"Cái... Cái này làm sao có thể?"
Vào giờ phút này, mọi người tại đây nhìn theo Yamamoto Yu bị đánh bay ra ngoài mười mấy mét, hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ, tựa như hóa đá, miệng khẽ mấp máy, không nói nên lời.
Hết thảy mọi người đều như rơi vào trong ảo mộng. Yamamoto Yu đem Lang Vương Senny một chiêu đánh bại, đối mặt với Diệp Oản Oản nhìn như yếu hơn, lại bị một chiêu đánh bay ra ngoài mười mấy mét!
"Chẳng lẽ là cố ý nhường?"
Giờ phút này, một vị võ giả Tôn gia, chân mày nhăn lại, như thế nào cũng không tin Yamamoto Yu sẽ bị Diệp Oản Oản một chiêu đánh lui.
"Nhường...? Đùa giỡn hay sao, mới vừa rồi đại biểu Tư gia dùng chính là thốn kình... Khoảng cách một tấc, nháy mắt bùng nổ, Yamamoto Yu căn bản cũng không kịp phản ứng lại, tại sao có thể là nhường!"
Một vị võ thuật gia tham dự Đại Hội Võ Thuật của tam đại thế gia, thần sắc kích động mở miệng nói.
Nhưng phàm là người có một ít căn cơ võ thuật, cao thủ so chiêu, có nhường hay không, một cái liền có thể nhìn ra. Đừng nói giống như Diệp Oản Oản có loại lực bộc phát mang tính áp đảo này, ngay cả trước kia Tần Nhược Hi nhường Tôn Tuyết Trinh, phần lớn võ thuật gia ở đây cũng có thể nhìn ra.
Chỗ ngồi của khách quý, thân thể Mục đại sư bỗng nhiên run lên một cái, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Oản Oản, cô bé này, trong nháy mắt khi ra tay, khí tràng trên người đã hoàn toàn thay đổi.
Trọng yếu hơn chính là, chiêu thức mới vừa rồi Diệp Oản Oản bộc phát ra, bao gồm cả phong cách ra chiêu, làm sao lại quen thuộc như vậy...?
Lang Vương Senny cũng đồng dạng trợn to hai mắt, khó mà tin được, người bên cạnh không biết thực lực của Yamamoto Yu; Hắn mới cùng Yamamoto Yu giao thủ, bị Yamamoto Yu một đòn đánh bại! Thực lực của Yamamoto Yu như thế nào, hắn sao có thể không biết?
Nhưng mà, vị đại biểu Tư gia không biết võ công đó…
Nhiều lắm chỉ trong vòng mấy hơi thở, Yamamoto Yu chậm rãi đứng dậy, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, hàn quang trong mắt chợt lóe lên.
"Ngươi quá yếu rồi..." Yamamoto Yu nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, cười lạnh nói: "Mới vừa rồi ta cố ý để cho ngươi đánh một quyền, đáng tiếc, không đến nơi đến chốn, khiến cho ta thất vọng."
Theo Yamamoto Yu, lực đạo nữ nhân kia coi như không tệ, nhưng trước là do hắn không phòng bị chút nào, lúc này mới để Diệp Oản Oản được như ý. Đương nhiên, lời như vậy, trước mặt mọi người, hắn đương nhiên sẽ không nói ra.
Mà mọi người nghe Yamamoto Yu nói như vậy, lại bỗng nhiên tỉnh ngộ ra. Nguyên lai là Yamamoto Yu cố ý nhường cho Diệp Oản Oản đánh một quyền...
"Ha ha... Tôi còn tưởng rằng nữ nhân kia thật có bản lãnh gì, náo loạn nửa ngày, thì ra là Yamamoto Yu cố ý nhường ả ta." Tôn Tuyết Trinh cười lạnh một tiếng nói.
Tần Nhược Hi cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, chẳng qua là ngón tay đã siết chặt thành quyền...
"Nhưng... Không thể không nói, nữ nhân kia quả thật là có chút ít lực đạo." Một vị đệ tử Tôn gia mở miệng.
Giờ phút này, Yamamoto Yu nhìn chằm chằm khuôn mặt không cảm xúc của Diệp Oản Oản, khóe miệng hơi hơi dương lên, tạo thành một nụ cười lạnh giá thấu xương. Chợt, hắn nhanh chân lao về phía Diệp Oản Oản.
"Vù ù..!!"
Một âm thanh xé gió vang lên, chỉ thấy, hai tay Yamamoto Yu cắm vào trong túi quần, bỗng nhấc chân lên quét trụ, lực đạo cùng tốc độ gần như là kết hợp hoàn mỹ.
Mà trước đây Lang Vương Senny, chính là bị Yamamoto Yu dùng một chiêu thức tương tự thế này nhanh chóng đánh bại.
Thấy vậy, Tôn gia cùng Tần gia bày ra tư thái xem kịch vui, ngay cả Lang Vương Senny cũng đều bị một cước này đánh đến không có chút lực hoàn thủ nào, đại biểu Tư gia đó, chỉ sợ là sẽ bị một cước này của Yamamoto Yu đá thành tàn phế.
Mà mọi người tại đây, cũng không có một ai lo lắng cho Diệp Oản Oản, dù sao chẳng qua chỉ là một ả đàn bà, cũng không phải là võ thuật gia! Yamamoto Yu kia ra tay, có phần cũng quá mức hơi ác độc một chút.
"Vù ù ù..!!"
Nhưng trong lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, Diệp Oản Oản đã tung ra một cước giống Yamamoto Yu như đúc.
Một cước này của Diệp Oản Oản, tốc độ cùng lực đạo, mặc dù không bằng Yamamoto Yu, nhưng góc độ lại hết sức xảo quyệt. Còn không để Yamamoto Yu kịp điều chỉnh gì, một cước kia của Diệp Oản Oản, đã hung hăng xắn vào chỗ khớp gối của Yamamoto Yu.
Lúc này, một tiếng vang trầm thấp truyền ra, Yamamoto Yu sắc mặt đại biến, chỗ khớp gối đau đớn kịch liệt, khiến cho cái trán hắn thấm ra một giọt mồ hôi lạnh, cả người khập khễnh lùi về sau mấy bước.
Chỉ bất quá, Yamamoto Yu vừa lui lại, Diệp Oản Oản đã nhanh chóng lướt người lên, chỉ mấy bước, người đã lập tức tới trước người Yamamoto Yu, cánh tay trái nâng lên, vờ như chuẩn bị tát thêm một cái lên má phải của Yamamoto.
Cơ hồ theo bản năng, Yamamoto Yu giơ tay lên để ngăn cản.
Thấy vậy, Diệp Oản Oản hạ cánh tay xuống, có chút hào hứng nhìn chằm chằm Yamamoto Yu đang co đầu rút cổ.
"Ngươi giỡn mặt với ta à?"
Rất nhanh, Yamamoto Yu phục hồi lại tinh thần, căm tức nhìn Diệp Oản Oản.
Chỉ bất quá, Yamamoto Yu mới vừa mở miệng, cánh tay trái Diệp Oản Oản lại một lần nữa nâng lên.
Thấy vậy, Yamamoto Yu lại một lần nữa rụt đầu lại, đưa tay lên đón đỡ.
"Bép!!"
Đột nhiên, Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng, nâng cánh tay phải lên, hung hăng tát vào trên gò má trái của Yamamoto Yu.
"Ta Gi*t ૮ɦếƭ ngươi!"
Lập tức, sau khi Yamamoto Yu bị Diệp Oản Oản đánh cho một bạt tai, quát lớn một tiếng, lấy chưởng làm đao, chém thẳng về phía cổ của Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản đứng yên tại chỗ, không hề động đậy, nhưng cũng trong chớp mắt, vỗ ra một chưởng, tóm lấy chưởng đao của Yamamoto Yu đang vung tới.
Tay trái Diệp Oản Oản tựa như gọng kiềm, lực đạo lớn đến kinh người, trong thời gian ngắn Yamamoto Yu cũng không có cách nào rút bàn tay về.
"Bép!!"
Một tay Diệp Oản Oản nắm chặt bàn tay phải của Yamamoto Yu, một tay hung hăng đánh vào trên mặt của hắn.
"Còn đánh nữa không?"
Diệp Oản Oản thần sắc bình thản, nhìn về phía gò má sưng húp của Yamamoto Yu hỏi.
"Tiện nhân, ngươi nhất định phải ૮ɦếƭ!" Yamamoto Yu trân trối nhìn chòng chọc Diệp Oản Oản.
"Bép!"
Câu nói của Yamamoto Yu vừa kết thúc, Diệp Oản Oản lại đánh một bạt tai, hung hăng tát vào trên mặt Yamamoto Yu.
"Sao vậy nhỉ? Sao ta chưa ૮ɦếƭ nhỉ?" Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng, trong mắt là từng mảng băng sương toát lên.
Nguyên bản nàng có thể mau chóng đem người này giải quyết, nhưng vừa nghĩ tới hắn khinh thường cả đám là rác rưởi, nàng liền không muốn làm như vậy nữa.
Này thì rác rưởi này!
Vào giờ phút này, mọi người ở đây đều trợn mắt hốc mồm, sững sờ tại chỗ.
Lúc này, Yamamoto Yu gầm lên một tiếng, không tiếp tục giằng co với Diệp Oản Oản nữa, hai tay gắt gao nắm lấy Diệp Oản Oản, muốn dùng thể trọng cơ thể, trong nháy mắt đánh ngã Diệp Oản Oản.
Nhưng mà, Diệp Oản Oản lại nhanh tay lẹ mắt, trong nháy mắt khi Yamamoto Yu bắt lấy nàng, thân thể hơi cong lại một chút, đem lực đạo toàn thân hội tụ vào một điểm trong nháy mắt bùng nổ.
Trong mắt mọi người, lại giống như Diệp Oản Oản bắt được Yamamoto Yu, lại cong eo nghiêng người, đem Yamamoto Yu quật mạnh trên mặt đất.
Một tiếng vang thật lớn vang lên, người bên cạnh nghe vào trong tai, cảm thấy hả hê không thôi.
Gia chủ Tôn gia Tôn Lạp Trọng nhìn về phía Diệp Oản Oản, ánh mắt khó lòng mà tin tưởng. Mạnh như Yamamoto Yu, ở trong tay nữ nhân kia, căn bản chính là bị đùa bỡn chơi đùa...
Phương hướng tấn công của Yamamoto Yu, đều bị Diệp Oản Oản khống chế trước một bước, đồng thời cũng có ứng đối tuyệt diệu. Tuy nói lực đạo và tốc độ của Diệp Oản Oản kém hơn so với Yamamoto Yu, nhưng kỹ năng võ thuật, thậm chí còn có kỹ năng đánh cận chiến, lại vượt xa Yamamoto Yu rất rất nhiều... Hai người này, căn bản là không phải ở cùng một đẳng cấp!
Những người Tôn gia và Tần gia vốn bày ra đủ loại cười nhạo đối với Diệp Oản Oản, bây giờ đều đã lâm vào yên lặng, nhìn dáng người linh hoạt bồng bềnh của nữ nhân kia, phảng phất như nhìn thấy quỷ sống.
Hiện trường là một mảnh tĩnh mịch.
Một thân thể nhìn như nhỏ yếu như vậy, làm sao lại có thể có lực bộc phát đáng sợ đến như thế? Nàng làm sao lại có thể nhìn thấu góc độ và lộ số mà Yamamoto Yu ra tay được?
Mỗi lần ra tay, Diệp Oản Oản đều đè Yamamoto Yu ra đánh, khiến cho Yamamoto Yu có lực mà không sử dụng ra được. Đây nếu như là trong quyết đấu sinh tử, Yamamoto Yu e rằng đã sớm bị Diệp Oản Oản đánh ૮ɦếƭ...
Nữ nhân này... Quả thật là quá đáng sợ...!!