Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 381

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Phùng Nghĩa Bình: “Cô…”
Ngược lại Tư Minh Lễ, dù tức giận vẫn ung dung nhìn về phía Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Được, tôi với cô đánh cược, bất quá, nếu như cô thua thì cô phải cút khỏi công ty cho tôi!”
“Có thể, nếu như tôi thắng, cứ dựa theo lời tôi mới nói, nếu như tôi thua, tôi liền rời khỏi công ty, từ nay không nhúng tay vào công việc của công ty nữa.” Diệp Oản Oản nói.
“Tốt lắm, tôi cũng đánh cược với cô!” Phùng Nghĩa Bình cũng mở miệng nói.
Người phụ nữ này, đối với đổ thạch một chữ cũng không biết, lại dám ở chỗ này ăn nói ngông cuồng, quả thật là tự rước lấy nhục mà!
Đừng nói là người mới tham gia vào giới đổ thạch, cho dù là bậc thầy đổ thạch đẳng cấp, cũng không dám vỗ иgự¢ nói mình có thể chắc thắng.
Dù sao kinh doanh ngành đổ thạch này ba phần thực lực, còn lại bảy phần là vận may.
Giờ phút này, Hầu Mậu Phong và Tiết Lệ nhìn Diệp Oản Oản, vẻ mặt kinh ngạc.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới, ngay cả trưởng lão và hội đồng quản trị cao cấp của Tư gia cũng không trấn áp được người phụ nữ này…
Tuy nhiên, Hầu Mậu Phong cũng coi là đang xem trò cười, dù sao, đều là do nội bộ Tư gia bọn họ tự vạch mặt nhau mà thôi, cùng ông ta không có chút quan hệ nào.
“Tiết Lệ, video vẫn tiếp tục giữ như vậy, tôi muốn nhìn một chút, xem Diệp tiểu thư chắc thắng như thế nào.”
Trong video, một vị quản lý cấp cao của Tư gia, lạnh lùng nói.
“Được.” Tiết Lệ gật đầu, đáp ứng.
Giờ phút này, người vây xem càng ngày càng nhiều, ba tầng trong ba tầng ngoài đem phường tập trung đông đến mức nếu có nước thì cũng chảy không thông.
Nhất Chi Hoa và Thần Hư đạo sĩ, cực kỳ khoa trương ở bên cạnh Diệp Oản Oản, giống như ai muốn hại đến mạng của cô phải bước qua xác bọn họ trước tiên vậy.
“Ông chủ Vạn, nhóm nguyên thạch này của ông, tôi đều muốn, hiện tại thuận tiện giao dịch luôn sao?” Diệp Oản Oản nhìn về phía Vạn Hạc Vân nói.
“Cái này… Diệp tiểu thư, tiểu thư thật sự không muốn suy nghĩ thêm một chút à…” Vạn Hạc Vân thở dài nói.
Tuy Vạn Hạc Vân cũng rất muốn kiếm khoản tiền này nhưng nếu có thể bán ra giá mà ông ta định sẵn từ trước, ông ta không chỉ có thể đem số tiền mượn nợ với lãi suất cao trả hết, thậm chí còn có thể có ít vốn hoạt động cửa hàng, như vậy ông ta ở phường đổ thạch, ít nhất vẫn có thể ổn định hoạt động hai năm nữa…
Nhưng tình huống bên Diệp Oản Oản này là cái gì, Vạn Hạc Vân cũng đã nhìn rõ ràng.
Không cần quản lý cấp cao của Tư gia và trưởng lão nói chuyện, coi như là ông ta, đối với nhóm nguyên thạch này của mình cũng không ôm hy vọng quá lớn, nếu chỉ xét phẩm chất và tính chất mà nói, rồi dùng thật tâm để đánh giá, quả thực là phường tập trung có rất nhiều loại đá tương tự như thế…
“Không cần suy nghĩ, hiện tại có thể giao dịch hay không?” Diệp Oản Oản nói.
“Có thể…” Vạn Hạc Vân gật gật đầu.
Nếu biết được có thể giao dịch, Diệp Oản Oản cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, lập tức cùng Vạn Hạc Vân tiến hành giao dịch.
Ước chừng một phút đồng hồ sau, việc mua bán nhóm nguyên thạch này mới tính là kết thúc.
Về phần Hoàng Thế Hâm, cũng cùng phường tập trung tiến hành giao dịch nguyên thạch, bây giờ, nhóm nguyên thạch mà ban đầu Tần Nhược Hi nói muốn mua kia, toàn bộ đều bị Hoàng Thế Hâm mua lại.
Ngay sau đó, Hầu Mậu Phong nhìn về phía Diệp Oản Oản, cười lạnh nói: “Diệp tiểu thư nếu có tự tin như vậy, không bằng ngay tại trong cửa hàng của tôi cắt đá đi, tôi có thể đem thợ cắt trong cửa hàng cho tiểu thư, tôi muốn xem thử nhóm nguyên thạch mà tiểu thư từ trong tay Vạn Hạc Vân mua lại có thể mở ra được vật liệu cực phẩm gì, cho nên muốn tận mắt nhìn một chút!”
“Dĩ nhiên là có thể, chỉ bất quá, nếu như thợ cắt ở phường tập trung của ông, vạn nhất đem cực phẩm của tôi cắt hỏng, tôi sợ là ông cũng chưa chắc có đủ tiền bồi thường đâu.” Diệp Oản Oản cười nói.
“Ha ha… Từ trong đống đồ rác rưởi này mà có thể mở ra được cực phẩm vật liệu… Diệp tiểu thư chỉ sợ là tối hôm qua quá mệt mỏi ngủ không ngon, hiện tại nằm mộng giữa ban ngày rồi.” Trong mắt Hầu Mậu Phong tràn đầy vẻ khinh thường.
Diệp Oản Oản cũng không thèm để ý Hầu Mậu Phong, trực tiếp nhìn về phía Vạn Hạc Vân: “Ông chủ Vạn, làm phiền ông đem thợ cắt trong tiệm của ông mang đến đây đi.”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nghe xong, Vạn Hạc Vân gật đầu, rồi nói: “Diệp tiểu thư, tiểu thư yên tâm đi, tôi khẳng định đem thợ cắt tốt nhất của chúng tôi gọi tới cho cô.”
Nói xong, Vạn Hạc Vân liền rời khỏi phường tập trung.
Giờ phút này mọi người ở bốn phía đều dồn dập thảo luận, phần lớn đều cảm thấy, người phụ nữ đến từ Tư gia này, có thể là não đã chịu kích thích vô cùng lớn nên mới đưa ra cách cử xử thế này.
Vật liệu của phường tập trung tuy rằng mắc, nhưng phần lớn đều mở ra nguyên liệu.
Cái gọi là mở ra nguyên liệu, là tại trên nguyên thạch, khoét ra một cái lỗ, mà khách hàng có thể thông qua đường vết rạch này, quan sát nguyên thạch bên trong để xem một chút chi tiết tình huống.
Mà nhóm hàng của Vạn Hạc Vân kia, phần lớn đều là suy đoán, nguyên thạch không có trải qua xử lý, bên trong nguyên thạch là tình huống gì, người nào cũng không nói rõ ràng.
Một bên là dùng cách nguy hiểm cao nhất là đoán, một bên với mức độ nguy hiểm thấp hơn mở ra đoán, cũng không ai biết, người phụ nữ của Tư gia này, rốt cuộc lấy tự tin từ đâu, cho là mình đánh cược mở toàn bộ đoán có thể thắng được phương pháp của phường tập trung.
Lúc Diệp Oản Oản ở bên này chờ đợi, Hoàng Thế Hâm bên kia đã bắt đầu cắt đá.
“Ông chủ Hoàng, mở ra rồi!”
Mới mở ra khối nguyên thạch thứ nhất, thợ cắt phường tập trung đã báo đến tin vui.
“Ông chủ Hoàng! Chúc mừng chúc mừng! Mãn lục băng, loại tốt, thế nước đủ, độ trong suốt cao, cỡ cũng không nhỏ, có thể làm được hai ba cái vòng tay, vật liệu thừa còn có thể làm mấy cái dây đeo nhỏ, đây là quá tốt rồi!”
Thợ cắt đã hoàn thành việc mở khối đá thứ nhất, hơn nữa từ bên trong mở ra một khối phỉ thúy phẩm chất không tệ.
Thấy vậy, tâm tình của Hoàng Thế Hâm thật tốt, ngay cả Hầu Mậu Phong, mặt cũng đầy đắc ý, mọi người xung quanh vây xem cũng rối rít không ngừng hâm mộ cảm thán.
“Phường tập trung dù sao cũng là phường tập trung, mặc dù giá cả cao, nhưng tỷ lệ mở ra được đá có chất lượng cao ở trong thành H này cũng hoàn toàn xứng đáng đứng hạng nhất!”
“Đó cũng là điều chắc chắn không phải sao, dù sao phường tập trung cũng là bảng hiệu thành H của chúng ta đó!”
“Chậc chậc, giá tiền đảo mắt liền tăng gấp mười lần a! Khó trách người ta nói đổ thạch là một đao nghèo, một đao phú…”
“Tôi muốn nhìn một chút, Tư gia có thể mở ra cái vật liệu gì!”
Nhìn thấy phường tập trung mở ra phỉ thúy không tệ, mọi người vây xem sôi nổi thảo luận.
Lúc này, Vạn Hạc Vân vội vã mang theo thợ cắt tốt nhất trong cửa hàng bọn họ chạy đến.
Hai người vừa mới chạy tới, liền nhìn thấy nguyên thạch Hoàng Thế Hâm mua tăng mạnh.
Đáy mắt của Vạn Hạc Vân nhất thời xẹt qua vẻ ảm đạm, mặt đầy lo lắng nhìn về phía vẻ mặt của Diệp Oản Oản.
Thợ cắt một bên đi theo Vạn Hạc Vân tới, ước chừng tuổi tác hơn sáu mươi tuổi, ngày trước trong cửa hàng làm ăn không khá, cho nên ông ta đã lâu không thể cắt nguyên thạch cho khách hàng rồi, bây giờ nghe ông chủ muốn mình mở đá cho khách hàng, so với ai khác đều kích động vô cùng.
Mỗi một người thợ cắt đều có giấc mơ, đó là cắt ra được vật liệu thượng hạng.
“Diệp tiểu thư cô khỏe chứ, tôi là thợ cắt Vương Hỗ.” Ông lão nhìn về phía Diệp Oản Oản, rất là lễ phép cười nói.
“Sư phó Vương ông khỏe chứ, lần này liền làm phiền ông rồi.” Diệp Oản Oản gật đầu ra hiệu.
“Thế nào, Diệp tiểu thư, có thể bắt đầu chứ? Chuyên gia đã không kịp chờ phải xem thử nhóm cực phẩm này cho ra vật liệu tốt nào rồi đó!” Hầu Mậu Phong cười vô cùng châm chọc.
“Thợ cắt đều tới, tự nhiên có thể.” Diệp Oản Oản nhàn nhạt nói.
“Diệp tiểu thư, chúng ta hiện tại liền bắt đầu sao?” Thợ cắt đang ở phường tập trung, nhìn về phía Diệp Oản Oản xin ý kiến.
“Có thể rồi, mở đi.” Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm nói.
Tiếng nói của Diệp Oản Oản hạ xuống, thợ cắt rốt cuộc bắt đầu công tác của mình.
Toàn bộ đám người Tiết Lệ, đoàn chuyên gia, Hầu Mậu Phong, và Hoàng Thế Hâm đều đem ánh mắt của mình tập trung đến khối nguyên thạch trong tay Vương Hỗ kia.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc