Nghe tiếng, Diệp Oản Oản nâng cằm lên, cân nhắc một hồi.
Cuối cùng, Diệp Oản Oản mở miệng nói: "Vậy... Tôi thuê Nhất Chi Hoa."
"Ồ... Hữu Danh lão bản, là như vầy, Nhất Chi Hoa đi ra bên ngoài làm nhiệm vụ rồi, mấy ngày nay đều không rảnh." Nhi*p Vô Danh nói thật.
Diệp Oản Oản: "..."
"Tôi đây thuê Tử Quỷ vậy." Diệp Oản Oản nói.
"Tử Quỷ đi cùng Nhất Chi Hoa làm nhiệm vụ ở bên ngoài rồi." Nhi*p Vô Danh khẽ mỉm cười.
Nhìn bộ mặt muốn ăn đấm kia của Nhi*p Vô Danh, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, chơi xỏ nàng sao?
Mới vừa rồi còn giới thiệu hăng say như thế, hiện tại lại nói đều bận cả rồi là thế nào?
"Bất quá, Tiểu Điềm Điềm cùng Thần Hư đạo nhân đều có mặt, Hữu Danh lão bản, hai người kia không thể xem thường đâu nha, đều là thủ hạ tôi yêu tha thiết nhất. Nếu như không phải là cô thân với chúng tôi như thế, tôi chắc chắn sẽ không giới thiệu cho cô." Nhi*p Vô Danh nói.
Hai người này, quả thật cũng được…
Cuối cùng Diệp Oản Oản gật đầu đáp ứng, đồng thời thuê Thần Hư đạo nhân và Ngoại Quốc Dời Gạch.
Thực lực của hai người này, Diệp Oản Oản dĩ nhiên là tin được, chỉ tiếc là Nhất Chi Hoa và Tử Quỷ có nhiệm vụ khác, nếu không đã đều thuê hết cả 4 người rồi.
"Thần Hư đạo nhân và Tiểu Điềm Điềm tôi đều muốn thuê." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
"Hô hô, Hữu Danh lão bản... Hay là trước tiên đem tiền đặt cọc trả bớt một chút." Nhi*p Vô Danh nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mở miệng cười nói.
Nhưng mà, Diệp Oản Oản lại nói: "Chờ sau khi nhiệm vụ hoàn thành kết toán luôn một lần, anh còn sợ tôi chạy được sao?"
Cuối cùng, Nhi*p Vô Danh cũng chỉ có thể thỏa hiệp. Diệp Oản Oản hiện tại không nguyện ý trả tiền, anh ta cũng không có cách nào.
Sau khi trao đổi cùng với Nhi*p Vô Danh xong, Diệp Oản Oản đứng dậy rời khỏi quán nước.
...
Lúc này, các tinh anh do Bắc Đẩu và Thất Tinh chọn lựa ra, đã đi trước tới khu Bắc.
Chính là bởi vì trời tối trăng mờ chính là lúc tốt nhất để hạ sát thủ, dẫn theo 100 người, thừa dịp trời tối, đi đến khu Bắc, đánh cho thế lực chi nhánh của A Tu La kia trở tay không kịp.
Sau đó không lâu, Ngoại Quốc Dời Gạch cùng Thần Hư đạo nhân cùng nhau hội họp với Diệp Oản Oản ở gần quán nước.
"Hữu Danh lão bản, đã ăn ‘cứt’ hay chưa?" Ngoại Quốc Dời Gạch đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, ý cười đầy mặt, lộ ra một bộ răng khểnh…cả hàm.
Nghe tiếng, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi co giật: "Không ăn... Anh ăn chưa?"
"Tôi đã ăn cứt rồi." Ngoại Quốc Dời Gạch gật đầu liên tục.
Diệp Oản Oản: "..."
Chủ đề ác tâm như vậy, nàng thật sự không muốn đàm luận. Hơn nữa, chẳng lẽ cái tên này đến bây giờ cũng không biết “cứt” là có ý gì? Thế này cũng quá không khoa học rồi...
Bất quá, nghĩ lại, Diệp Oản Oản cũng có thể lý giải được.
Cấp bậc sát thủ giống như Ngoại Quốc Dời Gạch, cho dù là có cùng người khác tiếp xúc, hỏi người bên cạnh có ăn “cứt” hay không, người bên cạnh cũng không dám trả lời lại cái đề tài này. Đoán chừng lại càng không hiểu được rốt cuộc “ăn cứt” là có ý gì…
"Hữu Danh lão bản, không nghĩ tới cô cũng tới Độc Lập Châu, chờ sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc, tôi muốn mời Hữu Danh lão bản đi ăn một bữa cứt thật no!"
Diệp Oản Oản: "..." Tự mình ăn đi!!
"Cảm ơn, anh khách khí rồi, đến lúc đó để tôi mời anh ăn..." Diệp Oản Oản nhắm mắt nói.
Chính Diệp Oản Oản cũng không dám nói cho Ngoại Quốc Dời Gạch “ăn cứt” rốt cuộc có nghĩa là gì, nếu như Ngoại Quốc Dời Gạch biết mình bị Thần Hư đạo nhân cùng Nhất Chi Hoa hố đến nông nỗi này, rất có thể sẽ lập tức trở mặt, hơn nữa sẽ đánh ૮ɦếƭ tươi bọn họ, nhất định sẽ như vậy!
"Hữu Danh lão bản, đội trưởng nói, là một thế gia thuộc khu Bắc?" Thần Hư đạo nhân mở miệng hỏi.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, đem ngọn nguồn kể lại cho hai người.
"Hữu Danh lão bản, cô lại có thể giả mạo lão đại Không Sợ Minh..." Ngoại Quốc Dời Gạch kinh ngạc nhìn về phía Diệp Oản Oản.
"Thế này đã là gì, Hữu Danh lão bản còn từng để chúng ta giả mạo qua Tử Vong Hoa Hồng nữa mà!" Thần Hư đạo nhân mở miệng.
Suy nghĩ kỹ một chút, dường như cũng có chuyện này.
Thật không nghĩ tới, Hữu Danh lão bản còn có loại kỹ năng đặc thù này, người nào cũng đều dám giả mạo!
Sau khi cùng hai người tán gẫu một phen, Diệp Oản Oản liền lái xe dẫn theo bọn họ đi tới khu Bắc.
Mãi đến khi sắc trời dần dần tối đi, chiếc xe lúc này mới tới được khu Bắc Độc Lập Châu.
Không giống với Vân Thành, khu Bắc thuộc về ngoại ô. Nếu nói là mật độ dân rất thưa thớt, cũng không quá đáng.
Bắc Đẩu và Thất Tinh đã ở chỗ này chờ Diệp Oản Oản, sau khi thấy Diệp Oản Oản xuống xe, lúc này mới đến gần nàng.
Nhìn thấy trận thế như vậy, Thần Hư đạo nhân cười nói: "Hữu Danh... Ặc, Bạch Minh chủ, cô chỉ mang theo nhiêu đó người liền muốn đi gây thù chuốc oán, chỉ sợ không tốt lắm đâu..."
Diệp Oản Oản lườm Thần Hư đạo nhân một cái: "Tôi nếu như có đủ người rồi, tôi còn yêu cầu các anh tới để làm gì?"
Nghe được câu này của Diệp Oản Oản, Thần Hư đạo nhân hơi sững sờ, dường như cũng khá hợp lý…
"Phong tỷ, hai vị này là…" Thất Tinh hướng về Thần Hư đạo nhân cùng Tiểu Điềm Điềm quan sát, cau mày hỏi.
"Bằng hữu." Diệp Oản Oản trả lời.
Lính đánh thuê thủ hạ của Nhi*p Vô Danh, rất ít khi ra mặt tại Độc Lập Châu, trừ phi là có nhiệm vụ, bình thường ngược lại cũng vô cùng bí mật. Người bình thường cũng không biết được thân phận của bọn họ.
Mà nguyên tắc thứ nhất của sát thủ, đầu tiên chính là cần phải ẩn núp tốt thân phận của mình. Nếu như ngay cả thân phận cũng không cách nào bảo mật được, vậy còn làm sát thủ với lại lính đánh thuê cái khỉ gì, tiếp nhận nhiệm vụ cái khỉ gì.
Nhất là Thần Hư đạo nhân và Tiểu Điềm Điềm, lại càng không có ai biết được.
"Tình hình thế nào?" Diệp Oản Oản hướng về Thất Tinh và Bắc Đẩu mở miệng hỏi.
"Phong tỷ, không mấy lạc quan..." Bắc Đẩu mặt đầy nghiêm túc: "Thế lực chi nhánh phụ thuộc A Tu La kia chính là Viên gia. Trụ sở chính Viên gia cách vị trí hiện tại của chúng ta mười mấy cây số. Chỉ bất quá, bọn họ dường như sớm đã phát hiện, mười mấy huynh đệ đều bị thương không nhẹ..."
Bắc Đẩu đi tới bên người Diệp Oản Oản, báo cáo chi tiết những việc đã xảy ra cho nàng.
Bắc Đẩu vừa dứt lời, lại có mấy vị thành viên Không Sợ Minh liên tiếp ngã xuống đất, từ trong miệng phát ra tiếng gào thét, dường như đã phải chịu đựng nỗi thống khổ cực lớn.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn mấy người, mặt ngoài tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại là từng gợn sóng trào dâng.
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, từ trong tai mắt mũi miệng mấy người, đúng là có máu tươi tràn ra, trong mơ hồ, thậm chí có thể nhìn thấy những con giun dài trắng như tuyết ngọ nguậy.
"Cổ Độc!"
Bắc Đẩu sắc mặt đại biến, quát lên.
"Cổ Độc?" Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi co giật. Lại còn Cổ Độc gì gì, ngươi tại sao không nói luôn là bị Iron Man, Spiderman, Batman mai phục?
"Đích xác là Cổ Độc Chi Thuật."
Thần Hư đạo nhân cùng Tiểu Điềm Điềm trố mắt nhìn nhau, thần sắc hơi có chút kinh ngạc. Viên gia này, lại cũng biết Cổ Độc Chi Thuật?
Ở trong tiểu đội bọn họ, người tinh thông Cổ Độc Chi Thuật, chính là Tử Quỷ...
Bất quá bây giờ Tử Quỷ cũng không có ở đây.
"Nếu quả thật là Cổ Độc Chi Thuật, quả là có chút khó giải quyết..." Thần Hư đạo nhân mở miệng.
Thấy bộ dáng này của Thần Hư đạo nhân, Diệp Oản Oản không khỏi sững sờ. Chẳng lẽ, trên đời này, thật sự có cái gọi là Cổ Độc Chi Thuật?
Diệp Oản Oản vốn muốn đem mấy vị thành viên Không Sợ Minh kia kéo lên, chỉ bất quá lại bị Thần Hư đạo nhân bắt lại, hơn nữa hướng về Diệp Oản Oản lắc đầu một cái.
Rất nhanh, thanh âm gào thét biến mất, mấy vị thành viên Không Sợ Minh sắc mặt trắng bệch, bỏ mạng.
Tình cảnh này, khiến cho đại não của Diệp Oản Oản có chút hỗn loạn.
Nàng đã lớn như vậy, còn chưa từng thấy qua cảnh tượng không tưởng tượng nổi như thế!
Diệp Oản Oản mới vừa muốn mở miệng, nơi cổ lại cảm thấy nhột nhột, như có kiến bò qua.