Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 325

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản thấy vậy, nuốt nước miếng, cẩn thận từng li từng tí mở miệng nói “Ây… Nhưng ban đầu anh đưa cho em ba điều quy ước, em có thể tự do dung tiền nhưng không được cho phép cầu xin anh giúp đỡ sao?”
Tư Dạ Hàn lúc ấy chắc chắc cô sẽ ở bên ngoài ᴆụng bể đầu chảy máu, sau đó ngoan ngoãn trở về cầu anh ấy sao…
Kết quả thì…
Đại ma đầu tinh anh một thời lại bị chính lời nói của mình gài bẫy: “…”
Đôi môi của Tư Dạ Hàn mím thành một đường thẳng, một lát sau, mặt không thay đổi mà mở miệng nói: “Cái này cùng nhờ giúp đỡ không liên quan, chỉ như chuyện hợp tác bình thường mà thôi.”
Nói xong, Tư Dạ Hàn hướng đến ghế sa lon bên cạnh ngồi xuống, nhìn cô một cái, tiếp tục mở miệng: “Hiện tại, em có một cơ hội, có thể thuyết phục anh.”
Diệp Oản Oản: “…”
Đang… Hợp tác bình thường?
Nghe Tư Dạ Hàn vừa nói như thế, thật giống như cũng không có cái gì không đúng?
Trước mắt cô đang có một nhà đầu tư giàu có sang chói, không tận dụng dường như cũng không nên a!
Huống chi vị kim chủ này đều đã chủ động mở đầu muốn đầu tư cho cô rồi…
Vì vậy, Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng nói: “Được rồi tốt, vậy… Em đây hiện tại bắt đầu nha?”
Tư Dạ Hàn: “Có thể.”
Cái kịch bản này Diệp Oản Oản đã đầu tư thiết kế chuẩn bị rất lâu, cho nên như xe chạy quen đường mở miệng nói: “Thứ nhất, bối cảnh của truyền thông Quang Diệu là chi nhánh công ty giải trí Hoàn Cầu, thực lực hùng hậu, tài nguyên cùng nhân mạch đều phi thường phổ biến, em có thể vì bộ phim này xin được một nguồn tài nguyên lớn…”
Tư Dạ Hàn hơi hơi nghiêng người tay bám lấy cái trán, dường như cũng không có ý tứ động tâm.
Diệp Oản Oản bất chấp, tiếp tục mở miệng nói: “Thứ hai, đội hình diễn viên, trước mắt ứng cử viên cho nhân vật nam chính là Cung Húc – người có lượng fan lớn nhất, mặc dù kỹ thuật diễn xuất của Cung Húc bị người khác lên án chê bai, nhưng gần đây em đã tập trung thời gian làm huấn luyện chuyên nghiệp đối với hắn, quan trọng nhất là, bộ kịch bản này phi thường thích hợp với hắn, em có lòng tin bộ phim này có thể trở thành bộ phim có thể cứu vãn hình tượng của Cung Húc trước mặt công chúng, đến lúc đó đề tài tuyệt đối sẽ liên quan đến hắn a…”
Mặt Tư Dạ Hàn vẫn như cũ không có biểu tình, thậm chí thời điểm khi nghe được tên của Cung Húc, anh lại hơi nhíu mày một chút
Không phải chứ, cô nói như vậy nửa ngày, không chỉ không thể cải thiện được tâm trạng của anh, mà cô làm không tốt lại còn làm giảm mất đi phần tâm trạng đang tốt lúc nãy nữa chứ.
Diệp Oản Oản không dám nhắc lại chuyện có Cung Húc nữa, chỉ có thể vội vàng nói thêm: “Thứ ba, là kịch bản. Hiện tại người đầu tư chỉ quan tâm đến đạo diễn cũng đội hình diễn viên nòng cốt, ngược lại người nhìn đến kịch bản rất ít, nhưng trên thực tế, kịch bản mới là điểm chủ chốt của một bộ phim, phim điện ảnh truyền hình do nước H cùng nước M tạo ra chính là lấy kịch bản làm trụ cột, biên kịch lấy toàn bộ những bộ kịch bản hay nhất, cho nên tạo ra rất nhiều vai diễn chất lượng cao, dẫn đầu giới giải trí trước các nước khác rất nhiều…”
Diệp Oản Oản nói khô cả họng, kết quả Tư Dạ Hàn hoàn toàn thờ ơ không động lòng.
Diệp Oản Oản có chút không biết nên nói gì nữa, đem kịch bản ném một cái, uống hơn nửa ly nước một lúc.
Kim chủ là vàng, nhưng con mịa nó cũng quá khó đào đi!
Ánh mắt của Tư Dạ Hàn đuổi theo cô, một bộ biểu tình thúc giục nói: “Làm sao lại dừng lại rồi. tiếp theo thì sao?”
Khóe miệng của Diệp Oản Oản hơi rút ra, tiếp tục đại gia ngươi a! Cuối cùng anh cũng có lại cút phản ứng a!
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, tiếp tục mở miệng: “Tóm lại, em có lòng tin, cũng có thể bảo đảm, bộ phim này cuối cùng sẽ có sức ảnh hưởng mang lại thu nhập lớn, số tiền anh có thể nhận được sẽ gấp trăm lần có khi còn hơn nữa đó!”
Thật ra thì nguyên bản bộ phim này cô đã có ý trong công ty, chính là kiếp trước công ty đầu tư vào là Hoàng Thiên.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu bộ phim này kiếm dược nhiều tiền như vậy, cô làm gì mà không giữ cho người trong nhà a!
Mặc dù Tư Dạ Hàn tiền đã quá nhiều rồi nhưng người nào còn ngại nhiều tiền hơn chứ.
Nói tới chỗ này, ánh mắt của Diệp Oản Oản chuyển một cái, đi tới trước mặt Tư Dạ Hàn, con mắt lóe sáng lấp lánh cuối cùng mở miệng nói một câu, “Cho nên a, chỗ béo bở không cho người ngoài a!”
Nghe được câu nói “Chỗ béo bở không cho người ngoài”, gương mặt của Tư Dạ Hàn đang nhăn nhó rốt cuộc cũng có thay đổi.
“Đồng ý.”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Nghe được câu mà Tư Dạ Hàn nói “Anh đồng ý” kia Diệp Oản Oản tỏ vẻ một mặt mộng bức.
Cô vừa nói cái gì a?
Rõ ràng mới vừa rồi anh còn coi tiền tài là cặn bã, làm sao tại lúc cô không giải thích được liền thuyết phục được anh rồi?
Chẳng lẽ cũng bởi vì câu chỗ béo bở không cho người ngoài kia sao?
Vốn là hôm nay cô nghĩ coi Tư Dạ Hàn thành nhà đầu tư, mô phỏng diễn tập một cái, dù sao nếu như cô có thể thành công hạ gục thuyết phục được một đại boss như Tư Dạ Hàn thì còn có ai mà cô nói không được chứ?
Kết quả, cái người này hoàn toàn không dựa theo suy nghĩ của cô mà làm việc, cô bận rộn thuyết trình nửa ngày như vậy, hoàn toàn không có ý định xem xét a.
Diệp Oản Oản gục đầu than thở, cái kịch bản này không phải là do cô tạo ra hoàn toàn, nhưng cô lại muốn dung nó để đi dò hỏi một người mỗi ngày kiếm được 100 triệu cho nên dù người đó có thấy trên đường rớt một chút tiền thì người đó sẽ nhặt sao? Khẳng định là không rồi.
Tư Dạ Hàn dùng một chiếc 乃út máy khoanh lại một cái trên kịch bản rồi nói: “Em muốn bao nhiêu?”
Cái giọng nói muốn bao nhiêu tùy tiện này là náo đến dạng nào a?
Diệp Oản Oản nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm Kim chủ nào đó đang ở trước mắt cô: “Anh thật sự là muốn đầu tư à?”
Đây không phải là chính mình đánh mặt mình sao?
Biểu tình của Tư Dạ Hàn rõ ràng có chút không được tự nhiên, vẫn còn bày ra một biểu tình “Quy tắc bản tôn lập ra, bản tôn muốn thay đổi liền đổi”: “Làm sao vậy?”
Diệp Oản Oản thấy vậy không nhịn được bật cười, một tay nâng cằm lên, cười híp mắt nhìn người đàn ông trước mắt nhìn như cao lãnh, lại ngạo kiều lại im lìm nói: “Bảo bối a, anh làm sao đáng yêu như thế a?”
Sắc mặt của Tư Dạ Hàn nhất thời cứng đờ, kinh ngạc nhìn biểu tình lười biếng chế nhạo của cô.
Diệp Oản Oản thả kịch bản trong tay xuống, mở miệng cười nói: “Không phải là anh muốn dạy em, không phải là anh muốn cho em tự mình rèn luyện, để cho em có thể một mình đảm đương, một ngày kia chính mình cũng có thể ứng đối hết thảy sao?”
Nghe hai chữ “Tự mình” trong miệng Diệp Oản Oản, vành môi của Tư Dạ Hàn càng thêm thẳng băng.
Nếu như có thể anh làm sao có thể nguyện ý để cho cô tự mình đối mặt chứ, thậm chí anh còn hy vọng cô cái gì cũng không biết cái gì cũng không hiểu, trái tim của Diệp Oản Oản vô cùng đau đớn như bị một trận côn trùng gặm nhấm vậy, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía anh, mở miệng nói: “Tư Dạ Hàn, tương lai, nếu như anh không ở bên cạnh em, em sẽ chiếu cố chính mình thật tốt, cố gắng làm được như hy vọng của anh, nếu như, anh tại …”
Diệp Oản Oản dừng một chút, tiếp tục mở miệng: “Em cũng hy vọng, có thể cùng anh đứng sóng vai.”
Tiếng nói của Diệp Oản Oản rơi xuống trong nháy mắt, trong ánh mắt của Tư Dạ Hàn giống như có khói lửa đầy trời, bàn tay rộng lớn bỗng nhiên giữa đầu của cô lại, dùng sức hôn lên môi của cô, bởi vì mới vừa tắm xong, đầu của Tư Dạ Hàn hơi ướt, không khí mát lạnh nương theo hơi nước ướƭ áƭ dây dưa liên tục, nơi thân thể cô bị ᴆụng chạm giống như dấy lên một đám lửa nhỏ Ⱡồ₦g иgự¢ hô hấp càng ngày càng ít, chờ thời điểm rốt cuộc có thể hô hấp, Diệp Oản Oản vừa nhấc mắt liền đối mặt với con ngươi của người đàn ông ở phía trên cô như vòng xoáy phảng phất có thể đem linh hồn của cô đều hút vào trong đó, Diệp Oản Oản bị đè ở trên ghế sa lon mềm mại, tóc của Tư Dạ Hàn ướƭ áƭ mà xốc xếch, quần áo ngủ mới vừa động đã có chút ít phân tán, lộ ra một mảnh иgự¢ mặc dù bởi vì bị bệnh mà quá độ trắng nõn nhưng cũng không lộ vẻ yếu đuối, đi xuống dưới là đường cong cực kỳ đẹp đẽ cùng cơ bụng vốn sẵn có lực. Diệp Oản Oản vội vàng lắc đầu một cái, để cho mình từ trong một màn sắc đẹp này ổn định lại: “Uhm, thầy thuốc Tôn nói, thân thể của anh chưa hoàn toàn khôi phục như trước, không thể vận động dữ dội a.”
Tư Dạ Hàn nghe vậy, sắc mặt nhất thời cứng đờ, đáy mắt một mảnh âm trầm đầy vẻ áo não.
Diệp Oản Oản thấy vậy bật cười, ngón tay sờ vào bên trong mái tóc ngắn đen nhánh trấn an mà xoa xoa: “Cuộc sống tương lai còn dài mà, tương lai còn dài mà!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc