"Chẳng lẽ tôi là cái loại sẽ bị mỹ sắc làm mụ mị đầu óc, là người không có chừng mực như vậy sao?"
Diệp Oản Oản nói xong câu này, Thất Tinh lựa chọn yên lặng, Bắc Đẩu dùng sức gật đầu một cái, "Chẳng lẽ không đúng sao?"
Diệp Oản Oản: "Ngươi tới đây cho ta!!!"
Ta bảo đảm không đánh ૮ɦếƭ ngươi!
Bắc Đẩu trong nháy mắt trốn phía sau Thất Tinh, "Phong tỷ, quen biết tỷ đã nhiều năm như vậy, đệ còn có thể không hiểu tỷ hay sao? Tỷ cũng đừng nên lại lừa mình dối người mà!
Người tỷ còn chưa nhìn nữa, làm sao sẽ biết không yêu thích. Tỷ nhìn kỹ một chút, lần trước thời gian hơi gấp gáp, nhưng lần này đệ thật sự là rất chăm chỉ đi tìm. Đệ có đi tìm bạn gái cũng chưa từng để tâm như vậy! Tỷ trước tiên hãy liếc mắt nhìn một vòng đi đã!"
Ha ha đi nhìn...
Vừa nghĩ tới hai người kia trong ngăn kéo, coi như là cửu thiên tiên nữ hạ phàm nàng cũng không có tâm tình đi thưởng thức, có được không?
Diệp Oản Oản tùy ý nhìn lướt qua, lần này đám người mà bọn Bắc Đẩu đi tìm quả thật tất cả đều có giá trị nhan sắc rất cao, ngay cả khí chất cũng đều có cảm giác.
Chỉ tiếc... Không so sánh thì thôi đi…
So với hai vị bên trong kia…
Cũng không thể trách ngay cả tâm tình liếc mắt nhìn nàng cũng đều không có…
Vì đối phó Bắc Đấu cùng Thất Tinh, Diệp Oản Oản chỉ có thể tiện tay điểm một cái, "Vậy thì người này đi!"
Bắc Đẩu liếc nhìn người mà Diệp Oản Oản chọn, quả là dáng dấp đặc biệt đáng yêu, trên mặt còn có lúm đồng tiền, nhút nhát đứng ở nơi đó.
Bắc Đẩu nhất thời lầu bầu nói, "Phong tỷ, tỷ đừng đùa nữa, tỷ làm sao có thể sẽ thích loại này! Tỷ tốt nhất hãy chọn kỹ, không nên gạt đệ mà! Tỷ qua đây, tới nhìn một chút xem người này thì thế nào?"
Bắc Đẩu đầy tâm huyết đem Diệp Oản Oản kéo sang một bên khác, chỉ vào người cuối cùng, "Tỷ xem người này một chút? Thấy thế nào?"
Diệp Oản Oản hướng về người đàn ông mà Bắc Đẩu chọn nhìn lại. Anh ta mặc một thân âu phục màu trắng, tóc có màu nâu đen tự nhiên, con ngươi màu xám hơi nhạt, tướng mạo vô cùng tinh xảo đẹp đẽ, trên mặt là nụ cười mỉm đầy ôn nhu. Khiến cho Diệp Oản Oản ngạc nhiên chính là, trên trán người này, lại có thể có chút tương tự cùng với Tư Dạ Hàn...
Diệp Oản Oản: "Người này..."
Người đàn ông này, quả thực là bản kết hợp giữa Kỷ Hoàng và Tu La Chủ nha!
Khí chất giống như Kỷ Hoàng, tướng mạo giống như Tu La Chủ!
"Thế nào, như thế nào? Không tệ chứ! Chỗ mạnh của Kỷ Tu Nhiễm và Tu La Chủ, hắn tất cả đều có. Đệ đi tìm khắp cả Độc Lập Châu mới tìm ra được một gã đàn ông kỳ diệu đến như vậy!" Bắc Đẩu kích động mở miệng nói.
Diệp Oản Oản mới vừa rồi căn bản cũng không hề nhìn kỹ những người này. Hiện tại nhìn một chút, không khỏi không thừa nhận, chỉ từ góc độ thưởng thức mà nói, điều kiện của người này quả thật tốt vô cùng. Thả vào giới giải trí, chỉ bằng vẻ ngoài này, liền có thể tạo nên một quả bom tấn đấy…
"Quả thật không tệ..." Diệp Oản Oản sờ cằm một cái, mở miệng nói.
Nghe được lời của Diệp Oản Oản, trong con ngươi của người đàn ông này nhất thời thoáng qua vẻ vui mừng, "Đúng không, đúng không! Đệ biết ngay tỷ sẽ thích mà! Tỷ nghĩ xem, cùng với vị tiểu mỹ nam này ở chung một chỗ, cũng giống như là đồng thời cùng Kỷ Hoàng và Tu La Chủ ngủ chung vậy, thật là tốt biết bao nhiều!" Bắc Đẩu ra sức chào hàng.
Diệp Oản Oản liếc mắt lườm Bắc Đẩu. Cái gì gọi là đồng thời cùng Kỷ Hoàng và Tu La Chủ ngủ chung…
Nói chuyện cũng đừng kinh khủng như vậy có được không?
Bắc Đẩu vừa quan sát thần sắc của Diệp Oản Oản, vừa lên tiếng nói, "Sao vậy? Hay là đem hắn ta lưu lại cho tỷ nha? A, một người đối với Phong tỷ khẳng định là không đủ, chi bằng tất cả đệ đều lưu lại cho tỷ đi!"
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co rúm lại, "Không đủ cái con khỉ! Không cần, một người cũng không cần! Mang hết đi, tôi muốn đi ngủ rồi, đừng quấy rầy tôi! Tôi đã nói với cậu, bây giờ đối với mỹ sắc một chút hứng thú cũng không có! Đàn ông cái khỉ gì, tất cả đều là gió thoảng mây bay!"
Bắc Đẩu bĩu môi một cái, mở miệng tố cáo: "Phong tỷ, tỷ gạt người! Tỷ chính là vẫn chưa từ bỏ ý định đối với Kỷ Hoàng và Tu La Chủ!"
Thất Tinh mặt không đổi sắc mở miệng: "Những thứ này nếu như Phong tỷ không thích, tụi đệ có thể tiếp tục tìm."
Diệp Oản Oản giận đến phát điên, hai cái tên cún con này, đã nói hoài rồi mà không nghe!
Bắc Đẩu để cho mười mấy người kia đi ra ngoài trước, sau đó cũng chưa từ bỏ ý định nói thêm: "Phong tỷ, chính là sợ tỷ không hài lòng, nhóm thứ hai và nhóm thứ ba đều đang ở trên đường. Đệ nhất định sẽ tìm được người làm cho tỷ ưng ý!"
Diệp Oản Oản nâng cằm lên, vô lực mở miệng, "Tôi thề, tôi hứa, tôi đảm bảo, trước đó thật chỉ là buồn chán vui đùa một chút, tôi thật sự đối với Kỷ Hoàng và Tu La Chủ không hề có chút mảy may ý tứ nào, Ok?"
"Thật sao?" Bắc Đẩu hiển nhiên không tin, "Vậy sao tỷ còn tặng cho Kỷ Hoàng 999 đóa hoa hồng trắng trước mặt mọi người, lại còn hẹn Kỷ Hoàng ăn tối trong ánh nến lung linh, xong rồi hơn nửa đêm lại còn leo tường lẻn vào trang viên hội nghị của A Tu La gặp Tu La Chủ, lúc trở về trên người còn mặc quần áo của Tu La Chủ..."
Diệp Oản Oản căn bản không kịp ngăn cản, Bắc Đẩu đã bô lô ba la một trận, nói toẹt ra tất cả.
Diệp Oản Oản hồn phi phách tán, vội vàng hướng về phía chiếc tủ lớn nhìn một cái, sau đó hung tợn trừng Bắc Đẩu.
Bắc!! Đẩu!! Con!! Mịa!! Cậu!!
Trời má! Lại có thể bán đứng nàng như vậy!
Vào giờ phút này, trong tủ.
Bên trong ánh sáng mờ mờ, ánh mắt của hai người đàn ông bằng một tốc độ ánh sáng cứ như vậy quấn quít lấy nhau.
Hiệu quả cách âm của chiếc tủ cũng tạm được, chỉ cần âm thanh không phải là quá lớn, ở bên ngoài cũng không nghe được.
Không gian chật hẹp khó khăn lắm mới có thể chứa đựng được hai người, Kỷ Tu Nhiễm nghiêng người dựa vào Tư Dạ Hàn, lãnh đạm mở miệng cười: "Lại gặp mặt, thật hân hạnh."
Ánh mắt chàng trai lãnh đạm thờ ơ, "Kỷ Hoàng, định lực tốt!"
Đêm hôm khuya khoắc, ở trong nhà vị hôn thê gặp phải một gã đàn ông khác núp ở trong tủ cũng có thể bình tĩnh như vậy, còn không phải là định lực tốt sao?
Kỷ Tu Nhiễm cười một tiếng, "Quá khen, ta chẳng qua chỉ là tin tưởng Tiểu Phong."
Ngữ khí của anh ta lạnh nhạt nhưng tự tin, khiến cho khuôn mặt vốn lạnh lẽo của chàng trai nhất thời càng âm trầm thêm vài phần.
Nam nhân mặt không chút thay đổi nói: "Xem ra lý giải của Kỷ Hoàng đối với nàng, cũng không gì hơn thế này."
"Ha ha..." Kỷ Tu Nhiễm lãnh đạm cười, nhẹ như mây gió nhìn Tu La Chủ: "Tu La Chủ nói ra những lời ấy, hiển nhiên là cũng không hiểu Kỷ mỗ rồi."
Nghe câu này, Tư Dạ Hàn mặt không cảm xúc: "Ta nghĩ, ta đối với Kỷ Hoàng ngươi, cũng không có hứng thú tìm hiểu."
"Phải không?" Khóe miệng Kỷ Tu Nhiễm hơi hơi dương lên: "Ngươi sẽ có."
Cùng lúc đó, ngoài tủ, Diệp Oản Oản đang cố gắng ngăn cản “cái miệng hở” của Bắc Đẩu, cắn răng nghiến lợi nói: "Dĩ nhiên là sự thực! Cậu không thấy yến hội tối nay cả hai người đó đều có mặt, nhưng tôi vẫn an an phận phận, không hề làm một cái gì sao?"
Chỉ là nhân lúc không có ai làm một ít chuyện…
"A..." Bắc Đẩu gãi đầu một cái: "Phong tỷ, tỷ muốn ngủ với Tu La Chủ và Kỷ Hoàng, chuyện này có thể lý giải được. Chỉ bất quá... Hai người kia đều không phải là loại người dễ trêu như vậy, tỷ nói xem đến lúc đó tỷ làm ô nhục thân thể trong sạch của Tu La Chủ và Kỷ Hoàng, lại không nguyện ý chịu trách nhiệm, đến lúc đó hai người bọn họ nổi trận lôi đình, làm thịt Không Sợ Minh chúng ta thì sao? Chuyện này không dễ đỡ! Hơn nữa, thanh danh của Phong tỷ, đến lúc đó cũng thúi hoắc cho mà xem!"
Diệp Oản Oản: "..." Ngươi...
"Nói nhảm gì đó, tôi và Kỷ Hoàng cùng Tu La Chủ, chẳng có chuyện gì!" Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày.
"Có thật không?" Bắc Đẩu mặt đầy vẻ không tin.
Thấy thần sắc hai người dao động, Diệp Oản Oản không ngừng cố gắng, "Hai người các cậu hiểu tôi rõ như vậy, còn không biết tính tôi sao? Khẩu vị của tôi đều luôn luôn thay đổi rất nhanh, tại sao lại có thể tiêu tốn nhiều thời gian như vậy cho cùng một người? Coi như trước đó đối với hai vị kia quả thật có chút ý tứ, nhưng thời gian dài, cũng chỉ như vậy mà thôi..."
Hai người trong tủ: "..."