Cúp điện thoại xong, Diệp Oản Oản mở cái bài post ra nhìn một chút, quả nhiên giống như cô phỏng đoán, Tống Tử Hàng tự mình ra mặt làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Trầm Mộng Kỳ ắt là được cứu rồi, nhưng Giang Yên Nhiên lại thành trò cười của tất cả mọi người, hiện tại toàn trường đều biết cô ấy thầm mến nam nhân không được, còn cùng khuê mật của mình ra tay đánh nhau tranh đoạt tình nhân. Ha ha, vì người yêu, thật là dám nói a, thậm chí ngay quyết định hôn ước cả hai nhà cũng dám chối bỏ không còn một mống.
Tiếng gõ cửa rất nhanh vang lên.
"Tới rồi! " Diệp Oản Oản đứng lên, đi tới mở cửa phòng ra.
"Đúng vậy" thấy rõ người mở cửa cho cô, Giang Yên Nhiên đột nhiên cấm khẩu.
"Vào đi!"
Nghe âm thanh quen thuộc của đối phương, Giang Yên Nhiên đầy mặt không cách nào tin "Cô,cô, cô là Diệp Oản Oản?"
Cô nhớ Diệp Oản Oản là một mình ở gian phòng này ký túc xá ngoại trừ cô ấy ra, không có người khác. Nhưng người trước mắt này cái so với hoa khôi của trường Trình Tuyết còn muốn xinh đẹp hơn làm sao lại có thể sẽ là cái người xấu xí kia Diệp Oản Oản? Nghe nói Diệp Oản Oản trước khi không trang điểm vừa mập vừa xấu xí, sau đó gầy xuống cũng xấu hơn.
Tất cả mọi người bao gồm cô ở bên trong, đều cho là Diệp Oản Oản trang điểm như vậy là vì tự ti vì che phủ dung mạo xấu xí hay là tự giận mình.
Thanh Hòa là trường học quý tộc tốt nhất Đế đô, phong cách học tập nghiêm cẩn, nhưng phong cách trường học coi như cởi mở, bắt chước nước ngoài đề cao cá tính hóa đa nguyên hóa, không hạn chế đồng phục học sinh cùng trang điểm, nhưng mọi người đều là dốc hết sức phối hợp để làm nổi bật mình cùng biểu dương gia thế bối cảnh của mình, trường hợp giống như Diệp Oản Oản tự làm xấu mình vẫn là lần đầu tiên cô thấy được.
Diệp Oản Oản dẫn Giang Yên Nhiên vào cửa, rót cho cô ấy một ly nước "Tùy tiện ngồi đi."
Đều đã là đồng minh rồi, Giang Yên Nhiên lại là con gái, cô sẽ không lãng phí thời gian làm chuyện lớn để buổi tối lại phải trang điểm một lần nữa.
"Cô thật sự là Diệp Oản Oản? " Giang Yên Nhiên vẫn cảm thấy chính mình như đang nằm mơ.
"Cần tôi khôi phục bản thể một chút để chứng minh thân phận mình sao? " Diệp Oản Oản cầm lên một bộ tóc giả màu xanh lá cây.
"Không không cần " Giang Yên Nhiên vội vàng khoát tay " nhưng là cô bình thường tại sao phải đem mình biến thành cái dáng vẻ kia?"
Diệp Oản Oản nhíu mày "Tôi bình thường thế nào? Khó coi sao?"
"…..” Đối với khiếu thẩm mỹ của Diệp Oản Oản, Giang Yên Nhiên không còn lời nào để nói.
Nghĩ (muốn) ăn mặc cái dạng gì đều là tự do của Diệp Oản Oản, Giang Yên Nhiên chẳng qua là khi*p sợ Diệp Oản Oản vốn là dung mạo đẹp mắt như vậy, nhưng cũng không có lập trường gì để nói thêm, không nhịn được nhìn thêm Diệp Oản Oản chừng mấy lần nữa sau đó mới mở miệng hỏi chính sự " Cô thật có biện pháp sao?"
Diệp Oản Oản nâng cằm lên, cũng không thừa nước ᴆục thả câu, trực tiếp mở miệng nói "Nếu như cô tin tưởng lời của tôi, như vậy, cô bây giờ phải làm bước đầu tiên là để cho cha mẹ cô lập tức giải trừ hôn ước với Tống gia!"
Hơn nữa, phải thật sớm!
Cô nhớ kiếp trước Giang gia chính là tại thời điểm này gần như móc rỗng của cải toàn lực ủng hộ Tống gia, để cho Tống gia thành công lấy được đại công trình của chính phủ, khiến cho Tống gia cá chép vượt Long Môn, thoáng cái từ một cái công ty nhỏ tấn thăng lớn đủ để cùng Giang gia sánh vai, sau đó công ty của Tống gia kích thước càng là từng năm vượt qua Giang gia.
Giang Yên Nhiên nghe vậy sắc mặt nhất thời trắng nhợt "Cái gì? Giải trừ hôn ước "
Diệp Oản Oản nhíu mày " không cần nói cho tôi biết là cho tới bây giờ cô vẫn chưa từ bỏ ý định, còn nghĩ muốn gả cho hắn chứ?"
"Làm sao có thể! Tôi hiện tại chỉ muốn hắn hối hận! " Giang Yên Nhiên biểu tình có chút hỗn loạn" nhưng là, Diệp Oản Oản, sự việc này không có đơn giản như cô nghĩ đâu, công ty hai nhà chúng ta có quá nhiều nghiệp vụ lui tới cùng hạng mục, nếu đột nhiên tôi cùng cha mẹ tôi nói giải trừ hôn ước, ảnh hưởng này thật sự là quá lớn! Chuyện này phải thảo luận kỹ hơn
Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười, mở miệng nói " thảo luận kỹ hơn? Tôi gần đây xem tin tức, nghe nói Tống gia đang muốn cạnh tranh một đại công chình của chính phủ, nhà ngươi đầu tư 100 triệu đây, thoáng cái đầu tư nhiều tiền như vậy, sợ là mạo hiểm ảnh hưởng đến vòng quay vốn đem vốn lưu động công ty tất cả đều móc rỗng chứ? Ba mẹ cô là vì để cho cô ngày sau trải qua tốt hơn một chút, mới giúp Tống gia như vậy, cô bây giờ đều đã thấy rõ bộ mặt thật người đàn ông kia, còn không khoái đao trảm loạn ma, chẳng lẽ còn muốn cho hắn chỗ tốt được hết, sau đó sẽ nắm những thứ này từ trên người cô như gặm máu thịt đi đút nuôi Trầm Mộng Kỳ?"
Kiếp trước, coi như Trầm Mộng Kỳ sau lưng có nam nhân, Tống Tử Hàng mượn cha vợ mẹ vợ trợ giúp không ngừng phát triển công ty lớn mạnh, lại bí mật khắp nơi cầm khoản tiền lớn vì Trầm Mộng Kỳ lót đường, còn lấy tên đẹp để đầu tư nghề giải trí. Lần này nếu như chờ Tống gia lấy được cái đại công trình cực kỳ trọng yếu này rồi muốn giải trừ hôn ước, chỉ sợ cũng đã muộn!
Giang Yên Nhiên nghe vậy gắt gao cắn môi, rốt cuộc không do dự nữa "Tôi... Tôi hiện tại liền gọi điện thoại cho ba mẹ tôi... Chẳng qua là ba mẹ tôi rất yêu thích Tống Tử Hàng, giải trừ hôn ước chuyện lớn như vậy, cho dù tôi đi nói, bọn họ cũng chỉ sẽ cho là chúng ta như tiểu hài tử cãi nhau, sẽ không coi là thật, huống chi hai nhà bây giờ còn có cái hợp tác lớn như vậy..."
Diệp Oản Oản đưa tay ra "Điện thoại di động cho tôi, cú điện thoại này, tôi đến giúp cô gọi!"
Diệp Oản Oản hồi tưởng kiếp trước của mình tại trong TV thấy tin tức Giang Yên Nhiên tự sát, Nhị lão Giang gia trực tiếp khóc ngất ở linh đường, Giang mẹ không bao lâu cũng bởi vì thương tâm quá độ mà qua đời, có thể thấy Nhị lão đối với Giang Yên Nhiên nữ nhi duy nhất này cho dù nghiêm nghị, cũng là thật tâm thương yêu. Mặc dù có thể phải hao tâm một chút, nhưng cô cảm thấy, Nhị lão cuối cùng khẳng định vẫn là sẽ đứng bên con gái.
"Cô giúp tôi gọi sao?" Giang Yên Nhiên chần chờ nhìn đối phương.
Thật ra thì cho tới bây giờ, Yên Nhiên cảm thấy mình gần như đã mất tất cả, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng nhưng cô còn chưa có hoàn toàn tin tưởng Diệp Oản Oản, nhưng giờ phút này nhìn ánh mắt của Oản Oản, lại không tự chủ được muốn đi tin tưởng cô ấy. Cuối cùng, Giang Yên Nhiên vẫn đồng ý. Diệp Oản Oản dùng điện thoại di động của Giang Yên Nhiên gọi đến số điện thoại của mẹ Giang Yên Nhiên.
" Này, Yên Nhiên a! Thế nào trễ như vậy gọi điện thoại cho mẹ? Có phải hay không không đủ tiền dùng?"
Nghe được trong điện thoại âm thanh của mẹ, Giang Yên Nhiên nhất thời mũi đau xót.
Giọng Diệp Oản Oản lập tức tràn đầy kinh hoàng, vô cùng lo lắng mở miệng nói " a di! Cháu không phải là Yên Nhiên, là bạn học của cô ấy, ngài mau tới đây tới trường học một chuyến đi! Yên Nhiên cô ấy ban nãynhảy sông tự sát..."
Giang Yên Nhiên nghe được lời nói của Diệp Oản Oản nhất thời sửng sờ, gấp đến độ chính mình muốn nói lại bị Diệp Oản Oản lấy ánh mắt ngăn cản.
Đầu bên kia điện thoại di động Giang mẹ âm điệu nói chuyện đều thay đổi " Cháu nói cái gì! Cháu nói Yên Nhiên của chúng ta nhảy sông tự sát! Cháu đang nói bậy bạ gì đó! Yên Nhiên đang êm đẹp làm sao lại tự sát? Cháu có phải là tên lường gạt hay không..."
"A di, Cháu không phải tên lường gạt, cháu thật sự là bạn học của Yên Nhiên, bất quá ngài đừng lo lắng, cũng may phát hiện sớm, Yên Nhiên đã không đáng ngại, cô ấy đang ở ký túc xá của cháu nghỉ ngơi, chẳng qua là trạng thái tinh thần rất không ổn định, ngài nếu không tin, trực tiếp tới trường học một chuyến liền biết rồi, Yên Nhiên bây giờ đang ở trong nhà trọ của cháu... " Diệp Oản Oản nói ra số túc xá của mình.
Giang mụ mụ nghe ra một chút đối phương không có ý lường gạt vơ vét tài sản cái gì thì biết rõ rất có khả năng không phải là tên lường gạt, vì vậy gấp gáp vội mở miệng nói " hảo hảo hảo, dì lập tức tới ngay!"
Điện thoại cắt đứt sau, Giang Yên Nhiên chân mày nhíu chặt " Oản Oản, cậu như vậy... Không phải là tại..."
"Cái gì? Gạt người sao? Cô dám nói cô mới vừa mới rồi không phải chuẩn bị tự sát? " Diệp Oản Oản một bộ dạng đương nhiên nói.
Giang Yên Nhiên nhất thời không nói nên lời. Nếu không phải Diệp Oản Oản đột nhiên xuất hiện, cô lúc ấy sợ rằng sẽ nhảy xuống thật, vào lúc này nếu không may thì có thể ngay cả mạng sống cũng không còn...
"Cô cũng nói, can hệ trọng đại, giải trừ hôn ước không phải là trò đùa, nếu không xuống tay ác độc thì ba mẹ cô sẽ không lập tức hành động. Cũng là phòng ngừa ba mẹ cô lỗ tai mềm mại, bị người của Tống gia tùy tiện nói lời xin lỗi vừa quay đầu lại thay đổi chủ ý! " Diệp Oản Oản giải thích.
Giang Yên Nhiên suy nghĩ một chút đạo lý này cũng đúng nhất thời gật đầu một cái.