"Ai vậy?" Một người nam sinh mặc áo lót cùng quần cộc lớn vẻ mặt buồn ngủ mà kéo cửa ra.
Sau khi thấy người đứng ở cửa lại là Tư Hạ, thần sắc nam sinh rõ ràng sửng sốt một chút, "Híc, Tư Hạ..."
Mặc dù đang ở trong nhà trọ nam sinh, thăm phòng là chuyện rất thường gặp, nhưng vị trước mắt này là nam thần của tất cả các nữ sinh toàn trường, là tình địch của nam sinh toàn trường, cộng thêm hắn cùng với hoa khôi của trường Trình Tuyết là một cặp, nhìn một cái liền biết gia thế không đơn giản, bọn họ hoàn toàn không phải là người cùng một thế giới. Tư Hạ từ trước đến giờ một thân một mình, bình thường cũng không xuất hiện cùng với bọn họ nhiều, thăm phòng càng không thể.
Cho nên, thấy hắn đêm khuya tới, nam sinh khó tránh khỏi có chút ngoài ý muốn, "Cái đó, cậu có chuyện gì sao?"
"Tôi tìm Lăng Đông." Tư Hạ mở miệng nói.
"Ồ nha, cậu tìm Đông ca à, Đông ca hắn ở đây, vừa trở về, là được..." Nam sinh gãi đầu một cái, vẻ mặt có chút hơi khó xử, "Chính là cậu tới không đúng lúc, tâm trạng của Đông ca bây giờ có khả năng không tốt lắm..."
"Tâm trạng không tốt?"
"Cậu vào trước đi, ngược lại chính cậu tự xem là biết liền!" Nam sinh than thở kéo cửa ra.
Tư Hạ mới vừa vào cửa, đập vào mặt mũi chính là một mùi rượu nồng nặc.
Sau khi Tư Hạ đi vào, nam sinh đóng cửa lại thật nhanh, rất sợ mùi rượu tản ra bị quản lý trọ phát hiện.
Chỉ thấy Lăng Đông đang giống như đống than bùn nát đặt ௱ôЛƓ ngồi dưới đất, xem bộ dáng kia đã hoàn toàn say đến bất tỉnh nhân sự, trong miệng còn một mực lầm bầm tên của Diệp Oản Oản.
"Oản Oản... Oản Oản... Tại sao phải đối với tớ như vậy... Tại sao tớ không phát hiện sớm một chút..."
Tình trạng này, người sáng suốt nhìn một cái biết ngay chính là mới vừa thất tình.
"Xảy ra chuyện gì?" Tư Hạ hướng phía ba nam sinh khác trong nhà trọ nhìn một cái.
Ba nam sinh kia trố mắt nhìn nhau, người nam sinh mới vừa mở cửa lúc nãy kia thần thần bí bí xít lại gần hắn mở miệng nói, "Đông ca tối nay đi gặp bạn trai của Diệp Oản Oản! Diệp Oản Oản lại có bạn trai! Cậu tin không?"
"Thật sao?" Ánh mắt Tư Hạ lóe lên.
"Không phải đúng không! Lúc đầu bọn tớ đều cho là Diệp Oản Oản nói mình có bạn trai là nói qua loa lấy lệ gạt Đông ca, còn nói cái gì bạn trai cô ta cao to đẹp trai vô cùng, còn mặt dày chém gió đến trời cao! Có quỷ mới tin cô ta! Nhưng là, ai biết được rằng, sau khi Đông ca đi, thật đúng là gặp được người đó!"
"Nào chỉ là gặp được, theo lời Đông ca nói, dáng dấp người đàn ông kia đẹp trai khủng khi*p, thật so với Tư Hạ cậu còn..." Lời kế tiếp, nam sinh ho nhẹ một tiếng, không có nói ra.
"A, đẹp trai hơn tớ, thật sao?" Tư Hạ nhẹ giọng mở miệng.
Nam sinh sờ mũi một cái lúng túng nói, "Ngược lại chính là Đông ca nói như vậy, chúng tôi cũng hoài nghi là hắn uống rượu đến bị ảo tưởng rồi, nếu không làm sao có thể nói ra loại lời nói tào lao này!"
"Trên thế giới này làm sao có thể có người đàn ông nào đẹp trai như vậy còn bị mù mắt coi trọng Diệp Oản Oản?"
"Chính là, coi như Diệp Oản Oản có bạn trai thì thế nào, bằng sức của Đông ca chúng ta còn có thể không tranh nổi sao?"
Mấy người đang tôi một lời cậu một lời mà vừa nói, Lăng Đông bên cạnh đang say khướt đột nhiên vung chai rượu rống giận một câu, "Mẹ... Đẹp trai... Đẹp trai đến mức cũng có thể bẻ cong lão tử... Lão tử còn cạnh tranh cái rắm..."
Ba nam sinh ở một bên cạn cmn lời: "..."
Đẹp trai đến mức cũng có thể bẻ cong cậu ta là cái qủy gì!
Đông ca cậu tỉnh táo một chút đi Đông ca!
Tư Hạ hướng phía Lăng Đông nhìn một cái, một hồi lâu sau, đi tới trước mặt của Lăng Đông ngồi chồm hổm xuống, mở điện thoại di động ra đưa cho hắn, "Tối nay cậu thấy, bạn trai của Diệp Oản Oản, là hắn sao?"
Lăng Đông mơ mơ màng màng hướng phía điện thoại di động của Tư Hạ nhìn một cái, một giây kế tiếp, vẻ mặt say khướt nhất thời tỉnh táo thêm một chút, giật mình một cái bò dậy, "Cậu... Cậu tại sao có thể có hình bạn trai của Diệp Oản Oản?"
Nghe nói như vậy, Tư Hạ nhất thời nheo cặp mắt lại, đáy mắt xẹt qua một tia ý vị sâu xa khó hiểu.
Tư Dạ Hàn...
Lại thật sự là hắn...
Cô gái trong Cẩm Viên kia, lại là Diệp Oản Oản, bạn học cùng trường cùng lớp gần bên cạnh hắn trong gang tấc!
Sáng ngày thứ hai.
Diệp Oản Oản đi tới phòng học giống như thường ngày.
Mặc dù đã là ngày thứ ba, nhưng chuyện của cô và Lăng Đông vẫn rất bị chú ý, lúc Lăng Đông còn chưa tới mọi người cũng đã ở đó xì xào bàn tán, bàn luận xem chờ lát nữa Lăng Đông đến rồi lại sẽ làm ra chuyện gì kinh người nữa.
Mãi đến khi sắp vào học, Lăng Đông mới lững thững tới chậm.
Nam sinh đỡ lấy hai cái vành mắt đen thật lớn, sắc mặt nhìn qua rất tiều tụy, một bộ dáng thất hồn lạc phách, sau khi vào cửa thiếu chút nữa ᴆụng vào khung cửa.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Lăng Đông bước vào cánh cửa, lúc đi ngang qua Diệp Oản Oản, bước chân hơi dừng một chút, tựa hồ là muốn nói, nhưng không biết đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhất thời bỏ đi ý nghĩ nói chuyện, vùi đầu bước chân vội vã đi, giống như sau lưng có cái gì đang đuổi theo vậy.
Nhìn thấy Lăng Đông tư thế như tránh không kịp, Diệp Oản Oản thở dài nhẹ nhõm.
Cái đóa hoa đào này bị Ϧóþ nát so với trong tưởng tượng của cô còn phải còn nát hơn nữa.
Bất quá cũng khó trách, cô thế nhưng ngay cả lưỡi hái Tử Thần đều tế ra(*), đừng nói chẳng qua là cắt một nhánh hoa nhỏ, mộ tổ tiên đều có thể đào đi ra cho hắn! [(*) Pi: ý nói đem Đại ma vương ra mắt đó:v]
Mà biểu hiện này của Lăng Đông, ở trong mắt những người khác liền trở thành loại suy đoán khác.
"A, hôm nay Lăng Đông tại sao không lấy lòng cái con ma kia nữa?"
"Ha ha ha ~ xem ra là ma lem bị vứt bỏ rồi! Cái này cũng quá nhanh đi! Lúc này mới được có ba ngày!"
"Cái quái gì vậy? Não của Đông ca tôi rốt cuộc cũng thức tỉnh! Thật đáng mừng nha!"
...
Ngoại trừ đối với tin nhảm này ra, một việc của một nhà khác tương đối được chú ý là, hôm nay Tư Hạ không có tới lớp học.
Từ lúc bắt đầu buổi sáng, cũng đã có không ít nữ sinh lớp khác đến nhìn lén Tư Hạ thất vọng mà quay về, nữ sinh lớp mình càng là lo lắng từng chút, hận không được phóng tới nhà trọ nam sinh nhìn Tư Hạ một chút xem rốt cuộc ra sao.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đến buổi chiều, Tư Hạ như cũ không đến rồi.
Các nữ sinh càng ngày càng lo âu, tất cả đều trông mòn con mắt mà nhìn ngoài cửa sổ.
"Hôm nay Tư Hạ tại sao đến bây giờ còn không có tới? Là có chuyện gì xảy ra sao?"
"Sẽ không phải là bị bệnh chứ?"
Lúc này, Trình Tuyết không nhanh không chậm mở miệng nói, "Cũng sẽ không đi, tối hôm qua lúc tớ thấy Tư Hạ hắn còn rất tốt mà!"
Mặc dù tất cả mọi người biết thái độ của Tư Hạ đối với Trình Tuyết khác biệt nhất, nhưng nghe đến đối phương nói tối hôm qua cùng Tư Hạ gặp nhau lời nói mập mờ như thế, vẫn là đều lộ ra thần sắc ghen tỵ.
Nữ sinh (Nguyên văn là người hầu nhỏ) bên cạnh Trình Tuyết đầu tiên là hướng phía Diệp Oản Oản hung ác trợn mắt nhìn một cái, ngay sau đó thuận theo lời nói của Trình Tuyết cao giọng mở miệng nói, "Mỗi ngày giờ học bên người đều ngồi cạnh một con ma chán ghét, tan học cũng không cách nào thoát ra khỏi cô ta, còn phải bị buộc hôn cô ta, đổi cho các cậu, các cậu nguyện ý đi lên lớp học sao?"
Lời nói của nữ sinh nhất thời lấy được sự gật đầu phụ họa của tất cả mọi người, Diệp Oản Oản trong nháy mắt bị ánh mắt phẫn hận (phẫn uất và hận thù) của các nữ sinh làm cho chôn vùi.
"Cái kia,,, Tư Hạ sẽ không phải là sau này cũng không tới chứ! Thật là quá đáng! Trường học chẳng lẽ sẽ không quản sao? Mặc cho cái con ma lem đem chướng khí mù mịt tới cho lớp!"
"Hội diễn Văn nghệ quan trọng như vậy tại sao có thể để cho Diệp Oản Oản dính vào! Đến lúc đó lãnh đạo danh nhân sẽ đến nhiều như vậy, nói nhỏ một chút thì là vứt đi mặt mũi của lớp F chúng ta, nói lớn một chút chính là ném toàn bộ mặt mũi của Thanh Hòa chúng ta á!"
"Không bằng chúng ta cùng nhau tẩy chay đi! Tớ cũng không tin mọi người chúng ta cùng nhau tẩy chay trường học đều không quản!"
"Đúng! Tẩy chay! Mọi người cùng nhau tẩy chay! Hiện tại liền viết một phần thư tẩy chay, chờ lát nữa toàn bộ mọi người ký tên!"
...
Mọi người vốn là ít nhiều vẫn kiêng kỵ Lăng Đông, nhưng xem thái độ của Lăng Đông hôm nay, rõ ràng đã đối với Diệp Oản Oản không có hứng thú, cho nên liền không có sợ hãi nữa.
Một đám người ngay trước mặt Diệp Oản Oản bắt đầu nháo nhác khởi nghĩa, không đến chốc lát phần kia cái gọi là thư tẩy chay liền viết xong, sau đó tất cả mọi người một người tiếp một người bắt đầu ký tên.