Diệp Oản Oản không thể không biết tự xưng là trái tim nhỏ của Tư Dạ Hàn có nghĩa là gì, mặt đầy vẻ chính nghĩa thúc giục, "Nhanh nha, nhanh nha..."
Tư Dạ Hàn nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn lém lỉnh của cô nàng, từ trong ánh mắt như đầm băng của hắn dâng lên ngọn lửa, tầm mắt lưu luyến mãi không thôi dừng trên cần cổ trắng nõn ưu mỹ của nàng. Ngay sau đó, ngón tay khẽ vuốt ve gò má của cô gái, chậm rãi nhích tới gần, "Mặc dù không phải là do anh yêu cầu... Bất quá..."
Nam nhân vừa nói, vừa nhẹ nhàng hôn trên cổ của nàng, đôi môi ấm áp ʍúŧ lấy da thịt nhẵn nhụi...
Bất quá, cái yêu cầu này, hắn rất vui lòng thỏa mãn.
Phi lễ chớ nhìn!
Phía trước, Hứa Dịch vội vàng kéo vách ngăn ở giữa lên, để khỏi phải ăn thức ăn cho chó quá độ…
...
Chiếc xe màu đen chậm rãi rời khỏi trường học.
Thời khắc này, Diệp Oản Oản cũng không biết, phía sau nàng cách đó không xa, Hàn Thiên Vũ chẳng biết từ lúc nào đã ngừng ở đối diện Đại Học Truyền Thông Đế Đô, đang nhìn chằm chằm phương hướng bọn họ rời đi, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Thiên Vũ, sao vậy?" Người đại diện của Hàn Thiên Vũ, Phí Dương hoài nghi truy hỏi.
Mới vừa rồi Hàn Thiên Vũ quay phim xong chuẩn bị rời đi, kết quả thời điểm xe vừa chạy ra khỏi trường, lại đột nhiên bảo hắn ngừng lại.
Giờ phút này, thần sắc Hàn Thiên Vũ biến ảo không ngừng.
Hắn vừa mới nhìn thấy bạn trai của Diệp Bạch ở trước cửa trường học, tiếp đó một nữ sinh leo lên xe...
Hai người cũng không tiếp xúc gì cùng nhau, chỉ thấy nam nhân kia giúp cô gái mở cửa xe ra.
Có khả năng chỉ là bằng hữu hay thân thích không?
Hàn Thiên Vũ nghĩ như thế, vốn là đã chuẩn bị rời đi, nhưng lại cảm thấy không yên tâm, cuối cùng vẫn chọn mở miệng nói, "Dương ca, làm phiền anh đi theo chiếc xe màu đen phía trước kia."
"Hả? Đi theo chiếc xe kia để làm gì?" Phí Dương không hiểu.
"Đừng hỏi, nhanh!"
"Ồ, được rồi..."
Phí Dương hiểu rõ Hàn Thiên Vũ, biết hắn không phải là loại người tùy tiện làm loạn như vậy. Một khi nói vậy, nhất định là có nguyên nhân gì đó, vì vậy vội vã lái xe đuổi theo.
Trung tâm thương mại xa xỉ hạng nhất Đế Đô.
Hàn Thiên Vũ đi thẳng một đường đến bãi đậu xe lớn chứa được cả trăm chiếc xe. Khoảng thời gian này lưu lượng xe lưu thông rất lớn, việc hắn theo dõi cũng không bị đối phương phát hiện.
"Híc, Thiên Vũ, trong chiếc xe trước mặt kia rốt cuộc là người nào? Chúng ta theo dõi bọn họ để làm gì?" Phí Dương đầu óc mơ hồ, không hiểu Hàn Thiên Vũ vì sao đột nhiên lại nổi hứng lên như thế này.
Hàn Thiên Vũ không nói gì, ánh mắt từ đầu đến cuối đều rơi vào trên chiếc xe trước mặt.
Chỉ thấy hai người bên trong xe cùng nhau xuống xe, lần này, thiếu nữ khoác lấy cánh tay của nam nhân. Có thể thấy, quan hệ hai người tuyệt đối không bình thường.
Rất nhanh, một nam một nữ hướng về chính giữa thang máy đi tới, sau đó theo thang máy đi tới cửa hàng tổng hợp.
Lần trước tại rạp chiếu phim, nhìn thấy người nam nhân kia cùng nữ nhân khác ở chung một chỗ, hắn đã có cảm giác không được bình thường. Chẳng qua là sau đó Diệp Bạch giải thích, nói đó là nữ nhân họ có quen biết trước, cho nên hắn cũng không nói gì.
Vậy lần này lại là có chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ người nam nhân kia lừa gạt Diệp Bạch, vẫn còn đang âm thầm lui tới cùng nữ nhân?
Diệp Bạch thích hắn như vậy, thậm chí nguyện ý vì hắn không để ý trở ngại thế tục...
Sắc mặt Hàn Thiên Vũ càng lúc càng khó nhìn, không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức đeo khẩu trang và kính râm vào, nhanh chóng mở cửa xe ra đi theo.
Hắn nhất định phải xác nhận một chút, nếu như là hiểu lầm là tốt nhất, nếu như không phải...
Bên cạnh, Phí Dương nhìn mà bị dọa cho sợ, "Này, Thiên Vũ! Cậu đây là muốn làm gì! Cậu điên rồi sao?"
Hàn Thiên Vũ là nhân vật của công chúng, xuất hiện tại nơi công cộng như thế này, nếu như bị nhận ra, nhất định sẽ đem lại sự hỗn loạn...
"Dương ca, tôi tự có chừng mực!" Hàn Thiên Vũ luôn luôn lý trí, lần này lại cũng không thèm để ý tới lời khuyên của Phí Dương.
Bởi vì lo lắng bị fan nhận ra, Hàn Thiên Vũ không thể trực tiếp bám theo, chỉ có thể đi lên sân thượng tìm một vị trí tương đối thoáng đãng quan sát.
Mặc dù chỉ có thể thấy từ xa xa, không thể theo sau, nhưng cũng đã đủ để quan sát động tĩnh và hướng đi của hai người kia.
Tư Dạ Hàn và Diệp Oản Oản hoàn toàn cứ như là một đôi tình nhân trẻ đang yêu nhau thắm thiết.
Bởi vì có đủ thời gian, hai người thong thả đi dạo ở trung tâm thương mại, thỉnh thoảng mua chút ít đồ ăn vặt ở những gian hàng bên cạnh, chàng một miếng nàng một miếng, cùng nhau ăn.
Sau khi đi dạo chán chê thỏa thích, Diệp Oản Oản mới đi theo Tư Dạ Hàn đến cửa hàng đã hẹn trước để lấy lễ phục.
Phí Dương thấy Hàn Thiên Vũ theo dõi đôi nam nữ kia tiến vào một cửa hàng trứ danh chuyên thiết kế trang phục riêng, mới nhìn hai người kia một chút; lại nhìn Hàn Thiên Vũ đeo kính râm che mặt, không thấy rõ được biểu cảm; mặt đầy vẻ kinh hoàng, "Thiên Vũ à, tôi làm sao lại cảm thấy cứ như cậu đang đi bắt kẻ thông dâm vậy? Chẳng lẽ cô bé kia là người cậu yêu thích sao? Mịa nó! Thiên Vũ, cậu sẽ không phải là giấu tôi lén lút yêu đương đấy chứ?"
Hàn Thiên Vũ nhìn chằm chằm về phía cửa tiệm kia, thuận miệng trả lời: "Không phải."
"Ồ! Vậy thì tốt... Vậy thì tốt! Dọa tôi một hồi... Nếu cậu có yêu ai thì nhất định phải nói với tôi sớm, nếu không tôi đỡ không kịp đâu!" Phí Dương vỗ иgự¢, lòng vẫn còn sợ hãi.
"Nhưng mà, nếu không phải là đi bắt kẻ thông dâm, vậy là tình huống gì?"
Hàn Thiên Vũ nghe vậy không nói gì, trong đầu quả thực có chút bối rối.
Trong đầu đều là suy nghĩ, vạn nhất là sự thật, hắn nên làm cái gì, làm thế nào để nói cho Diệp Bạch...
Chẳng qua là, hắn vẫn như cũ ôm ấp một chút hi vọng may mắn, cô gái kia có thể là em gái, hay là người thân của hắn ta?
Tạo Hình Hội Sở SPE.
Thợ trang điểm chính lão luyện khoảng 30 tuổi, ăn mặc thời thượng, Quan Tiểu Hà, đã sớm chờ đợi từ lâu. Chủ tiệm vô cùng hiếm thấy mới lộ mặt một lần, Tả Thượng Cảnh cũng từ nước ngoài chạy về, hơn nữa hôm nay còn tạm ngừng buôn bán.
Dù sao một nhân vật lớn như Tư Dạ Hàn, bình thường căn bản cũng không có cơ hội được gặp, không ngờ lại sẽ đích thân tới tiệm của bọn họ, đương nhiên là phải thận trọng tiếp đãi.
Vốn chủ tiệm Tả Thượng Cảnh muốn đích thân ra tay, bất quá... trợ lý của Tư Dạ Hàn đã dặn đi dặn lại, chỉ cần thợ trang điểm nữ, cho nên công việc này mới đến phiên Quan Tiểu Hà.
"Hứa đặc trợ, không biết Tư tổng lúc nào sẽ đến?" Tả Thượng Cảnh mở miệng hỏi thăm.
Hứa Dịch đương nhiên sẽ không làm kỳ đà cản mũi, cho nên trực tiếp tới trước, chờ sẵn ở trong tiệm, nghe vậy mở miệng nói, "Đang cùng bạn gái đi shopping, chắc sắp tới rồi."
Tả Thượng Cảnh, Quan Tiểu Hà, còn có vài thợ trang điểm khác trong tiệm nghe vậy tất cả đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, dường như không nghĩ tới một nhân vật như Tư Dạ Hàn lại sẽ đích thân cùng bạn gái đi shopping.
Mắt thấy đã sắp đến thời gian hẹn trước, nơi cửa truyền tới một loạt tiếng bước chân, một đôi nam nữ bộ dáng như tình nhân đi vào trong tiệm.
Thiếu nữ da trắng như tuyết, tướng mạo cực đẹp, nam nhân lại càng phi thường tuấn mỹ, khí độ bất phàm.
Chỉ thấy thiếu nữ ăn mặc nhàn nhã, một tay cầm kem ly, một tay xách trà sữa, nam nhân lại đang giúp nàng xách túi lớn túi nhỏ quà vặt cùng quần áo...
"Thật ngại quá hai vị, tiệm chúng tôi hôm nay không..."
Hôm nay tiệm bọn họ không buôn bán, Quan Tiểu Hà thấy vậy đang muốn đi tới trước nhắc nhở, không ngờ lại nhìn thấy ở bên cạnh, trợ lý đặc biệt của Tư Dạ Hàn, Hứa Dịch đứng dậy, nhanh chóng nghênh đón đôi tình nhân trẻ kia.
"Cửu gia, lễ phục đều đã chuẩn bị xong, thợ trang điểm cũng đã đến rồi."
Nghe được Hứa Dịch mở miệng, đám người Quan Tiểu Hà nghe vậy tất cả đều tỏ vẻ khi*p sợ, hoàn toàn không nghĩ tới người trước mắt chính là Tư Dạ Hàn và bạn gái của hắn.
Bọn họ còn tưởng rằng Tư Dạ Hàn khi đến nhất định sẽ là tiền hô hậu ủng, ai ngờ đâu lại có thể bình thường đến như vậy, lại còn giúp bạn gái xách đồ cùng quà vặt...