Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 929

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản đứng ở đằng xa, ung dung thản nhiên nhìn lão Đại Tư gia. Hoàn toàn không nghĩ tới, cái gã lão Đại này, lại có thể sẽ là người đầu tiên trong trong số 9 anh em Tư Dạ Hàn được Cổ tộc Tư thị nhìn trúng, hơn nữa còn là một thiên tài được đưa đi Độc Lập Châu bồi dưỡng. Thứ người như vậy, ẩn nhẫn đến nay, ngày thường tại Tư gia, làm bộ như một người hiền lành, nhát gan, sợ phiền phức. Nhưng trên thực tế... lại là cường giả trở về từ Độc Lập Châu. Quả thực đáng sợ!!
"Thật ra thì, tại Độc Lập Châu, ta còn có một cái tên khác... gọi là Tư Vô Thiên." Lão Đại Tư Bá Ý nhìn đám người Thập Nhất, khóe miệng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười thấu xương lạnh như băng.
"Tư Vô Thiên? Chưa từng nghe qua!" Bắc Đẩu gãi gãi mũi.
Thất Tinh cũng tương tự, chưa từng nghe đến người nào gọi là Tư Vô Thiên ở Độc Lập Châu. Đoán chừng cũng chỉ là một tiểu nhân vật nhỏ bé!
Nhưng mà, thần sắc của Đại trưởng lão và Tam trưởng lão, lại khẽ biến.
Thất Tinh và Bắc Đẩu còn nhỏ tuổi, dĩ nhiên là chưa từng nghe qua về Tư Vô Thiên. Nhưng mà Đại trưởng lão và Tam trưởng lão, cũng không xa lạ gì đối với cái tên Tư Vô Thiên này…
Năm đó, lúc Không Sợ Minh còn chưa được sáng lập, tại Độc Lập Châu, Tư Vô Thiên là thiên tài của Cổ tộc Tư thị. Sau đó, bởi vì không để ý tộc quy, nên bị trục xuất khỏi Cổ tộc. Về sau, Tư Vô Thiên mới một tay sáng lập ra Vô Thiên Hội, vẫn luôn thu nhận những tên lính đánh thuê đào ngũ, làm lớn mạnh thế lực của bản thân.
Sau này, Bạch Phong sáng lập ra Không Sợ Minh, trong lúc nhất thời danh tiếng vang dội. Không Sợ Minh và Vô Thiên Hội từng phát sinh mâu thuẫn kịch liệt, mãi đến sau khi Bạch Phong mất tích, Vô Thiên Hội mới dám phát động tấn công toàn diện đối với Không Sợ Minh. Trận chiến đó, khiến cho Không Sợ Minh tổn thất không nhỏ, hơn nữa, không ít thành viên tinh anh, còn bị người của Vô Thiên Hội bắt đi.
Mà lần này, bọn họ đi đến Hoa quốc, cũng vì là nghe được phong phanh, người của Vô Thiên Hội xuất hiện tại Hoa quốc. Cho nên, Minh chủ mới dẫn bọn hắn trở về đây, để tìm kiếm tin tức của Vô Thiên Hội, xem thử có gì tiến triển hay không?
Trước đó, tin tức của Vô Thiên Hội mà bọn họ nghe ngóng được, là các thành viên tinh anh Không Sợ Minh bị bắt đi lúc trước, hẳn là đang ở tại Hoa quốc. Cho nên, họ đem chuyện này nói cho Minh chủ biết. Lần này, Minh chủ dẫn bọn họ tới Hoa quốc, trừ nhiệm vụ của Minh chủ tại Xích Diễm ra, còn có một mục tiêu khác, chính là tìm ra được Vô Thiên Hội, giải cứu những thành viên bị bắt kia…
Ai có thể ngờ, người đàn ông trước mắt này, lại có thể chính là thủ lĩnh của Vô Thiên Hội, Tư Vô Thiên...
Tại Độc Lập Châu, thủ lĩnh của Vô Thiên Hội đều chưa từng xuất hiện, thập phần thần bí, căn bản chưa có ai từng gặp Tư Vô Thiên. Lăn tới lăn lui, thì ra là Tư Vô Thiên vốn ở tại Hoa quốc, tiến hành thao túng tổ chức từ xa…
"Tư Bá Ý! Ta không biết ngươi rốt cục đang nói cái gì... Nếu như, thật giống như ngươi nói như vậy, ngươi mạnh mẽ như vậy, chính ngươi đi tìm lão Cửu tính sổ là được rồi, tại sao phải hại các anh em còn lại như bọn ta?" Bỗng nhiên, Thập Nhất chỉ mặt Tư Bá Ý, tức giận quát lên.
Nghe Thập Nhất chất vấn, Tư Bá Ý khẽ mỉm cười, nhìn Thập Nhất, vừa thở dài vừa lắc đầu: "Lão Thất, ta vốn cho là, ngươi có thể thông minh hơn một chút so với đám người lão Nhị, lão Bát. Dù sao, mấy năm nay ngươi lăn lộn ở bên ngoài coi như không tệ... Nhưng ai ngờ, ngươi cũng chỉ là một con heo ngu xuẩn... Lão Cửu được bồi dưỡng trọng điểm tại Cổ tộc Tư thị, được ca tụng là siêu sao mới nổi. Nếu như, lão Cửu ૮ɦếƭ ở trong tay của ta, Cổ tộc Tư thị làm sao có thể bỏ qua cho ta? Nhưng nếu như lão Cửu ૮ɦếƭ ở trong tay đám “anh em ruột thịt” là các ngươi, chuyện này có liên quan gì đến ta? Không phải sao!?"
"Ngươi!! Tên súc sinh này... Ngươi hại ૮ɦếƭ chúng ta, Cổ tộc Tư thị sẽ bỏ qua cho ngươi hay sao?!" Thập Nhất cả giận nói.
Theo Thập Nhất, nếu như những gì lão Đại Tư Bá Ý nói là sự thật, vậy hắn và các anh em khác như lão Bát, còn không phải là người của Cổ tộc Tư thị Độc Lập Châu hay sao?
"Ha ha..." Lúc này, Tư Bá Ý cười lạnh một tiếng: "Hậu bối lưu lạc bên ngoài Tư gia, thật sự là nhiều lắm rồi! Các ngươi ở trong mắt Cổ tộc Tư thị, căn bản là không tồn tại... Mà lão Cửu thì lại khác... Mà thôi, ngươi ngu xuẩn như vậy, có nói ngươi cũng không hiểu!"
"Ngươi chính là vì ghen tỵ lão Cửu có thực lực hơn so với ngươi! Bởi vì sự ghen tỵ của mình, mà ngươi thậm chí không tiếc khiến cho huynh đệ tương tàn!! Ngươi và súc sinh thì có chỗ nào khác nhau?" Thập Nhất cắn răng nghiến lợi.
"Ghen tỵ?" Tư Bá Ý lắc đầu một cái: "Chỉ có thể trách lão Cửu xui xẻo! Cổ tộc Tư thị khai trừ ta, trục xuất ta ra khỏi Độc Lập Châu, ta muốn khiến cho bọn chúng hối hận!! Nếu bọn chúng đã coi trọng lão Cửu như vậy, ta liền muốn nghiền nát hắn, Gi*t ૮ɦếƭ hắn..." Tư Bá Ý cười lạnh.
"Cho nên, ngươi cho là, Tư Dạ Hàn không bằng ngươi?" Diệp Oản Oản nãy giờ vẫn không mở miệng, bỗng nhiên lên tiếng.
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, ánh mắt của Tư Bá Ý, lập tức rơi vào trên người Diệp Oản Oản: "Ha ha... Em dâu, sao vậy, chẳng lẽ ngươi cho là, lão Cửu mạnh hơn ta sao..."
"A Cửu có mạnh hơn ngươi hay không, chuyện này không quan trọng. Ta chỉ là tò mò... Ngươi lấy tự tin ở đâu ra, mà cho rằng đám anh em bọn lão Thất, có năng lực Gi*t ૮ɦếƭ A Cửu?
Chính bản thân ngươi cũng biết, A Cửu là người trở về từ Độc Lập Châu... Không phải là tầng lớp mà bọn họ có thể đánh đồng được. Ngươi để cho đám lão Thất bọn họ động thủ, có phải là quá miễn cưỡng rồi không?" Diệp Oản Oản nhìn Tư Bá Ý, mở miệng hỏi.
Nhưng mà, Tư Bá Ý lại lắc đầu một cái, cười nói: "Nếu như, trước đó không phát sinh sự kiện kia, những huynh đệ này, đương nhiên không có khả năng được như ý. Bảo bọn họ đi Gi*t ૮ɦếƭ lão Cửu, đơn thuần là một chuyện khôi hài."
"Sự kiện kia?" Chân mày Diệp Oản Oản khẽ nhíu lại. Cái gọi là “sự-kiện-kia” trong miệng Tư Bá Ý … là đang ám chỉ điều gì?
"Làm sao... Ngươi không biết sao?" Tư Bá Ý mang theo vẻ mặt châm biếm nhìn Diệp Oản Oản: "Em dâu... ban đầu khi lão Cửu trở lại từ Độc Lập Châu, hoàn toàn đều là vì ngươi cả đấy!"
Lão Đại Tư Bá Ý vừa dứt lời, vẻ mặt của mọi người tại đây đều trở nên ngơ ngác.
"Ha ha ha... Chẳng lẽ ngươi không biết, thời điểm năm đó ở Độc Lập Châu, lão Cửu vì cứu ngươi, nên mới bị trọng thương…??
Mà ngươi, sau khi đi theo lão Cửu trở lại Tư gia, giống như một người ૮ɦếƭ, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, cuối cùng mới cầu khẩn lão Cửu, xóa sạch tất cả ký ức của ngươi...
Đương nhiên, lão Cửu không đành lòng nhìn ngươi như thế, nên mới làm theo…
Nếu như trên người lão Cửu không bị thương tích, muốn Gi*t hắn là không có khả năng! Nhưng vì ngươi, lão Cửu ôm một thân thương tích, cơ hồ chẳng còn chút năng lực gì. Dù cho là đám anh em tầm thường này, cũng có thể Gi*t hắn...
Đáng tiếc! Nếu như ban đầu lão Thất vạch trần ngươi giả mạo Tử Vong Hoa Hồng, Thí Huyết Minh đã sớm Gi*t lão Cửu... Há có thể để cho hắn ta sống đến bây giờ!" Tư Bá Ý thở dài.
Tư Bá Ý nói đến đây, thần sắc Diệp Oản Oản lộ rõ vẻ ngưng trọng.
Những việc này, chính nàng hoàn toàn không biết rõ…
Tư Dạ Hàn là bởi vì cứu nàng, nên mới bị trọng thương?
Thậm chí, là chính nàng yêu cầu Tư Dạ Hàn xóa sạch trí nhớ của mình? Chuyện này… làm sao có thể?
Nhưng thời khắc này, Tư Bá Ý hoàn toàn không có lý do gì để nói dối. Chuyện này đối với Tư Bá Ý mà nói, không có chút ý nghĩa nào.
"Mà thôi, tán gẫu đến đây chấm dứt đi thôi..." Giờ phút này, Tư Bá Ý nhìn Thập Nhất và Diệp Oản Oản, khẽ mỉm cười: "Lão Thất, ta có thể không Gi*t ngươi, ngươi cút đi...
Bất quá, con ả đàn bà mà lão Cửu yêu nhất này sao… Ta thấy, có lẽ đủ để khiến cho tinh thần của lão Cửu suy sụp một phen."
Nói đến đây, Tư Bá Ý hướng về Diệp Oản Oản nói: "Thật ra thì ta rất hiếu kỳ, ngươi rốt cuộc là ai? Bất quá, cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi! Trong mắt ta, ngươi là nữ nhân mà lão Cửu yêu nhất là đủ rồi!"
"Tư Bá Ý, ngươi có ý gì?" Thập Nhất quát lạnh.
"A, đương nhiên là Gi*t cô ta rồi…" Tư Bá Ý cười nói.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc