Bất đắc dĩ, Nhi*p Vô Danh chỉ có thể đầu hàng nhận thua, lúc này mới lấy lại được tự do.
Với tính cách của Nhi*p Vô Ưu, lại có thể thừa nhận mình không bằng Nhi*p Linh Lung, chuyện này đúng thật là đổi tính.
"Nhi*p Vô Ưu" láo liên nhìn Nhi*p Vô Danh một cái, chợt hờ hững nói: "Đại ca, vốn chính là người một nhà, Linh Lung muội muội mạnh hơn em, chính là mạnh hơn, vì sao em nhất định phải tranh cao thấp. Lại nói, mạnh hơn em chính là sự thật, em so với Linh Lung muội muội kém hơn rất nhiều. Coi như là không thừa nhận, lại cũng không có cách nào."
Đối với việc này, Nhi*p Vô Danh cũng lười nhiều lời. Hai người này ai mạnh ai yếu, cũng chẳng hề có chút quan hệ gì với hắn.
Nhi*p Linh Lung ý cười đầy mặt, khóe mắt liếc qua, bỗng nhiên đảo qua Diệp Oản Oản, lúc này sững sờ. Nữ nhân này, tại sao lại có mặt ở Nhi*p gia?
"Cô tại sao lại ở chỗ này?" Nhi*p Linh Lung nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, cau mày nói.
"Ha ha, muội muội, vị Oản Oản tiểu thư này, trong lòng không bỏ được Đường Đường, đặc biệt từ Hoa quốc tìm đến Độc Lập Châu, chính là muốn gặp Đường Đường." Một bên, Nhi*p Vô Ưu cười lạnh nói.
Nghe được lời nói này, Nhi*p Linh Lung nhất thời sững sờ. Nữ nhân này, lần trước tại Kỷ gia đã gặp qua, không phải gọi là Bạch Phong sao? Quan hệ với Kỷ Tu Nhiễm cũng không tệ, làm sao hiện tại lại gọi là Oản Oản gì gì rồi...
Bỗng nhiên, Nhi*p Linh Lung thật giống như ý thức được điều gì, con ngươi trong mắt đột nhiên lay động một trận.
Oản Oản... Hoa quốc... Đã từng chăm sóc Đường Đường...
Vào giờ phút này, Nhi*p Linh Lung nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, hai quả đấm siết chặt, hàn quang trong mắt chợt lóe lên.
Nói như vậy, nữ nhân trước mắt này, chính là Nhi*p Vô Ưu chân chính rồi...
Ban đầu, Nhi*p Linh Lung từ trong miệng Nhất Chi Hoa biết được, Phong Huyền Diệc đã từng nói với bọn họ, nữ nhân này, mới thật sự là Nhi*p Vô Ưu...
Sau đó, Nhi*p Linh Lung tại Độc Lập Châu mời không ít sát thủ, muốn diệt trừ đi cô ta.
Chỉ tiếc, đều không thể được như ý...
Người nào có thể nghĩ đến, nữ nhân đáng ૮ɦếƭ này, lại có thể từ Hoa quốc đi tới Độc Lập Châu!
Khó trách... Khó trách Kỷ Tu Nhiễm đối xử với con ả ngu ngốc này như thế…
Chỉ sợ, Kỷ Tu Nhiễm đã biết thân phận chân chính của cô ta! Nếu không, làm sao lại có thể thân mật như vậy? Cho dù Kỷ Tu Nhiễm còn chưa biết rõ tình hình, vậy nhất định cũng đã bị bản tính của cô ta hấp dẫn!
Bất quá, điều duy nhất đáng để ăn mừng chính là, Nhi*p Vô Ưu thật giống như đã bị mất đi ký ức. Chuyện này đối với Nhi*p Linh Lung mà nói, cũng đã đủ rồi.
Thân phận của cô ta, sẽ vĩnh viễn bị người khác thay thế!
"Ha ha, nguyên lai là Oản Oản tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt rồi." Nhi*p Linh Lung hướng về Diệp Oản Oản nhẹ giọng cười nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản ung dung thản nhiên gật đầu một cái.
Trong lúc nhất thời, Diệp Oản Oản đầu to như cái đấu, trước đó lại đem cái cô nàng Nhi*p Linh Lung này quên sạch không còn một mống.
Trước đó vài ngày, nàng lấy thân phận của Bạch Phong đi Kỷ gia, vừa vặn cũng ᴆụng phải cái vị tên Nhi*p Linh Lung này. Hôm nay chính mình lấy thân phận của Diệp Oản Oản đi tới Nhi*p gia, lại bắt gặp Nhi*p Linh Lung...
Đã như vậy, thân phận của mình, nếu như bị Nhi*p Linh Lung nói ra, Không Sợ Minh bên kia, sợ rằng...
Chính mình nhất định phải sớm tính toán một chút mới được.
"Đúng rồi, Oản Oản tiểu thư thích trẻ con như thế, tại sao chính mình lại không sinh một đứa? Dù sao cứ nhìn chằm chằm con của tỷ tỷ tôi không buông, Oản Oản tiểu thư, như vậy sợ rằng không hay lắm." Khóe môi Nhi*p Linh Lung nhếch lên một nụ cười, hướng về Diệp Oản Oản nói.
Nghe được lời nói này, ánh mắt hai vị lính đánh thuê bên cạnh Nhi*p Linh Lung cũng rơi vào trên người Diệp Oản Oản, quan sát từ trên xuống dưới.
Không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, từ ngoài cửa có một vị nam tử trẻ tuổi đi vào.
Nam tử chợt đi tới bên cạnh Nhi*p Linh Lung, kê vào lỗ tai nói chuyện gì đó.
Sau khi nhìn thấy vị nam tử trẻ tuổi này xong, Diệp Oản Oản nhất thời sững sờ, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc.
Người đàn ông này, vô cùng quen mặt, thật giống như đã gặp qua ở nơi nào...
Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản đột nhiên nhớ tới, thời điểm ban đầu ở Hoa quốc, chính mình từng gặp phải sự truy sát không hiểu vì sao. Mà trong nhóm người truy sát mình, liền có người đàn ông này...
Lúc này, trong lòng Diệp Oản Oản, dâng lên một cơn sóng thần.
Nhìn lại người đàn ông này, dường như là người của Nhi*p Linh Lung...
Chẳng lẽ, năm đó người chủ mưu truy sát mình, chính là Nhi*p Linh Lung?
Nhưng mà, chính mình khi đó cùng với Nhi*p Linh Lung không quen không biết. Mà đã không quen biết, cô ta vì sao phải đuổi Gi*t chính mình? Lại có mục đích như thế nào?
Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Diệp Oản Oản hiện ra rất nhiều chi tiết.
Nhi*p Vô Danh năm đó đi đến Hoa quốc, là muốn tìm em gái của mình, Nhi*p Vô Ưu. Thậm chí có một lần từng nói, chính mình rất giống em gái của anh ta…
Sau đó, Đường Đường đi tới Hoa quốc tìm mẹ, cũng thân thiết với mình.
Sau đó, Nhi*p Vô Ưu được tìm thấy tại Độc Lập Châu, nhưng Nhi*p Vô Danh lại hoài nghi Nhi*p Vô Ưu là giả mạo.
Thậm chí ngay cả Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn, cũng nhờ cậy mình hỗ trợ điều tra một phen.
Thật vừa đúng lúc, thời điểm tại Hoa quốc kia, Nhi*p Linh Lung đã từng điều phái sát thủ tới truy sát chính mình…
Chẳng lẽ...
Trong lòng Diệp Oản Oản vạn phần kinh ngạc, thậm chí là khó tin...
Như thế, nếu giả sử như, mình là Nhi*p Vô Ưu...
Nhưng Diệp Oản Oản nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Nếu như mình thật sự là Nhi*p Vô Ưu, Nhi*p Linh Lung chính là em gái của mình… Em gái của mình vì sao lại phải đuổi Gi*t chính mình?
Còn nữa, Nhi*p Vô Danh nếu như là anh của mình, Nhi*p gia chủ mẫu này là mẹ của mình.
Chẳng lẽ, anh ruột và mẹ ruột đều không nhận ra được mình?
Chuyện này cũng quá khó để có thể tưởng tượng ra nổi…
Nhưng bất kể như thế nào, con ả Nhi*p Linh Lung và gã đàn ông từng đuổi Gi*t mình này, tuyệt đối có quan hệ không cách nào chối bỏ được!
Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Nhi*p Linh Lung một cái, chợt cười nhạt: "Cảm tình của cô và chị cô thật không tệ! Tôi nghe Vô Danh ca ca nói, cô là đứa con nuôi do Nhi*p Vô Ưu cưu mang từ nhỏ. Nếu như không phải là nhờ Nhi*p Vô Ưu, cô sớm đã ૮ɦếƭ ở bên ngoài, làm sao có thể được như bây giờ, sẽ trở thành Nhi*p gia tiểu thư, sở hữu vinh hoa phú quý, vừa có thể đi đến cái gì mà viện lính đánh thuê Xích Diễm, làm học viên truyền kỳ gì gì đó."
Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, nhất là sau khi nghe hai chữ “con nuôi” trong miệng Diệp Oản Oản, sắc mặt Nhi*p Linh Lung trong nháy mắt âm trầm xuống, nhưng lại rất nhanh thu liễm lại.
"Ha ha, đúng vậy! Xem ra, quan hệ của cô với đại ca tôi, đích xác rất tốt. Ngay cả loại chuyện này, đại ca cũng đã nói với cô... Không sai, tôi là một đứa con nuôi được tỷ tỷ cưu mang, nếu như không phải là nhờ tỷ tỷ, tôi sợ rằng đã ૮ɦếƭ rồi." Nhi*p Linh Lung cười nói: "Đối với Vô Ưu tỷ tỷ, tôi vô cùng cảm kích."
"Đã như vậy, kỷ lục của Nhi*p Vô Ưu tại học viện lính đánh thuê Xích Diễm, cô thân là muội muội, vì sao phải đi cố ý phá hỏng chứ?" Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ hiếu kỳ, cố ý hỏi.
Nhi*p Linh Lung híp mắt, hướng về Diệp Oản Oản quan sát.
Còn không đợi Nhi*p Linh Lung mở miệng, học viên nữ sau lưng Nhi*p Linh Lung, lại lạnh giọng cười một tiếng, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Chuyện này có quan hệ gì với ngươi, chuyện của học viện lính đánh thuê Xích Diễm chúng ta, há là một tiểu nhân vật gà mờ, không có danh tiếng như ngươi có thể nghị luận?"
Nghe tiếng, học viên lính đánh thuê nam cũng lạnh giọng mở miệng: "Đến bên nhà người ta làm khách, cũng phải phân rõ ra ai chủ, ai khách."
"Chủ khách cái con mẹ mày!"
Bỗng nhiên, Nhi*p Vô Danh tung một bạt tai, hung hăng vả thẳng vào mồm gã nam học viên kia.
Một giây kế tiếp, chỉ thấy thân hình gã nam học viên bật ngửa, văng ra sau mấy thước.
Chợt, “rầm” một tiếng, ngã vật ra đất.