Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 765

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Còn không đợi Diệp Oản Oản suy nghĩ nhiều, chính mình đã bị người nào đó đẩy cho một cái từ phía sau.
Lúc này, Diệp Oản Oản xoay người lại, nhìn chằm chằm mấy vị thiếu nữ trẻ tuổi trang điểm lộng lẫy.
"Chuyện gì?" Chân mày Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu lại, nàng cũng không nhận ra mấy cô gái này, thậm chí chưa từng thấy qua.
"Ha ha, có hiểu quy củ hay không?" Một người thiếu nữ tướng mạo không tầm thường trong số đó, liếc mắt lườm Diệp Oản Oản một cái: "Ăn mặc thanh thuần đáng yêu như vậy, là dự định câu dẫn đàn ông ở phụ cận Thẩm gia đúng hay không?"
"Ngươi là con gà rừng nhô ra từ nơi nào, có hiểu tới trước tới sau hay không? Ai cho phép ngươi đứng ở chỗ này?"
Nghe được câu này, Diệp Oản Oản như có điều gì suy nghĩ.
Trước đó từng nghe Nhi*p Vô Danh nói qua, thời điểm mỗi lần Thẩm gia có yến hội, không ít thiếu nữ có tướng mạo coi như không tệ, đều sẽ ăn mặc trang điểm tỉ mỉ, sau đó quanh quẩn ở phụ cận Thẩm gia. Nếu như có thể "tình cờ gặp gỡ" một đoạn "tình duyên", có lẽ sẽ được một bước lên trời...
Xem ra, những người trước mắt này chính là những “thiếu nữ có tướng mạo coi như không tệ” trong miệng Nhi*p Vô Danh. Hơn nữa nghe ngữ khí của những người này, quả thật là đem chính mình xem như “đồng loại”…
"Ha ha, tướng mạo cũng không tệ nha, chỉ tiếc, nếu như đã không hiểu quy củ cho lắm, khuôn mặt nhỏ nhắn bị rạch cho thương tổn, vậy coi như là không được hay cho lắm." Thiếu nữ cầm đầu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, lạnh giọng cười nói.
Diệp Oản Oản đảo mắt qua đám người này một cái, nhưng ngay cả hứng thú phản ứng lại cũng không hề có chút mảy may nào.
"Tiện nhân, Chu tỷ nói chuyện với ngươi đấy, ngươi bị điếc hay sao? Chu gia Vân Thành chưa nghe nói qua à? Chu gia đại tiểu thư cũng không nhận ra?" Một đứa con gái trong đám trợn mắt nhìn Diệp Oản Oản, mở miệng quát lên.
Những cô gái như thế này, cơ hồ đều là tới từ các thế gia, cũng coi như danh viện. tr uy en fu ll. v n Chỉ bất quá, so với những đại thế gia chân chính có mặt mũi mà nói, chính là khác nhau một trời một vực, cũng không có tư cách tham gia yến hội của Thẩm gia, cho nên phần lớn chỉ có thể lẩn quẩn ở bên ngoài.
Mà bạn gái trước đây của Thẩm gia đại công tử, nghe nói cũng là một thiếu nữ nào đó giống như những người này, thả thính thành công.
"Tiểu muội muội, mục tiêu của ngươi, hẳn sẽ không phải là Thẩm đại công tử đi?" Thiếu nữ cầm đầu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, lạnh lùng nói.
Chỉ bất quá, Diệp Oản Oản vẫn đứng yên tại chỗ, không nói lấy một lời, cũng không hề có phản ứng gì.
"Ha ha!! Nếu như ngươi dự định câu dẫn Thẩm gia đại công tử, ta khuyên ngươi vẫn là nên dẹp ý niệm này đi. Thẩm đại công tử, là của ta, biết chưa!?" Thiếu nữ cầm đầu cười lạnh một tiếng.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản hoàn toàn không hề chú ý mấy nữ nhân này rốt cuộc đang nói cái gì, ánh mắt lại rơi vào xa xa.
Kỷ Tu Nhiễm thân mặc hưu nhàn sam, trên mặt mang theo nụ cười lạnh nhạt, mà nam nhân bên trái Kỷ Tu Nhiễm, thần sắc lạnh lùng, trong mắt phảng phất như ẩn giấu hàn băng vạn năm không thay đổi.
Hai người này vừa xuất hiện, tất cả các thiếu nữ ở bốn phía, đồng loạt phát ra tiếng trầm trồ.
"Đó là... Kỷ... Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ Hoàng!"
"Nam nhân bên cạnh Kỷ Hoàng là ai? Thật là đẹp trai..."
"Nghe nói, tối hôm nay Tu La Chủ cũng tới. Có thể cùng Kỷ Hoàng đi sóng vai... Anh ta không phải chính là Tu La Chủ trong truyền thuyết đấy chứ!"
"Tu La Chủ? Chính là... chủ nhân của một trong tam đại thế lực hạch tâm của Tội Vực, A Tu La, Tu La Chủ?"
"Chu tỷ... Cô xem, Kỷ Hoàng cùng Tu La Chủ, đang đi về phía chúng ta này!"
"Chu tỷ, Kỷ Hoàng đang nhìn cô kìa! Trời ạ..."
Nghe vậy, cô gái cầm đầu khẽ mỉm cười, tận lực để cho mình bảo trì vẻ ưu nhã: "Nếu như là Kỷ Hoàng mà nói, Thẩm gia đại công tử, tôi cũng không cần..."
"Chu tỷ, Kỷ Hoàng thật sự đang nhìn cô kìa! Còn hướng về chúng ta đi tới..."
Mấy cô gái mặt đầy kích động.
Nhưng mà, khiến cho mọi người khó tin chính là, một đoàn người này, lại trực tiếp đi tới bên cạnh nữ nhân không hiểu quy củ nọ.
"Nữ sĩ tôn quý, để cho cô đợi lâu, hết sức xin lỗi!" Người nam nhân Thẩm gia mặc âu phục thẳng tắp đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, vội vàng xin lỗi.
"Không sao." Diệp Oản Oản nói.
"Tiểu Phong, cô tới rồi." Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Oản Oản, nhẹ giọng cười nói.
Vào giờ phút này, danh viện bốn phía đồng loạt sững sờ tại chỗ, khó mà tin nổi.
"Ừ..." Diệp Oản Oản gật đầu.
Chợt, ánh mắt của Diệp Oản Oản, rơi vào trên người Tư Dạ Hàn: "Ha ha! Tu La Chủ ngược lại là có nhã hứng. Chưa từng nghĩ, hôm nay sẽ ở tại buổi tiệc chia tay của Thẩm đại công tử gặp mặt."
Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Bạch Phong Minh chủ hẳn là càng có nhã hứng hơn."
Tư Dạ Hàn vừa dứt lời, mấy vị nữ tử bên cạnh Diệp Oản Oản, hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ.
Đám người Chu tỷ, lặng lẽ lén lút nhìn về phía Diệp Oản Oản.
Bạch... Bạch Phong?
Không Sợ Minh Chủ... Bạch Phong?
Mấy cô gái bên cạnh Diệp Oản Oản hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ, ánh mắt khó tin hướng về Diệp Oản Oản nhìn lại.
Vốn cho là, nữ nhân này, giống như các cô. Ai có thể ngờ đâu, cô ta lại là khách quý được Thẩm gia mời.
Thậm chí, còn quen biết với Kỷ Hoàng, Tu La Chủ lại còn gọi cô ta là Bạch Phong Minh Chủ.
Bạch Phong, thủ lĩnh Không Sợ Minh của Độc Lập Châu!
Vào giờ phút này, Chu tỷ mặt đầy kinh hoàng, sắc mặt trắng bệch. Cô đã làm cái gì đối với Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca…
"Bạch... Bạch minh chủ... Tôi... Tôi mới vừa rồi..." Chu tỷ nhìn về phía Diệp Oản Oản, âm thanh phát ra trong miệng tràn ngập bất an cùng kinh hoảng.
Nhưng mà, còn chưa đợi Chu tỷ nói xong, Diệp Oản Oản liền cùng đám người Thẩm gia đi thẳng về phía trước, đầu cũng không thèm quay trở lại, dường như căn bản không hề nghe thấy thanh âm của cô.
Thấy đám người Diệp Oản Oản đi xa, bốn phía lúc này mới ồ lên một loạt xôn xao.
"Trời má! Nữ nhân kia chính là người sáng lập ra Không Sợ Minh, Tóc Húi Cua ca Bạch Phong nức tiếng Độc Lập Châu!"
"Nghe đồn, Tóc Húi Cua ca Gi*t người không chớp mắt, bất kỳ thế lực nào cũng không muốn đi tùy tiện đắc tội với cô ta..."
"Không nghĩ tới, Bạch Phong trẻ tuổi như vậy. Tôi vốn cho là Bạch Phong lớn lên hẳn là hung thần ác sát, khắp người cơ bắp cuồn cuộn. Lời đồn này hoàn toàn không đúng..."
Nữ nhân trước mặt nảy, mặc váy dạ hội ngắn màu trắng, chân đi giày cao gót, đẹp đến giống như hoa hải đường trong gió xuân, lại có thể... lại có thể sẽ là Tóc Húi Cua ca!!
Chỉ chốc lát sau, một vài danh viện ở gần đó, hướng về phía đám người Chu tỷ nhìn lại, không khỏi cười lạnh: "Chu tiểu thư, sợ cái gì chứ! Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong người ta có thân phận là tầng thứ gì, làm sao có thể sẽ nhớ đến chút thù oán này với cô. Phỏng chừng Bạch Phong từ đầu đến cuối đều coi cô là không khí..."
"Đúng vậy, không muốn sống nữa sao! Chưa biết thân phận của người đối diện mà đã làm giá như thế! Đừng nói là cô ta, coi như là toàn bộ Chu gia, gặp phải bất kỳ một thành viên nào của Không Sợ Minh cũng phải cung kính cúi đầu chào. Chu tiểu thư này lại dám khua môi múa mép đối với Không Sợ Minh Chủ như vậy, sống lâu thật đấy!"
"Ha ha, Bạch Phong người ta là một đầu mãnh thú, là một con hổ đầy uy phong, làm sao có thể sẽ bị một con chó ghẻ hấp dẫn sự chú ý. Chớ có tự mình đa tình, còn thật sự cho rằng Bạch Phong Minh chủ sẽ trả thù cô ta đấy! Quả thật là mắc cười!!"
Danh viện bốn phía mồm năm miệng mười, sắc mặt Chu tỷ thay đổi liên tục, nhưng ngay cả một câu nói cũng không dám nói ra miệng.
...
Lúc này, người của Thẩm gia dẫn theo Diệp Oản Oản, Kỷ Tu Nhiễm cùng Tư Dạ Hàn đi về phía Thẩm gia. Dọc theo con đường này, mấy người cũng không nói gì nhiều.
Mấy người sóng vai đi tới, Diệp Oản Oản một cách tự nhiên đi ở bên kia của Kỷ Tu Nhiễm, ai thân thiết, ai bị ghẻ lạnh, có thể thấy được hết sức rõ ràng.
"Tiểu Phong, có thời gian nhớ về nhà ăn cơm." Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Oản Oản, thấp giọng cười nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản sững sờ, sau khi lấy lại tinh thần, dứt khoát hướng về Kỷ Tu Nhiễm gật đầu một cái: "Được nha!"
Một bên, con ngươi như băng sương của Tư Dạ Hàn, đảo qua Kỷ Tu Nhiễm một vòng.
Kỷ Tu Nhiễm nói xong, con ngươi màu nhạt giống như gió nhẹ phả xuống mặt biển, nhìn về phía thiếu nữ hôm nay ăn mặc hoàn toàn bất đồng so với ngày trước.
Nhận ra được ánh mắt của Kỷ Tu Nhiễm, Diệp Oản Oản nghiêng đầu: "Sao vậy?"
Kỷ Tu Nhiễm đánh giá người thiếu nữ bên mình: "Trang phục hôm nay của cô..."
Diệp Oản Oản nhíu mày, "Làm sao, rất kỳ quái?"
Kỷ Tu Nhiễm: "Rất đẹp."
"Đúng không, tôi cũng thấy vậy!" Diệp Oản Oản nghe vậy hài lòng gật đầu.
Nàng cũng không tin có người đàn ông nào lại không “đổ” trước bộ dáng liễu yếu đào tơ, hoa rủ bên hồ này. Ít nhất Tư Dạ Hàn nàng nhất định là ăn chắc rồi! Ban đầu nàng chỉ muốn hơi hơi giả bộ nhu nhược một chút, nhưng mà lời vuốt lông nọ lại giúp hiệu quả tăng gấp đôi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc