Cung Húc bình sinh ghét nhất là bị uy Hi*p, nhất là đồ vật mà hắn để ý nhất nữa, ánh mắt nhất thời giống như băng nhìn về phía Vạn San San.
“Thế nào? Sợ rồi hả? Không dám sao?!” Vạn San San giờ phút này như hoàn toàn đã yên tâm là có chỗ dựa chắc chắn nói tiếp: “Hiện tại lập tức nói xin lỗi Thiếu Triết của chúng tôi đi, nếu không tôi lập tức đem đoạn video này tung lên trên mạng đó! Đến lúc đó người đại diện của anh sợ là sẽ tức giận vô cùng nha!”
Tiểu Tình cùng Đông Tử đứng ở bên cạnh thấy vậy tất cả đều nóng nảy không thôi.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?… Những người này thật sự là quá vô sỉ, lại có thể mang Diệp ca ra uy Hi*p Cung Húc.
Điều Cung Húc quan tâm nhất chính là cách nhìn của Diệp ca đối với mình!
Hiếm khi nhìn thấy Cung Húc ăn quả đắng như vậy, tâm tình của Lăng Thiếu Triết khá tốt, vô cùng thoải mái mà ngồi ở chỗ đó nói: “Thế nào? Dáng vẻ của Cung thiếu gia thật giống như rất không tình nguyện a?”
A, Cung Húc, không nghĩ tới anh cũng có ngày hôm nay!
Tại lúc bầu không khí đầy giằng co, Đông Tử lanh mắt nhìn thấy một người đang đi về hướng của bọn hắn, nhất thời ánh mắt sáng lên, giống như thấy được cứu tinh.
“Diệp ca!”
“Diệp ca anh đã đến rồi…” Tiểu Tình vừa nhìn thấy Diệp Bạch, nhất thời mặt đầy ủy khuất.
Diệp Oản Oản quét mắt nhìn mấy người bên này hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Vạn San San hai tay ôm иgự¢, đứng ở nơi đó đáp: “Người đại diện Diệp, anh tới thật đúng dịp, quản cho tốt nghệ sĩ nhà mình đi! Một người hai người, diễn xuất không được, gây chuyện lại vô cùng tốt, tại đoàn kịch hoành hành ngang ngược, đùa bỡn người khác!”
Tiểu Tình nóng nảy không dứt, vội vàng đem toàn bộ quá trình nói một lần: “Diệp ca, không phải như vậy đâu, là bọn họ gây chuyện trước, cô gái này cố ý dùng chân vấp phải Lạc Thần, Lạc Thần mới có thể không cẩn thận đem cà phê tạt vào trên quần áo của Lăng Thiếu Triết, sau đó bọn họ đòi hỏi muốn tám trăm ngàn, còn ép Lạc Thần lau giày cho hắn nữa…”
“Con mắt nào của cô nhìn thấy tôi đưa chân ra vậy, cũng đừng ngậm máu phun người như vậy chứ! Ngược lại phải xem Cung Húc kìa, cố ý đùa bỡn người khác, hướng Thiếu Triết của chúng ta tạt cà phê lên trên người, tôi có video làm chứng đây!” Vạn San San một mặt không có sợ hãi nói.
Diệp Oản Oản nghe xong lời Tiểu Tình nói, ngay sau đó nhìn về hướng của Cung Húc: “Cậu cố ý hướng trên người của Lăng Thiếu Triết đổ cà phê hả?”
Cung Húc vào lúc này ở nơi nào còn có phân nửa phách lối mới vừa rồi nữa, nhìn thấy Diệp Oản Oản liền hoàn toàn ỉu xìu, khẩn trương đứng ở nơi đó: “Tôi…”
Làm sao bây giờ…
Diệp ca ghét nhất là hắn gây chuyện a!
Vạn San San nhìn thấy bộ dạng kinh sợ của Cung Húc, nhất thời càng đắc ý hơn, hướng về phía hắn quơ quơ điện thoại di động nói: “Cung Húc, nếu không muốn người đại diện của mình nhìn thấy thì nhanh chóng ngoan ngoãn nói xin lỗi đi!”
Không nghĩ tới Cung Húc lại có thể thực sự giống như trong tin đồn vậy, hắn ta lại có thể vô cùng sợ người đại diện này.
Mặt của Lăng Thiếu Triết lộ vẻ giễu cợt, thản nhiên ngồi ở chỗ đó, chờ Cung Húc nói xin lỗi với chính mình.
Lạc Thần gắt gao cắn môi, dù sao tất cả mọi chuyện đều là bởi vì hắn mà ra, nếu phải nói lời xin lỗi chắc cũng phải do hắn nói xin lỗi mới đúng, vì vậy không nhịn được nữa đứng ra mở miệng nói: “Diệp ca, chuyện này không có quan hệ gì với Cung Húc, là tôi…”
Vạn San San khẽ xì một tiếng: “Không thiếu được phần của cậu đâu, cậu đương nhiên cũng phải nói xin lỗi rồi!”
Vạn San San nói xong nhìn về hướng của Diệp Oản Oản: “Nếu không chịu bảo nghệ sĩ nhà anh nói lời xin lỗi, tôi sẽ đưa đoạn clip này lên mạng! Người đại diện Diệp, anh nghĩ cho rõ ràng hậu quả nha!”
Dưới ánh mắt xem kịch vui của nghệ sĩ Hoàng Thiên, cùng tầm mắt khẩn trương hốt hoảng của Lạc Thần và Cung Húc, Diệp Oản Oản không mang theo chút nào tâm tình mà nhìn Vạn San San, sau đó, sắc mặt lãnh đạm mở miệng nói hai chữ: “Đăng đi.”
Vạn San San: “…”
Lăng Thiếu Triết: “…”
Lạc Thần: “…”
Cung Húc: “…”
Hai người trong nháy mắt ngây ngốc đứng ở nơi đó, bao gồm cả Lạc Thần cùng Cung Húc cũng hoàn toàn ngây ngẩn.
Nhất là Cung Húc, không cách nào tin được ngẩng đầu lên, dường như không thể tin vào tai của mình.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Diệp ca chẳng lẽ không phải… Nên để hắn nói xin lỗi à…
Cung Húc đều đã chuẩn bị tốt tâm lý là bị mắng cẩu huyết đầy đầu, kết quả không nghĩ tới Diệp Oản Oản lại có thể sẽ là phản ứng như vậy, không chỉ một chữ cũng không có mắng hắn, còn trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của đối phương.
Sắc mặt của Vạn San San nhất thời một trận thẹn quá thành giận nói: “Anh… Anh nói cái gì? Anh có biết nếu đoạn video này được đăng lên đối với một người nghệ sĩ sẽ có ảnh hưởng như thế nào không? Anh là người đại diện mà có thể làm như vậy sao? Tôi sẽ cho anh một cơ hội…”
“Xin cứ tự nhiên.”
Sau khi bỏ lại mấy chữ, cũng không để ý đến phản ứng của đám người Vạn San San, Diệp Oản Oản nhìn về phía Cung Húc cùng Lạc Thần mở miệng nói: “Hai người các cậu, qua đây.”
“Vâng…”
Lạc Thần cùng Cung Húc ngơ ngác liếc nhau một cái, ngay sau đó đi theo sát Diệp Bạch, hai tiểu trợ lý cũng đuổi sát theo.
Sau lưng, Vạn San San giận đến giậm chân tại chỗ.
“Đáng ૮ɦếƭ! Hắn có ý gì? Hắn thật sự cho rằng tôi không dám đăng sao? Vậy tôi liền đăng cho hắn nhìn!”
Vạn San San vốn là chuẩn bị tiết lộ cho mấy chủ báo bát quái trong giới giải trí, nhưng dưới sự tức giận liền trực tiếp dùng tên của mình đem đoạn video đó đăng lên trên mạng.
Bên trong phòng hóa trang.
Cung Húc khẩn trương không dứt mà gục đầu đứng ở nơi đó, trong đầu nghĩ, xong rồi xong rồi, Diệp ca nhất định sẽ cảm thấy chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cho nên muốn đơn độc đối phó hắn!
Lạc Thần cùng hai tiểu trợ lý mặt cũng đầy lo âu.
Diệp Oản Oản ngồi ở trên ghế trước bàn trang điểm, ngẩng đầu nhìn Cung Húc đang thấp thỏm bất an.
Cung Húc bị nhìn càng thêm hốt hoảng, vẻ mặt đưa đám nói: “Diệp ca, tôi…”
Lời còn chưa dứt, Diệp Oản Oản đã mở miệng nói: “Mới vừa rồi, làm không tệ.”
Tiếng nói của Diệp Oản Oản hạ xuống trong nháy mắt, Cung Húc nhất thời cả người đều ngây ngẩn đứng ở chỗ đó, dường như không phản ứng kịp chuyện mà mình mới nghe được là cái gì.
“Diệp ca… Anh mới vừa… Nói cái gì vậy?” Biểu tình của Cung Húc ngơ ngác hỏi lại.
Đông Tử đứng ở một bên hưng phấn mở miệng: “Húc ca, Diệp ca anh ấy đang khen anh đấy, khen anh làm không tệ a!”
Ánh mắt của Cung Húc nhất thời đỏ lên, sau đó “Gào” một tiếng liền nhào tới trong иgự¢ của Diệp Oản Oản…
Diệp Oản Oản nhất thời không có phòng bị, liền cứ như vậy bị người ôm.
Người nào đó dù đã lớn và trưởng thành như vậy nhưng chỉ nghe một câu của Diệp Oản Oản liền như một chú cho con cọ cọ ở trên người của cô.
Diệp Oản Oản một mặt không nói gì, vội vươn tay xách sau cổ hắn đem hắn đẩy ra rồi nói: “Đứng ngay ngắn cho tôi.”
“Ồ ồ ồ…” Cung Húc đứng thẳng người, mặt đầy vẻ cảm động, sau đó, nháy mắt một cái nói: “Diệp ca anh làm sao lại mềm mại như vậy?”
Diệp Oản Oản nghẹn một cái: “…” Mềm mại cái đầu anh a!
May mắn mới vừa rồi đẩy hắn ra nhanh, nếu không thiếu chút nữa là lộ tẩy rồi…
Đối với tiểu tử này thật sự là không có một giây phút nào có thể xem thường được mà!
Diệp Oản Oản mở miệng đáp: “Mặc dù hành vi bảo vệ người nhà của cậu đáng giá để khen ngợi, nhưng hữu dũng vô mưu, làm việc xúc động, tôi đã nhắc nhở qua cậu bao nhiêu lần rồi…”
“Ân ân ân, tôi biết, tôi biết rồi! Diệp ca, tôi thật sự rất vui vẻ a! Đây là lần đầu tiên anh khen tôi làm tốt đấy!” Cung Húc đã hoàn toàn đắm chìm ở trong tán dương của Diệp Oản Oản, rõ ràng hoàn toàn không đem những lời mà Diệp Oản Oản mới nói để vào trong tai của mình.
Diệp Oản Oản: “…”
Diệp Oản Oản không nói gì mà liếc nhìn chàng trai trước mặt, nếu như vào lúc này phía sau hắn có cái đuôi, phỏng chừng đã lắc vui vẻ sung sướng rồi…
Thấy Diệp Oản Oản không có trách cứ Cung Húc, Lạc Thần cùng hai tiểu trợ lý cũng thở phào.
Đông Tử lo âu mở miệng hỏi: “Diệp ca, vậy đoạn video Vạn San San quay lén kia làm sao bây giờ?”
Không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, Cung Húc đã hoàn toàn khôi phục dáng vẻ kiêu căng phách lối của mình, mở miệng trả lời: “Cắt, không cần bận tâm, tiểu sử của tiểu gia tôi đã quá tối rồi, còn sợ đen hơn một chút sao? Chỉ cần Diệp ca không giận tôi, tiểu gia tôi sẽ không sợ hãi!”