Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 358

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Mọi người thân thiện trò chuyện một lúc, mắt thấy buổi lễ sắp bắt đầu, Felix vẫn không có đến.
Tối nay không ít người đều là vì anh ta mà tới, vào lúc này có thể nói là trông mòn con mắt.
Thẩm Mộng Kỳ chán đến ૮ɦếƭ cùng mấy cái tiểu minh tinh trò chuyện quần áo đồ trang sức, Hà Tuấn Thành ở một bên cùng mấy nhà tạo mẫu nói bốc nói phét khoe khoang trang phục.
Lúc này, đối diện Hà Tuấn Thành một nhà tạo mẫu để tóc dài cột đuôi ngựa còn thắt bím nhỏ đột nhiên nhìn về phía cách đó không xa, ngữ khí khoa trương mở miệng, “Ôi chao này, thật là chuyện hiếm có, các người đoán tôi thấy được ai?”
“Ai vậy? Anh ngạc nhiên như vậy! Chẳng lẽ là Felix?”
“Phi! Đừng ô nhục nam thần của tôi! Là tên đại thiếu gia phế vật Diệp gia kia, thái tử gia giải trí Hoàng Thiên!”
“Thái tử gia giải trí Hoàng Thiên? Anh nói là Diệp Mộ Phàm?”
Diệp Mộ Phàm không phải là sớm bởi vì cha phạm tội, người một nhà đều bị trừ bỏ quyền đuổi ra khỏi nhà sao? Vì lẽ đó đã lâu chưa từng xuất hiện ở trường hợp cao cấp tương tự như này rồi.
“Không thể nào? Anh ta tới nơi này làm cái gì? Anh có phải nhìn lầm rồi hay không?”
Mọi người một bên bàn luận ầm ỉ, một bên nhìn théo ánh mắt người tóc dài, nhìn một cái bên dưới, còn giống như thật là vị đại thiếu gia Diệp gia kia.
Nghe được mấy người chung quanh bàn luận, Hà Tuấn Thành cũng nhìn hướng đối diện, quả nhiên thấy Diệp Mộ Phàm đang tránh đám người đi vào trong.
Chỉ thấy tóc của Diệp Mộ Phàm rối bời, lễ phục cũng nhăn nhúm, phía trên còn dính bùn và lá cây, cả người thoạt nhìn rất là chật vật.
“Phốc —— anh ta làm sao biến thành như vậy lại chạy tới? Thái tử gia đây là tự buông thả mình, hoàn toàn không biết xấu hổ sao?”
Ai cũng biết Diệp Mộ Phàm lúc trước đối với ăn mặc hóa trang là để ý nhất, chưa từng chật vật như vậy xuất hiện ở trước mọi người.
Lúc trước Diệp Mộ Phàm làm người quá mức lên giọng, mọi người đối với anh ta cảm nhận vốn là không được, vào lúc này thấy anh ta sa sút, dĩ nhiên là cười trên nổi đau của người khác.
“Cái gì thái tử gia, hiện tại Diệp gia đã sớm thay đổi, là thiên hạ của chi thứ hai Diệp Thiệu An, Diệp Y Y xác định lại là thiếu phu nhân tương lại Cố gia, mãnh mẽ kết hợp lại, nào còn có chuyện gì của anh ta!”
Về chuyện hư hỏng kia của Diệp gia, người ở trong vòng đều biết được.
Ai không biết, thái tử Diệp Mộ Phàm này, đã sớm bị phế đi, hiện tại chính là cái chó mất chủ.
Bên cạnh có một nhà thiết kế cằm nhọn bát quái hề hề tiến tới trước mặt Hà Tuấn Thành hỏi thăm, “Nghe nói trước anh ta ở giải trí Tụ Tinh của các người làm việc vặt à? Lần này là các người cho anh ta thư mời?”
Người tóc dài nhất thời khẽ xì một tiếng, “Cái gì a, đã sớm bị sa thải! Loại phế vật này! Cũng là đại tiểu thư và Hà tổng giám của chúng ta có lòng tốt, mới cho anh ta một miếng cơm ăn!”
Diệp Mộ Phàm đang chuẩn bị đi tìm quản lý Trịnh thay quần áo, lúc này, đột nhiên một người ngăn ở trước người của anh ta.
“Ơ kìa, đây không phải là nhà tạo mẫu lớn Diệp Mộ Phàm của giải trí Tụ Tinh chúng ta sao? Xem ra rời khỏi Tụ Tinh, lăn lộn… Rất không tồi a! Làm sao, anh cũng tới tham gia buổi lễ lớn này?”
Vào lúc này Diệp Mộ Phàm đang đau đầu không biết làm sao cùng Oản Oản nói rõ, tâm tình rất là phiền não, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua trên người Hà Tuấn Thành cầm đầu mấy nhà tạo mẫu này, không thèm để ý đám người kia, “Chó khôn không cản đường!”
Hà Tuấn Thành không nghĩ tới hôm nay còn có thể nhìn thấy tiết mục thú vị như vậy, tâm tình rất tốt đi lên phía trước, “Diệp thiếu gia, vẫn khỏe chứ!”
Cách đó không xa, Thẩm Mộng Kỳ cũng đã chú ý tới tình huống bên này, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Mộ Phàm tràn đầy chán ghét cùng vẻ khinh thường.
Cái tên này chạy tới làm gì? Sẽ không phải là chưa ૮ɦếƭ tâm đối với cô mà theo tới đây chứ?
Nghĩ tới đây, Thẩm Mộng Kỳ nhất thời buồn nôn, chỉ nhìn một cái, liền không có hứng thú chuyển động đầu đi.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Hà Tuấn Thành đi tới bên cạnh Diệp Mộ Phàm, thấp giọng, giọng điệu tiếc nuối mở miệng nói: “Hazz, anh nói xem sao anh lại phải ở đây chịu khổ như vậy chứ? Ban đầu, tôi có thiện ý đi mời anh, anh lại không biết phải trái…”
Nói tới chỗ này, Hà Tuấn Thành dừng lại một chút, trong con ngươi tràn đầy vẻ đắc ý, rồi nói tiếp: “Hiện tại còn muốn cầu xin tôi, sợ rằng không dễ dàng như vậy nữa rồi…”
Vào lúc này Diệp Mộ Phàm ngược lại không gấp, khẽ nhíu lông mày một cái: “Cầu xin anh sao?”
Hà Tuấn Thành nghĩ đến chuyện ngày đó bị Diệp Mộ Phàm trói ở nghĩa địa, nhất thời mặt đầy vẻ âm u: “Nếu như anh quỳ xuống, tại đây ở trước mặt mọi người dập đầu ba cái đối với tôi, tôi có thể cân nhắc một chút…”
Diệp Mộ Phàm đang muốn mở miệng nói chuyện, lúc này, tiếng chuông điện thoại di động reo lên, là Diệp Oản Oản gọi tới.
Diệp Mộ Phàm nhìn một cái, nhất thời mặt đầy vẻ chột dạ, cũng không có tâm tình oán hận người khác nữa, vội vàng chạy tới nơi không người nghe điện thoại…
Mọi người thấy vẻ mặt của Diệp Mộ Phàm vội vội vàng vàng, nhất thời lên tiếng giễu cợt: “Nếu người này cũng đã bị Tụ Tinh đuổi khỏi, vậy anh ta là thế nào tiến vào đây được vậy?”
“Các người nhìn cái bộ dạng dáo dác đó của anh ta đi, nhất định là đi cửa sau mới tiến vào được chứ, vị đại thiếu gia này cái khác không được, nhưng liên quan đến chuyện đầu cơ trục lợi anh ta rất am hiểu đi!”
“Bảo an ở đây, rốt cuộc đang làm chuyện gì vậy?”
Hà Tuấn Thành điệu bộ tốt tính, vỗ vai đối phương một cái rồi mở miệng nói: “Đừng tính toán gì cả, dù sao chúng ta cũng là đồng nghiệp.”
“Hà tổng giám, thứ người như vậy mà anh còn nói đỡ cho anh ta sao?!”
Mọi người thấy Hà Tuấn Thành giải vây, cộng thêm buổi lễ sắp bắt đầu, nên toàn bộ đều bận rộn đi chuẩn bị cho công việc của mình, vì thế không có ai tiếp tục truy cứu nữa.
So đo cùng loại rác rưởi này, thật sự là lãng phí thời gian quá mà…
Trên sân khấu, người chủ trì đầy nhiệt tình mà mở miệng ——
“Xin chào các vị khách mời tôn kính, cảm ơn mọi người đã đến đây, buổi lễ thứ mười ba trong giới tạo mẫu, chính thức bắt đầu…”
Dựa theo thông lệ trước đây, hàng năm buổi lễ này trừ việc giao lưu trao đổi ngành nghề với nhau ra, màn diễn quan trọng nhất chính là các nhà tạo mẫu nổi tiếng sẽ trình bày ra tác phẩm mà bản thân mình đắc ý nhất.
Dưới sân khấu, Thẩm Mộng Kỳ liếc qua Hà Tuấn Thành bên cạnh: “Tối nay Diệp Mộ Phàm trà trộn đi vào, không phải là muốn tìm phiền toái chứ?”
Dù sao tối nay Hà Tuấn Thành cũng trình diễn tác phẩm, nhưng hắn ta vẫn dùng thiết kế của Diệp Mộ Phàm, cho nên Diệp Mộ Phàm sao có thể chịu để yên được chứ?
Hà Tuấn Thành nghe vậy, trên mặt đầy vẻ không có sợ hãi, khẽ xì một tiếng, giễu cợt mở miệng: “Chỉ bằng anh ta sao? Mộng Kỳ, em cũng quá đề cao tên phế vật kia rồi, đừng nói là anh ta không dám, nếu anh ta thật sự ngu đến mức tự tìm đường ૮ɦếƭ, ở tại buổi lễ như ngày hôm nay gây sự với anh, vậy thì thật là tốt, anh sẽ để cho anh ta đời này cũng đừng nghĩ đến chuyện ở trong cái giới này xuất hiện thêm một lần nào nữa!”
Thẩm Mộng Kỳ cũng cảm thấy lo lắng của mình là dư thừa, nhún nhún vai không nói nữa, sau lại lên tiếng: “Em ra phía sau sân khấu chuẩn bị đây.”
“Đi thôi, bảo bối, tối nay em nhất định là đẹp nhất!”
……………………………..
Tiếng nhạc vang lên, trên sân khấu, mỗi một nhà tạo mẫu có tiếng tăm thay nhau mang những tác phẩm đỉnh cao của mình ra biểu diễn, các người mẫu tranh nhau đọ sắc, phô bày cảnh đẹp hiếm thấy trong giới thời trang.
Vị trí ở giữa hàng ghế trước, là nơi mà chủ tịch hiệp hội thời trang – Mục Văn Thanh đang ngồi, bên phải ông ta là quản lý Trịnh, vị trí bên trái trống không có người ngồi.
Giờ phút này, Mục Văn Thanh đã hơn năm mươi tuổi mặc một bộ đồ nghiêm trang, tập trung tinh thần mà nhìn tác phẩm của mọi người, khi nhìn đến Thẩm Mộng Kỳ, trong con ngươi rõ ràng xẹt qua vẻ kinh diễm: “Không tệ!”
Bên cạnh quản lý Trịnh bận bịu phụ họa nói theo: “Phải không tệ! Chủ tịch có cảm thấy, phong cách của Hà Tuấn Thành này, ở một phương diện khác cũng có chút tương tự với phó chủ tịch của chúng ta hay không?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc