Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 974

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Chuyện gì?"
Cung lão uống một hớp trà, nhẹ giọng cười nói.
Diệp Oản Oản trái lo phải nghĩ, sau khi trầm mặc mấy chục giây, lúc này mới cắn răng, mặt dày hỏi: "Sư phụ, thật ra thì cũng không có gì cả, chỉ là con đơn thuần hơi hiếu kỳ. Một nhiệm vụ cấp S con nhận, có nội dung là muốn lấy được tóc của Tu La Chủ. Sư phụ, ngài nói xem ai lại nhàm chán như vậy, lại muốn có được tóc của người khác, lại còn đem cấp độ của nhiệm vụ này điều chỉnh lên đến cấp S..."
Nghe Diệp Oản Oản hỏi vậy, Cung lão đảo mắt nhìn Diệp Oản Oản một cái, nghiêm mặt nói: "Đây nếu như là tóc của người bình thường, đừng nói là cấp S, coi như là nhiệm vụ cấp D, cũng hoàn toàn không đủ tư cách. Nhưng Tu La Chủ, có thể dễ dàng trêu chọc như vậy sao? Lấy một sợi tóc của hắn, làm không tốt thậm chí có thể dẫn đến tai ương diệt tộc."
"Vậy... Sư phụ, ngài biết người yêu cầu nhiệm vụ này là ai chăng? Có thể điều tra thử một chút được hay không?" Diệp Oản Oản hỏi dò.
"Con hỏi cái này để làm gì?" Lúc này, chân mày Cung lão hơi nhíu lại.
"Hiếu kỳ... Đơn thuần vì hiếu kỳ!" Diệp Oản Oản lập tức đáp.
"Hiếu kỳ? Con xem sư phụ là đứa trẻ 3 tuổi để lừa gạt sao?" Sắc mặt Cung lão nhất thời đen sạm lại. Mượn cớ này, cũng có phần quá vụng về.
Diệp Oản Oản trầm tư chốc lát, con ngươi khẽ chuyển một cái, nhìn về phía Cung lão, mặt đầy ủy khuất, nửa thật nửa giả nói: "Sư phụ... Thật ra thì, tóc của Tu La Chủ, con đã thu vào tay, nhưng không biết là ai đưa ra nhiệm vụ này, muốn tóc của Tu La Chủ để làm cái gì? Sư phụ, ngài nghĩ xem, vạn nhất người ra nhiệm vụ sau khi lấy được tóc của Tu La Chủ, gây bất lợi cho Tu La Chủ, đến lúc đó, toàn bộ A Tu La, nhất định sẽ điên cuồng truy sát con! Con không dám giao nhiệm vụ đâu..."
"Cái gì, con đã lấy được tóc của Tu La Chủ?"
Cung lão nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, thần sắc kinh ngạc, lúc này mới mấy ngày, mà đã hoàn thành xong một nhiệm vụ cấp S?
"Vâng, đúng vậy." Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: "Nhưng lại không dám giao nhiệm vụ! Sư phụ, ngài cũng không phải không biết, bên trong A Tu La kia, đều là yêu ma quỷ quái, con sợ hãi."
*Tiếng thở dài...* Cung lão lắc đầu một cái, than khẽ trong miệng.
Sau hồi lâu yên lặng, lúc này Cung lão mới tiếp tục nói: "Oản Oản, thật ra thì, con không cần sợ hãi. Nhiệm vụ này, là Vô Ưu sư tỷ của con yêu cầu năm xưa…"
Cung lão vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, khó tin!
Ai yêu cầu?
Nhi*p Vô Ưu?
Đây cũng chính là nói, cái nhiệm vụ cấp S lấy được tóc Tu La Chủ này, là chính mình trước khi mất trí nhớ, tự tay tuyên bố?
Chuyện này... cũng quá cẩu con mịa nó huyết rồi đi! Chính mình muốn tóc của Tu La Chủ làm cái gì?
"Vô Ưu sư tỷ con, năm đó ở Độc Lập Châu, từng yêu một người đàn ông, sau đó còn có con trai. Nhưng Vô Ưu sư tỷ của con cũng không biết được thân phận chân thật của người đàn ông kia. Người đàn ông đó nói mình là tiểu đầu mục của A Tu La, nhưng Vô Ưu sư tỷ của con hoài nghi, thân phận thật sự của người kia là Tu La Chủ..." Giờ phút này, Cung lão chậm rãi nói ra chuyện năm đó.
Diệp Oản Oản: "..."
"Vậy… tại sao Vô Ưu sư tỷ không tự mình đi hỏi cho rõ ràng?" Diệp Oản Oản vội vàng hỏi.
"Tính cách của Vô Ưu sư tỷ con mạnh mẽ cực kỳ. Sau khi phát hiện mình có thai, cũng chưa từng bao giờ đi tìm người đàn ông kia, mà cắt đứt toàn bộ liên lạc cùng với hắn ta. Một người đàn ông ngay cả thân phận của mình cũng không muốn nói rõ, với tính cách của Vô Ưu sư tỷ con, làm sao sẽ lại có thể đi liên lạc? Hoặc là nói, tự mình vác mặt đi hỏi?" Cung lão mở miệng nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Nhưng mà, dường như Tư Dạ Hàn cũng không biết mình là Nhi*p Vô Ưu, vậy còn không phải là mình cũng ẩn giấu thân phận sao?
"Hơn nữa, Vô Ưu sư tỷ con năm đó có tình cảm sâu đậm đối với Kỷ Hoàng, nói không chừng là sợ Kỷ Hoàng biết cũng nên!" Cung lão lắc đầu một cái.
Diệp Oản Oản: "..."
Về giả thuyết sợ Kỷ Hoàng biết chuyện này, Diệp Oản Oản cũng không đồng ý. Ngay cả con trai đều sinh rồi, loại chuyện này còn có thể lừa gạt được Kỷ Hoàng?
Lại nói, với tính cách lạnh lùng và mạnh mẽ đến mức tận cùng kia của Nhi*p Vô Ưu, làm sao có thể sẽ đi tìm Tu La Chủ hỏi cho rõ ràng.
Chính mình tùy tiện suy nghĩ một chút cũng có thể nghĩ ra được, một người đàn ông ngay cả thân phận chân chính cũng không nói rõ với mình, chẳng lẽ phải để cho Nhi*p Vô Ưu tới tìm hắn, mặt đầy ủy khuất nói cho hắn biết chính mình đã mang thai rồi sao? Sau khi hỏi xong thân phận thật của hắn là gì, lại bắt hắn ta… chịu trách nhiệm? Đừng đùa chứ!!
Đừng nói là Nhi*p Vô Ưu năm đó, ngay cả chính Diệp Oản Oản hiện tại, đoán chừng cũng không làm được loại chuyện này.
"Chỉ tiếc, Vô Ưu sư tỷ con sau khi sinh con xong liền mất tích." Thần sắc Cung lão có chút cô đơn.
"Sư phụ, Nhi*p Vô Ưu, bây giờ không phải là đang ở tại Nhi*p gia à..." Diệp Oản Oản mở miệng hỏi.
"Nhi*p gia?" Nghe câu hỏi này, Cung lão lắc đầu một cái: "Nhi*p gia ta cũng chưa từng đến, mà cái con nhãi Nhi*p Vô Ưu tại Nhi*p gia kia, cũng chưa từng tới học viện Xích Diễm thăm ta. Mà lúc trước, Kỷ Hoàng từng nói với ta, Nhi*p Vô Ưu tại Nhi*p gia, chưa chắc là thật! Sao vậy, con là người do Kỷ Hoàng đề cử tới, chẳng lẽ Kỷ Hoàng chưa từng nói với con? Mà thôi, nếu như con biết rồi, cũng chớ có nói ra ngoài, để tránh mang đến ảnh hưởng không tốt cho Kỷ Hoàng. Dù sao loại chuyện này, cũng không ai có chứng cớ."
"Sư phụ, con biết rồi!" Diệp Oản Oản gật đầu một cái.
Nói như vậy, Kỷ Tu Nhiễm đã sớm biết ả Nhi*p Vô Ưu đó là giả... Cũng biết mình là Nhi*p Vô Ưu thật...
Bên trong đầu của Kỷ Tu Nhiễm, rốt cuộc là đang tính làm cái gì?
"Đi trả nhiệm vụ đi! Hai cái còn lại, cũng cố gắng hoàn thành! Thật ra thì con chỉ cần hoàn thành thêm một cái nhiệm vụ cấp S+, thì đã đồng nghĩa với việc lại phá được một kỷ lục của Nhi*p Linh Lung rồi." Cung lão cười nói.
Đối với kỷ lục của Nhi*p Linh Lung, Diệp Oản Oản thật đúng là không có hứng thú gì. Hiện tại, không có gì quan trọng hơn điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự cả!
Hơn nữa, hai cái nhiệm vụ kia, nhẫn của Kỷ Hoàng thì khỏi cần phải mơ tưởng tới nữa. Với tính cách kia của “Giấm Vương Châu Á” Tư Dạ Hàn, tuyệt đối không có khả năng giao nhẫn của Kỷ Hoàng lại cho nàng. Còn cả hàng hóa kia nữa, cũng bị ςướק đi rồi! Rốt cục mình đã tạo nên nghiệt gì, mà yêu phải một người đàn ông không đáng tin cậy như vậy, chuyên ςướק đồ của bà xã nhà mình?
...
Rất nhanh, Diệp Oản Oản rời khỏi chỗ Cung lão ở, đi tới khu tiếp nhận nhiệm vụ.
Tóc của Tu La Chủ, trong lòng Diệp Oản Oản khá là có niềm tin. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Tư Dạ Hàn chính là gã “dã nam nhân” năm đó đã che giấu thân phận với mình, mà Đường Đường cũng chính là do mình và anh ta sinh ra…
Đương nhiên, hết thảy những thứ này phải đợi kết quả giám định thân nhân có rồi mới được tính.
Sau khi đến khu tiếp nhận nhiệm vụ, một vị huấn luyện viên Xích Diễm nhìn về phía Diệp Oản Oản, khẽ mỉm cười nói: "Diệp Oản Oản, nhẫn của Kỷ Hoàng, mang tới chưa?"
Diệp Oản Oản: "..." Tại sao lại hỏi nhẫn của Kỷ Hoàng chứ! Không thể hỏi một chút về tóc của Tu La Chủ sao?
Mắt thấy Diệp Oản Oản xuất hiện, không ít lính đánh thuê gần đó rối rít bu lại.
Một đoạn thời gian trước, Diệp Oản Oản vừa mới nhận hai cái nhiệm vụ cấp S, còn có một cái nhiệm vụ cấp S+, hiện tại đã lập tức đến giao trả nhiệm vụ?
"Con bà nó! Chẳng lẽ thật sự Diệp Oản Oản đều đã hoàn thành tất cả mọi nhiệm vụ? Nói đùa sao?"
"Tôi không tin..."
Lúc này, Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm vị huấn luyện viên Xích Diễm bên cạnh mình, tức giận mở miệng đáp: "Chưa!"
Diệp Oản Oản dứt tiếng, một đám học viên lính đánh thuê gần đó, đồng loạt lộ ra thần sắc “quả-nhiên-là-như-thế!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc