Thiếu Bang Chủ lừng danh!
...............................................
*Tokyo 11.pm:
Một đoàn người áo đen rầm rập tiến vào một quán karaoke. Dẫn đầu là hai bóng dáng mặc vest đen lịch lãm. Quản lí, nhân viên trong quán đều bị chế ngự bởi những họng súng đen ngòm.
Cánh cửa phòng VIP bị đạp tung, bên trong là một gã thanh niên cùng với bốn tiếp viên nữ đang hát hò. Nhận thấy sát khí của đám người lạ cùng với những khẩu súng trên tay họ, mấy cô gái hét lên rồi bỏ chạy ra ngoài.
Căn phòng nhanh chóng bị bao vây, nơi cửa hai tên cận vệ cúi đầu một cách kính cẩn báo hiệu sự xuất hiện của một nhân vật thế lực. Hai bóng dáng lúc nãy xuất hiện, không khí bên trong sặc mùi ૮ɦếƭ chóc. Khi nhận ra người con trai có mái tóc nâu, tên khách mặt trắng bệch vì sợ hãi. Gã tiến đến níu chân hắn ra sức van xin:
- Thiếu Bang Chủ! Xin cậu tha cho tôi một lần! Xin cậu!
Hắn thận trọng nhìn xung quanh. Hàng tá bia nằm lăn lóc, mớ đô la thì vương vãi trên sàn nhà. Xem ra vừa có một kẻ vung tiền chứng tỏ thì phải. Hắn - Người có mái tóc nâu cương nghị đút hai tay vào túi quần, ánh mắt hắn xoáy vào không trung cất giọng trầm trầm
- Lão John cho mầy có tí xíu tiền thôi à? Vì vài trăm ngàn đô mà đem thông tin vụ làm ăn hàng triệu đô của bang hội nói cho lão ta biết, mầy nghĩ xem mầy đáng bị trừng phạt như thế nào?
Âm thanh lãnh đạm khiến tên quỳ dưới đất trở nên sợ hãi hơn trăm lần. Mồ hôi vã ra như tắm, gã cố gắn lạy lục, tay ra sức níu quần hắn
- Không phải như thế! Cậu làm ơn tin tôi đi!
Hắn đưa đôi mắt liếc nhìn thằng bạn, anh chàng tóc đen đứng bên cạnh hiểu ý nên bước lên trên một bước. Chiếc khuyên tai đầu lâu bên tai trái sáng lên lấp lánh. Anh móc trong túi áo ra một xấp hình quăng lên bàn. Gã ta cầm lên xem mà không khỏi bàn hoàng, trong ảnh là gã đang nhận tiền từ người của Bang Kirin. Xấp hình rơi xuống đất, gã lại càng van nài thê thảm hơn
- Tôi xin thề đây là lần cuối cùng! Thiếu Bang Chủ, cậu tha cho tôi một lần thôi được không? Tôi xin cậu mà!
Hắn nhếch mép, miệng lại vang lên những âm thanh lãnh khốc
- Kẻ làm cho Bang Black Dragon mất thể diện thì không được quyền sống.
Hắn cùng thằng bạn vô tình quay lưng bước đi để lại phía sau những lời nài nỉ thống thiết. Một tên cận vệ đứng gần đấy bước đến chĩa họng súng vào đầu gã.
"Đoàng"
Tiếng súng vang lên làm mọi người từ lớn đến nhỏ trong quán karaoke đều trở nên kinh hãi. Ấy vậy nhưng hắn lại nhếch mép cười hài lòng. Hai bóng dáng anh tuấn lên chiếc xe Bugatti Veyron bóng loáng phóng đi. Phía sau là mười chiếc Lamborghini Reventon khác của đám cận vệ. Mọi người trong quán bị dồn hết ra đường không rõ lý do. Khi chiếc xe cuối cùng vừa đi khuất cũng là lúc một tiếng nổ long trời lở đất vang lên.
"ẦM....ẦMmm"
- Áaaaaa.....
- ÁAAaaaaa......
Mọi người đều hét lên kinh hoàng khi chứng kiến cảnh tượng tang tóc trước mặt. Chỉ trong phút chốc quán karaoke đã trở thành một đống sắt vụn không hơn không kém. Gọn gàng và sạch sẽ là phong cách làm việc của Trịnh Tuấn Anh.
.........................................................
Chiếc siêu xe đắc nhất thế giới ngừng lại tại một quán bar quy mô của thành phố Tokyo. Dòng chữ Black Dragon to đùng được chiếu sáng bởi những bóng đèn đủ màu sắc. Người đi đường rất có thể dễ dàng nhìn thấy, nhưng chỉ cần là người dân Nhật Bản thì không thể không biết tập đoàn Hắc Long cũng như Hắc Long Bang.
Hắn xuống xe cùng Zibi bước vào bên trong. Hắn mặc vest đen cùng với áo sơ mi cũng đen nốt. Mái tóc nâu style Hàn Quốc rất hợp với làn da trắng. Mắt nâu to tròn, chân mày đen nhánh, mũi cao, miệng có răng khểnh. Nhiêu đó thôi là đủ để gái xếp hàng theo dài dài rồi.
Zibi đi bên cạnh, là bạn thân chơi với hắn từ nhỏ. Miêu tả đôi chút về Zibi nhé! Tóc đen nhánh cũng để theo phong cách Hàn Quốc, da trắng, mắt một mí, mũi rất cao và có lúm đồng tiền bên phải. Lỗ tai bên trái đeo chiếc khuyên hình đầu lâu tinh xảo sáng lấp lánh. Mặc vest đen giống hắn. Ngón trỏ tay phải đeo chiếc nhẫn đang là hàng hot trên thị trường. Đơn giản vì anh là thiếu gia của tập đoàn trang sức đá quý Phi Hổ mà.
Cửa quán bar xuất hiện hai cô gái cực kỳ xinh đẹp đang chờ sẵn. Mọi người cũng biết gái Nhật đẹp như thế nào rồi đấy! Mỗi người quàng vai một cô trịnh trọng đến phòng VIP.
Bốn người ngồi xuống sôfa, hắn rót rượu vào ly. Tay còn lại quàng vai cô nàng hot girl ngồi bên cạnh.
Zibi đưa tay vuốt ve cô nàng của mình. Ánh mắt đưa tình quyến rũ của cô ta khiến anh muốn điên đảo. Bàn tay anh chậm rãi di chuyển lên mặt cô như thể nâng niu vật báu. Chiếc nhẫn trên tay anh sáng lên làm cô không muốn rời mắt. Cô ghé tai anh thì thầm
- Tối nay cưng phải là của em!
Zibi nở nụ cười lãng tử để lộ lúm đồng tiền. Bỗng tay cô ta xuất hiện một cây dao chực đâm vào cổ anh, anh nhanh tay bắt lấy và bẻ ngược tay cô ra phía sau. Cây dao văng xuống bàn, đến phiên anh thì thầm vào tai cô
- Bang Chủ bang Kirin sai cưng đến đây à?
Cô vùng ra khỏi cánh tay của anh, cả hai đấu với nhau một trận. Chưa đầy nửa phút thì cô đã bị chế ngự. Anh xô cô ngã ra đất rồi nhếch môi
- Anh biết thân phận cưng từ khi mới bước vào đây rồi! Hình xăm bang Kirin trên cổ cưng đẹp đấy!
Cô gái đó có vẻ hoang mang đưa tay sờ lên cổ. Hắn và cô kia thì ung dung nhắm rượu xem phim. Bỗng hắn hét lên
- Zibi! Cẩn thận!
Cô ta móc cây súng đã giấu sẵn dưới váy hướng về phía Zibi.
"Cạch"
"Đoàng"
Cũng may Zibi nhanh nhẹn, không thì chắc vỡ sọ rồi. Cô ta lợi dụng cơ hội bỏ chạy. Anh cầm lấy con dao trên bàn phóng về phía cô.
"Phập"
Cây dao cắm vào giữa lưng, mũi dao xuyên qua giữa иgự¢ phía trước. Nữ sát thủ ૮ɦếƭ tại chỗ. Anh phủi phủi bộ vest rồi ngồi xuống ghế nhìn hắn
- Lão John hết thương má rồi! Dám cho người đến đây cơ đấy! Mầy tính sao?
Hắn khoát tay bảo tên cận vệ đến gần rồi dặn dò
- Gửi cái xác này đến cho Lão John! Nhắn với lão là sắp tới lượt lão rồi đấy!
- Vâng thưa Thiếu Bang Chủ!
...................................................
Tại một nơi cách đó không xa
Trong một dinh thự bề thế đang diễn ra một cuộc họp. Khắp gian phòng là những đoàn người áo đen đằng đằng sát khí. Bên trên là một người có thể nói là trùm ở đây. Ông ta ngoài 50, có mái tóc lốm đốm bạc, gương mặt thì có phần hơi tà ác. Đáng chú ý là trán ông có một vết sẹo rất dài. Ông mặc bộ quần áo đen có hình phượng hoàng, chiếc ghế ông đang ngồi được chạm trổ tinh xảo. Nó được đặt ở nơi cao trịnh trọng trong căn phòng khẳng định ông là người có quyền thế nhất ở đây. Bên dưới là hai hàng người áo đen xếp hàng ngay ngắn.
"Phịch"
Xác của cô gái sát thủ bị vứt xuống trước mặt ông. Ông cau mày, tức giận đập tay lên ghế
- Thằng oắt con bố láo! Dám dằn mặt ta à?
Một giọng con gái thỏ thẻ cất lên
- Cha đừng nóng! Sớm muộn gì hắn cũng sẽ bại dưới tay cha thôi mà!
- Nếu không vì gia đình nó là cổ đông lớn của gia đình ta thì cha đã ám sát nó rồi! Hắc Long Bang thì đã sao? Rồi sẽ có ngày ta lật đổ chúng! - ông siết chặt nắm đấm tức giận.
- Con sẽ đợi ngày đó! - cô gái nhoẻn miệng cười.
Kirin là một bang hội lớn ở Nhật nhưng không lớn bằng Hắc Long. Bang chủ là ông John, một tên vô lại và bại hoại chính hiệu. Chuyên gia làm những chuyện xấu xa. Tuy ngoài mặt là đối tác của ba mẹ hắn nhưng những âm mưu của ông chỉ hắn mới biết. Lần nào cũng bị hắn chọc ghẹo tức ói máu.
*Tại biệt thự Hắc Long, thành phố Tokyo
Một người phụ nữ đang ngồi trên bàn làm việc, đẹp thì thôi khỏi nói. Trông cô ta rất rất ư là trẻ y như chỉ vừa 20 mấy thôi ấy. Cô ta mặc một bộ đồ đen từ trên xuống dưới nói chung là y như mafia. Mái tóc nâu ánh đỏ được 乃úi lên cao trong rất quý phái. Gương mặt được trang điểm rất kĩ, ngoài chữ đẹp ra thì hong biết nói sao nữa. Một người cận vệ bước vào kính cẩn báo cáo
- Thưa Bang Chủ! Tôi đã tìm được người phụ nữ tên Cherry rồi ạ!
- Trình bày đi!
- Cô ta hiện là vợ của chủ tịch tập đoàn xây dựng Hoàng Gia lớn nhất Đài Loan nhưng gần đây công ty đó gặp một ít vấn đề về tiền vốn, các dự án đầu tư mới có thể sẽ hủy bỏ. Tôi còn biết được các cổ đông trong công ty muốn rút vốn và tập đoàn này có thể sẽ dẫn đến phá sản trong vài năm tới không chừng.
- Nghiêm trọng vậy à? Điều tra về nơi ở cũng như cách liên lạc với cô ta cho tôi!
- Dạ vâng thưa Bang Chủ!
Người cận vệ lui ra, cô ta ra hiệu cho cô người hầu tới gần rồi hỏi
- Cậu chủ đâu?
- Dạ cậu chủ đã ra ngoài rồi ạ!
- Sổ liên lạc kì này đã phát về chưa?
- Dạ rồi nhưng mà cậu chủ bảo giáo viên trong trường đã đánh giá sai nên nói không được cho phu nhân xem.
- Chắc lại báo điểm xấu rồi chứ gì! Thiệt tình 19 tuổi đầu mà không nên thân gì cả.
Gương mặt cô ta thoáng bực tức, cô về phòng nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt mỏi. Cai quản Bang Hắc Long đã mệt nay còn thêm thằng con "quậy phá xuất sắc mà học dốt điển hình" nữa. Đúng là mệt hết chỗ nói, cùng lúc đó thì ba hắn đi làm về. Ba của Trịnh Tuấn Anh chính là Trịnh Tuấn Huy đấy, còn trẻ và rất phong độ. Chuyện! Từng một thời là hot boy của Paradise School mà lị. Ông đóng cửa phòng rồi quay sang nhìn cô hỏi han
- Em sao vậy? Công việc của Bang nhiều lắm à?
Cô ta ngồi dậy lắc đầu
- Không nhiều lắm nhưng cũng có vài chuyện hơi căng, thế còn công việc của anh thế nào?
Ông vừa tháo cà vạt vừa bảo
- Thì cũng rất bình thường nhưng nghe nói bên Đài Loan có một công ty lớn đang gặp khó khăn, lúc trước đó công ty đó thịnh vượng lắm nhưng mà về sau này hình như là do nội bộ của công ty đó gặp vấn đề. Anh không biết có nên đầu tư không nữa?
Cô ta lập tức tỉnh táo hẳn ra, phen này thì đúng như những gì cô ta đoán rồi. Trước tiên phải gặp người phụ nữ tên Cherry trước đã.
................................................
*Tại nhà nó
- Công ty đang gặp vấn đề lớn hả anh? - mẹ nó vừa cất áo vest vừa hỏi.
Ba nó không nói gì chỉ thở dài ngao ngán, ông ta vẫn còn rất trẻ. Mẹ nó tiếp
- Em xin lỗi vì đã không giúp được gì!
- Không phải lỗi của em đâu, anh biết sớm muộn gì thì cũng như thế này thôi mà. Gia Mẫn nó vẫn lêu lỏng như vậy thì anh vẫn còn lo lắm, không biết nếu như gia đình lỡ xảy ra chuyện gì nó làm sao lo được cho bản thân nó nữa.
- Em không hiểu nổi tính cách lạnh lùng, khó đoán đó nó di truyền từ ai nữa. Cứ luôn vô cảm với những thứ xung quanh, đã vậy còn không chịu học hành. Phải chi nó ngoan ngoãn như con người ta thì anh cũng được phụ giúp. - mẹ nó buồn rầu, kì thực mối lo lắng lớn nhất của bà lúc này chính là nó.
Ba nó quay lại nhìn mẹ nó, ánh mắt ông lại buồn
- Nếu như công ty xảy ra chuyện, em và con hãy qua bên Canada để tiếp tục cuộc sống. Anh đã mua một căn biệt thự và có một số tiền trong tài khoản đứng tên em để dành trong ngân hàng bên ấy, khi nào ổn thỏa anh sẽ qua bên đó để gặp mẹ con em.
Mẹ nó nắm chặt lấy cánh tay ông
- Anh đừng nói vậy! Em sẽ ở đây với anh không đi đâu cả.
Cả hai im lặng, nó dựa vào tường ở bên ngoài đã nghe thấy tất cả. Gương mặt nó vẫn vậy, vẫn vô cảm. Nó rời đi và bước về phòng của mình.