Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 801

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Đừng chạy mà!" Diệp Oản Oản vươn tay bắt lại bả vai của Lý Tân: "5 ngàn!"
"10 ngàn!" Lý Tân nói.
"8 ngàn!" Diệp Oản Oản cau mày.
"8 ngàn thì 8 ngàn! Quyết định vậy đi, cô trả trước cho tôi 4 ngàn tiền đặt cọc!" Lý Tân nói.
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa cho Lý Tân 4 ngàn tiền đặt cọc.
"Chờ tin tức của tôi." Lý Tân nói xong, lấy điện thoại di động đi ra ngoài.
Ước chừng 7, 8 phút sau, Lý Tân quay trở lại, hướng về Diệp Oản Oản nói: "Đại ca tôi đã đáp ứng, chờ một chút sẽ tới."
"Được rồi." Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười, chỉ cần người qua tới liền dễ nói.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng nói chuyện, từ ngoài phòng học, mấy người nam nữ trẻ tuổi đi vào.
Ba người này mặc đồng phục học viên màu vàng, đều là lính đánh thuê cấp C của học viện Xích Diễm.
Nhìn thấy lính đánh thuê cấp C tới, mọi người tại đây đều sửng sốt một chút.
"Ha ha, ta tự giới thiệu mình một chút, ta gọi là Trương Tác Niên, lính đánh thuê cấp C, cũng chính là học trưởng của các ngươi!" Một gã đàn ông đảo mắt nhìn qua toàn trường, nhẹ giọng cười nói.
"Các ngươi là tân sinh, cần ma luyện nhiều hơn một chút. Cho nên, một chút nhiệm vụ vặt vãnh học viện giao cho chúng ta, bọn ngươi giúp chúng ta làm." Trương Tác Niên tiếp tục nói.
Nghe yêu sách này, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại. Cái này con mịa nó không phải là đến bắt nạt ma mới à…
"Bảo chúng ta làm giùm là có ý gì?" Một tên học viên mới trong đám lạnh lùng nói: "Đó là nhiệm vụ học viện giao cho các ngươi, cũng không phải là giao cho chúng ta. Dựa vào cái gì mà chúng ta phải làm giúp các ngươi?"
"Đúng vậy! Bản thân chúng ta còn có nhiệm vụ phải làm đây, làm nhiệm vụ cho các ngươi, các ngươi cũng không trả tiền."
"Ngươi, qua đây!" Trương Tác Niên ý cười đầy mặt, hướng về gã lính đánh thuê vừa chất vấn mình, ngoắc ngoắc ngón tay.
"Thế nào?" Lính đánh thuê mới tiến lên.
"Bép!"
Trương Tác Niên khóe miệng mỉm cười, cũng không nhiều lời, tung một bạt tai lên mặt gã tân sinh kia.
Một thanh âm đầy thanh thúy truyền khắp toàn trường, chỉ thấy tên học sinh mới kia bị Trương Tác Niên tát cho một phát quay mòng mòng tại chỗ.
"Mới tới trường học, các ngươi chẳng qua chỉ là tân sinh, đã dám bắt đầu nghi ngờ học trưởng sư huynh à?" Trương Tác Niên cười nói.
Tên học sinh mới bị Trương Tác Niên đánh cho một cái bạt tai, khóe miệng có máu đỏ tươi tràn ra, bụm mặt, giờ phút này lại cũng không dám nói nhiều gì nữa.
Thấy không có ai tiếp tục mở miệng, đám người Trương Tác Niên lúc này mới hết sức hài lòng gật đầu một cái: "Thế này mới đúng, đám ma mới như các ngươi hẳn là không sợ đắng cay mệt mỏi. Nên làm nhiều việc trong khả năng của bản thân một chút, ma luyện bản thân, đây cũng là vì muốn tốt cho các ngươi!"
"Sư huynh nói đúng lắm, huynh muội chúng ta hai người vô cùng đồng ý, học trưởng có gì dặn dò cứ việc nói, chúng ta bảo đảm cố hết sức hoàn thành!"
Bỗng nhiên, Chu Đào và Chu Phù đi tới bên cạnh Trương Tác Niên, gật đầu cười nói.
"Rất tốt!" Khóe miệng Trương Tác Niên hơi hơi dương lên: "Như vậy đi, hai người các ngươi, biểu hiện không tệ, giúp ta quản đốc những người này. Đứa nào không nghe lời, không chịu đi làm nhiệm vụ, thì đi qua nói cho ta biết, hiểu chưa?"
Nghe câu này, Chu Đào và Chu Phù sắc mặt vui mừng. Đây nào phải là nhiệm vụ gì, quá đơn giản! Xem ra là Trương Tác Niên thấy biểu hiện của bọn họ không tệ, cho nên lưu tình.
"Đã hiểu rồi, Trương sư huynh ngài yên tâm, chúng ta khẳng định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!" Chu Đào gật đầu liên tục.
"Về phần các ngươi..."
Trương Tác Niên nhìn về phía mọi người, tuyên bố một số nhiệm vụ cấp D hàng ngày có độ khó không nhỏ.
Sau khi đạt đến lính đánh thuê cấp C, mỗi ngày đều cần hoàn thành nhiệm vụ thường ngày. Mà một số lính đánh thuê cấp C, lại đem những nhiệm vụ này ném sang cho lính đánh thuê cấp D. Thông thường mà nói, lính đánh thuê cấp D cũng không dám nói thêm gì, chỉ có thể làm theo.
Mọi người tại đây đều giận mà không dám nói gì, chỉ có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
"Sư huynh, anh còn chưa cho cô ta nhiệm vụ đâu..." Bỗng nhiên, Chu Phù chỉ chỉ Diệp Oản Oản cách đó không xa, hướng về Trương Tác Niên nói.
"Ừ, nhiệm vụ đều đã phân phối xong cho bọn họ rồi..." Trương Tác Niên trầm tư chốc lát, hướng về Diệp Oản Oản nói: "Này gái xấu kia, vận khí của ngươi không tệ, không có nhiệm vụ gì cho ngươi rồi! Ngươi giúp chúng ta quét dọn phòng ngủ, kỳ hạn một tháng. Các ngõ ngách, bao gồm phòng vệ sinh và bồn cầu, đều phải không nhiễm một hạt bụi. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả! Địa chỉ phòng của của bọn ta, một hồi sẽ cho ngươi."
Trương Tác Niên nói xong, mấy vị lính đánh thuê cấp C ý cười đầy mặt, lúc này mới nhanh chân rời khỏi lớp lính đánh thuê cấp D.
Mà Diệp Oản Oản thật giống như hoàn toàn không nghe được, thậm chí ngay cả liếc nhìn bọn họ một cái cũng không có hứng thú. Về phần Trương Tác Niên rốt cuộc đang nói cái gì, Diệp Oản Oản cũng không chú ý.
"Phi! Còn muốn để cho lão tử làm nhiệm vụ cho bọn chúng, lão tử có nhiều đại ca bảo kê như vậy, nghĩ là ta ăn chay hay sao? Cũng không hỏi thăm một chút đại ca của Lý Tân ta là ai!" Lý Tân chép chép miệng, cười lạnh.
Về phần Lý Tân, Chu Đào và Chu Phù hai người không dám trêu chọc. Cái gã Lý Tân này quả thực có mấy người đại ca ở tại học viện Xích Diễm, ai mà dám giám sát hắn…
"Các ngươi nghe cho kỹ, nhiệm vụ mới vừa rồi Trương sư huynh phân phối, đều phải để ở trong lòng. Nếu không đến lúc đó... hậu quả đều tự mình gánh lấy! Ta cũng là tốt bụng nhắc nhở các ngươi." Chu Đào nhìn về phía mọi người, mở miệng nói.
"Còn ngươi nữa, Diệp Oản Oản, nhớ đến ký túc xá của Trương sư huynh bọn họ quét dọn sạch sẽ, ngay cả phòng vệ sinh cũng phải sạch bong kin kít!" Chu Phù nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản không đếm xỉa tới, lạnh giọng mở miệng.
Nhưng mà, Diệp Oản Oản cũng không hề đáp lại lấy một lời, phảng phất như đang đắm chìm trong thế giới của mình.
Còn không đợi Chu Phù tiếp tục nói gì, chuông điện thoại di động của Lý Tân bỗng nhiên vang lên.
Lúc này, Lý Tân lập tức nối điện thoại.
"Cái gì, đại ca đã đến rồi... Nhanh như vậy? Ở đâu? Nha... Quán cà phê phía sau học viện Xích Diễm? Được, em hiểu rồi, để em nói với cô ấy..."
Lý Tân nói xong, lập tức cúp điện thoại.
"Đại ca tôi tới rồi." Lý Tân nhìn về phía Diệp Oản Oản nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản trong nháy mắt đứng dậy, đi theo Lý Tân ra bên ngoài phòng học.
Chỉ chốc lát sau, hai người tới một tiệm cà phê gần học viện Xích Diễm.
Quán cà phê này, là do Thẩm đại thiếu gia mở ra, để cho tiện mình uống, giá cả đắt vô cùng, bình thường không có người nào.
Sau khi tiến vào quán, Diệp Oản Oản đi theo Lý Tân đi tới một căn phòng riêng.
Bên trong phòng riêng, một vị nam nhân trẻ tuổi ngồi ở chủ tọa.
Nhìn thấy anh ta, Diệp Oản Oản thần sắc hơi hơi kinh ngạc.
Người này chính là một vị đại ca của Lý Tân. Chỉ bất quá, vị đại ca kia, Diệp Oản Oản nhìn vô cùng quen mắt...
Thật giống như, thời điểm ban đầu mình ở Hoa quốc, bị một nhóm người bí ẩn truy sát, có anh ta trong số đó.
Cũng may, lúc đó mình được nam tử tóc trắng thần bí kia cứu. Nếu không, hậu quả khó mà lường được...
"Tới rồi."
Nam nhân nhìn về phía Lý Tân và Diệp Oản Oản, cười nói: "Tùy tiện ngồi đi!"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản và Lý Tân ngồi ở đối diện anh ta.
"Đại ca, vị này là sư muội em, cô ấy nói có nhiệm vụ muốn tuyên bố, giá cả cũng không tệ lắm, muốn tìm anh trao đổi một chút." Lý Tân hướng về nam nhân mở miệng nói.
Nghe tiếng, nam nhân hướng về Diệp Oản Oản quan sát, hờ hững mở miệng nói: "Vị sư muội này, giá tiền thuê tôi, cũng không được rẻ cho lắm đâu."
Diệp Oản Oản thu liễm tâm trạng, khẽ mỉm cười: "Tiền không phải là vấn đề, chỉ cần anh có thể hoàn thành nhiệm vụ tôi giao phó, anh tùy ý ra giá."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc