Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con - Chương 04

Tác giả: Máu Lạnh Nhók

Sáng hôm sau tại biệt thự Hắc Long
Hắn uể oải làm vscn, xách cặp ngồi vào bàn ăn sáng. Mẹ hắn nghiêm giọng
- Sao cái mặt như gấu trúc tu luyện thành tinh thế? Lại coi phim hoạt hình suốt đêm à?
Hắn gãi đầu gãi tai cười khì khì nhìn mẹ hắn:
- Mẹ hay thế!
Ba hắn vừa đọc báo vừa nói
- Hết tụ tập ngoài đường thì lại vùi đầu vào game với hoạt hình! Con muốn ngồi lại một lớp nữa à?
Hắn hồn nhiên vừa ăn vừa bảo
- Như thế thì tốt chứ sao? Ba mẹ lại có cơ hội ủng hộ vài trăm ngàn đô cho nhà trường.
- Con với cái! Liệu mà học cho tốt vào, không thì ba mẹ cắt hết tiền đấy!
- Con biết rồi mà! - hắn nhăn nhó khổ sở.
Hắn xách cặp tản bộ trên con đường đến trường quen thuộc, bỗng sau lưng vang lên giọng một cô gái:
- Shin! Chờ tớ với!
Hắn quay lại, miệng dãn ra một nụ cười xã giao
- Yuko à! Trùng hợp thế?
- Vậy mình đi chung nhé! Cậu đi học muộn vậy?
- Thì tại tớ dậy muộn! Cậu biết tớ mà! - hắn thở dài.
Yuko là một cô gái xinh xắn, dễ thương, học giỏi. Cô là bạn học với hắn mới một năm nay thôi, như bao cô gái khác, cô bị say nắng. Nhưng hắn không biết là cô thích hắn.
*Trường trung học Teitan
Giờ học bắt đầu như mọi ngày nhưng đối với hắn là thiên đường của những giấc ngủ. Zibi thì đang cầm điện thoại để chơi game, anh ngồi kế bên hắn. Đang lơ lửng trên chín tầng mây thì bị tiếng hét của bà cô dạy Toán làm chới với (tất cả đều dùng tiếng Nhật nhé!)
- SHIN!!!!!!
"Rầm"
Hắn chới với mất thăng bằng nên té ghế. Thế là không còn tồn tại cơn buồn ngủ nữa rồi. Hắn vội đứng dậy
- Ơ... dạ cô gọi em ạ! - hắn đưa bộ mặt say ke ngu ngu nhìn bà cô.
- Ngủ ngon quá ha! Nghe tôi giảng gì không? - bà cô đẩy gọng kính lên cao đưa đôi mắt nghiêm nghị nhìn hắn.
- Dạ cô đang giảng đến chỗ này phải không ạ? Cô xuống đây em chỉ cho!
Bà cô bước đến gần hắn rồi nhìn chằm chằm vào cuốn sách.
- ÁAAaaaaaa! Má ơi! Gián! Chuột! Nhện! Cứu ..............t..ô...i!
Bà cô hét xong thì ngất tại chỗ. Cả lớp vừa cười vừa vỗ tay rần rần ca ngợi chiến tích của hắn. Zibi lắc đầu
- Cái thằng trời đánh thánh vật!
- Mầy chửi gì đó thằng mắc dịch? Tao nhét mấy bé "sinh vật nhỏ" này vào miệng mầy bây giờ tin không?
Zibi im lặng chỉ cười không nói gì. Yuko là lớp trưởng cũng bó tay luôn.
Giờ hóa học
"Bùm.... ầm.... ầm"
Cảnh tượng cả dãy phòng học đang sập từ từ trông rất vui mắt. Hắn đứng từ xa cười nghiêng cười ngả. Cười chảy cả nước miếng ... à nhầm... nước mắt. Zibi cũng không nhịn được cười. Công nhận lần nào mấy quả bom anh chế tạo cũng mang đến kết quả mỹ mãn.
- Hahaha...... hahaha....
- SHIN!!!!!!!!! - tiếng ông thầy dạy Hóa tru lên.
Hắn ngoáy ngoáy lỗ tai rồi lầm bầm
- Sao mấy ông bà trong trường này thích gào thét tên mình thế nhỉ?
- Đứng đây vui vẻ! Tao chuồn trước nhá! - tiếng Zibi vừa dứt thì anh chàng cũng mất dạng.
- Ê thằng khốn nạn! Đợi tao! - hắn vừa định chạy theo thì đã bị ông thầy chặn đường.
Cái ông đầu hói, bụng phệ khó ưa. Nhìn cái mặt là muốn tung cho vài cước rồi, ông ta nghiêm mặt:
- Lại là em à? Nhìn mặt cũng sáng sủa mà sao phá như quỷ thế hả? Em biết đây là cái phòng học thứ 18 rồi không?
- Em... em...
- Em cái gì mà em? Nhìn mặt em thì chắc hẳn chưa ăn năn hối hận đâu nhỉ? - nhảy dzô họng lần thứ nhất.
- Nhưng mà....
- Nhưng gì mà nhưng? Đừng có bày đặt ngụy biện với tôi! Tôi rành em quá mà! Đẹp trai xuất sắc mà học dốt điển hình đây phải hong?- nhảy dzô họng lần thứ hai.
- Em...
- Tự dưng tôi "mắc" nói chuyện với ba mẹ quá! Về kêu phụ huynh vào gặp tôi! - nhảy dzô họng lần thứ ba.
- NÈ! NGHE TÔI NÓI MỘT CÁI ĐƯỢC KHÔNG HẢ??? - Hắn ức chế nên quát lên làm ông thầy giật mình.
- Em... em... dám quát giáo viên à? Muốn nói gì nói đi!
- Thứ nhất, em muốn góp ý với thầy một chuyện. Tác giả nó viết có thoại cho thầy nói đàng hoàng mà mắc gì cứ tranh thoại của em thế hả? Miệng của em nè thầy vào trong đấy ngồi luôn đi! Thứ hai, phụ huynh của em đi họp nhiều lần quá nên thân với hiệu trưởng luôn rồi. Có gì thì cứ lên facebook nói chuyện với ba mẹ em đi. Cứ việc vào trang "Những người xinh đẹp giàu có nhất quả đất" là sẽ gặp được mẹ em ngay. Thứ ba, đây là cái phòng thứ 21 rồi chứ không phải 18. Trí nhớ thầy kém quá, về nhà uống sữa nhiều vào. Thế nhá! Em đi đây!
- Ặc... ặc...
Ông thầy tức tưởi lên cơn đau tim ngã ra đất. Bó tay!
Giờ Sinh
- Các em lật sách ra chúng ta học bài mới! - giọng cô giáo lảnh lót.
Trong khi cả lớp đang viết bài vào tập thì tiếng của hắn và Zibi vang lên như cái chợ.
- Oa! Em nào xinh thế? - hắn giựt cái điện thoại của Zibi nhìn cô gái trong hình.
- Trả tao coi! - Zibi giựt lại.
- Hàng nhìn ngon vãi! Điện nước đầy đủ nhỉ? Còn zin không mậy?
- Tức nhiên rồi! Gu của tao là phải thế này! Haha... - Zibi cười lớn.
- Cho tao mượn một ngày đi được không?
- Không được.
- Đi mà!
- Không là không.
- Năn nỉ mầy đó! Cho tao số điện thoại thôi cũng được!
- Ê mầy hong có liêm sỉ hả thằng kia? Người ta nói hong là hong!
Cả hai đâu biết là bà cô đang chiếu tia lazer vào mình. Mặt bà tối sầm lại, đúng là không coi giáo viên ra gì mà.
- SHIN!!!!!!!
- Đấy! Lại gào thét tên mình nữa! - hắn nói một mình rồi đứng dậy nhìn cô cười toe toét - Cô gọi em ạ!
- Trong giờ học mà ngồi bàn chuyện gái gú hả? Quởn quá ha!
- Đâu có đâu cô! Em đang ngồi nghe cô giảng bài mà! - hắn nở nụ cười tạo thiện cảm.
- Tôi mới ghi tựa bài có giảng đâu mà em nghe (tèn ten)! - bà cô chống hông tức giận. - Ngồi xuống trật tự cho tôi, không thì tôi cho em ra sân chạy nhá!
- Dạ em biết rồi!
Hắn ngồi xuống và cãi nhau trong âm thầm với Zibi. Cô bắt đầu bài học, đang giảng bài thì lại thấy hắn lộn xộn. Thiệt là bực cái mình, cô lại quát
- SHIN!!!!!!!!!!
Hắn ngán ngẩm lẩm bẩm
- Lại gào thét! - hắn đứng lên - Dạ cô cho gọi em ạ?
- Cái mỏ của em hong lành à? Sao mà cứ nói chuyện riêng quài thế hả?
- Em vẫn nghe giảng mà cô! - hắn xụ mặt xuống.
- Ngồi xuống đi! Để tôi bắt gặp em nói chuyện riêng một lần nữa thì tôi dạt mỏ em đấy!
Hắn hí hửng ngồi xuống, thiệt tình hot boy gì mà lóc chóc thấy ớn. Vậy mà mấy con nhỏ trong lớp còn nhìn hắn bằng con mắt hình trái tim nữa mới ghê chứ. Trong đó có Yuko của chúng ta. Cô giáo giảng xong thì bảo
- Các em có gì không biết cứ hỏi cô nhé!
- Dạ thưa cô! - hắn giơ tay lên ý kiến.
- Chuyện gì thế Shin?
- Dạ em muốn hỏi cô khi nào thì em sẽ đậu đại học? - hắn hỏi bằng giọng vô (số) tội.
Cô giáo nghe xong muốn choáng váng mặt mày, cũng may là bám vào thành bàn không thì chắc cô lăn ra xỉu nữa rồi.
- Em đang nói nhảm gì đó? Cái tôi nói là vấn đề về môn học kìa! Mấy chuyện của em làm sao tôi biết được.
- Thế cô bảo có gì không biết cứ hỏi nên em tưởng..... - hắn nhe răng ra cười rồi ngồi xuống.
Cô giáo nghiêm giọng
- Không ai được hỏi mấy câu ngớ ngẩn nữa nghe chưa? Nếu không thuộc lĩnh vực Sinh học thì tôi không trả lời đâu.
- Cô ơi em có thắc mắc! - hắn lại giơ tay.
- Lại là em nữa hả Shin? Em muốn hỏi gì đây? - cô giáo hơi gằn giọng.
Hắn cười ranh ma
- Cô yên tâm đi! Câu hỏi thuộc lĩnh vực Sinh học nhưng mà cô có trả lời được không đó?
- Tất nhiên! Cái gì thuộc lĩnh vực này mà tôi không biết! Em cứ việc hỏi đi! - cô giáo tự tin.
- Thế nếu cô trả lời không được thì cô gọi em bằng anh và các bạn nữ trong lớp bằng chị nhé! Chịu thì chơi! - hắn nhìn cô cười gian.
Cô giáo đáp chắc như đinh đóng cột
- Được em hỏi đi!
- Thế ngoài dơi ra thì động vật nào có ✓ú biết bay?
Câu hỏi vừa đặt ra thì cả lớp đã bụm miệng cười, đứa nào đứa nấy đỏ cả mặt. Cô giáo lắp bắp
- À....ờ.... để coi...
- Cô lo kêu tụi em bằng anh chị đi! Hehe....
- Thế đáp án là gì? Làm gì có loài động vật nào như thế?
- Có chứ! Đáp án là Tiếp Viên Hàng Không đấy! Cô thua rồi nhé - hắn cười nhăn răng.
"Rầm"
Cô ngất xỉu, hai chân chổng lên trời. Đám học sinh thì vừa la hét vừa cười ha hả. Shin sư huynh lợi hại quá đi mất. Zibi cũng ôm bụng cười lăn lộn. Buổi học trôi qua một cách rất nhẹ nhàng. Ba thầy cô nhập viện điều trị, một dãy phòng học bị sập banh chành, v..v....
Gặp lại người quen!
............................................
*2 ngày sau tại Đài Loan
Mẹ nó vừa trở về từ siêu thị sau khi đã mua đầy đủ thức ăn cho gia đình. Đang đi trên đường thì có một chiếc xe hơi màu đen dừng bên cạnh, trên xe có hai người mặc vest đen bước xuống.
- Bà là Hoàng phu nhân đúng chứ? - anh cận vệ lễ phép.
Mẹ nó có vẻ hơi sợ, bà gật đầu. Anh cận vệ tiếp
- Mời bà đi theo chúng tôi! Có người cần gặp bà.
Chưa hiểu sao trăng gì thì bà đã bị nhét vào xe và chiếc xe cũng lăn bánh. Lòng bà đang rất hồi hộp, không nhớ rõ là đã đắc tội gì với xã hội đen nữa. Không biết họ đang đưa mình đi đâu và mình sắp gặp ai. Bà chỉ biết cầu mong đừng có gì xảy ra thôi.
*Tại nhà hàng Hắc Long
Bên trong không có một vị khách nào nhưng phía góc phòng có một người phụ nữ đang ngồi quay ra hướng cửa kính. Đây là tầng 20 nên ngắm thành phố từ trên này hơi bị thú vị à nha. Xung quanh cô ta còn có vài người cận vệ canh gác và mặt ai cũng rất hình sự. Mẹ nó bị dẫn tới, do cô ta ngồi quay lưng về phía bà nên không nhìn rõ được mặt. Chỉ biết rằng bà đang cố kiềm chế nhịp thở của mình vì đang rất sợ. Tên cận vệ bước đến gần báo cáo
- Thưa Bang Chủ! Cô ta đã tới rồi!
Người đó quay lại, mẹ nó phải đưa tay che miệng vì kinh ngạc.
.........................................
- Cherry! Lâu rồi không gặp chị. - cô ta rót trà vào tách cho mẹ nó.
Khi đã nhận ra người quen thì mẹ nó đã đỡ lo lắng hơn. Bà mỉm cười
- Khánh Hà! Cô làm tôi sợ quá đấy! Tôi còn tưởng đã đắc tội với bậc anh chị nào trong giới xã hội đen chứ.
Mẹ hắn lịch sự hỏi thăm
- Công ty của gia đình chị vẫn ổn chứ?
Nghe đến đây thì mặt mẹ nó buồn hẳn đi, bà im lặng không trả lời. Thấy thế nên mẹ hắn tiếp
- Đang gặp trục trặc trong nội bộ đúng không? Và nếu suy xét kĩ lưỡng thì chuyện phá sản sẽ xảy ra không sớm thì muộn?
Mẹ nó ngạc nhiên, thì ra là cô ta đã điều tra trước rồi. Chuyện đã đến nước này thì không còn gì phải giấu nữa.
- Phải, tôi cũng chỉ vừa hay tin này thôi! Bỗng dưng các cổ đông bàn nhau rút vốn khiến chồng tôi trở tay không kịp. Công sức anh ấy gầy dựng bao nhiêu năm nay có thể sẽ đổ vỡ bất cứ lúc nào. - mắt bà đỏ hoe đi.
Mẹ hắn đưa cho mẹ nó một mảnh khăn giấy rồi tiếp
- Tôi sẽ giúp chị!
Câu nói đó làm mẹ nó ngẩng đầu dậy, bà quá bất ngờ đi chứ. Mẹ hắn vẫn cười rất hồn nhiên. Mẹ nó giơ tay lên xua xua, bộ dáng rất khẩn trương
- Đây không phải là chuyện đùa đâu! Tôi không thể tùy tiện nhận lời được. - mẹ nó từ chối khéo.
- Tôi có bảo là sẽ giúp không à? Thế chị muốn chồng chị mất tất cả hay sao?
Nói đến đây thì mẹ nó lặng đi. Dù trong quá khứ hai người từng là tình địch nhưng không ngờ có ngày Khánh Hà lại sẵn sàng giúp đỡ bà. Chẳng lẽ lại tùy tiện đồng ý lòng tốt của người ta trong khi mình không có khả năng chi trả. Mẹ nó nói
- Điều đó tất nhiên là tôi không muốn nhưng.....
- Nếu thế thì bây giờ chị chỉ còn một con đường thôi! Đó là nhận sự đầu tư của tập đoàn Hắc Long nhà tôi.
Mẹ nó không biết phải nói gì cả, đây là cơ cuối cùng để cứu tập đoàn Hoàng Gia. Thôi thì liều vậy!
- Vậy cô cần tôi làm gì cho cô? Nếu trong khả năng thì tôi sẽ cố gắng hết sức. - mẹ nó nói.
Mẹ hắn chỉ cười nhẹ một cái, cô ta đặt tách trà xuống bàn rồi bảo
- Đơn giản lắm! Tôi muốn con gái của chị làm con dâu của tôi.
Mẹ nó thoáng ngỡ ngàng, quả thật đây là cái điều kiện rất dễ nhưng đối với Gia Mẫn nhà ta thì hơi bị khó nuốt. Ai cũng biết nó là một cái giống loài gì đó trên cõi đời này suốt ngày chỉ thích gây chuyện, đánh nhau. Đã thế còn chưa động một cái móng tay vào công chuyện nhà thì làm dâu kiểu nào được. Có khi nó đánh con người ta nhập viện thì đẻ ra mà đền không kịp ấy chứ. Mẹ hắn lại cười
- Tôi biết chị đang lo lắng điều gì nhưng chị nên nhớ khi tôi đã về đây thì tức là tôi đã nắm rõ mọi chuyện ở đây. Hoàng Gia Mẫn con gái chị là một nữ quái chính hiệu của cái thành phố này chứ gì, nó thích đua xe và rất ghét học đúng không? Con trai tôi cũng thuộc giống loài quý hiếm nên chị không cần lo chuyện án mạng đâu. Nếu như con trai tôi đòi ly hôn trước thì anh chị sẽ không phải trả lại số tiền đầu tư còn nếu Gia Mẫn muốn ly dị thì..... mọi người tự biết rồi đấy!
Mọi chuyện đã như thế thì mẹ nó còn biết nói gì hơn nữa. Bà e dè nhìn mẹ hắn
- Tôi phải xem Gia Mẫn nó như thế nào cái đã, tôi sợ sẽ làm cô thất vọng!
Mẹ nó lại đắn đo, sao mấy cái điều kiện này dễ dàng thế không biết. Nhưng dễ cách mấy thì dối với nó cũng như không thôi.
Mẹ hắn cười xuề xòa
- Tôi sẽ đợi chị và tôi tin chắc con bé Gia Mẫn đó sẽ đồng ý hôn sự này. Vì ba mẹ nó và cả món nợ tập đoàn Hoàng Gia đang gánh vác nữa.
Mẹ nó đứng lên cúi chào nhẹ rồi bước đi. Mẹ hắn mỉm cười:
Theo dõi page để cập nhật truyện hay