Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 28

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Đang lái xe Hứa Dịch mắt thấy hình ảnh phía sau đột nhiên biến tђàภђ ђạn chế 18+, mặt chợt đỏ một chút, vội vàng đem tấm che sắp kéo lên. Giời ạ, nhìn lấy ông chủ cùng người mặc đồng phục học sinh Diệp Oản Oản chung một chỗ, làm sao lại không khỏi có loại cảm giác ông chủ đang phạm tội?
Diệp Oản Oản đầu tiên là kéo Tư Dạ Hàn đi đường Vạn Xuân, sau đó lại đi trung tâm thành phố hàng xa xỉ phẩm đi dạo một vòng. Dược liệu cùng đồ bổ tương đối dễ chọn, để cho ông chủ giúp cô lựa chút phẩm chất tốt là được rồi, những vật khác có Tư Dạ Hàn kiểm định, tự nhiên cũng sẽ không có lỗi. Thật ra thì mua đồ vật gì cũng không trọng yếu, dù sao về vấn đề vật chất lão thái thái cái gì cũng không thiếu, chỉ cần lễ phép cùng đến là được.
Sau khi lễ vật đều chọn tốt rồi, xe chậm rãi hướng phía nhà cũ Tư gia lái đi. Qua ước chừng một giờ, Diệp Oản Oản chứng kiến khu vườn riêng quen thuộc trong trí nhớ. Vườn riêng là một cái nhà kiểu trang viên Trung Hoa, phong cách cổ điển rộng rãi, xe tiến vào cửa chính chạm trổ hoa văn, lại chạy đến hơn mười phút mới tới nhà chính.
[VoVo: Rộng vãi ]
Trước cửa nhà chính đã sớm có lão quản gia ăn mặc một bộ đồ tây đồng phục thẳng thớm, mang mắt kính vàng đang chờ đợi.
Thấy xe củaTư Dạ Hàn đến, lão quản gia lập tức cung kính tiến lên đón trước, khom người cụp mắt nói, "Cửu thiếu gia!"
"Ừm." Tư Dạ Hàn trước sau như một không mang theo bất kỳ biểu lộ gì mà đáp một tiếng.
Lão quản gia vừa nói, một bên ánh mắt ung dung thản nhiên mà hướng phía cô gái bên cạnh Tư Dạ Hàn nhìn một cái. Thiếu gia tính tình cô tịch lạnh lùng, hỉ nộ vô thường, lại cực đoan chán ghét nữ nhân đến gần, lão phu nhân suy nghĩ vô số biện pháp cũng không thể để cho hắn giống như người bình thường thân cận nữ hài tử. Nhưng là bây giờ, thiếu gia lại đột nhiên có bạn gái, còn muốn dẫn đối phương tới nhà cũ, đừng nói lão phu nhân kinh hãi, chính là bọn hắn những điều này làm cho người ở đều không cách nào tin được.
Khi thấy nữ hài bên người thiếu gia ăn mặc đồng phục học sinh, lão quản gia càng kinh ngạc. Thiếu gia thích nữ hài tử có tuổi tác nhỏ như vậy?
Hắn còn tưởng rằng, có thể để cho thiếu gia cảm mến nhất định là Nhược Khê tiểu thư nữ nhân cao quý chững chạc...
Bất quá, cô bé này mặc dù tuổi tác nhìn qua không lớn, nhưng ánh mắt sạch sẽ, khí chất xuất trần, tướng mạo càng là trưởng thành, rõ ràng không có trang điểm bất kỳ thứ gì da mặt cũng đã như thế. Chỉ nhìn một cái tướng mạo đơn thuần này, ngược lại cùng thiếu gia xứng đôi, chính là không biết tính cách như thế nào.
Dù sao cũng là thiếu gia tự mình mang về người ta, tuổi tác của lão quản gia vẫn là vô cùng cung kính, lúc này vuốt càm nói, "Chắc hẳn vị này chính là Diệp tiểu thư, ngài khỏe chứ, tôi là quản gia nhà cũ Chung Lễ."
"Ngài khỏe chứ, Chung quản gia." Diệp Oản Oản lễ phép lên tiếng chào hỏi, cũng không có nói nhiều.
Lần đầu tiên đến cửa, dè đặt một chút luôn luôn đúng. Diệp Oản Oản nhìn lão quản gia trước mắt, trong lòng không nhịn được cảm khái, kiếp trước thời điểm vị này lão quản gia thấy mình, cũng không phải là khách khí như vậy.
Lúc đó lão quản gia thấy cô một đầu lông xanh, ăn mặc giống như một yêu quái, mặt đều xanh biếc, che иgự¢ thiếu chút nữa tại chỗ bị dọa ngất đi.
Nếu so sánh lại, thấy cô bộ dáng kia, còn có thể thân thiết hòa ái mà cùng cô nói chuyện với nhau, Tư lão thái thái, thật là một nhân vật!
Lão quản gia thấy Diệp Oản Oản nhu thuận đứng ở bên người Tư Dạ Hàn, dè đặt xấu hổ, trong lòng hảo cảm lại thêm mấy phần, "Cửu thiếu gia, Diệp tiểu thư, nhanh vào nhà trước đi, lão phu nhân đã chờ mong cả ngày!"
Rốt cuộc phải lần nữa bước vào nơi này, Diệp Oản Oản con ngươi co rụt lại, theo bản năng siết chặt lòng bàn tay, sự kiện hỏng bét trong kiếp trước không bị khống chế mà hiện lên trong trí nhớ...
Đời này, cô thật có thể thay đổi hết thảy sao?
Tư Dạ Hàn đang muốn bước vào bên trong cửa, bước chân lại đột nhiên dừng lại, sống lưng trở nên vô cùng cứng ngắc. Hắn máy móc rũ xuống con ngươi sâu thẳm, chậm rãi rơi vào trên tay trái của mình, chỉ thấy tay nhỏ của nữ hài, cũng không biết khi nào nhẹ nhàng nắm tay hắn.
Bởi vì Tư Dạ Hàn đột nhiên dừng bước, Diệp Oản Oản mới phát hiện, bởi vì quá mức bất an, cô theo bản năng kéo lại bên cạnh thứ gì, mà thứ bị cô kéo, chính là tay Tư Dạ Hàn. Diệp Oản Oản nhất thời có chút quẫn bách, muốn đưa tay rút trở về. Nhưng, còn chưa còn kịp có hành động, cũng đã bị nam nhân cầm ngược lại, tiếp tục đi về phía trước.
Cảm nhận được nhiệt độ mỏng nhạt của bàn tay đem bàn tay nhỏ của cô nghiêm mật bao quanh lại, rõ ràng bên cạnh là người để cho cô sợ hãi nhất, lại để cho cô không khỏi sinh ra cảm giác an tâm...
Thời điểm Tư Dạ Hàn vừa tới cổng chính lão thái thái cũng đã nhận được thông báo của người giúp việc, giờ phút này đang ở trong phòng khách bất an, đi qua đi lại. Lão đã cùng Hứa Dịch nghe ngóng được một chút tình huống của cô gái kia, nghe nói còn đang lên học lớp 12, ngay từ đầu nghe được điều này đều dọa lão giật mình, mặc dù tuổi là có chút nhỏ, cũng còn hơn chưa trưởng thành.
Chẳng qua là, cô gái kia gia thế không tốt lắm, cùng Tư gia so sánh là khác nhau trời vực.
Bất quá chỉ cần tiểu Cửu thích, tất cả những thứ này đều không là vấn đề, trọng yếu nhất vẫn là xem tính cách của cô bé này, đối đãi với tiểu Cửu có thật lòng không.
Nghe được tiếng bước chân tại cửa trước, lão thái thái lập tức hướng phía cửa nhìn lại.
Chỉ thấy quản gia đi ở phía trước, hai người đi theo phía sau, cháu trai nhà mình trước sau như một cùng tượng đá một dạng xụ mặt, trên cánh tay mang theo một cái bọc sách màu xanh nhạt, bên người đi theo một tiểu nha đầu cười tươi rói.
Cô gái khuôn mặt nhỏ nhắn màu trắng mộc mạc sáng như đào mận, nhánh tóc đen buộc thắt bím đuôi ngựa, mặc trên người học đồng phục học sinh của trường trung học Thanh Hòa, nhìn qua dị thường nhu thuận, để cho người vừa thấy liền không nhịn được sinh lòng trìu mến.
Để cho lão vui mừng chính là, hai người lại là dắt tay tiến vào.
Tính tình Tiểu Cửu lão thật sự là quá hiểu, nữ nhân tầm thường đều không thể tới gần trong khoảng ba bước của hắn, đừng nói là ᴆụng chạm hắn.
Nhưng là bây giờ, hắn lại chủ động dắt tay một cô gái, đây quả thực là chuyện xưa nay chưa từng có. Vì vậy, ánh mắt của lão thái thái nhìn Diệp Oản Oản trong nháy mắt càng hài lòng hơn.
Tư Dạ Hàn dẫn Diệp Oản Oản đi tới trước mặt lão thái thái, "Bà nội."
Lão thái thái ánh mắt không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, trên mặt tràn đầy đều là từ ái, tựa hồ là rất sợ hù đến đối phương vậy, ngữ khí vô cùng hòa ái nói, "Đây chính là Oản Oản đi, nhanh đến chỗ bà nội này!"
Diệp Oản Oản hướng phía Tư Dạ Hàn nhìn một cái, sau đó mới ngoan ngoãn hướng phía lão thái thái đi tới, "Bà nội khỏe!"
"Ngoan, ngoan….!" Lão thái thái vẻ mặt tươi cười mà đáp một tiếng, nhìn phía sau Hứa Dịch trong tay xách bao lớn bao nhỏ, đau lòng nói, "Mệt không, đều nói người đến là tốt rồi, không cần mang theo lễ vật!"
Trong miệng nói như vậy lấy, bất quá ngữ khí nhưng vẫn là vô cùng vui vẻ. Mặc dù trong nhà cái gì cũng không thiếu, dù sao đây cũng là cháu dâu tương lai đưa, ý nghĩa làm sao có thể giống nhau được.
"Lão phu nhân, bữa ăn tối đã chuẩn bị xong." Lúc này, người giúp việc trong phòng bếp tới thông báo.
"Các cháu tới đến ngược lại đúng lúc, đều đến đây đi, chúng ta vừa ăn cơm vừa trò chuyện, trong nhà không có nhiều quy củ như vậy, tùy ý liền có thể." Lão thái thái lo lắng Diệp Oản Oản câu nệ, cố ý mở miệng nói một câu, thân thiết kéo tay của Diệp Oản Oản hướng phía bàn ăn đi tới, ngay cả cháu trai đều bỏ lại sau lưng.
Tư Dạ Hàn đem bọc sách giao cho lão quản gia, ngay sau đó bước dài chân thon cũng hướng phía bàn ăn đi tới.
Lão thái thái vào lúc này đã cùng Diệp Oản Oản thân thiết trò chuyện rồi, "Oản Oản, lớp mười hai bài vở có mệt hay không à? Tới nơi này có trễ nãi việc học tập của cháu hay không?"
Thái độ bà nội của Tư Dạ Hàn thân thiết hòa ái làm cho tâm tình Diệp Oản Oản buông lỏng không ít, bước đầu nhận thấy được, lão nhân gia đối với cô ấn tượng đầu tiên cũng còn là tốt.
Diệp Oản Oản vội vàng lắc đầu nói, "Không có, thứ bảy cuối mối tuần đều nghỉ ngơi."
"Tiểu Cửu đứa nhỏ này, kiếm được bạn gái đều không nói cho bà biết, ít ngày trước bà nhìn hắn một mình nhìn điện thoại di động cười cười, liền hỏi hắn đang nhìn cái gì, kết quả hắn nói đang nhìn tin nhắn của bạn gái bà đây mới biết, hắn không biết lúc nào lại kết bạn gái rồi, lúc ấy còn dọa rồi bà giật mình, lúc này mới thúc giục hắn vội vàng mang cháu về cho bà xem một chút!"
Lão thái thái vừa nói, vừa oán trách hướng phía cháu trai nhìn một cái.
Diệp Oản Oản nghe được lão thái thái nói Tư Dạ Hàn lại một mình nhìn tin nhắn của cô cười, khuôn mặt ngoài ý muốn, thật là khó có thể tưởng tượng được hình ảnh lúc đó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc