Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 933

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Thấy Diệp Oản Oản bình tĩnh như vậy, Tư Bá Ý khẽ nhíu mày. Người trước mắt, dù sao cũng là Không Sợ Minh Chủ hung danh vang xa...
"Ngươi cho rằng là, chúng ta cứ như vậy đi tay không tới... Không có chút chuẩn bị nào?" Diệp Oản Oản cười nói.
Lúc này, đám người Thập Nhất và Đại trưởng lão, đồng loạt nhìn về phía Diệp Oản Oản.
"Ngươi có ý gì?" Tư Bá Ý lạnh lùng hỏi.
"Tại trang viên của ngươi, ta đã sớm đặt mìn hẹn giờ. Chỉ cần chúng ta vừa ૮ɦếƭ, lập tức sẽ có người ấn nút điều khiển từ xa. Tòa trang viên này, cơ hồ sẽ trong nháy mắt nổ tung thành bình địa... Đến lúc đó, cũng đừng mong có ai còn sống rời đi." Diệp Oản Oản cười nói.
"Ha ha ha... Bạch Minh chủ, ngươi đang hù ta sao?" Tư Bá Ý cười lạnh.
"Phải không?"
Lúc này, Diệp Oản Oản hướng về phía trên tường rào trang viên nhìn một cái.
Giờ phút này, chỉ thấy mấy vị thành viên Không Sợ Minh, đứng ở trên đầu tường, trong tay của mỗi một vị thành viên, đều đang cầm một thiết bị điều khiển từ xa màu đỏ.
Ngay từ trước khi tới trang viên này, Diệp Oản Oản đã sớm có chuẩn bị sẵn.
Độc Lập Châu không cần phải lo lắng về vấn đề súng ống, nhưng đây cũng không phải là Độc Lập Châu...
Đương nhiên, cái gọi là “mìn-hẹn-giờ”, chỉ là hù dọa Tư Bá Ý, thiết bị điều khiển từ xa cũng là giả! Nhưng Diệp Oản Oản có thể khẳng định, Tư Bá Ý không dám động thủ. Hắn tuyệt đối không có dũng khí để đi đánh cược!
Mà trừ cái đó ra, Diệp Oản Oản đã phát hiện từ lâu, có các tay súng bắn tỉa ở một vị trí cực xa…
Trước khi bọn họ đi tới trang viên này, Bắc Đẩu đã phát hiện ra mấy tay súng bắn tỉa, vẫn đang luôn âm thầm bảo vệ bọn họ.
Thậm chí không cần suy nghĩ nhiều, nhất định là thủ hạ của Tư Dạ Hàn.
Chỉ cần Tư Bá Ý có bất kỳ ý tưởng gây rối nào, viên đạn của các tay súng bắn tỉa, nhất định sẽ nhanh hơn so với bọn chúng.
"Ha ha ha... Thật không hổ là Minh chủ Bạch Phong... Khó chơi, quả là rất khó chơi..." Tư Bá Ý nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, đáy mắt lộ ra hung quang.
Nhưng Tư Bá Ý còn chưa kịp tiếp tục mở miệng nói gì, đã nghe hàng loạt tiếng còi xe cảnh sát vang lên.
Theo tiếng còi xe cảnh sát vang lên, các tay súng bắn tỉa ở nơi xa xa kia, lập tức biến mất không còn tăm hơi.
"Ngồi xuống!"
Lúc này, Diệp Oản Oản hướng về đám người Bắc Đẩu và Đại trưởng lão ra lệnh.
Mặc dù không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng mọi người cơ hồ đều theo bản năng, ngồi bệch xuống mặt đất.
Nhiều nhất chỉ trong vòng mấy hơi thở, cửa chính trang viên bị hất tung ra, tiếp đó là mấy chục vị cảnh sát vũ trang đầy đủ tràn vào.
"Buông νũ кнí xuống!"
Sau khi nhìn thấy Vô Thiên Hội tay cầm súng, cảnh sát lớn tiếng quát.
"Cái gì...?"
Nhìn thấy đám cảnh sát Hoa quốc vũ trang đầy đủ, Tư Bá Ý khó mà tin nổi!
Bây giờ, bọn họ đã bị bao vây tầng tầng... Nếu như dám phản kháng, hậu quả khó mà lường được...
Cơ hồ không cần suy nghĩ thêm, Tư Bá Ý liền để cho mười mấy gã thành viên của Vô Thiên Hội vứt bỏ súng ống.
"Hai tay ôm đầu, ngồi xuống, nhanh!"
Mấy vị cảnh sát nghiêm nghị quát lên.
Lúc này, hơn chục người, được Tư Bá Ý cầm đầu, rối rít ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm đầu.
"Lão bản, ngài không sao chứ? Ngài làm tôi sợ muốn ૮ɦếƭ!"
Bỗng nhiên, từ phía sau, Chu tổng của Tinh Thần Giải Trí chạy tới.
"Đồng chí cảnh sát, cô ấy chính là lão bản của chúng tôi... Lão bản chúng tôi cùng bạn của cô ấy bị bọn họ bắt cóc..." Chu tổng vội vàng “tố cáo”.
Diệp Oản Oản là Boss của Tinh Thần Giải Trí, phía cảnh sát dĩ nhiên cũng biết đến.
"Đồng chí cảnh sát... Vị này là lão Đại Tư gia Tư Bá Ý... Chúng tôi tới đây làm khách, hắn đầy bá đạo, muốn ૮ưỡɳɠ éρ chúng tôi phải xúc tiến hợp tác kinh tế... Tôi không đồng ý, bọn họ liền dùng súng uy Hi*p tôi..." Diệp Oản Oản cũng mau chóng tiếp lời.
Bắc Đẩu: "..."
Thất Tinh: "..."
Đại trưởng lão: "..."
Tam trưởng lão: "..."
Thập Nhất: "..."
Nhìn thấy Tư Bá Ý đang hướng về mình trông lại, trong mắt hiện lên đầy sự thù hận, khóe miệng Diệp Oản Oản khẽ nhếch lên, nở một nụ cười đầy lạnh giá.
Trước khi đến chỗ Tư Bá Ý, Diệp Oản Oản đã sắp xếp chuẩn bị đầy đủ các phương án. Hết thảy những thứ này, tất cả đều ở trong lòng bàn tay của nàng.
"Ngươi cũng có phần quá vô sỉ... Lại có thể báo cảnh sát..." Giờ phút này, Tư Bá Ý nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, cắn răng nghiến lợi.
Tư Bá Ý vạn vạn không ngờ tới, Diệp Oản Oản thân là Minh chủ Không Sợ Minh của Độc Lập Châu, lại sẽ làm ra chuyện vô liêm sỉ đến bực này! Quả thật là mất hết mặt mũi của Độc Lập Châu!
Thân là người Độc Lập Châu, bên ngoài phát sinh bất kỳ tranh chấp hay mâu thuẫn nào, đều sẽ dùng vũ lực để giải quyết, ai lại đi báo cảnh sát? Chuyện này đối với cả hai bên đều là nỗi sỉ nhục! Cho dù có ૮ɦếƭ, cũng sẽ không có khả năng đi làm ra chuyện mất mặt đáng xấu hổ đến mức này…
Thậm chí, ở trong đầu của Tư Bá Ý, căn bản cũng không hề có khái niệm “báo cảnh sát”; lại càng không thể nào ngờ tới, Diệp Oản Oản lại có thể làm ra loại chuyện này.
"Tư Bá Ý... Không ngờ ông lại là thứ người như vậy, lại có thể tự mình nắm giữ nhiều súng đạn như vậy... Tôi đã nhìn lầm ông rồi!!" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Tư Bá Ý, thở dài một tiếng, bắt đầu “diễn”.
"Sĩ quan cảnh sát, tôi có lời muốn nói... Nữ nhân này, chôn xuống rất nhiều mìn hẹn giờ ở trong trang viên của tôi...!" Bỗng nhiên, Tư Bá Ý nhìn về phía viên cảnh sát bên cạnh, mở miệng quát lên.
Nếu Diệp Oản Oản đã báo cảnh sát, có ૮ɦếƭ thì mọi người phải cùng nhau ૮ɦếƭ chùm! Xúc phạm luật pháp Hoa quốc, cũng không phải chỉ có một mình hắn.
Nghe lời tố cáo này, không ít cảnh sát đều sững sờ. Trong trang viên này, lại còn có mìn hẹn giờ?
"Đừng nghe hắn ta nói bậy nói bạ... Nếu như không tin, các anh có thể kiểm chứng!" Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Thấy dáng vẻ không chút kiêng kỵ nào này của Diệp Oản Oản, chân mày Tư Bá Ý nhíu chặt lại. Chẳng lẽ... trong trang viên của hắn căn bản cũng không có cái gì gọi là “mìn hẹn giờ”? Trước đó... chẳng lẽ là Diệp Oản Oản cố ý hù dọa hắn?
Bởi vì chuyện Tư Bá Ý nói quá mức nghiêm trọng, các cảnh sát ở đây không dám lơ là, lập tức mời tổ chuyên phá bom mìn tới rà soát.
Nhưng mà, sau khi tòa trang viên này bị rà soát hết một vòng, cũng không hề có dấu hiệu của cái gọi là “mìn-hẹn-giờ” trong miệng Tư Bá Ý có tồn tại.
"Ngươi..."
Tư Bá Ý nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, hận không thể lột da rút xương nàng... Chính mình lại có thể bị Diệp Oản Oản đùa bỡn!
Loại người vô sỉ này, đến tột cùng là làm thế nào có thể đặt chân sinh tồn ở Độc Lập Châu?
"Sao rồi? Tôi là một người tuân thủ pháp luật, chúng ta không giống nhau." Diệp Oản Oản nhìn Tư Bá Ý, nói mà mặt không đổi sắc.
"Tuân pháp thủ luật..." Tư Bá Ý cắn răng nghiến lợi: "Ngươi quả thực là một đứa hạ tiện hèn hạ vô sỉ... Ngươi căn bản không xứng ở Độc Lập Châu... Quá vô sỉ!!"
Cho dù hôm nay Tư Bá Ý hắn không địch lại Không Sợ Minh, cho dù phải ૮ɦếƭ trận, cũng không có khả năng đi gọi lực lượng cảnh sát Hoa quốc trợ giúp... Đây chính là vấn đề mang tính nguyên tắc!
Không chỉ là hắn, bất kỳ một thế lực nào ở Độc Lập Châu, nếu như đến quốc gia khác, cũng không có khả năng làm ra loại chuyện này. Chuyện này nếu như bị truyền về Độc Lập Châu, mặt mũi biết để đâu bây giờ?
Một giây kế tiếp, Tư Bá Ý nhìn về phía đám người Tam trưởng lão.
"Nhìn ta làm gì?! Có quan hệ gì với ta?! Cũng không phải là ta báo cảnh sát!! Ngươi chớ nói lung tung!!" Tam trưởng lão có chút chột dạ, liếc nhìn Tư Bá Ý một cái.
Tại Độc Lập Châu, bọn họ chưa từng có khái niệm báo cảnh sát...
Loại hành vi ở Hoa quốc này, dưới cái nhìn của bọn họ, thực sự giống như là hai đứa trẻ con đánh nhau, đánh không lại liền gọi người nhà ra…Thật sự là…
Đại trưởng lão: "Chuyện này... Ngươi đúng là sử dụng súng phi pháp... Cũng đích xác đã phạm tội rồi! Chúng ta cũng không hề ép ngươi phạm tội... Tội lỗi của ngươi, ngươi tự đi mà gánh… Đừng có mà níu kéo những người không liên quan như ta!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc