục khách sạn, nhẹ nhàng rời phòng thay quần áo, hướng đến phòng Bộ phận tạp vụ
"Tiểu Nhu, hôm nay mẹ con có đỡ không?" tổ trưởng cùng mọi người ở đây đều là đồng nghiệp tốt của mẹ
"Có thể là do hôm trước bị nhiễm gió lạnh, hơn nữa em trai của con lại nhập viện rồi, mẹ lai thêm lo lắng, nên cơ thể càng không thoải mái"
Nói đến bệnh tình của mẹ, chân mày cô lo lắng không khỏi nhíu lại
Từ khi cô bắt đầu nhận biết đến nay, mẹ luôn luôn chịu khổ chưa bao giờ có một ngày nghỉ ngơi, chỉ vì cô có một người ba ham cờ bạc, rượu chè , lại lười biếng
Ba cô chưa bao giờ có một chút trách nhiệm với gia đình này, cô cùng em trai từ khi ra đời, mẹ đã ngậm đắng nuốt cay đem hai chị em nuôi lớn
Hơn nữa trái tim của em trai không tốt, ra vào bệnh viện là chuyện thường xuyên, mẹ trừ ngoài việc kiếm tiền, phải chăm sóc hai chị em cô, nếu ba bên ngoài đánh bạc thua lại uống rượu ,khi ông về đến nhà sẽ đánh họ ,mẹ vì muốn bảo vệ hai chị em mà thường xuyên chịu đựng những trận đánh của ba
Vốn là cô sau khi tốt nghiệp trung học tính toán sẽ nghỉ học, cô hy vọng có thể thay mẹ gánh thêm một ít trách nhiệm, còn muốn kiếm được thật nhiều tiền, có thể đưa mẹ và em trai rời xa ngôi nhà khổ sở đó
Nhưng mẹ kiên trì muốn cô phải học lên đại học vì thành tích học của cô suất sắc, vì sự kiên trì của mẹ, cô liền thi đậu đại học sư phạm, còn cố gắng giành được học bổng để trả học phí
Cô bây giờ đã 20 tuổi rồi, cô tự nói với bản thân, nhất định phải kiên cường, sau này làm chỗ dựa cho mẹ và em trai
"Tiểu Nhu, con cũng đừng lo lắng quá, hai ngày này để mẹ con nghỉ ngơi đi, trường học con vẫn chưa mở mà, vừa đúng lúc có thể giúp mẹ con làm"
"Tổ trưởng, thật là cám ơn cô, con biết rõ như vậy sẽ gây phiền phức cho cô". Bởi vì chuyện gia đình cùng sức khỏe của bản thân, mẹ thường xuyên xin nghỉ, nhưng nếu xin nghỉ quá nhiều sẽ bị trừ lương, lại có thể khiến cấp trên chú ý, có khả năng mất đi công việc ổn định này
Cho nên cô thường lúc nào nghỉ học cùng nghỉ lễ sẽ đến khách sạn thay thế mẹ làm việc mà tổ trưởng sẽ che giấu giúp 2 mẹ con họ
"Nói cái gì vậy, cô cùng mẹ con dù gì cũng hơn 10 năm làm đồng nghiệp với nhau, cô không giúp mẹ con thì giúp ai?"
"Đúng vậy , Tiểu Nhu, tổ trưởng chúng ta tuy rằng bộ dạng hơi hung dữ nhưng thật là lòng của tổ trưởng rất tốt, lại hay mềm lòng". Một người làm việc khác cười nói
"A Thấm, bà lại ba hoa rồi, cẩn thận tôi sẽ tăng thêm công việc cho bà"
"Không cần, Tiểu Nhu, chúng ta nhanh đi, nhanh đi". Bà Thấm lôi kéo cô nhanh chóng rời khỏi văn phòng bắt đầu làm việc
Cái gọi là Bộ phận tạp vụ nói toạc ra chính là chịu trách nhiệm sau khi khách trả phòng sẽ dọn dẹp sạch sẽ , bởi vì Bộ phận tạp vụ là bộ phận cấp thấp, cho nên các nhân viên khác trong khách sạn đều không có ấn tượng mạnh với bọn họ
Tại khách sạn bình thường được chú ý nhất là nhân viên lễ tân, đều là những cô gái xinh đẹp hoặc đàn ông cao lớn đẹp trai
Mà Bộ phận tạp vụ đa số đều là các cô, các bác lớn tuổi, cho nên các cô ấy đa số đều yêu thương mẹ, cũng yêu thương cô hiền lành lại hiếu thuận
"Cô Thấm, hôm nay chúng ta phụ trách phòng nào?"
"Để cô nhìn xem....". Cô Thấm lật xem bảng biểu:" hôm nay tương đối thoải mái, chỉ có nửa lầu 6"
Liễu Duy Nhu giúp đẩy xe quét dọn đi theo cô Thấm, hai người chung tay bắt đầu quét dọn, bởi vì cô từ năm nhất đã bắt đầu đến làm thay mẹ, cho nên mấy côn việc này đều đã làm vô cùng thuần thục rồi
"Cô nói này Tiểu Nhu , con làm trong Bộ phận tạp vụ thật sự rất lãng phí, con nhìn con xem, bộ dạng trắng trẻo, xinh xắn, có thể làm công việc lễ tân nha"
"Cô Thấm, cô đừng nói như vậy, mọi người đều yêu thương con, con làm sao mà có tư cách đi làm nhân viên lễ tân đây, bọ họ đều rất xuất sắc"
Nói thật, khách sạn Đông Phương tuyển nhân viên vô cùng nghiêm khắc, ngoại trừ hình dáng, gương mặt, còn phải biết 3 ngôn ngữ trở lên, còn phải theo học các khóa liên quan đến nhà hàng khách sạn
"Nhưng mà con làm nhân viên tạp vụ này thật lãng phí đó."
Liễu Duy Nhu lắc đầu cười khẽ:" Sẽ không đâu cô, chỉ cần con có thể giúp mẹ, con thật sự vô cùng cảm tạ các cô đã giúp con"
"Ha ha, đừng có cám ơn nhiều như vậy, Tiểu Nhu con đã nói cái này không biết bao nhiêu lần rồi, tất cả mọi người đều nghe chán rồi, về sau đừng nói nữa biết không?"
"Vâng ạ"
Duy Nhu lè lưỡi, dí dỏm làm tư thế chào của quân đội, khiến cho cô Thấm cười không ngừng
Họ vừa nói chuyện vừa làm việc quét dọn, bỗng chốc điện thoại của cô Thấm vang lên
"Là con gái cô gọi đến, Tiểu Nhu, cô đi đến cầu thang nghe một chút"
" Được ạ, cô nói lâu một chút cũng không sao còn một phòng cuối cùng, con tự mình dọn cũng được"
Cô biết cô Thấm hai năm trước cùng chồng ly hôn, hai người con gái để chồng nuôi dưỡng, cô ấy cùng con gái thỉnh thoảng có nói chuyện để giải tỏa nỗi nhớ nhung
"Thật xin lỗi, Tiểu Nhu"
"Có gì mà xin lỗi cô, cô nhanh đi nhanh đi đi". Cô đuổi đuổi để cô đi
"Đúng rồi, cuối cùng là một phòng khá xa một chút, ở hành lang thứ 2 đếm ngược về bên tay phải "
"Dạ, con biết rồi". Cô đẩy xe dụng cụ vệ sinh đi về phía trước
"Đi tới hành lang... Nhìn bên phải, a , là phòng này". Cô nhìn một chút, lại có chút nghi ngờ tại sao căn phòng này lại không đánh số
Sẽ là phòng này phải không? Cô thử cầm tay cầm cửa, không khóa lại, vậy là phòng này rồi
Cô vừa vào cửa, động tác nhanh chóng sửa sang lại chăn đệm trên giường, rút ga giường cùng drap gối, sau đó thay một bộ sạch sẽ
Tiếp theo là dọn dẹp rác, sau đó còn lau mặt bàn cùng ghế, cuối cùng là lau phòng tắm và nhà vệ sinh
Đang muốn mở cửa phòng tắm, thì cửa phòng tắm lại từ bên trong mở ra
Một người đàn ông đang đứng ở cửa phòng tắm.... Không, là mới vừa dội nước qua, cả người còn dính nước bộ dạng vô cùng hấp dẫn
Nhưng mà người đàn ông kia Tʀầռ tʀʊồռɢ, không phải chỉ Tʀầռ tʀʊồռɢ nửa người trên, mà là Tʀầռ tʀʊồռɢ toàn thân!
Liễu Duy Nhu bị người đàn ông ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ bỗng nhiên xuất hiện dọa cho phát sợ, xanh cả mặt
Khách không phải là đã trả phòng rồi sao? Tại sao lại có khách vừa tắm sạch sẽ trong phòng?
Tầm mắt của cô hạ xuống thấp một chút, cô lại nhìn thấy..............
Bộ phận trọng yếu của người đàn ông
Từ trước đến giờ cô chưa bao giờ nhìn thấy vật này, lúc này nó lại hiện ra thật rõ ràng trước mắt cô
"A A" , giống như thấy quái vật, Liễu Duy Nhu thét chói tai lùi về sau, cũng không cẩn thận đạp phải chân bàn, ngã ngồi về phía sau
Cô thề, không phải cô cố ý nhìn xuống bộ phận trọng yếu của anh ta nhưn mà nó đập ngay vào mắt, cô thật sự không thể dời mắt được
Thật giống như sợ cái vật kia sẽ tấn công cô, cô mới phải nhìn chằm chằm nó mới an tâm
Cô phát hiện người đàn ông ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ kia đi lại, bộ phận quan trọng kia cũng đong đưa
Trời ạ ...................
Cô không để ý mình đang ngã trên mặt đất, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh, hai tay chống xuống, nghiêng ngả bò lên, chạy mất dép....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc