Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 976

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Quả nhiên là đệ tử của Cung lão, anh hùng xuất thiếu niên!" Huấn luyện viên Xích Diễm cấp cao hướng về phía Diệp Oản Oản giơ ngón tay cái lên.
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co giật, muốn mở miệng nói gì, nhưng cuối cùng lại không lên tiếng.
Vị huấn luyện viên Xích Diễm cấp cao này, có khả năng có hiểu lầm gì đó với từ “thiếu niên”! Chính mình con mịa nó phải gọi là thiếu nữ! Thiếu!! Nữ!! Không phải là thiếu niên.
Dĩ nhiên, hiện tại trên mặt Diệp Oản Oản đang có một lớp trang điểm dày cộm, vô cùng xấu xí khó coi, cũng không cho phép Diệp Oản Oản giúp mình tự tranh biện về vấn đề giới tính…
"Lợi hại thật! Mịa nó! Diệp sư muội, cô làm thế nào có thể làm được như vậy?"
Lúc này, một đám lính đánh thuê cấp cao, trong nháy mắt vây quanh, mặt đầy vẻ hiếu kỳ.
Đừng nói là đám học viên, ngay cả một số huấn luyện viên Xích Diễm và vị huấn luyện viên cấp cao trước mặt này, đều vô cùng hiếu kỳ trong lòng. Cái cô nàng Diệp Oản Oản này đến tột cùng là làm cách nào hoàn thành những nhiệm vụ nhìn qua có vẻ là bất khả thi này?
Diệp Oản Oản liếc nhìn mọi người một cái. Làm thế nào hoàn thành? Là Boss của nhiệm vụ giúp mình hoàn thành đấy chứ, nếu không còn có thể hoàn thành bằng cách nào?
"Diệp Oản Oản, ngươi đã phá vỡ hai kỷ lục của học viện Xích Diễm."
Rất nhanh, huấn luyện viên Xích Diễm cấp cao nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mặt đầy nghiêm túc.
Nghe tiếng, tinh thần Diệp Oản Oản lập tức tỉnh táo hẳn lên. Phá vỡ kỷ lục gì gì, cũng không quan trọng lắm! Chủ yếu là có nhận được điểm cống hiến vinh dự hay không... đây mới là điều mà Diệp Oản Oản trước mắt quan tâm nhất.
Kỷ lục thứ nhất, ngươi là học viên hoàn thành nhiệm vụ cấp S, cấp S+ nhanh nhất trong lịch sử học viện Xích Diễm từ trước tới nay."
Huấn luyện viên cấp cao nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, tiếp tục nói: "Kỷ lục thứ hai, ngươi là học viên học viện Xích Diễm đồng thời nhận nhiệm vụ cấp S và S+ cùng lúc, hơn nữa còn hoàn thành nhanh nhất từ trước tới nay."
"Có được khen thưởng không?"
Diệp Oản Oản vội vã mở miệng hỏi.
Nghe Diệp Oản Oản hỏi vậy, huấn luyện viên Xích Diễm cao cấp nhất thời sững sờ, tựa hồ có chút không cách nào hiểu được, cau mày nói: "Khen thưởng nhất định là có, bất quá, vinh dự liên tục phá vỡ hai cái kỷ lục, chẳng lẽ không quan trọng bằng phần thưởng hay sao?"
Cơ hồ theo bản năng, Diệp Oản Oản lắc đầu một cái: "Ngài nói cho ta biết, được thưởng bao nhiêu điểm cống hiến là được rồi."
"Mỗi kỷ lục 10 ngàn, tổng cộng là 20 ngàn." Huấn luyện viên Xích Diễm cấp cao mở miệng đáp.
Huấn luyện viên vừa dứt tiếng, trên mặt Diệp Oản Oản liền xuất hiện một nụ cười tươi như hoa, hận không thể lập tức lướt tới trụ sở chính A Tu La, ôm lấy nam nhân nhà nàng hôn cho một phát.
20 ngàn điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự, lại cộng thêm nhiệm vụ cấp S và S+ hoàn thành, lập tức lại có thể tìm viện trưởng, tiến hành thôi miên sâu thêm một lần!
...
Chuyện Diệp Oản Oản lần nữa phá vỡ kỷ lục của học viện Xích Diễm, chỉ mất thời gian nửa ngày, cũng đã truyền khắp học viện.
Không ít các vị lão giả cao tầng của học viện Xích Diễm, xúm xít đi đến nơi ở của Cung lão để chúc mừng ông.
Những người như các cao tầng học viện này, đã sớm không còn bị quyền lực và tiền tài làm vướng bận, ngược lại chỉ quan tâm đến đệ tử mình dạy ra giỏi đến mức nào, có thể lấy được bao nhiêu vinh dự, đây mới là mục tiêu mà bọn họ theo đuổi.
Cung lão thậm chí còn mở tiệc rượu lớn tại chỗ ở, giữ Diệp Oản Oản lại tiếp khách, ăn mừng mất mấy ngày.
Nguyên bản Diệp Oản Oản cũng không muốn lãng phí thời gian, nhưng thấy Cung lão nhiệt tình như vậy, nàng lại không đành lòng cự tuyệt, chỉ có thể phụng bồi Cung lão quẩy tưng bừng vài hôm.
Mà viện trưởng Xích Diễm sau khi biết Diệp Oản Oản đạt được không ít điểm cống hiến vinh dự, nhắc khéo Diệp Oản Oản chuyện “trả nợ”, nhưng lại bị nàng cười ha hả…lơ đẹp.
Nào có chuyện mới vừa vay liền trả ngay…
Mấy ngày sau, Diệp Oản Oản thuận tay nhận mấy cái nhiệm vụ, chợt rời khỏi học viện Xích Diễm.
Không Sợ Minh
Diệp Oản Oản ngồi trên ghế làm việc, để cho Thất Tinh đi thông báo với Đại trưởng lão, mình đã quay trở lại.
Ước chừng nửa giờ sau, lúc này Đại trưởng lão mới chạy tới, cầm theo trong tay một tờ báo cáo.
Sau khi nhìn thấy tờ báo cáo trong tay Đại trưởng lão xong, không hiểu vì sao, bỗng nhiên Diệp Oản Oản lại có chút khẩn trương hơn.
Tuy nói, trước mắt Diệp Oản Oản đã có thể khẳng định, Đường Đường 80 - 90% là bảo bảo của mình và Tư Dạ Hàn. Nhưng... lỡ như có một biến số bất ngờ thì biết làm sao bây giờ?
"Minh chủ, kết quả xét nghiệm đã xuất ra rồi." Thấy Diệp Oản Oản rất lâu không lên tiếng, Đại trưởng lão chủ động mở lời.
"Trước tiên chờ một chút, kết quả tốt hay xấu?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Đại trưởng lão, cau mày hỏi.
Nghe Diệp Oản Oản hỏi vậy, Đại trưởng lão sững cả người. Kết quả tốt hay xấu? Làm sao ông biết là tốt hay xấu? Bởi vì mẫu thử là của ai ông còn không biết cơ mà!
"Chuyện này... Minh chủ, tôi cũng không rõ ràng là tốt hay xấu." Đại trưởng lão cười khổ.
"Vậy thì báo kết quả đi!" Diệp Oản Oản trầm tư chốc lát, quả quyết ra lệnh.
Nghe lệnh, Đại trưởng lão gật đầu một cái, đáp: "Theo kết quả giám định mà xem, hai mẫu thử cho ra kết quả có quan hệ máu mủ với nhau, vừa khớp!"
Nguyên bản, Diệp Oản Oản đã chuẩn bị xong dự tính xấu nhất, nhưng sau khi Đại trưởng lão dứt tiếng, tất cả tâm tình tiêu cực đều tan thành mây khói, chỉ còn lại kinh hỉ.
Nói cách khác... Kết quả giám định thân nhân, Tư Dạ Hàn là cha ruột của Đường Đường bảo bối!
Còn chưa vui mừng được bao lâu, cơ hồ một cái chớp mắt tiếp theo, trong lòng Diệp Oản Oản lại hừng hực cháy lên một ngọn lửa giận vô hình.
Tư Dạ Hàn có phải là bị cạn não rồi hay không, hay là anh ta bị thiếu thông minh? Anh ta và mình sinh ra được một đứa con bảo bối, vậy mà cũng không biết?
Coi như là năm đó sau khi mình mang thai, lẩn tránh Tư Dạ Hàn, không cho anh ta biết, nhưng... Anh không biết thì chính là anh sai!
Hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, Đường Đường và Tư Dạ Hàn, rõ ràng là từ một khuôn đúc ra có được hay không! Mũi, ánh mắt, miệng, thậm chí còn cả tính cách, Đường Đường hoàn toàn chính là một phiên bản thu nhỏ chân chính, một Tiểu Tư Dạ Hàn!
"Không được, không được, không được...!!" Lòng Diệp Oản Oản tràn đầy ưu sầu. Đường Đường bảo bối giống cha của mình như vậy, đến tính cách đều giống nhau! Vậy thì sau này lớn lên, hẳn là cũng có khả năng bị “ế” rất cao! Có thể tìm được vợ hay không tạm thời không nói đến, dù cho có tìm ra được, đoán chừng cũng sẽ làm cho vợ mình tức ૮ɦếƭ! Chính mình nhất định phải dạy cho Đường Đường một số kỹ năng tán gái ngay từ khi còn nhỏ, tuyệt đối không thể đi theo vết xe đổ của Tư Dạ Hàn, trình độ tán gái gần như bằng 0.
"Minh chủ, cô... không sao chứ?"
Đại trưởng lão đứng ở một bên, thấy Diệp Oản Oản trong một khoảng thời gian rất ngắn, trên mặt thay đổi ít nhất mười mấy dạng biểu cảm, không nhịn được mở miệng hỏi.
"Không có việc gì, không có việc gì! Đại trưởng lão, lần này cực khổ cho ông rồi, ông đi làm việc trước đi." Diệp Oản Oản hướng về Đại trưởng lão phân phó.
"Vâng! Vậy nếu minh chủ có chuyện gì, gọi điện thoại hoặc bảo người cho tôi biết là được." Đại trưởng lão nói xong, xoay người rời đi.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản cũng chịu đựng không nổi sự thật con trai bảo bối của mình bị một thứ hàng giả chiếm đoạt nữa.
Nhịn nhục lâu như vậy, dường như đã đến lúc mình nên có hành động! Khôi phục lại thân phận của Nhi*p Vô Ưu hay không là thứ yếu, ít nhất trước tiên phải vạch trần thứ hàng giả đó đã! Đây mới là việc cần thiết trước mắt…
Diệp Oản Oản vốn định tìm người thương lượng một chút, nhưng suy nghĩ kỹ một hồi, nơi này là Không Sợ Minh! Nếu để cho bọn họ đi “ςướק-đốt-Gi*t-Hi*p”, chuyện này không có vấn đề gì. Nhưng bảo bọn họ xuất mưu bày kế, hay là tự mình nghĩ ra kế sách, vẫn là… thôi đi!
Diệp Oản Oản ngồi trên ghế làm việc, cầm điện thoại lên, vốn muốn định gọi cho Tư Dạ Hàn.
Nhưng mà nghĩ lại, cuối cùng vẫn chọn buông điện thoại xuống.
Trước mắt, Không Sợ Minh bị Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhìn chằm chằm, nói không chừng trong điện thoại đều có cài nghe lén. Hơn nữa, hiện tại dường như cũng không thích hợp để cho Tư Dạ Hàn biết được.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc