Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 682

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Ngài xem, chúng tôi mỗi tháng nộp lên số này, thế nào...?" Yến gia Tứ thúc nhìn người đàn ông nọ, ngữ khí cực kỳ cẩn thận, hơn nữa mặt là nụ cười lấy lòng.
"Tứ thúc, đừng nói nữa, tôi bị người ta khi dễ!" Thấy Tứ thúc không phản ứng lại mình, Yến Hùng vội vàng đi tới bên cạnh lão giả và nam nhân.
Nhưng mà, Yến Hùng mới vừa tới gần, con ngươi lạnh lùng thấu xương của anh ta, lại hơi hơi quan sát trên người hắn chỉ trong một chớp mắt.
Chỉ một cái nhìn, Yến Hùng phảng phất rơi vào bên trong hầm băng, từ tứ chi tới lục phủ ngũ tạng tất cả đều đóng băng thành sương.
"Con mẹ ngươi!"
Giờ phút này, Yến gia Tứ thúc bỗng nhiên đứng dậy, không cho Yến Hùng cơ hội mở miệng, trở tay là một bạt tai liền hung hăng quất vào trên mặt của Yến Hùng.
"Bép" một tiếng thanh thúy, lực tay không nhỏ.
Yến Hùng bụm mặt, thần sắc ngẩn ngơ nhìn lấy lão già, tràn đầy ủy khuất mở miệng: "Tứ thúc, làm sao ông lại đánh tôi?"
"Một tiểu tạp chủng nhà ngươi, cũng không nhìn một chút ta đang cùng ai đàm luận, lỗ mãng chạy vào, kêu la om sòm, ngươi muốn ૮ɦếƭ?" Yến gia Tứ thúc tức giận quát lớn một tiếng.
Chợt, Yến gia Tứ thúc nhìn về phía nam tử bên cạnh, lại cố nặn ra nụ cười: "Để… Để cho ngài chê cười, đây là cháu của tôi. Có khả năng có người không biết phải trái, ᴆụng phải hắn..."
Nghe vậy, nam nhân mặt không biểu tình nhìn về phía Yến gia Tứ thúc, cuối cùng lãnh đạm thờ ơ mở miệng: "Vậy thì cút ra ngoài nói!"
"Dạ dạ dạ... Vậy, tôi liền cút ra ngoài nói..." Lão giả gật đầu liên tục.
Yến Hùng nhìn gã đàn ông trước mặt mình, thần sắc kinh ngạc tột độ. Nam nhân này rốt cuộc có lai lịch và thân phận gì, lại dám nói chuyện với Tứ thúc như thế?
Điều kỳ quái nhất là, Tứ thúc vẫn còn đang cúi người gật đầu, dường như vạn phần sợ hãi và kiêng kỵ đối với người đàn ông này. Quá khoa trương rồi đi?
Rất nhanh, lão già Yến gia mang theo Yến Hùng đẩy cửa đi ra ngoài.
"Tứ thúc, nam nhân kia ai vậy, lớn lối như vậy?!" Yến Hùng nhìn về phía lão già Yến gia, mặt đầy vẻ ngơ ngác.
Nghe được lời nói này, Yến gia Tứ thúc trở tay lại là một bạt tai hung hăng quất vào trên mặt của Yến Hùng: "Con mẹ nó ngươi không muốn sống? Nói nhỏ thôi cho lão tử! Nếu để cho vị kia nghe thấy, con mẹ nó ngươi ૮ɦếƭ cũng không biết ૮ɦếƭ thế nào!"
"Khoa trương như vậy? Sẽ không phải là... Kỷ Hoàng chứ?" Yến Hùng liên tưởng tới Khô Cốt cũng xuất hiện tại hộp đêm tối nay.
"Ngu xuẩn, vị đại nhân bên trong kia... Là Tu La Chủ!" Yến Hùng mở miệng nói.
"Cái gì... Tu... Tu... Tu La Chủ?" Sau khi biết được thân phận của người nam nhân kia, Yến Hùng sợ són đái ra quần.
Thủ lĩnh một thế lực đã từng là tồn tại kinh khủng nhất Độc Lập Châu, A Tu La... Tu La Chủ, người ta gọi là Hắc Dạ Chúa Tể *.
* Chúa tể đêm đen
Lãnh khốc vô tình, quả quyết sát phạt, ngay cả Võ Đạo Liên Minh Công Hội cũng không để ở trong mắt.
Nghe nói, vị Tu La Chủ này, thậm chí có chút quan hệ cùng với cổ tộc lánh đời Tư tộc của Độc Lập Châu...
"Tốt rồi, chớ nói nhảm nữa, tìm ta có chuyện gì?" Yến gia Tứ thúc nhìn Yến Hùng nói.
Lúc này, Yến Hùng đem ngọn nguồn báo cho Yến gia Tứ thúc.
Nghe lời nói này, Yến gia Tứ thúc giận tím mặt: "Lại có chuyện như thế? Khô Cốt cũng quá không đem Yến gia ta coi ra gì! Tối hôm nay, nhất định phải bắt Khô Cốt cho ta một câu trả lời hợp lý!"
"Tứ thúc, Khô Cốt là người của Kỷ Hoàng! Nếu như chúng ta động thủ, có thể hay không?" Yến Hùng cau mày nói.
"Không cần phải lo lắng, chuyện này, ta ngày mai sẽ đích thân đi nói cùng Kỷ Hoàng." Yến gia Tứ thúc nói.
Rất nhanh, Yến gia Tứ thúc kêu hơn mười vị cường giả tinh anh Yến gia. Cái gã Khô Cốt kia có mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của hơn mười vị cường giả tinh anh hàng đầu Yến gia bọn hắn!
Tám vị đại thần dưới trướng Kỷ Hoàng, thực lực của Khô Cốt, chỉ là xếp hạng chót nhất. Nghe nói, Khô Cốt lợi hại nhất, cũng không phải là giá trị vũ lực, mà là đầu óc, thuộc về cấp quân sư.
Rất nhanh, Yến Hùng dẫn đám người Yến gia Tứ thúc tới căn phòng 302.
Cô gái áo đỏ và hai ả nhân viên diêm dúa, sau khi nhìn thấy Yến gia Tứ thúc ra tay, từng người một cười lạnh không dứt. Lần này, để xem nữ nhân kia ૮ɦếƭ như thế nào?
"Ầm!"
Yến Hùng một cước đem cửa phòng 302 đá văng ra.
Bên trong phòng, đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh chân mày hơi hơi nhíu lên.
"Cái đám hỗn đản các ngươi, hôm nay toàn bộ đều phải ૮ɦếƭ!" Cô gái áo đỏ đốt thuốc lá, cười lạnh nhìn về phía đám người Diệp Oản Oản và Kỷ Tu Nhiễm.
"Con mẹ nó, xem các ngươi còn dám phách lối!"
Hai nữ nhân viên diêm dúa cũng cười lạnh mở miệng.
Giờ phút này, Yến gia Tứ thúc chậm rãi đi vào phòng 302, mới vừa muốn nói gì, nhưng sau khi quét mắt một cái qua toàn trường, hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ.
Không Sợ Minh, Bắc Đẩu... Thất Tinh... Thu Thủy...
Trừ mấy người này ra, trên ghế sa lon, một nam tử trên mặt mang theo nụ cười lãnh đạm thờ ơ, chậm rãi nhìn về phía hắn ta.
"Mấy đứa cẩu tạp chủng các ngươi, dám đắc tội với lão tử?" Yến Hùng cười lạnh: "Tối nay, các ngươi đều phải ૮ɦếƭ! Khô Cốt, Yến gia ta và Kỷ Hoàng có chút quan hệ! Tối nay, ngươi dám đắc tội ta, ta xem ngươi ngày mai cho Kỷ Hoàng một câu trả lời như thế nào!?"
Nói xong, Yến Hùng hướng về phía các tinh anh Yến gia Tứ thúc mang tới nói: "Động thủ, đem con đĩ thối tha bên cạnh gã tiểu bạch kiểm kia để lại cho ta!"
Nhưng mà, Yến Hùng vừa dứt lời xuống, sắc mặt Yến gia Tứ thúc bỗng đại biến, trở tay đánh một bạt tai, hung hăng quất vào trên mặt của Yến Hùng.
"Tứ thúc, ông làm sao lại đánh tôi?"
Yến Hùng bụm mặt, không giải thích được nhìn Yến gia Tứ thúc.
Nhưng mà, Yến gia Tứ thúc lại không phản ứng lại Yến Hùng, đi tới bên cạnh Kỷ Tu Nhiễm, lập tức vội vàng cười nói: "Kỷ Hoàng, ngài làm sao lại ở chỗ này?"
Lời này của lão già vừa nói ra, cô gái áo đỏ và hai ả nhân viên diêm dúa hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ, nụ cười lạnh trên mặt cũng trong nháy mắt cứng đờ.
Ngoài cửa, càng ngày càng nhiều người vây xem. Khó mà tin được, nam nhân kia... lại chính là đại danh đỉnh đỉnh Độc Lập Châu, Kỷ Tu Nhiễm - Kỷ Hoàng!!
"Chẳng lẽ, nữ nhân kia trước đó đánh Yến Hùng, là tình nhân của Kỷ Hoàng?"
"Tôi thấy có thể lắm, khó trách có can đảm lớn như vậy, phách lối như vậy, nguyên lai là ôm được bắp đùi của Kỷ Hoàng này!"
"Lần này, Yến Hùng xui xẻo rồi!"
"Tôi cho là chưa chắc, chẳng qua chỉ là một thứ đồ chơi mà thôi! Thực lực Yến gia cũng không tệ lắm, Kỷ Hoàng và một đời gia chủ trước đó của Yến gia cũng có chút quen biết, Kỷ Hoàng hẳn không có khả năng bởi vì một nữ nhân vui chơi qua đường mà trở mặt."
Người vây xem bàn tán ầm ĩ.
Yến Hùng sững sờ tại chỗ. Người nam nhân kia, lại chính là Kỷ Hoàng?
Giờ phút này, Kỷ Tu Nhiễm nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Cùng bằng hữu của ta tới đây chơi…Bất quá, mới vừa rồi thật giống như đắc tội người của Yến gia các ngươi rồi! Cần ta nói xin lỗi à?"
"Nói xin lỗi? Không không không!! Kỷ Hoàng ngài nói cái gì mà áy náy? Đều là đứa cháu kia của tôi không có mắt, có khả năng chơi bời nên xảy ra điều gì hiểu lầm. Kỷ Hoàng, ngài đại nhân đại lượng, chuyện này không nên so đo! Dù sao chẳng qua là chuyện của một con đàn bà mà thôi..." Yến gia Tứ thúc liền vội vàng cười nói.
"So đo?" Nghe vậy, Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười, lắc đầu nói: "Ta cũng sẽ không so đo."
"Ha ha ha, vậy thì tốt, lòng dạ Kỷ Hoàng, không phải là người thường có thể so sánh. Vậy tôi xin đa tạ Kỷ Hoàng trước!" Yến gia Tứ thúc liền vội vàng cười nói.
"Chỉ bất quá..." Kỷ Tu Nhiễm nhìn lấy Yến gia Tứ thúc, cười nói: "Ta mặc dù không tính toán với ngươi, nhưng Không Sợ Minh có so đo hay không, ngươi phải qua hỏi bọn họ!"
"Không Sợ Minh?"
Nghe được lời nói này, lão già Yến gia hơi nhíu mày. Bắc Đẩu, Thất Tinh, còn có Thu Thủy ba người, là tâm phúc của Không Sợ Minh Chủ năm đó. Tuy là lợi hại, chỉ bất quá, từ khi Không Sợ Minh Chủ mất tích, bây giờ, ba người này tại Không Sợ Minh cũng đi mất thực quyền...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc