Trong tháng gần nhất, Không Sợ Minh phát ra Thất Sát Lệnh đối với 6 võ đạo thế gia. Phàm là người nhận được Thất Sát Lệnh, trong vòng bảy ngày nhất định sẽ bị Không Sợ Minh huỷ diệt cả gia tộc. Bây giờ, đã có võ đạo thế gia khắp nơi bị Không Sợ Minh thật sự huỷ diệt, chỉ còn lại 2 nhà…
"Hic, Võ Đạo Liên Minh Công Hội... Tại sao không đem thế lực như Không Sợ Minh diệt trừ, quả thật thứ gây họa!"
"Diệt trừ? Làm sao có thể, Độc Lập Châu cũng không có những thứ như quy củ hay luật lệ, Không Sợ Minh cũng không sử dụng súng ống, cũng không hề không tuân theo quy tắc của Liên Minh. Dựa theo lý giải với Không Sợ Minh, chuyện này cũng là thuộc về ân oán cá nhân. Võ Đạo Liên Minh Công Hội không thể xen vào. Huống chi, ai sẽ nguyện ý đi trêu chọc Không Sợ Minh?
Người của Không Sợ Minh, toàn bộ đều là do thứ liều mạng tạo thành. Một đám kẻ điên liều mạng, có tin hay không, nếu như Võ Đạo Liên Minh Công Hội dám quản chuyện của Không Sợ Minh, Không Sợ Minh thậm chí dám cùng Võ Đạo Liên Minh Công Hội khai chiến!"
Diệp Oản Oản đứng ở một bên, nghe có người nhắc tới Không Sợ Minh, ngược lại có chút hứng thú. Còn nhớ lại thời điểm khi ở tại Hoa quốc, chính mình đã từng gặp phải mấy vị tráng hán.
Mấy vị tráng hán kia dường như chính là thành viên của Không Sợ Minh. Chỉ bất quá, thật giống như là bởi vì để xổng một con chó hay là cái gì đó, nên đã bị trục xuất khỏi Không Sợ Minh...
Đối với những tán gẫu của người đi đường, Diệp Oản Oản cũng đều nghe lọt vào trong tai. Bây giờ, đối với bố cục của Độc Lập Châu, cũng ít nhiều hiểu được đại khái.
Độc Lập Châu, bây giờ ở ngoài sáng, thế lực cường đại nhất, là Nhi*p, Kỷ, Lăng, Thẩm tứ đại võ đạo thế gia, nắm trong tay gần như một nửa tài nguyên của Độc Lập Châu. Tứ đại thế gia này, tại Độc Lập Châu, là bá chủ ở mặt nổi. Không ai không biết, không ai không hiểu.
Trong đó, Kỷ gia hơi đặc thù một chút. Người thừa kế Kỷ gia, là hoàng giả cả thế giới ngầm ở Châu Âu, người ta gọi là Kỷ Hoàng.
Đương nhiên, tứ đại thế gia chỉ là võ đạo thế gia cấp bá chủ Độc Lập Châu ở bề nổi, mà âm thầm, cũng không thiếu võ đạo thế gia cổ xưa lánh đời, 10 phần thần bí.
Trừ tứ đại gia tộc ra, vẫn có tồn tại thế lực chấp chính của Độc Lập Châu. Hết thảy quy tắc, đều là do thế lực chấp chính này của Độc Lập Châu tự tạo ra.
Mà thế lực chấp chính này, chính là Võ Đạo Liên Minh Công Hội của Độc Lập Châu...!
Những việc như khu trừ người ngoại lai, kiểm tra giấy thông hành và những thứ vặt vãnh, v.v…, đều là do Võ Đạo Liên Minh Công Hội phụ trách tiến hành. Dù cho tứ đại gia tộc, cũng không có cách nào rung chuyển địa vị của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Trừ võ đạo thế gia ra, điểm đặc sắc phong phú nhất của Độc Lập Châu chính là học viện lính đánh thuê.
Học viện lính đánh thuê so với những trường học thông thường hoàn toàn bất đồng. Lính đánh thuê được học viện bồi dưỡng, là sát thủ tài năng lạnh giá vô tình, rất nhiều người đạt đến cấp S trở lên. Thậm chí còn có những sát thủ lên được bảng lính đánh thuê huyền thoại, rất nhiều đều là từ học viện lính đánh thuê bồi dưỡng mà thành.
Sau khi nắm được đại khái bố cục của Độc Lập Châu, Diệp Oản Oản suýt xoa không thôi. Cái được gọi là Độc Lập Châu này, quả thật là tuyệt không thể tả! Cả thế giới, Độc Lập Châu này, chỉ sợ là tồn tại độc nhất vô nhị rồi.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản bỗng nhiên chú ý tới, trong tứ đại võ đạo thế gia cấp bá chủ của Độc Lập Châu, còn có một thế gia họ Nhi*p…
Không biết thế gia họ Nhi*p này, có quan hệ với Nhi*p Vô Danh hay không?
Chỉ bất quá, khi ngẫm lại dạng nghèo kiết xác của đám người Nhi*p Vô Danh cùng Nhất Chi Hoa, nếu như nói bọn họ cùng Nhi*p gia có quan hệ gì, chỉ sợ nói ra cũng không có một người nào sẽ tin tưởng.
Tự nhiên, Diệp Oản Oản cũng không suy nghĩ nhiều. Cho dù Nhi*p Vô Danh cùng Nhi*p gia có quan hệ, nàng bây giờ muốn tiếp xúc được cái loại tầng thứ như Nhi*p gia này, căn bản chính là nằm mơ giữa ban ngày.
Thế gia cấp bá chủ Độc Lập Châu, cũng không phải là nơi tùy tiện người nào cũng có thể đi.
Diệp Oản Oản đứng tại chỗ, đột nhiên cảm giác được có cái gì không đúng.
Chỉ thấy một vị thành viên của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, ánh mắt một mực dừng lại ở trên người Diệp Oản Oản.
Không bao lâu, thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội tiến lên, chậm rãi đi tới bên người Diệp Oản Oản, quan sát Diệp Oản Oản mấy lần, chợt mở miệng nói: "Khu nào?"
Nghe lời nói này, Diệp Oản Oản nhất thời sửng sốt một chút.
Nàng mới vừa đến Độc Lập Châu, đối với phân chia khu vực của Độc Lập Châu hoàn toàn không nắm được, làm sao nàng có thể nói ra được mình tới từ khu vực nào.
Thấy Diệp Oản Oản không hề mở miệng nói chuyện, chân mày người đàn ông hơi nhíu lại: "Giấy thông hành!"
Nghe lời nói này, Diệp Oản Oản nhất thời cảm thấy không ổn. Không để cho thành viên Liên Minh Công Hội có bất kỳ khả năng phản ứng nào, nàng lấy tốc độ nhanh nhất bình sinh, trong nháy mắt bỏ chạy về phía xa xa.
Chính mình đào đâu ra giấy thông hành Độc Lập Châu? Bây giờ ngược lại thì hay rồi, bị thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội phát hiện ra! Một khi bị bắt, hậu quả khó mà lường được! Nếu như mình không cầm ra được giấy thông hành, có lẽ sẽ vứt bỏ mạng nhỏ...
Diệp Oản Oản cũng sẽ không đần độn đứng tại chỗ cùng dây dưa với thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội. Nơi này là Độc Lập Châu, gan của nàng cũng không có lớn như vậy. Muốn tại Võ Đạo Liên Minh Công Hội bên này lừa dối để vượt qua kiểm tra, không có khả năng…
"Phát hiện kẻ khả nghi!"
Người đàn ông hướng về phía sau hô lên.
Lúc này, thành viên đội giám sát của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, lập tức đuổi theo Diệp Oản Oản. Tốc độ của mỗi một người, đều có thể dùng “nhanh đến cực hạn” để hình dung.
Tốc độ Diệp Oản Oản mặc dù nhanh, nhưng so với những nhân viên tra khám kia, đúng là kém quá nhiều. Nếu cứ tiếp tục như vậy, không được bao lâu sẽ bị đuổi kịp.
Dưới tình thế cấp bách, tốc độ Diệp Oản Oản nhanh hơn mấy phần, bất quá chỉ vài hơi thở, cũng không chú ý tới bóng người trước mặt, đâm thẳng đầu vào.
"Người nào?"
Nam nhân bị tông phải nhíu chặt lông mày, vô cùng không vui nhìn về phía cô gái vừa ᴆụng mình.
Nhưng mà, sau khi nhìn thấy dung mạo cô gái, nam nhân hơi sững sờ, tim dường như đập nhanh hơn mấy phần.
So với những nữ nhân tự cho mình là xinh đẹp, đều trở thành hạng tầm thường, cách nhau một trời một vực.
Khuôn mặt không hề có một lớp trang điểm nào, nhưng dung nhan này, lại như tiên nữ giáng trần, lại còn bộ dáng chật vật này nữa, lại vô hình kích thích ý muốn bảo hộ của bất kỳ một người đàn ông nào.
"Thật xin lỗi... Anh không sao chứ?"
Diệp Oản Oản nhìn người đàn ông ăn mặc đắt tiền trước mặt mình, cau mày mở miệng.
"Ồ... Nha, không có việc gì! Không sao, xương cốt của tôi tương đối cứng rắn, cô không bị ᴆụng đau chứ?" Nam nhân nhìn Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Ặc, người của Độc Lập Châu, làm sao so với tưởng tượng của nàng lại không quá giống nhau?
Đều thân thiện như vậy sao?
Chính mình ᴆụng vào người ta, người ta chẳng những không hề mảy may trách tội, ngược lại còn lo lắng cho chính mình? Độc Lập Châu trừ cái gì mà Võ Đạo Liên Minh Công Hội ra, xem ra, dường như cũng coi như là một địa phương không tệ…
Nhưng mà, trên thực tế là bởi vì, vô luận là nơi nào, xem mặt mà đối đãi cũng là điểm chung cả thôi…!
"Xin lỗi, tôi có việc phải đi trước rồi..." Diệp Oản Oản theo bản năng hướng về phía sau nhìn lại, khi nhìn thấy đám thành viên của Võ Đạo Liên Minh Công Hội đã sắp đuổi kịp, sắc mặt hơi đổi.
Nam nhân thuận theo ánh mắt của Diệp Oản Oản, hướng về phía sau quan sát.
"Võ Đạo Liên Minh Công Hội, đội giám sát..." Nam nhân lẩm bẩm trong miệng, lộ ra vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Đội giám sát này, chủ yếu là phụ trách thanh trừ người ngoại lai, kiểm tra giấy thông hành Độc Lập Châu. Bị đội giám sát đuổi theo như thế, hoặc là không có giấy thông hành, hoặc chính là người ngoại lai.
Cô gái này bị đuổi theo như vậy, tám chín phần mười là người ngoại lai.