Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 466

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trên khán đài, người MC đầy nhiệt tình nói xong lời mở đầu, sau đó do chủ tịch Diệp Hồng Duy lên đài nói chuyện.
Sau Diệp Hồng Duy, Tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị kiêm Tổng giám đốc Hoàng Thiên Giải Trí Diệp Thiệu An cũng theo sát lên đài, bên cạnh là Tổng thanh tra mảng Kinh tế - Nghệ sĩ của Hoàng Thiên Giải Trí cao quý ưu nhã Diệp Y Y.
Dưới đài, một vài lão nhân của Hoàng Thiên Giải Trí không nhịn được cảm khái.
"Ai, thật là 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây! 3 năm trước đây, người đứng ở nơi đó nói chuyện vẫn là Diệp Thiệu Đình, nhưng bất quá chỉ đảo mắt, bây giờ một vài người mới trong công ty, ngay cả Diệp Thiệu Đình là ai cũng không biết, chỉ biết có Diệp Thiệu An cùng đại tiểu thư Diệp Y Y..."
"Cũng không phải sao, Chủ tịch đến nay vẫn không cho phép Diệp Thiệu Đình vào cửa chính Diệp gia cùng công ty, ngay cả lễ kỷ niệm 20 năm quan trọng như vậy, cũng chỉ có Diệp Mộ Phàm tên tiểu bối này được cho phép đến tham dự!"
"Bất quá, nhìn thái độ gần đây của Chủ tịch cùng phu nhân đối với Diệp Mộ Phàm, ta thấy quyền thừa kế tương lai này rốt cuộc rơi vào trong tay người nào, cũng chưa biết chừng nha!"
"Ngươi quá ngây thơ, Diệp Mộ Phàm chỉ là một cái bao cỏ, làm sao có thể là đối thủ của cha con Diệp Y Y! Kết quả tốt nhất cũng bất quá là về nhà vớt vát vài đồng tiền mà thôi, muốn nhúng tay vào công ty? Nói vớ vẩn mà thôi..."
"Cũng đúng..."
Rất rõ ràng, toàn bộ những người thuộc Hoàng Thiên Giải Trí cũng sẽ không có ai coi trọng Diệp Mộ Phàm, chẳng qua chỉ là nể thái độ bên trên đối với hắn có chuyển biến tốt, mới cùng hắn hàn huyên mấy câu, coi như là cho Chủ tịch mặt mũi.
Toàn bộ Chu Niên Khánh Điển đều được tiến hành trong bầu không khí nhiệt liệt khoái trá.
Thời điểm chuẩn bị kết thúc, có một phân đoạn phỏng vấn cùng giới truyền thông.
Các công ty truyền thông nổi danh theo thứ tự lần lượt vây quanh Diệp Hồng Duy, Diệp Thiệu An, Diệp Y Y và mấy vị cao tầng của công ty để đặt câu hỏi.
Trừ mấy vị cao tầng ra, bên cạnh Diệp Y Y còn đi theo đạo diễn Liêu Hiểm Phong, kim bài biên kịch Đàm Chấn Tân, cùng với hai người một nam một nữ đóng vai chính.
Diệp Y Y đứng ở trước vô số micro, mở miệng nói với các vị truyền thông, "Thừa dịp cơ hội ngày hôm nay, vừa vặn tôi cũng muốn cùng mọi người chia sẻ một tin tốt, tác phẩm mới nhất của đạo diễn Đàm Chấn Tân - 《 Yêu Đương Thời Đại 》 sắp quay, hy vọng mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn..."
Giới truyền thông nghe thấy nhất thời rối rít đưa lên lời chúc phúc.
"Vậythật sự quá sức làm người ta mong đợi, chất lượng kịch bản của Đàm lão sư mấy năm nay càng ngày càng cao, tạo nên ý tưởng mới mẽ độc đáo, mỗi một bộ phim đều vô cùng đánh động lòng người, không biết bộ 《 Yêu Đương Thời Đại 》này, linh cảm của Đàm lão sư bắt nguồn ở nơi nào, lại sẽ mang đến cho chúng ta kinh hỉ như thế nào đây?"
"Kịch bản này là ta mới vừa hoàn thành ba tháng trước, vì hoàn thành bộ tác phẩm này..."
Câu hỏi của phóng viên, Đàm Chấn Tân đã sớm biết trước, vì vậy thao thao bất tuyệt mà nói đến quá trình sáng tác của mình cùng sự gian khổ trong đó. Mục đích rất rõ ràng, ai vào trước người đó là chủ, để cho truyền thông càng thêm tin tưởng bộ tác phẩm này, hắn mới là bản gốc.
Quả nhiên, truyền thông tại chỗ sau khi nghe xong, tất cả đều bày tỏ sự khâm phục cùng ca ngợi.
Đàm Chấn Tân không quên nịnh hót, nhìn về phía Diệp Y Y ở bên cạnh nói, "Các vị quá khen, hoàn toàn là dựa vào Diệp Y Y tiểu thư thưởng thức, tôi mới có thể có cơ hội phát huy tài năng của mình..."
Đàm Chấn Tân đang nói chuyện, ngay vào lúc này, điện thoại của hắn dường như vang lên một chút…
Đàm Chấn Tân vờ như lơ đãng mở ra nhìn một cái, sau đó, tại trước mặt truyền thông, ngay trước mọi người sắc mặt kịch biến, hơn nữa bật thốt lên, lớn tiếng nổi giận nói, "Đây quả thực…lẽ nào lại như vậy!!!"
Giới truyền thông thấy Đàm Chấn Tân đột nhiên giận dữ, toàn bộ đều trố mắt nhìn nhau.
"Híc, Đàm lão sư, đã xảy ra chuyện gì?"
Đàm Chấn Tân bày ra biểu tình giận đến mất lý trí, trực tiếp hướng thẳng về phía Diệp Mộ Phàm đi tới, đem nội dung trên màn ảnh điện thoại di động đưa tới trước mặt của hắn, "Diệp đại thiếu gia! Xin cậu cho tôi một lời giải thích hợp lý!"
"Chuyện gì xảy ra?"
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tất cả cánh truyền thông đều là đầu óc mơ hồ.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản ngáp một cái, đang ngồi ở trên chiếc ghế cao cách đó không xa, nâng cằm lên, nhàn nhã lắc một ly nước ô mai trong tay.
Tối nay, buổi họp báo phóng viên của Chư Thần Thời Đại bọn họ, chính thức bắt đầu...
Nếu như là trước kia, nàng đối với Diệp Mộ Phàm có lẽ còn có chút không yên lòng, nhất định phải theo sát bên cạnh hắn mới được. Hiện tại thì sao, lẳng lặng nhìn hắn phát huy là tốt rồi.
Chỉ thấy, Diệp Mộ Phàm nhìn lướt qua mà hình điện thoại di động của Đàm Chấn Tân.
Đó là Weibo của công ty Chư Thần Thời Đại tuyên bố tin tức ngày mai 《 Sinh Tử Một Đường 》 mở máy.
Đối mặt với chất vấn hùng hổ dọa người của Đàm Chấn Tân, Diệp Mộ Phàm hơi nhíu mày, nhàn nhạt mở miệng nói: "Giải thích? Không biết Đàm lão sư, muốn tôi giải thích cái gì?"
Một bên Lương Mỹ Huyên cùng Diệp Y Y liếc nhau một cái, nhếch miệng lên cười lạnh trào phúng, cho là giả vờ không biết thì không có sao sao?
Bọn họ đã sớm đào xong tất cả bẫy rập, hắn không vào cũng phải vào!
Đàm Chấn Tân nhìn một cái tất cả cánh truyền thông chung quanh, sau đó lớn tiếng mở miệng nói: "Các vị, tối nay là ngày đại hỉ 20 năm của Hoàng Thiên Giải Trí, cũng là thời gian 《 Yêu Đương Thời Đại 》 tuyên bố ra mắt, nguyên bản tôi cũng không muốn sự tình mất hứng làm ảnh hưởng tới bầu không khí hôm nay, nhưng có mấy người thật sự là khinh người quá đáng, quá mức vô sỉ!"
Đàm Chấn Tân nói xong, tức giận hướng về Diệp Mộ Phàm nhìn lại, nghiêm nghị chất vấn, "Diệp thiếu, hai ngày trước tôi đã liên lạc qua với quý công ty, nói cho các cậu biết kịch bản 《 Sinh Tử Một Đường 》của Từ Lâm, là lấy trộm tác phẩm của tôi 《 Yêu Đương Thời Đại 》, hy vọng quý công ty cho tôi một lời giải thích!
Trong lòng tôi vốn cho là, Diệp thiếu nhất định sẽ cho tôi một cái xử lý công chính, ai ngờ đâu, cuối cùng thứ tôi đợi được chính là, cậu đã biết rõ bộ tác phẩm này của Từ Lâm vi phạm bản quyền, không chỉ không có biện pháp xử lý đối với hắn ta, còn lập tức tuyên bố muốn mở máy, ૮ưỡɳɠ éρ quay phim!"
Lời Đàm Chấn Tân nói nhất thời làm toàn hội trường trở nên xôn xao. Trong phút chốc, tất cả ống kính đều nhắm ngay hướng của Diệp Mộ Phàm.
"Ta đi! Mới vừa rồi Đàm Chấn Tân nói cái gì? Diệp Mộ Phàm lấy trộm kịch bản của hắn, còn dưới tình huống đối phương tìm tới cửa, không chỉ không xử lý, còn cưỡng chế mở máy quay phim?"
"Ta mới vừa xem Weibo của Chư Thần Thời Đại, Đàm lão sư nói không sai, bên kia quả thật tuyên bố ngày mai mở máy! Chuyện này quả thật có chút vô sỉ nha..."
"Đoán chừng là ỷ vào ông nội mình là Chủ tịch, liền không hề sợ hãi đi!"
"Khó trách trước đó Diệp chủ tịch đem hắn đuổi ra khỏi nhà đấy, quả thật quá hoang đường! Hắn rốt cuộc có thể quản lý hay không? Công ty nếu là giao vào trong tay hắn, còn không sợ bị thua sạch..."
...
Nhìn lấy hội trường huyên náo, sắc mặt của Diệp Hồng Duy là một mảnh âm trầm, "Mộ Phàm, đây là chuyện gì? Lời Đàm lão sư nói là sự thật sao?"
Diệp Mộ Phàm trầm mặc một hồi, tựa hồ là có ẩn tình gì đó khó nói, mở miệng trả lời, "Ông nội, Đàm lão sư nói đúng là sự thật."
Nghe được lời này của Diệp Mộ Phàm, mọi người nhìn về phía biểu tình của Diệp Mộ Phàm, nhất thời càng thêm khinh bỉ.
Lương Mỹ Huyên cùng Diệp Y Y hoàn toàn là biểu tình trong dự liệu, chuyện này, hắn căn bản không có cơ hội nguỵ biện.
Diệp Mộ Phàm tiếp tục mở miệng nói, "Nhưng chuyện này có chút hiểu lầm. Ông nội, chờ trở về rồi, con lại cùng ông nội giải thích rõ, có thể hay không? Dù sao hôm nay là ngày đại hỉ của Hoàng Thiên, chớ để chuyện này làm ảnh hưởng bầu không khí."
Diệp Mộ Phàm muốn âm thầm xử lý, nhưng mà có người đương nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn.
Đàm Chấn Tân lạnh lùng nói, "Hiểu lầm? Diệp thiếu, nếu ngươi nói có hiểu lầm, vậy tại sao không hiện tại nói rõ ràng với mọi người?!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc