Cô Vợ Thần Bí Của Hàn Tổng - Chương 43

Tác giả: Bạch Hồng

Hàn Vân Phong về tới biệt thự nhanh chóng lấy canh mang lên phòng cho cô.
Vừa bước vào phòng anh đã nhìn thấy cô đang uống rượu một mình ngoài ban công.Anh nhanh chóng cầm chén canh nóng để ở bàn rồi tiến lại gần cô.
Dáng vẻ yểu điệu nửa nằm nửa ngồi mà uống của cô để lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp cùng đôi vai trần có hình xăm hồ điệp mờ ảo dưới ánh trăng làm cho ngọn lửa Dụς ∀ọηg vốn đã sắp tắt của anh bắt đầu cháy lại.
Hàn Vân Phong nhìn cô như thế cố gắng kìm nén Dụς ∀ọηg của bản thân, cho dù thời tiết đã vào xuân nhưng vẫn còn xe lạnh, anh sợ cô bị cảm nên tính bế cô vào phòng nghỉ ngơi.
Tiến lại gần quỳ trước mặt cô, anh vừa bế cô lên vừa lẩm bẩm đau lòng, giọng nói vừa dịu dàng vừa trách cứ thì thầm bên tai cô.
\'\' Cái cô gái ngốc này. Từ tối tới giờ chắc vì chuyện khi nãy còn chưa ăn gì, dạ dày vốn đã không tốt bây giờ còn uống rượu,lại còn ở bên ngoài chịu sương gió lạnh thế này chắc là muốn chầu diêm vương sớm phải không.\'\'
Giọng nói thì thầm quen thuộc cùng hương thơm nam tính mạn mẽ quen thuộc của anh khiến hai mắt vốn đã mơ hồ của cô có một chút tiêu cự.
\'Tại sao anh lại ở đây? Có phải là cô đang mơ hay không, chắc là do uống quá nhiều rượu, nghĩ quá nhiều về anh nên mới sinh ra ảo giác chăng?\'
Hứa Hân Hoan nhìn anh, đưa bàn tay trắng trẻo mềm mại không sương sờ vào khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt của anh, cảm nhận độ ấm của anh rồi tát một cái thật mạnh.
Cái tát giòn tan vang lên khiến khóe miệng Hàn Vân Phong đã rỉ ra một tia máu, nhưng anh vẫn quỳ ở đấy dùng ánh mắt đầy cưng chiều và dịu dàng nhìn cô.
Bàn tay ấm áp của anh cầm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô mà sưởi ấm cho cô rồi nhẹ nhàng hỏi.
- Có đau không?
Hứa Hân Hoan nhìn anh chân thật như thế, ấn áp như thế, cô không thể kìm nén được cảm xúc trong lòng mình nữa rồi, trái tim của cô đã tan chảy vì người đàn ông trước mặt mất rồi, lời hỏi han ân cần của anh như một chất kích thích khiến trong lòng cô ngập tràn yêu thương.
Cô rút tay lại rồi vòng hai tay qua cổ anh, ánh mắt đắm đuối mơ màng nhìn anh. Đôi môi mang theo hơi thở thơm mát phảng phất mùi rượu của cô kề sát vào mặt anh thủ thỉ... \'\'Hàn Vân Phong, em yêu anh....\'\' rồi cô tiến tới hôn anh một cách mãnh liệt.
Hàn Vân Phong bị hành động thân mật của cô, hơi thở quyến rũ cùng lời nói tâm tình của khiến ngọn lửa Dụς ∀ọηg trong lòng anh bùng cháy dữ dội.
Khi đôi môi anh đào của cô chạm vào môi anh, thần kinh của anh như bị tê liệt tại chỗ. Đôi môi mềm mịn, ướƭ áƭ mà ngọt ngào ấy khiến anh không thể nào phản kháng lại được.
Thế là anh đáp lại nụ hôn nồng cháy của cô, trực tiếp bế cô vào phòng, đóng cửa lại. Cô đang từ thế chủ động giờ đây đã thành thế bị động nằm dưới người anh, tận hưởng tình ý dạt dào của anh dành cho mình.
Anh từ môi cô trượt dần xuống cổ, rồi xuống xương quai xanh rồi xuống sâu hơn, sâu hơn nữa.
Nụ hôn bá đạo của anh đi đến đâu để lộ phần da thịt trắng nõn của cô đến đấy, chẳng mấy chốc hai người đã không còn một mảnh vải che thân quấn quýt lấy nhau không rời một khắc.
Ánh trăng e thẹn đã núp mìn vào mây, tại căn phòng ngủ hai người tình ý dạt dào như sóng biển cuộn trào mãi không dừng lại như để thỏa mãn nỗi lòng bấy lâu nay.
Mãi tới tận ba giờ sáng, cô đã mệt nhoài ngủ thi*p dưới vòng tay ấm áp của anh. Hàn Vân Phong nhìn khuôn mặt thanh tú của cô. Khuôn mặt thật sự của cô không hề bị bỏng, đẹp một các mê người, so với diễn viên nổi tiếng thì họ còn kém xa. Anh dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve như muốn khắc sâu khuôn mặt này vào tận trong xương tủy. Rồi anh nhìn những dấu hôn đỏ tím khắp người cô, lòng thầm nhủ.
\'Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô và anh, có phải là quá mạnh bạo rồi không? Lần sau sẽ phải nhẹ nhàng hơn mới được.\'
Nhưng anh nào đâu biết cái lần sau này phải đợi lâu đến thế.
Hứa Hân Hoan tỉnh dậy thì đã là năm giờ sáng, nhìn anh đang còn say giấc ở bên cạnh,cô biết được chuyện hôm qua không phải là mơ. Cô nhìn anh đắm đuối, nhìn những vết cào chi chít trên lưng anh rồi đau lòng, bàn tay vuốt ve khuôn mặt điển trai của anh một lúc nữa rồi mới chậm dãi bước từng bước vào nhà tắm.
Thực ra khi cô rời giường thì anh đã tỉnh nhưng vì sợ cô ngại nên anh mới giả vờ ngủ mà thôi.
Hứa Hân Hoan tắm rửa thay đồ xong rồi ngồi xuống bên cạnh anh, dùng tay sờ lên mặt anh, có lẽ sẽ chẳng bao giờ cô được gần anh như thế này nữa.
Hàn Vân Phong cảm nhận được bàn tay dịu dàng của cô, anh nắm chặt lại rồi từ từ mở mắt ra, anh ngạc nhiên khi nhìn thấy cô quần áo đã chỉnh tề, đôi mắt ngấn lệ nhìn anh.
Hàn Vân Phong định ngồi dậy hỏi cô muốn đi đâu nhưng cả người đều bất lực, hình như trong phòng có một mùi hương kì lạ, anh khẽ nhíu mày
\' tiêu rồi, là hương mê hồn\'
Giờ đây anh chỉ có thể cố gắng nắm chặt lấy tay cô, dùng ánh mắt cầu khẩn xin cô đừng rời đi.
Hứa Hân Hoan hiểu anh muốn cô làm gì, nhưng cô không thể ở lại bên cạnh anh được nữa. Có lẽ chia xa mới là hạnh phúc cho cả hai. Cô cúi đầu xuống hôn anh lần cuối, hôn thật sâu cho tới khi cảm nhận được anh đã từ từ chìm vào giấc ngủ rồi mới dừng lại, đặt đơn ly hôn đã kí ở trên bàn rồi rời đi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc