Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 367

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Mã Binh vỗ đùi, nói: “Ba trăm cân đá tốn rất nhiều tiến, hơn một trăm triệu đó… Kết quả sau khi đập ra, bên trong không có thứ gì hay ho cả, tay phú thương kia ngay trong ngày hôm đó liền từ tòa lầu hơn ba mươi tầng nhảy xuống, cú nhảy đó…”
Đối với loại tin tức này, Diệp Oản Oản cũng mười phần bất đắc dĩ, một khối đổ thạch này coi như là người nắm giữ thủ đoạn cực kỳ phong phú cùng chuyên nghiệp, cũng không dám nói có thể thu lợi được một cách hoàn toàn, nhưng những người đó so với người bình thường đã có lợi thế tốt hơn rất nhiều lần rồi.
Ở thành H, tình huống như phú thương kia tuyệt đối không phải là số ít.
Kiếp trước, Tần Nhược Hi đã bỏ ra công sức chuẩn bị biết bao nhiêu lâu, nhưng kết quả vẫn thảm bại mà trở về, nếu không phải là do tài sản của Tư gia hùng hậu, đổi thành các phú thương khác, với tình trạng mất nhiều tiền như thế, họ liền mất hết tất cả can đảm mà sống tiếp sợ là chỉ có một con đường ૮ɦếƭ mà thôi.
Trên đường đi Mã Binh vừa nói cho Diệp Oản Oản nghe chuyện ở thành H, vừa đưa đoàn người Diệp Oản Oản dẫn tới khách sạn tốt nhất thành H, sau đó, nhanh chóng đem mọi người an bài xong, Mã Binh liền vội vã rời đi.
Diệp Oản Oản để cho Phong Huyền Diệc và đám người Thập Nhất nghỉ ngơi một ngày cho khỏe lại hoàn toàn rồi mới tiếp tục tiếp việc mà mình muốn làm.
Ở trong phòng khách sạn, Diệp Oản Oản sắp xếp hành lý xong, sau đó đứng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn phía dưới tòa nhà chọc trời lượng người qua lại đông như nước, đầy suy tư.
Thành H ở đất nước Myanmar này, trừ ngành nghề đổ thạch tương đối văn minh ra thì cũng có những chỗ vô cùng hỗn loạn khác.
Thành H ở tại phía bắc Myanmar, thuộc về khu vực nhạy cảm, thậm chí có không ít phần tử vũ trang ở đây.
Một thành phố hỗn loạn, nắm giữ cơ duyên cực lớn, có thể nói là khắp nơi đều là hoàng kim, nhưng chỉ cần hơi không cẩn thận một chút, cũng sẽ bị chôn xương nơi xứ lạ.
Nguy hiểm và cơ hội cùng nhau tồn tại, nơi này là nơi có đông đảo người đổ thạch nên trong lòng làm gì có người tốt được.
Chẳng qua là dù biết nơi này không tốt nhưng ai cũng lao vào, không biết đã chôn bao nhiêu là hài cốt của những người táng gia bại sản ở đây rồi…
“Ầm!”
Một tiếng vang thật lớn, bỗng nhiên kéo Diệp Oản Oản trở về hiện tại.
Ngay lập tức, chân mày của Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu lên, ánh mắt nhìn nơi phát ra âm thanh.
Ngoài cánh cửa phòng cứng rắn, giờ phút này bị tiếng đập tác động vang lên những tiếng ầm ầm.
“Ầm!”
Bất quá trong nháy mắt, cửa phòng khách sạn đã bị người đập vỡ.
Cửa phòng bị phá ra, hơn mười mấy người thanh niên, trực tiếp ùa vào trong phòng Diệp Oản Oản.
Những người thanh niên này, từng người một đều mang dáng vẻ lưu manh, trong tay cầm theo dao gậy gộc, cầm đầu, chính là đôi vợ chồng trung niên trên máy bay kia.
“Chính là cô ta!” Người phụ nữ trung niên vừa nhìn thấy Diệp Oản Oản đứng ở trước cửa sổ sát đất, liền hô to chỉ tới.
Nói xong, người phụ nữ đó đầy khí thế hung hăng tiến lên, cánh tay nâng lên, trực tiếp đánh xuống hướng Diệp Oản Oản.
“Ba!”
Nhưng trong nháy mắt ngay khi tay người phụ nữ đó đánh xuống, vẻ mặt của Diệp Oản Oản đột nhiên đầy bình tĩnh, vẻ hời hợt không quan tâm lúc trước chợt biến mất, sau đó nắm lấy cổ tay của cô ta.
Một cái tát này của người phụ nữ chưa thực hiện được, lại miễn cưỡng bị Diệp Oản Oản giơ cao ở giữa không trung.
“Cô còn dám chống trả sao?!” Người phụ nữ hung tợn trợn mắt nhìn Diệp Oản Oản nói: “Cô có tin hôm nay tôi sẽ Gi*t ૮ɦếƭ cô hay không?!”
Nghe được lời nói này, trong mắt Diệp Oản Oản hàn quang chợt lóe lên, giơ tay lên đánh người phụ nữ đó một cái vào mặt.
“Ba” một tiếng vang thanh thúy nhất thời vang lên.
Trên gò má của nguời đối diện Oản Oản, trong nháy mắt in một dấu năm ngón tay đỏ tươi hằn lên mặt.
“Cô dám đánh tôi sao?!” Người phụ nữ bị Diệp Oản Oản đánh đứng sững sờ tại chỗ, có chút không thể tin tưởng được.
“Có loại ba mẹ như hai người thế này cũng dễ hiểu là tại sao có thể dạy dỗ ra được loại con cái không có phép tắc như vậy.” Diệp Oản Oản nhàn nhạt nói.
“Cô cái đồ thối tha này!” Người phụ nữ tức giận mở miệng mắng to.
Ngay khi tiếng nói hạ xuống, một cái bạt tai nữa lại từ tay của Diệp Oản Oản in ở trên mặt cô ta.
Không ai nghĩ tới, cô gái ở trước mắt nhìn gầy yếu như vậy, lại có lá gan lớn như vậy, lại có thể tát người phụ nữ trung niên hai cái, làm cho những người đi theo cô ta nhìn đến có chút sửng sờ.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
“Đánh ૮ɦếƭ cô ta cho tôi!” Người đàn ông trung niên là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại, lúc này hướng về bốn phía quát lên.
Nghe tiếng nói ông chủ của mình, hơn mười người thanh niên trong nháy mắt tiến lên, vây Diệp Oản Oản lại.
Diệp Oản Oản lạnh mắt nhìn những người vây mình ở giữa, đáy mắt không có chút chấn động nào.
“Đánh ૮ɦếƭ cô ta cho tôi!” Người phụ nữ che lấy gò má bị đánh sưng đỏ, cao giọng hét.
Cô gái này lại dám đánh cô ta sao???!
Ngay sau đó, những người thanh niên kia ngay lập tức mặt như hung thần áp sát nhào qua phía Diệp Oản Oản.
Nhưng mà, còn chưa kịp động thủ, mười mấy thân ảnh, bất ngờ xông vào bên trong căn phòng.
Thập Nhất cùng Phong Huyền Diệc và mười mấy ám vệ đồng loạt hướng vào giữa phòng, nhìn những người kia đang đem Diệp Oản Oản bao vây ở trong đó.
Trong nháy mắt sắc mặt của Thập Nhất trầm xuống, gian phòng của anh ta ngay bên cạnh phòng của Diệp Oản Oản, mới vừa rồi nghe được có động tĩnh lớn, thì ngay lập tức nâng lên sự cảnh giác có gì đó không đúng lắm, lúc này mới dẫn người chạy tới, nhưng không nghĩ tới… Người gây chuyện lại chính là đôi vợ chồng cực phẩm trên máy bay kia, bọn họ dẫn người tìm tới đây muốn trả thù.
Ngay sau đó, Thập Nhất phẫn nộ quát: “Các người muốn tìm ૮ɦếƭ sao?!”
Người đàn ông trung niên nhìn đám người Thập Nhất, trên mặt không sợ hãi chút nào, ngược lại cười lạnh nói: “Tìm ૮ɦếƭ sao? Tôi thấy người muốn tìm ૮ɦếƭ chính là đám người rác rưởi các người đó. Nơi này là thành H ở Myanmar đó! Là địa bàn của lão tử! Các người là thứ gì chứ! Dù là rồng, là chủ ở nơi khác đến cũng phải thu lại móng vuốt cho tôi, dù hổ báo thế nào cũng phải nể mặt tôi vài phần đấy!”
Hơn mười người thanh niên đi theo người đàn ông trung niên nhìn thấy đám người Thập Nhất, mặt đầy vẻ cười lạnh.
Chỉ sợ là đám người ngoại quốc ngu ngốc mới tới này, còn chưa biết được người đàn ông trung niên này có thân phận gì đâu, người này nghe nói là người nằm vùng tại thành H ở Myanmar của trợ lý Hứa Dịch ở Tư Gia nước Hoa, cho nên ở thành H cũng có thế lực nhất định.
Đám ngoại quốc này cũng là số con rệp, trêu chọc ai không trêu, hết lần này tới lần khác lại đi trêu chọc đến người đàn ông trung niên này, đây không phải là biểu hiện muốn ૮ɦếƭ sao?
Cặp mắt của Thập Nhất hơi hơi nheo lại, nhìn vẻ kiêu căng phách lối người đàn ông trung niên kia, sắc mặt âm trầm cơ hồ muốn bốc khói.
“Đánh cho tôi!”
Thập Nhất cũng không để ý bên kia có bao nhiêu người, trực tiếp mang theo mười mấy ám vệ xông lên.
Những người ám vệ này, tất cả đều đã trải qua huấn luyện nghiêm chỉnh, cho nên hơn mười mấy người thanh niên như một đám người ô hợp kia, rơi vào trong tay những ám vệ này làm gì có lực mà chống đỡ.
Không quá nửa phút, hơn mười người thanh niên liền bị đánh ngã trên đất, thống khổ ՐêՈ Րỉ liên tiếp kêu rên, làm gì còn có sự kiêu căng phách lối mới vừa rồi nữa?!
Mắt nhìn thấy người mà mình mang tới, trong chớp mắt thì bị đánh ngã hết, vẻ đắc ý trên mặt của đôi vợ chồng trung niên trong nháy mắt đông đặc băng liệt.
“Đều là người được huấn luyện sao?”
Người đàn ông trung niên sững sờ tại chỗ, mười mấy người này, thân thủ của mỗi một người đều là bất phàm, người bọn họ mang tới đều là lưu manh, đừng nói là muốn phản kháng một vài chiêu, căn bản đều bị nhấn trên mặt đất, không có bất kỳ lực chống đỡ nào…
Thấy vậy, người phụ nữ cao giọng mắng: “Các người mù mắt rồi sao! Chúng ta là người của Tư gia nước Hoa, các ngươi dám ᴆụng đến một cọng lông sợi tóc của chúng ta thử xem!”
Trong nháy mắt khi tiếng gào của người phụ nữ vừa dứt, nhóm người Thập Nhất, nhất thời sửng sốt một chút.
Nước Hoa…
Tư gia sao?!
Người phụ nữ thấy vậy, còn tưởng rằng danh hiệu Tư gia này có thể trấn trụ được những người này, lúc này vô cùng đắc ý nhìn về phía người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên khôi phục vẻ phách lối mới có vừa rồi, sau đó nhìn đám người Thập Nhất lạnh giọng cười nói: “Bất kể các ngươi là người phương nào, trêu chọc tôi, liền không có kết quả tốt đâu!”
Nhưng mà, ánh mắt đám người Thập Nhất nhìn đôi vợ chồng này, càng thêm quỷ dị.
Đứng một bên Diệp Oản Oản cũng thật bị danh hiệu mà đối phương mới nói ra làm cho có chút “Sợ” rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc