"Còn nữa, Tu La Chủ còn nói, văn anh không cách nào sánh bằng hắn, võ cũng vậy. Nói Dịch đại hiệp anh nhiều nhất chỉ cùng một cấp độ với Không Sợ Minh Chủ..."
Diệp Oản Oản thấy Dịch Thủy Hàn không phản ứng chút nào, lại tiếp tục thêm mắm thêm muối: "Hơn nữa, cái gã Tu La Chủ kia còn nói, tốt nhất không nên để cho hắn tại Độc Lập Châu gặp phải anh. Nếu không, để cho anh hối hận được sinh ra đời..."
Diệp Oản Oản lải nhải không ngừng, nói cả nửa ngày, nhưng mà Dịch Thủy Hàn lại vẫn không hề để ý tới chút nào, cứ như là Diệp Oản Oản đang nói với không khí vậy.
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Dịch Thủy Hàn, hơi nhíu mày. Chính mình chém gió nhiều như thế, có lẽ nào anh chàng Dịch Thủy Hàn đã ngủ thi*p đi rồi…
Chỉ chốc lát sau, Dịch Thủy Hàn rốt cuộc mở miệng: "Chuyện cô muốn nói với tôi, chính là những thứ này sao?"
Thấy Dịch Thủy Hàn rốt cuộc mở miệng, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục, nói: "Đúng vậy! Dịch đại hiệp, Tu La Chủ mạo phạm và gièm pha anh như vậy, nếu như tôi là anh, nhất định sẽ không bỏ qua...
Hôm nay chạng vạng tối, Tu La Chủ cử hành một buổi hội nghị, đến lúc đó, hắn ta nhất định sẽ tự mình trình diện. Dịch đại hiệp nếu như tức giận, tôi có thể dẫn anh đi tìm Tu La Chủ luận bàn một chút..."
Chỉ cần Dịch Thủy Hàn tức giận đồng ý, vậy thì mục đích của nàng liền coi như là đạt được.
"Không tức!" Dịch Thủy Hàn hờ hững mở miệng nói: "Tôi chưa bao giờ tự nhận mình là đệ nhất thiên hạ. Những thứ hư danh này, nếu như cô thích, cũng có thể tự nhận …"
Nghe vậy, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi rúm lại. Thật đúng là…lòng bao dung thật là bao la…Hic hic!!
Trước đó liền nghe, Dịch Thủy Hàn chỉ động thủ đối với cổ tộc, về phần thế lực khác cổ tộc, cho tới bây giờ đều không rảnh để ý. Chỉ cần ngươi không phải ở ngay trước mặt Dịch Thủy Hàn mắng chửi hắn, Dịch Thủy Hàn tuyệt đối không thèm để ý...
"Dịch đại hiệp, anh... anh không cân nhắc một chút sao?" Diệp Oản Oản có chút không cam lòng.
"Tôi chỉ có hứng thú với cổ tộc, nếu như cô có tin tức cao tầng của cổ tộc ra cửa, có thể nói với tôi." Dịch Thủy Hàn nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Coi như nàng thật có tin tức cao tầng cổ tộc đi ra khỏi cửa, chắc chắn nàng cũng không dám nói với Dịch Thủy Hàn! T R U Y E N F U L L. V N Vạn nhất Dịch Thủy Hàn đem vị cao tầng cổ tộc kia Gi*t ૮ɦếƭ, vậy cổ tộc này sẽ không tìm Dịch Thủy Hàn, mà nhất định sẽ đến tìm mình…
"Đúng rồi!"
Bỗng nhiên, Dịch Thủy Hàn tháo tấm chụp mắt xuống, rời khỏi ghế sa lon, từ trong tủ lạnh lấy ra một bình thức uống, đưa cho Diệp Oản Oản, nói: "Nếm thử rượu mạnh tôi tự mình ủ một chút, mùi vị cũng không tệ!"
Diệp Oản Oản nhận lấy bình rượu, khóe miệng hơi rúm lại. Đã từng thử qua một lần, chắc chắn sẽ không quên…
Đối với rượu mà Dịch Thủy Hàn chưng cất, Diệp Oản Oản đã thấu hiểu rất rõ, hoàn toàn là đường hoá học đổ thêm nước.
"Được! Vậy chờ tôi trở về, từ từ thưởng thức..." Diệp Oản Oản dứt lời, xoay người định rời khỏi.
"Chậm đã." Bỗng nhiên, Dịch Thủy Hàn gọi Diệp Oản Oản lại.
"Dịch đại hiệp, sao vậy?" Diệp Oản Oản hiếu kỳ hỏi.
"Tôi có một tiểu đồ đệ, gọi là Nhi*p Đường Tiêu, là tiểu thiếu gia một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Nhi*p gia." Dịch Thủy Hàn tháo tấm chụp mắt xuống, chậm rãi mở miệng.
Nghe được lời nói này, Diệp Oản Oản nhất thời sững sờ tại chỗ, Đường Đường... là tiểu đồ nhi của Dịch Thủy Hàn?
Sao lại thế này?
Diệp Oản Oản nhìn Dịch Thủy Hàn, cũng không nói chuyện, mà lại chờ nghe nói tiếp.
"Đồ nhi đó của tôi, từ nhỏ chưa từng được gặp mẹ, trước đó vài ngày từng tìm tới tôi, nói cho tôi biết mẹ của nó đã về nhà. Chỉ bất quá, tiểu đồ nhi kia của tôi hơi có chút hoài nghi thân phận của mẹ, muốn nhờ tôi giúp nó điều tra một chút!" Dịch Thủy Hàn chậm rãi mở miệng nói.
Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản cũng hơi hiểu một chút. Mẹ của Đường Đường sau khi trở lại, Đường Đường dường như trong lúc nhất thời có chút khó mà tiếp nhận. Nhưng khiến cho Diệp Oản Oản không nghĩ tới chính là, Đường Đường lại là đồ nhi của Dịch Thủy Hàn, hơn nữa từng nhờ cậy Dịch Thủy Hàn trợ giúp điều tra thân phận của mẹ mình.
Chuyện này cũng thật trùng hợp...
"Vậy... Dịch đại hiệp muốn để cho tôi làm gì thế?" Diệp Oản Oản có chút không hiểu mở miệng.
"Chuyện này quan hệ đến một phương thế lực của Nhi*p gia. Tôi đã thề, không tham dự vào việc của bất kỳ thế lực vớ vẩn nào của Độc Lập Châu, trừ cổ tộc ra. Cô mặc dù là người buôn bán cửa, nhưng đường dây tin tức, tin đồn các loại hẳn là nhiều hơn tôi không ít. Tôi cũng không có bằng hữu gì, cho nên, liền nhờ cô giúp gã đệ tử đó của tôi điều tra một phen." Dịch Thủy Hàn nhìn Diệp Oản Oản nói.
Nghe được lời này của Dịch Thủy Hàn, Diệp Oản Oản lại có chút cạn lời. Tình cảnh của nàng hơi có chút lúng túng. Thời điểm ban đầu Đường Đường ở Hoa quốc, đều là do chính mình chăm sóc, việc này cũng dẫn đến Nhi*p phu nhân cùng mẹ của Đường Đường hơi có chút thành kiến đối với mình...
Nếu như vào lúc này chính mình lại đi điều tra mẹ của Đường Đường...
Chỉ bất quá, nếu như điều Dịch Thủy Hàn nói là sự thực, mẹ Đường Đường quả thực là giả mạo, vì Đường Đường, nàng cũng sẽ cố gắng hết sức không có nửa câu oán thán gì.
Nhưng mà, nếu như... mẹ của Đường Đường cũng không phải là giả mạo, mà là thật, chính mình lại tùy tiện điều tra, chỉ sợ sẽ khiến cho quan hệ giữa Đường Đường và mẹ ruột chuyển biến xấu đi…
"Dịch đại hiệp, chuyện này, độ tin cậy được bao nhiêu?" Diệp Oản Oản cau mày hỏi.
"Không rõ ràng." Dịch Thủy Hàn lắc đầu một cái: "Trừ cổ tộc ở Độc Lập Châu ra, tôi đối với tất cả các thế lực tại Độc Lập Châu, cũng đều không phải là quá quen thuộc, biết rất ít. Cho nên, thực sự muốn nhờ cô giúp đồ nhi của tôi điều tra một chút."
Diệp Oản Oản trầm tư hồi lâu, cuối cùng gật đầu một cái, nói: "Đã như vậy, tôi đây liền cố hết sức xem sao…"
Vừa đúng dịp, ít hôm nữa, nàng cũng sẽ đi đến Nhi*p gia thăm Đường Đường. Đến lúc đó, có thể thử điều tra một phen, lại cũng không có gì đáng ngại.
"Cảm ơn." Dịch Thủy Hàn gật đầu: "Còn nữa, quan hệ thầy trò giữa tôi và Nhi*p Đường Tiêu, xin Diệp cô nương giữ bí mật!"
"Vâng…" Diệp Oản Oản đáp ứng.
Rời khỏi nơi ở của Dịch Thủy Hàn, đã là chạng vạng tối.
Diệp Oản Oản thở dài, hôm nay tìm tới Dịch Thủy Hàn, vốn là muốn để cho Dịch Thủy Hàn giúp mình đối phó với Tu La Chủ. Quay tới quay lui, Dịch Thủy Hàn lại không chia sẻ bận rộn giúp mình, ngược lại chính mình còn phải giúp Dịch Thủy Hàn một phen…
Lần mua bán này, thua thiệt đủ đường…
Rất nhanh, hai chiếc xe con đậu sát ở ven đường.
Thất Tinh Bắc Đẩu một chiếc, đội lính đánh thuê Tru Tinh một chiếc.
Diệp Oản Oản bước nhanh đến phía trước, đi đến chiếc xe con do Thất Tinh lái, sau đó ngồi vào bên trong.
Trước đó Diệp Oản Oản đã báo cho Bắc Đẩu, bảo Bắc Đẩu canh giờ tới đón mình đi tham gia hội nghị do Tu La Chủ tổ chức.
"Thất Tinh, lái xe." Diệp Oản Oản nói.
Lúc này, xe con khởi động, chạy về phía trước.
"Phong tỷ, sao rồi? Cẩu Tạp Chủng đồng ý giúp đỡ không...?" Bắc Đẩu hướng về Diệp Oản Oản hỏi.
Cái gã Bắc Đẩu này, không nói lời nào cũng còn khá, vừa nói tới Diệp Oản Oản liền nổi xung.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản sắc mặt lạnh lùng, nhìn Bắc Đẩu từ trên xuống dưới. Hồi lâu sau, lúc này mới lên tiếng nói: "Đi lắp đặt cửa có vui vẻ không?"
Nghe tiếng, thần sắc Bắc Đẩu có chút lúng túng, dường như đã biết Diệp Oản Oản muốn nói điều gì.
"Lắp một cánh cửa chống trộm, cậu đòi người ta 100 ngàn, cậu là thổ phỉ sao?" Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Bắc Đẩu nói.
Nhưng mà, Bắc Đẩu lại gật đầu liên tục: "Đúng vậy! Phong tỷ, đệ là thổ phỉ đó nha! Người của Không Sợ Minh chúng ta, không phải đều là thổ phỉ sao?"
Diệp Oản Oản: "..." Trong lúc nhất thời, đúng là cạn mịa nó lời.
"Phong tỷ, tỷ xem xem, chúng ta không đánh lại Cẩu Tạp Chủng, nhưng có thể dùng trí. Cẩu Tạp Chủng là người vô cùng biết nói phải trái. Đệ lừa hắn ta nói cửa là bản limited chế tác riêng, giá mua 200 ngàn, đệ chỉ thu hắn 100 ngàn, hắn còn phải cảm kích đối với đệ. Từ góc độ nào đó mà nói, đệ đã dùng trí tuệ của mình, đánh bại Cẩu Tạp Chủng."
Diệp Oản Oản: "..."
Ngươi chẳng qua chỉ là không biết xấu hổ mà thôi.