Cậu bé có chút do dự, "Sẽ không quấy rầy đến mẹ sao?"
Diệp Oản Oản vội nói, "Không có, không có, dĩ nhiên sẽ không! Có con ở bên người mẹ, mẹ sẽ có động lực mười phần! A, mẹ còn lo lắng là con sẽ cảm thấy tẻ nhạt đấy..."
Cậu bé lập tức dùng sức lắc đầu một cái, "Đường Đường không tẻ nhạt, Đường Đường thích cùng mẹ ở chung một chỗ!"
Hai mẹ con vào trong nhà, Diệp Oản Oản ngồi ở trước bàn đọc sách, lật tài liệu, viết luận văn, Đường Đường liền ngoan ngoãn nằm úp sấp ở một bên, chớp đôi mắt to nhìn nàng.
Nếu nàng viết mệt mỏi, liền Ϧóþ Ϧóþ khuôn mặt nhỏ bé của Đường Đường, để cho Đường Đường tặng cho nàng một cái "Chụt Chụt" đầy yêu thương.
Diệp Oản Oản lần đầu tiên cảm thấy, viết luận văn lại cũng có thể vui vẻ như vậy!
Tư Dạ Hàn chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện tại cánh cửa, an tĩnh nhìn hai mẹ con...
Buổi tối, sau khi Diệp Oản Oản đem Đường Đường dỗ ngủ, vui vẻ nói với Tư Dạ Hàn, "Đường Đường bảo bối thật sự là đáng yêu, có Đường Đường bảo bối phụng bồi em, cho em nụ hôn "Chụt Chụt" yêu thương, em cảm thấy em đủ sức viết cả trăm bài khóa luận!"
Tư Dạ Hàn vừa giúp Đường Đường đắp lại chăn, vừa ngẩng đầu nhìn Diệp Oản Oản một cái, "Thật sao?"
Diệp Oản Oản nhất thời nghe được giọng nói của Tư Dạ Hàn sai sai, nhất thời mí mắt giật giật, cực kỳ thức thời mà mở miệng nói, "Mặc dù em cũng rất mong anh phụng bồi em, cho em nụ hôn "Chụt Chụt" yêu thương, nhưng mà... Nếu như là anh hôn em... làm sao em còn tâm tư nào để làm bài tập!"
Tư Dạ Hàn: "Tại sao không còn tâm tư?"
Diệp Oản Oản: "Dĩ nhiên bởi vì tất cả tâm tư đều đặt ở trên người anh rồi!"
Khóe miệng Tư Dạ Hàn không dễ gì phát giác giãn ra: "..."
Trước đây cảm thấy lá gan của nàng quá nhỏ, quá sợ hắn…
Hiện tại...
"A đúng rồi! A Cửu, em phát hiện ra một kịch bản vô cùng thích hợp để Giang Yên Nhiên quay, là 《 Hoa Lài 》của đạo diễn Bồng Viễn Hồ. Đội hình đóng bộ phim này đều là tài nguyên đỉnh cấp. Bồng Viễn Hồ chưa bao giờ chơi trò quy tắc ngầm, chỉ tuyển chọn nghệ sĩ được ông ấy công nhận, cho nên lần này thật sự là một cơ hội đặc biệt tốt, em chuẩn bị để cho Giang Yên Nhiên đi thử một chút xem sao!
Em đã hẹn Yên Nhiên ngày mai gặp mặt nói về chuyện này, hi hi, nếu như Yên Nhiên có thể thử vai thành công, lấy được vị trí nữ chính, quả thật là chỉ nghĩ đến thôi đã thấy vui rồi..."
Tư Dạ Hàn nghe cô nàng tự tin phân tích, từng bước một nhìn nàng lột xác trưởng thành, mãi đến khi có thể một mình đảm đương một phía, trong lòng tràn đầy cảm xúc khó tả.
Vui mừng, vui mừng vì ban đầu hắn đã lựa chọn tin tưởng nàng, cũng khắc chế nội tâm mong muốn khống chế sở hữu nàng cho riêng hắn…
Bảo hộ nàng chân chính, là bồi dưỡng và chiếu cố, mà không phải là độc chiếm kiểu bao nuôi.
...
Ngày hôm sau, Diệp Oản Oản đi tới phòng ăn mà nàng và Giang Yên Nhiên đã hẹn gặp.
"Oản Oản tỷ! Ở đây!"
Diệp Oản Oản từ xa đã thấy Sở Phong vẫy tay cùng với nàng, liền nhanh chân đi tới chỗ bọn họ ngồi.
Diệp Oản Oản mở miệng cười, "Để ăn mừng Yên Nhiên đạt hạng nhất, tôi đãi khách, cậu và Yên Nhiên muốn ăn gì, tùy ý gọi!"
"Chúng mình không khách khí à nha!" Giang Yên Nhiên vui vẻ nói.
"A, đúng rồi, cũng chúc mừng cậu Sở Phong." Diệp Oản Oản ý vị thâm trường nhìn Sở Phong một cái.
Nàng cảm thấy tối hôm qua Giang Yên Nhiên sở dĩ khi nghe nhắc đến Hàn Thiên Vũ cũng không kích động như trước, nhất định là bởi vì ưu tiên số 1 đã được chuyển về lại trên người bạn trai.
"Hả? Tại sao phải chúc mừng tôi?" Sở Phong ngơ ngác gãi đầu một cái.
Diệp Oản Oản không lên tiếng, từ trong túi xách lấy ra ảnh có ký tên của Hàn Thiên Vũ đưa cho Giang Yên Nhiên, "Yên Nhiên, ảnh ký tên tặng cậu!"
"Cảm ơn!" Giang Yên Nhiên nhận lấy ảnh ký tên, thần sắc lại có chút lúng túng, "Chuyện đó, Oản Oản..."
"Thế nào?" Diệp Oản Oản thấy vậy hỏi.
Giang Yên Nhiên do dự nửa ngày, sau đó mới tiếp tục mở miệng nói, "Oản Oản... Thật ra thì mình... mình..."
Thấy thần sắc Giang Yên Nhiên giãy giụa như vậy, Diệp Oản Oản càng tò mò hơn, "Rốt cuộc có chuyện gì à?"
Giang Yên Nhiên dùng sức nhắm mắt lại, nói một hơi: "Mình leo tường rồi!!!"
Diệp Oản Oản ho khan lên tiếng, "Ho khan khục... Cái gì? Cậu leo tường rồi hả?"
Ở trong giới fan hâm mộ, ý tứ của “leo tường” có nghĩa là đã thích nghệ sĩ khác rồi.
Diệp Oản Oản thực sự cảm thấy kinh ngạc, Giang Yên Nhiên thích Hàn Thiên Vũ như vậy, lại có thể cũng leo tường rồi sao? Là nghệ sĩ nào có mị lực lớn như vậy?
"Đúng vậy!" Giang Yên Nhiên rũ đầu xuống, dùng sức gật đầu một cái.
Sở Phong ở bên cạnh cũng cùng nhau gật đầu nói, "Tôi cũng như Yên Nhiên, cùng nhau leo tường rồi! Đầu tường mới của chúng tôi rất đẹp trai nha!"
Diệp Oản Oản nghe vậy có chút cạn lời, nàng còn tưởng rằng là Giang Yên Nhiên rốt cuộc bắt đầu đem sự chú ý đặt trên người bạn trai mình, dành cho hắn nhiều tình cảm hơn, hóa ra là đã chọn được “mục tiêu” khác.
Diệp Oản Oản khá cảm thấy hứng thú hỏi, "Là nghệ sĩ nhà ai mà lợi hại như vậy, lại có thể khiến cho Yên Nhiên của chúng ta leo tường?"
Giang Yên Nhiên ôm lấy hai gò má ửng hồng, "Anh ấy là người của Chư Thần Thời Đại!"
"Ồ? Công ty chúng ta sao?" Diệp Oản Oản nhất thời càng thêm cảm thấy hứng thú, "Chẳng lẽ là Lạc Thần?"
"Không phải!" Giang Yên Nhiên lắc đầu.
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, "Dù thế nào cũng sẽ không phải là Cung Húc đấy chứ..."
Mẫu hình thần tượng này, khoảng cách so với Thiên Vũ có chút lớn…
"Cũng đều không phải! Thật ra thì anh ấy không phải là nghệ sĩ!" Giang Yên Nhiên mở miệng nói.
"Không phải là nghệ sĩ? Vậy thì là ai?" Diệp Oản Oản ngơ ngác.
Giang Yên Nhiên vội vàng ríu rít lấy điện thoại di động ra, "Cho cậu nhìn ảnh mình lưu được này! Mặc dù anh ấy không phải là nghệ sĩ, nhưng anh ấy siêu đẹp trai đấy! Hơn nữa thời điểm lần đầu tiên mình nhìn thấy anh ấy, mình liền cảm thấy anh ấy đặc biệt thân thiết, lại còn đem lại cho mình một cảm giác rất an toàn! Hơn nữa, hơn nữa anh ấy còn đặc biệt lợi hại!"
Nghe được Giang Yên Nhiên đánh giá cao như vậy, Diệp Oản Oản ở trong đầu suy nghĩ hồi lâu, kết quả vẫn không thể nghĩ ra được trong công ty có người nào giống như nàng nói.
"Cậu xem đi! Chính là anh ấy!" Giang Yên Nhiên mở ra một tấm hình, đưa tới trước mặt của Diệp Oản Oản.
Sau đó Diệp Oản Oản liền thấy một tấm ảnh chụp màn hình...
Bối cảnh trong ảnh chụp màn hình là phòng chat Live của Cung Húc.
Không phải nói không phải là Cung Húc sao?
"Không đúng, không đúng, là tấm này!" Giang Yên Nhiên lại lướt tới một tấm ảnh khác.
Sau đó, Diệp Oản Oản liền thấy, người trên ảnh chụp màn hình lại là... Diệp Bạch!!!
Diệp Oản Oản sau khi nhìn thấy chính mình, cả người đều đã trợn tròn con mắt, quả thật là dở khóc dở cười, "Cậu... Cậu đừng nói đầu tường mới chính là anh ta nha?"
Giang Yên Nhiên hưng phấn không thôi mở miệng nói, "Đúng vậy, đúng vậy! Cậu khẳng định là có biết anh ấy phải không? Anh ấy là huynh đệ tốt nhất của Hàn Thiên Vũ, là người đại diện của Cung Húc và Lạc Thần, Diệp Bạch!
Bởi vì lúc trước rất chú ý đến Hàn Thiên Vũ, cho nên lần đầu tiên mình nhìn thấy anh ấy, là tại buổi họp báo vụ “luyến đồng” của Hàn Thiên Vũ với các phóng viên. Anh ấy ngồi ở giữa đám phóng viên, dù ở trong biển người, nhưng vẫn vô cùng nổi bật.
Sau đó thông qua nội dung Hàn Thiên Vũ nhiều lần tiết lộ cùng với phóng viên, mình liền suy đoán, án kiện ban đầu, là Diệp Bạch ở sau màn hỗ trợ giải quyết!
Anh ấy quá lợi hại rồi! Một tay giúp cho Lạc Thần tái xuất nghịch thiên, lại kiểm soát được bá chủ một phương giới giải trí Cung Húc, giúp cho Quang Diệu Truyền Thông cải tử hồi sinh. Sau này bị Hoàn Cầu đuổi ra khỏi Quang Diệu, lại bằng một tấm ảnh bìa tạp chí Gi*t ra một con đường mới, cuối cùng còn há mồm chờ sung rụng, đem Chu Niên Khánh Điển của Hoàng Thiên Giải Trí biến thành buổi họp báo của 《 Sinh Tử Một Đường 》 …"
Diệp Oản Oản nghe Giang Yên Nhiên hoàn toàn hóa thân thành fan não tàn, thao thao bất tuyệt nói về kinh lịch trong nghề của Diệp Bạch, quả thật là không biết nên nói cái gì cho phải.
Thật là vạn vạn không ngờ tới, đầu tường mới của Giang Yên Nhiên, lại có thể sẽ là nàng...