[ Nhi*p Đào Hố: Hữu Danh muội, tôi sai rồi, tôi sai rồi …Tóm lại cô cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ mau sớm tìm ra cha mẹ ruột của Đường Đường! ]
[ Diệp Oản Oản: Thật sự không cần gấp như vậy! 4 tháng, không! 5 tháng, không không không!! Sau 6 tháng gì đó hẵng đi tìm cũng được!!! ]
[ Nhi*p Đào Hố: Hữu Danh muội, đây là cô đang không tin tưởng tôi sao? ]
Diệp Oản Oản quả thật là bị con hàng Nhi*p Vô Danh kia làm cho giận đến đau gan, chỉ số thông minh của người này sao lại thấp như vậy?
Nàng đã nói trực tiếp đến như vậy còn nghe không hiểu!
Diệp Oản Oản ôm lấy gối, dựa vào thành giường đầy buồn bực.
Cứ như vậy... Nếu như cha mẹ ruột của Đường Đường tìm được, vậy là sau này nàng sẽ không còn được gặp nhóc nữa! Nhưng mà nàng còn có thể làm mẹ nuôi của nhóc cơ mà!!
Mặc dù tự an ủi mình như vậy, bất quá, vừa nghĩ tới Đường Đường sẽ biến thành con của người khác, Diệp Oản Oản vẫn cảm thấy vô cùng mất mát.
Diệp Oản Oản lăn lên lộn xuống ở trên giường mấy vòng mới thoáng tỉnh táo lại, cầm điện thoại di động lên lướt tin tức giải trí để dời đi sự chú ý của mình.
Vốn chỉ là tùy tiện xem một chút, bất quá, có một tin tức lại thu hút sự chú ý của nàng...
Tác phẩm tâm huyết 《 Hoa Lài 》của đạo diễn Bồng Viễn Hồ đã chọn nửa năm, đến nay vẫn không thể tìm được ứng cử viên nữ chính thích hợp. Đạo diễn Bồng thông báo muốn tìm ở các trường đại học và cao đẳng điện ảnh những tài năng trẻ có tiềm lực…
"A... Bồng Viễn Hồ... Hoa Lài..."
Diệp Oản Oản nhớ lại một chút, đối với bộ phim này, nàng ngược lại cũng có chút ấn tượng.
Bồng Viễn Hồ đương nhiên là không cần nói nhiều, giới giải trí không ai không biết, luôn tạo ra những ngôi sao sáng trong giới giải trí. Danh tiếng của ông ta càng lúc càng được khẳng định, thu được vô số giải thưởng lớn nhỏ trong nước và quốc tế, là một trong những chứng nhân lịch sử dài lâu của ngành điện ảnh và truyền hình Hoa quốc.
Chỉ bất quá... bộ 《 Hoa Lài 》này của Bồng Viễn Hồ lại yểu mệnh.
Bồng Viễn Hồ là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, vô cùng nghiêm khắc, đối với chất lượng tác phẩm có yêu cầu cực cao, cho nên không bao giờ nguyện ý thỏa hiệp xuề xòa, hay chơi trò nguyên tắc ngầm.
Kiếp trước, Bồng Viễn Hồ tìm suốt hai năm cũng không tìm được nữ chính cho bộ phim này, cho nên bộ phim này cứ một mực bị gác lại, mãi cho đến khi Bồng Viễn Hồ qua đời.
Diệp Oản Oản ở kiếp trước, qua những tin tức giải trí, biết được thời điểm Bồng Viễn Hồ miên man trên giường bệnh, từng tâm sự việc 《 Hoa Lài 》 không thể quay là tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời ông ta.
Nếu như ban đầu Hoa Lài có thể được quay thành công, khẳng định sẽ là một bộ phim kinh điển bất hủ.
Chỉ tiếc, không có nếu như...
Diệp Oản Oản nghĩ tới đây, đang chuẩn bị đóng trang bìa, ngón tay lại đột nhiên dừng lại.
Không đúng!
Ai nói không có nếu như chứ!
Diệp Oản Oản vội vã đem các báo cáo có liên quan đến nội dung bộ phim 《 Hoa Lài 》này, đại khái nhìn sơ qua một lần.
Bộ phim này có bối cảnh trong thời gian dài, nữ chính là một nghệ sĩ khiêu vũ của một đoàn văn công, thông qua nữ chính kể lại biến đổi lịch sử một thời đại của Hoa quốc, từ thời thanh xuân bình lặng đến khói lửa chiến tranh đầy máu tanh rồi đến khi quay lại thời đại hòa bình.
Diệp Oản Oản hơi hơi suy đoán một chút, đã biết rõ đạo diễn Bồng muốn tìm loại nữ chính như thế nào rồi!
Đầu tiên tướng mạo của nữ chính nhất định phải thuần mỹ tự nhiên, tốt nhất nên có sẵn khí tức phục cổ, không thể là những loại khuôn mặt phẩu thuật thẫm mỹ đứng đầy đường như hiện nay.
Nhưng cũng không thể đẹp quá mức giống như Diệp Oản Oản nàng vậy, không phù hợp với tạo hình nhân vật.
Mặt khác, nữ chính phải có căn cơ khiêu vũ thích hợp, cuối cùng dĩ nhiên chính là tài diễn xuất. Dù sao dòng thời gian bộ phim này từ đầu đến cuối có khoảng cách rất lớn, nữ chính phải từ một thiếu nữ diễn đến khi trở thành một bà cô đứng tuổi. Xuyên qua một thời đại, kỹ thuật diễn xuất nếu không đạt yêu cầu, tuyệt đối không thể lột tả được cái hay của nó.
Diệp Oản Oản sau khi nghĩ qua những yêu cầu này xong, trong nháy mắt trong đầu liền hiện lên nhân tuyển tốt nhất…
Giang Yên Nhiên...
Nghĩ tới đây, Diệp Oản Oản lập tức trở mình bò dậy, càng nghĩ càng cảm thấy Giang Yên Nhiên vô cùng thích hợp.
Trước đây Oản Oản không đào Giang Yên Nhiên về công ty, một mặt là hy vọng nàng trước tiên học kiến thức cơ bản cho thật tốt, một mặt khác là quả thật không có kịch bản nào thích hợp với nàng.
Tỷ như 《 Sinh Tử Một Đường 》, bộ phim này là đất diễn của hai nam chính, phân cánh của nữ chính cực ít, cũng không thích hợp với nàng.
Nhưng còn bây giờ, 《 Hoa Lài 》 quả thực là vì Giang Yên Nhiên mà viết nên cho riêng nàng…
Vô luận là về ngoại hình, hay căn cơ khiêu vũ, hay là kỹ thuật diễn xuất, Giang Yên Nhiên đều hoàn toàn thỏa mãn điều kiện.
Vừa vặn bộ phim này tháng sau sẽ bắt đầu đi đến các trường cao đẳng, đại học điện ảnh và truyền hình để tuyển lựa, thật sự là một cơ hội tốt ngàn năm một thuở.
Diệp Oản Oản suy nghĩ xong liền lập tức gọi điện cho Giang Yên Nhiên.
Điện thoại di động rất nhanh liền kết nối, đầu kia truyền tới âm thanh vui vẻ của Giang Yên Nhiên: "Alô, Oản Oản!"
"Yên Nhiên, gần đây như thế nào rồi? Thi cuối kỳ xong chưa?"
"Thi xong rồi! Kết quả cũng không tệ, mình được thứ nhất toàn khối của trường mình đấy nhé!"
Tiểu nha đầu vui vẻ “báo cáo thành tích” với nàng.
Diệp Oản Oản cười khẽ, "Lợi hại rồi, mình dẫn cậu đi ăn đồ ăn ngon nha!"
"Đây chính là cậu tự nói đó nha! Đúng rồi, trường các cậu còn chưa nghỉ sao? Lúc nào kiểm tra vậy?" Giang Yên Nhiên hỏi.
Diệp Oản Oản: "Cuối tuần sẽ bắt đầu thi."
Giang Yên Nhiên: "Ồ nha, vậy... đến lúc đó cậu có phải là sẽ hoàn thành bài thi vượt cấp và làm luôn luận văn tốt nghiệp cùng một lúc?"
Diệp Oản Oản: "Đúng vậy!"
Nàng mới vừa vào học cũng đã được đề xuất cho tốt nghiệp trước thời hạn, bất quá Đế Truyền yêu cầu ít nhất phải học xong chương trình học một năm mới có thể tiến hành kiểm tra vượt cấp, cho nên nàng mới chờ tới bây giờ.
"A, vậy há chẳng phải là sau này mình sẽ càng ít có cơ hội được gặp cậu hơn rồi hay sao? Mình còn có thể gia nhập vào công ty cậu hay không?" Giang Yên Nhiên có chút buồn buồn, không vui mở miệng nói.
Những vấn đề chuyên ngành nàng gặp phải đều sẽ đi hỏi Diệp Oản Oản. Mỗi lần Oản Oản đều có thể gãi đúng chỗ ngứa mà giúp Yên Nhiên giải quyết vấn đề, nói cho nàng biết nên xử lý như thế nào.
So với những bạn học khác, nàng thật sự rất may mắn, cơ hồ chưa từng phải đi vào đường vòng bao giờ.
Dù sao tại thời kỳ ban đầu nếu như phương pháp học tập không đúng, kỹ thuật diễn xuất sau này sẽ vô cùng chật vật, khó mà sửa đổi được.
Diệp Oản Oản cười khẽ, "Đương nhiên là có thể, mình chẳng qua chỉ tốt nghiệp, cũng không phải là di dân. Tùy thời hoan nghênh gia nhập, cậu là át chủ bài được mình đặt cọc trước rồi đấy nhé!"
Nghe đến đó, Giang Yên Nhiên càng thêm mất mát, "Vậy cậu định lúc nào mới ký hợp đồng với mình vậy? Thật ra thì, mình thật sự không mấy quan tâm đến những lợi ích mà cậu nói cho lắm, mình chỉ muốn được cùng làm việc với cậu mà thôi!"
Ánh mắt Diệp Oản Oản dịu lại, ôn nhu mở miệng nói, "Mình vừa vặn muốn nói với cậu chuyện này, trong điện thoại khó nói rõ được, ngày mai chúng ta cùng nhau gặp mặt để trao đổi kỹ hơn đi!"
"Được, được nha!" Giang Yên Nhiên liên tục đồng ý.
"Đúng rồi, vừa vặn mình cũng sẽ tặng cho cậu tấm ảnh bản limited tạo hình giáo sư có ký tên của Hàn Thiên Vũ, hôm trước quên đưa cho cậu." Diệp Oản Oản đột nhiên nhớ ra.
"Ồ, tuyệt vời!" Giang Yên Nhiên mở miệng.
Diệp Oản Oản nghe vậy, bén nhạy phát hiện, giọng nói của Giang Yên Nhiên, tại sao dường như không còn hưng phấn như lúc trước nữa…
Chẳng lẽ là cuối cùng cũng đem trọng tâm chuyển tới trên người Sở Phong rồi sao?
Người kia phỏng chừng là đang mừng như điên rồi...
Sau khi cùng Giang Yên Nhiên lên lịch cẩn thận, Diệp Oản Oản liền cúp điện thoại.
Nếu như thuận lợi, bộ phim này còn có thể đuổi kịp giải thưởng Kim Lan năm nay...
Phát hiện ngoài ý muốn này khiến cho tâm tình uất ức ban nãy của nàng tốt hơn không ít, lên tinh thần chuẩn bị bắt đầu viết luận văn tốt nghiệp.
Lúc này, "Đùng đùng đùng" tiếng gõ cửa vang lên.
Diệp Oản Oản vội nói: "Mời vào."
"Mẹ, là Đường Đường!" Cánh cửa truyền tới âm thanh của Đường Đường.
"Mẹ đây!" Diệp Oản Oản vội vàng đi tới mở cửa.
"Mẹ, mẹ có đang bận không?" Cậu bé liếc nhìn chồng sách và laptop ở trên bàn của Diệp Oản Oản.
"Ừ có, mẹ đang làm bài tập này!" Diệp Oản Oản mở miệng.
Đường Đường bảo bối nhu thuận gật đầu, "Vậy mẹ nhanh làm bài tập đi, Đường Đường tự mình đi chơi, không quấy rầy mẹ."
"A, không được!" Diệp Oản Oản nhất thời một tay ôm lấy cậu bé, "Làm bài tập thật nhàm chán! Đường Đường bảo bối, con cùng làm với mẹ nha!"
Ước nguyện của mẹ là luôn luôn bên con đó nha…