"Tránh ra, chúng tôi được Hữu Danh lão bản thuê, tối nay phải bắt lão lưu manh Viên gia chủ này!" Thần Hư đạo nhân ngữ khí cứng rắn.
Thẳng đến giờ phút này, Diệp Oản Oản lúc này mới gật đầu một cái, trong lòng ít nhiều có chút an ủi, thế này mới đúng chứ!!
"Phi, đạo sĩ thối nhà cậu, nếu đã như vậy, vậy chúng ta ai vì chủ nấy, đấu một hồi phân thắng bại!" Nhất Chi Hoa nói.
Trong lúc nói chuyện, Nhất Chi Hoa tung một chưởng đánh vào nơi иgự¢ của Thần Hư đạo nhân.
"Tên ૮ɦếƭ bằm, dám mò иgự¢ của tôi?" Trong khi nói chuyện, Thần Hư đạo nhân tung một quyền đánh vào trên mặt của Nhất Chi Hoa.
Lúc này, chỉ nghe Nhất Chi Hoa thét chói tai một tiếng: "Tôi với cậu vui đùa một chút, cậu lại có thể đánh thật!! Đem phấn trang điểm tôi dùng cả mấy tiếng mới đánh xong... Lão nương liều mạng!"
Diệp Oản Oản chỉ kịp thấy, trong nháy mắt khi hai người Thần Hư đạo nhân và Nhất Chi Hoa chiến đấu, bàn ghế trong thư phòng này, cơ hồ cùng một lúc bị hất bay đánh nát.
Nhìn thấy Nhất Chi Hoa và Thần Hư đạo nhân đánh nhau, Ngoại Quốc Dời Gạch chỉ vào Băng Sơn Mỹ Nam nằm dưới đất, quát to một tiếng: "Tới đây, đánh đi, cậu qua đây đi!"
Thấy Băng Sơn Mỹ Nam chẳng qua chỉ điều chỉnh tư thế ngủ một cái, cũng không hề có hứng thú đứng dậy, Ngoại Quốc Dời Gạch tiếp tục kêu réo om sòm: "Cậu có phải là sợ tôi rồi hay không, nếu đã có bản lĩnh đóng giả người ૮ɦếƭ, vậy cũng nên có bản lĩnh đứng lên chứ!"
Băng Sơn Mỹ Nam: "..."
Bỗng nhiên trong lúc đó, Băng Sơn Mỹ Nam từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên.
Chẳng qua là, còn không đợi Ngoại Quốc Dời Gạch kịp có động tác gì, Băng Sơn Mỹ Nam bỗng nhiên đem ván quan tài đẩy ra, dưới con mắt của mọi người, cả người nhảy vào bên trong quan tài.
Một giây kế tiếp, chỉ nghe "Uỳnh" một tiếng, ván quan tài nặng nề khép lại...
Diệp Oản Oản "..."
Ngoại Quốc Dời Gạch: "..."
"Hữu Danh lão bản, chuyện này cũng không trách tôi được, cô đến lúc đó cũng không thể đánh giá tôi chất lượng Kém đâu đấy!" Lúc này, Ngoại Quốc Dời Gạch xoay người, nhìn Diệp Oản Oản, ý cười đầy mặt...
Diệp Oản Oản muốn mở miệng nói chuyện, nhưng cuối cùng lại không thể há miệng.
Một bên khác, Nhất Chi Hoa dường như không phải là đối thủ của Thần Hư đạo nhân, ăn một chút thua thiệt.
Chỉ thấy, Nhất Chi Hoa lui xuống dưới, một tay đem ván quan tài của Băng Sơn Mỹ Nam xốc lên, nhìn thấy Băng Sơn Mỹ Nam ở trong quan tài vô cùng an nhàn, cả giận nói: "Lão công, giúp tôi đánh hắn, hắn chơi thật đấy!"
Băng Sơn Mỹ Nam ngáp một cái, mặt đầy ghét bỏ nhìn Nhất Chi Hoa, sau đó lắc đầu một cái.
Diệp Oản Oản nhìn thấy một màn này, không khỏi nhức đầu vạn phần, đánh tiếp như vậy, lúc nào mới kết thúc? Trời đã sắp sáng rồi đấy!
"Nhất Chi Hoa, Tử Quỷ, Viên gia gia chủ cho các anh bao nhiêu tiền, tôi trả gấp đôi, các anh tới giúp tôi!" Diệp Oản Oản hướng về hai người mở miệng nói.
Nghe Diệp Oản Oản nói lời ấy, hai gương mặt vốn đang buồn ngủ hoặc tức giận ngút trời, cơ hồ lập tức tỉnh táo lại, con ngươi của hai người đồng thời sáng lên.
"Yo... Hữu Danh muội, cô nói xem, với quan hệ của chúng ta, nói chi mà tiền với bạc, tôi và lão công khẳng định sẽ giúp cô, có phải vậy hay không lão công?" Nhất Chi Hoa hướng về Băng Sơn Mỹ Nam rốt cuộc cũng ngồi dậy, nói.
Nghe tiếng, Băng Sơn Mỹ Nam gật đầu liên tục.
Thấy một màn này, Viên gia chủ sợ hết hồn, hai người này nếu như bị kêu gọi đầu hàng, vậy còn đến đâu!
"Nữ nhân này trả bao nhiêu, tôi trả gấp ba!!" Viên gia chủ vội vã mở miệng.
"Hữu Danh muội muội, tuy chúng ta có quan hệ tốt, nhưng chúng tôi là lính đánh thuê, là dân chuyên nghiệp, có nguyên tắc của mình. Nếu đã được Viên lão bản thuê, vậy thì phải chuyên tâm phục vụ, làm sao có thể nhảy ngang được... Chuyện này không được, không tuân theo nguyên tắc sát thủ là tội rất nghiêm trọng. Xin lỗi, lão nương không làm được!" Nhất Chi Hoa vô cùng đau đớn nói.
"Tôi trả gấp bốn lần." Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng.
"Hữu Danh lão bản, với quan hệ của chúng ta, với quan hệ của cô và đội trưởng, chút nguyên tắc này nhằm nhò gì! Chúng ta tình thân như thủ túc, cũng như anh em cùng mẹ sinh ra, chúng tôi khẳng định sẽ giúp cô!" Nhất Chi Hoa nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mặt đầy nghiêm túc.
Ngay cả Băng Sơn Mỹ Nam ở bên cạnh cũng hiếm thấy gật đầu một cái.
"Tôi trả gấp 10 lần!" Viên gia chủ tức giận hét lớn.
"Gấp 10 lần?" Nhất Chi Hoa nuốt nước miếng một cái: "Hữu Danh lão bản, xin lỗi... Chúng tôi là lính đánh thuê chính quy, không thể bị kim tiền cám dỗ!"
"Ồ..." Diệp Oản Oản gật đầu một cái: "Tôi dự định trả 100 triệu, nếu như hắn ta trả gấp 10 lần, đó chính là 1 tỉ, hai người 2 tỉ, anh trước tiên đòi tiền hắn ta đi đã."
"Một tỉ?" Bỗng nhiên, Thần Hư đạo nhân kinh ngạc nhìn về phía Viên gia chủ: "Viên lão bản, tôi vô cùng tán thưởng cách làm người của ông, tôi cùng Tiểu Điềm Điềm dự định cũng nhảy sang phe của ông đây! Chúng ta trước tiên thanh toán trước đi đã, tiền mặt... ông nhất định là không lấy ra được, quẹt thẻ đi!"
Vừa dứt lời, Thần Hư đạo nhân không biết từ chỗ nào lấy ra một cái máy quẹt thẻ.
"4 tỉ? Các ngươi nghĩ hôm nay là ngày cá tháng tư sao?" Viên gia chủ biến sắc. Tận 4 tỉ, đừng nói là thanh toán, cả đời này hắn cũng chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy!
* 4 tỉ tệ = ~ 13.600 tỉ đồng
4 tỉ có thể mua được bao nhiêu cái Viên gia?
"Nữ nhân này là cố ý, cô ta nói cô ta trả 100 triệu? Được, các ngươi trước tiên đòi tiền cô ta đi!" Viên gia chủ cũng không ngốc, một lời vạch trần chỗ mấu chốt.
Một giây kế tiếp, ánh mắt của đám người Thần Hư đạo nhân và Nhất Chi Hoa, đồng loạt rơi vào trên người Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản hướng về Thần Hư đạo nhân mở miệng: "Anh cảm thấy, Không Sợ Minh chúng tôi ngay cả chút tiền này cũng đều không lấy ra được? Chỉ là 400 triệu mà thôi... Chờ sau khi hôm nay kết thúc, ngày mai đến phòng kế toán của Không Sợ Minh lãnh tiền."
Nói xong, Diệp Oản Oản không lộ ra ý cười, 400 triệu là không sai, nhưng nàng đâu có nói là 400 triệu tiền của quốc gia nào?
Nếu như là 400 triệu của các quốc gia nhỏ xung quanh khu vực, cũng chỉ tương đương khoảng 40 ngàn. Chia trung bình mỗi người 10 ngàn…
Tin tức Diệp Oản Oản trở thành Không Sợ Minh Chủ, Nhất Chi Hoa và Băng Sơn Mỹ Nam sớm cũng đã biết được.
Lúc này, Nhất Chi Hoa đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, cầm tay Diệp Oản Oản: "Yo... Muội muội, tay này của muội càng ngày càng mịn màng rồi, gần đẹp bằng tay tỷ tỷ rồi. Nhìn cánh tay nhỏ trơn mềm này xem, thật làm cho người ta hâm mộ... Muội muội, với quan hệ của chúng ta, nói chuyện tiền nong làm gì! Đừng nói là 100 triệu, dù chỉ cần cho tôi 10 ngàn, tôi cũng nhất định phải giúp cô, em gái ngoan của tôi!"
Dứt lời, Nhất Chi Hoa nhìn về phía Thần Hư đạo nhân cùng Tiểu Điềm Điềm, cả giận nói: "Còn ngớ ra làm gì, còn không đem lão già này bắt lại! Chẳng lẽ, còn muốn để cho em gái ngoan của tôi tự mình động thủ sao, đám phế vật các cậu!"
Nhìn thấy cái gã Nhất Chi Hoa này trở mặt còn nhanh hơn cả thời tiết thay đổi, Thần Hư đạo nhân và Tiểu Điềm Điềm trố mắt nhìn nhau. Sau khi xì trong lòng một tiếng, liền lập tức ra tay, đem Viên gia chủ mặt đầy mộng bức bắt lại, trói gô cổ đẩy lên trên giường.
"Các ngươi... Hai người các ngươi không tuân theo nguyên tắc của Công Hội Lính Đánh Thuê, ta muốn đi Công Hội Lính Đánh Thuê tố cáo các ngươi!!" Viên gia chủ tức giận hét lớn.
"Phi! Cái lão bất tử không biết xấu hổ nhà ngươi, ngươi xem ngươi vừa già lại xấu xí, lại còn học đòi người khác thuê lính đánh thuê! Còn muốn tố cáo chúng ta, ngươi cũng phải có mạng mới có thể đi được à nha!" Nhất Chi Hoa nhìn chằm chằm Viên gia chủ trên giường, cười lạnh không dứt.
Lúc này, Băng Sơn Mỹ Nam từ trong quan tài không biết lấy cái thứ gì, hướng về trên người Viên gia chủ đánh một cái. Chợt, Viên gia chủ bỗng câm bặt, không nói ra được một lời.