Một bên Tiết Lệ thấy Tần Nhược Hi ăn nói khép nép như thế, sắc mặt nhất thời liền có chút khó coi.
Ông ta không thể nhịn được nữa mở miệng nói: ”Từ khi nào mà chuyện chúng ta báo cáo công việc còn phải xem sắc mặt một ngoại nhân, vị tiểu thư này, tôi nghĩ cô cũng không có khả năng ngăn chuyện chúng ta muốn gặp Cửu gia đâu!”
Lúc này, Hứa Dịch đứng ở sau lưng đúng lúc ho nhẹ một tiếng, mở miệng giải thích: “Tiết tổng, Nhược Hi tiểu thư, quả thực là Cửu gia để cho Oản Oản tiểu thư qua xử lý, hai vị có chuyện gì, trực tiếp có thể cùng Oản Oản tiểu thư nói lại, tài liệu Oản Oản tiểu thư cũng sẽ chuyển cho Cửu gia!”
Nghe được Hứa Dịch nói như vậy, Tiết Lệ nhất thời bị nghẹn, Tần Nhược Hi nhất thời cũng trầm mặc.
Diệp Oản Oản lười biếng ngáp một cái, vẻ mặt đã có chút không kiên nhẫn: “Còn vấn đề gì không?”
Sắc mặt của Tần Nhược Hi biến ảo chập chờn, một hồi lâu sau rốt cuộc mở miệng nói: “Nếu đã là ý của Tư tổng, vậy thì giao cho Diệp tiểu thư đi, Tư tổng bây giờ đang dưỡng bệnh, quả thật vất vả.”
Tiết Lệ nghe xong, nóng nảy nói: “Vậy làm sao có thể, làm sao có thể đem chuyện trọng yếu như vậy giao cho một người ngoài…”
Tần Nhược Hi hướng về Diệp Oản Oản nhìn một cái: “Diệp tiểu thư là chủ mẫu tương lai, như thế nào là người ngoài được.”
“Cái gì đương thời chủ mẫu, rõ ràng chính là một …”
Hồ ly tinh lấy sắc dụ người! Lời tiếp theo, Tiết Lệ cuối cùng vẫn là không có dám nói ra, chỉ có thể không cam lòng đem tài liệu giao vào trong tay của Diệp Oản Oản.
Đi ra cửa chính. Tiết Lệ vẫn là một bụng nổi giận: “Tần tổng giám, chẳng lẽ chúng ta lại để mặc cho cô gái này nhúng tay vào chuyện trọng yếu như vậy, tình trạng cơ thể hiện tại của Cửu gia bày ở chỗ này, cả ngày không tỉnh táo, nếu là nữ nhân kia ở sau lưng Cửu gia làm cái gì, hậu quả quả thật là không tưởng tượng nổi…”
Tần Nhược Hi cau mày một cái: “Nếu là người A Cửu tín nhiệm, hẳn là sẽ không…”
Tiết Lệ cả giận nói: “Cái gì mà sẽ không chứ! Tần tổng giám,con người của cô cũng quá tốt rồi, cô gái kia vì giúp Cửu gia điều dưỡng thân thể một mực ở bên cạnh Cửu gia, hiện tại ngay cả công việc của công ty cũng đã bắt đầu nhúng tay vào, đến cả Hứa Dịch cũng bị cô ta lôi kéo, điều này rõ ràng chính là có mưu đồ khác!
Đừng để đến lúc đó bị hại… Không riêng Cửu gia, còn đem công ty cũng làm hỏng!”
Thần sắc của Tần Nhược Hi khó xử nhíu một cái mi tâm: “Nhưng hôm nay, cô ấy là người bên cạnh mà A Cửu tín nhiệm nhất, coi như là tôi, cũng không cách nào nhúng tay, huống chi, thân phận tôi có chút lúng túng a…”
Tiết Lệ đối với cái này tỏ ra là đã hiểu, Tần Nhược Hi một mực được truyền ra ngoài là người tốt nhất được lựa chọn làm chủ mẫu đương thời tương lai, vào lúc này ra mặt phản bác Diệp Oản Oản, há chẳng phải là sẽ bị hiểu lầm là muốn cùng Oản Oản tranh đoạt địa vị chủ mẫu sao.
“Cái gì mà người tín nhiệm nhất chứ? Người Tư tổng tín nhiệm nhất cũng không tới phiên một tình nhân đi!
Tôi thấy Tư tổng thật sự là có bệnh nên hồ đồ rồi! Tần tổng giám, cô không thích hợp nhúng tay, vậy thì tôi tới, tôi liền đi đến tổng công ty tìm các vị thành viên ban giám đốc, chuyện này tuyệt đối không thể cứ để như vậy mà cho qua được!”
Tiết Lệ nói xong liền sửa sang lại vạt áo, sải bước mà đi thẳng.
Nhìn bóng lưng Tiết Lệ bực tức rời đi, trên mặt Tần Nhược Hi vẻ mệt mỏi cùng khó xử chậm rãi rút đi.
“Nhược Hi tiểu thư!”
Lúc này, sau lưng đột nhiên truyền tới âm thanh của thanh niên.
Nhìn thấy người tới, Tần Nhược Hi gượng gạo mà lộ ra vẻ mệt mỏi mỉm cười: “Lưu Ảnh, cậu đã trở lại rồi sao?”
Lưu Ảnh gắt gao siết quả đấm: “Là thật sao?”
“Cái gì?”
“Ông chủ… Thân thể của hắn…”
Thần sắc của Tần Nhược Hi ảm đạm xuống: “Đúng thế… Ngày hôm qua là đại hội quan trọng của cả gia tộc, A Cửu cùng lão phu nhân chính miệng nói.”
“Tại sao có thể như vậy…”
Lưu Ảnh khuôn mặt không cách nào tin được. Hắn chỉ biết thân thể của ông chủ một mực không tốt lắm, nhưng không biết lại nghiêm trọng đến loại trình độ này.
“Tôi nghe nói là cô gái kia là muốn ngăn cản ông chủ làm giải phẫu đúng không?” Lưu Ảnh đè nén lửa giận hỏi.
Tần Nhược Hi thở dài một tiếng đáp: “Diệp tiểu thư cũng là vì thân thể của A Cửu thôi…”
Nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ mệt mỏi của Tần Nhược Hi, Lưu Ảnh giận đến tim đập kịch liệt rồi nói: “Cái gì mà vì thân thể của ông chủ chứ! Nhược Hi tiểu thư, tôi đã nghe nói rồi, toàn bộ điều mà mọi người mới vừa rồi nói tôi cũng đều nghe được, thân thể của ông chủ nhất định phải trong ba tháng này mau chóng sớm làm giải phẫu. Nếu không lúc nào cũng có thể có nguy hiểm đến tánh mạng, thế mà cô gái kia lại kiên quyết ngăn cản không cho ông chủ làm giải phẫu, rõ ràng là đang muốn hại chết ông chủ của chúng ta mà!”
Tần Nhược Hi an ủi nói: “Nói không chừng Diệp tiểu thư thực sự có thể chữa trị khỏi bênh trong thân thể của A Cửu, như vậy thì tất cả cũng đều vui vẻ thôi…”
Lưu Ảnh giận đến nở nụ cười, sắc mặt âm vụ nói: “A, điều chỉnh thân thể sao?Nhược Hi tiểu thư, cô biết thân thể của ông chủ vì sao lại biến thành bộ dáng như ngày hôm nay không? Đó đều là do bị cô gái kia kích thích, cô ta hận không thể để cho ông chủ ૮ɦếƭ đi, làm sao lại thật lòng muốn giúp ông chủ điều chỉnh thân thể được chứ.
Coi như cô ta không có ý đồ cố gây rối thì cô ta làm gì có năng lực làm được chuyện đó chứ? Ngay cả thần y cũng đều không làm được gì với tình hình hiện tại, thế nhưng cô ta lại còn công khai muốn nhúng tay chăm sóc thân thể ông chủ cũng như công việc trong công ty! Cô ta có tư cách gì chứ?!”
Bên trong phòng khách, sau khi Tần Nhược Hi cùng Tiết Lệ rời đi, Diệp Oản Oản liền cầm lấy văn kiện đi lên trên lầu.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, Tư Dạ Hàn quả nhiên đang ngoan ngoãn nằm ở trên giường.
Thấy vậy làm cho thần sắc của Diệp Oản Oản hòa hoãn không ít, sau đó đem một cái ghế bên trong phòng kéo tới mép giường.
Đang muốn ngồi xuống, ánh mắt yên lặng của Tư Dạ Hàn đang nhìn chăm chú cô, chậm rãi mở miệng nói: “Ngồi bên cạnh anh đi.”
Diệp Oản Oản nghe vậy, trong lòng bỗng nhiên run lên, ngay sau đó nhìn anh một cái, cô không phải là đang ngồi ở bên cạnh anh hay sao? Ngay cả ghế cũng đều kéo tới một bên rồi nè?!
Trong giọng nói của Tư Dạ Hàn ý tứ muốn ngồi gần không phải như cô nghĩ mà điều anh ám chỉ, rõ ràng là muốn cô ngồi ở trên giường…
“Anh không ngủ được.” Tư Dạ Hàn mở miệng nói.
Vừa nghe nói như vậy, Diệp Oản Oản nhất thời không phản đối nữa, vén chăn lên ngồi xuống ở bên cạnh Tư Dạ Hàn.
“Như vậy được chưa?” Diệp Oản Oản hỏi.
Tư Dạ Hàn: “Nằm xuống thì tốt hơn.”
Diệp Oản Oản nhất thời có chút không còn gì để nói: “…”
“Không được, em muốn đem những này tài liệu nhìn cho xong, sau đó sửa sang lại một chút. Anh ngủ thêm một lát nữa đi nha, chờ anh tỉnh ngủ, em hẳn là đã sửa xong rồi, đến lúc đó em sẽ đọc cho anh nghe để anh đưa ra quyết định cuối cùng.” Diệp Oản Oản trực tiếp mở miệng nói, hoàn toàn không cho Tư Dạ Hàn có con đường cự tuyệt nào cả.
Đối mặt với khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc của Diệp Oản Oản, vẻ mặt của Tư Dạ Hàn hơi có chút bất đắc dĩ.
“Chờ một chút, anh trước tiên đem thuốc uống vào đi đã, mặc dù anh đã giảm sốt rồi nhưng bệnh cảm mạo của anh còn chưa có hết hoàn toàn, nếu không uống thuốc sẽ nghiêm trọng hơn nữa đó!” Diệp Oản Oản lại làm cho mình bận rộn hơn trở mình một cái bò dậy, thuần thục đổ ra mấy viên thuốc đặt trên tay.
Diệp Oản Oản cầm lấy thuốc, bưng ly nước đi tới trước giường.
Nhưng Tư Dạ Hàn chỉ nhìn lấy cô thôi, nhất thời lại không có thêm bất kì động tác nào cả.
“Anh sao thế?” Diệp Oản Oản cau mày.
Ánh mắt của Tư Dạ Hàn lưu chuyển, đột nhiên chậm rãi hỏi: “Lần trước lúc anh hôn mê, em làm sao đút thuốc cho anh?”
Diệp Oản Oản đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó gò má nhất thời có chút nóng lên, tức giận một tay đem ly nước đẩy qua: “Em cứng rắn nhét vào miệng anh đó có được hay không a?!”
Cô làm sao lại không phát hiện ra người đàn ông thường ngày luôn cao ngạo lạnh lùng này càng ngày khó dây dưa đây.
Lần trước cô dùng miệng cho Tư Dạ Hàn uống thuốc là bởi vì tình huống bắt buộc đó có được không a?
Thật vất vả mới cho Tư Dạ Hàn uống thuốc xong lại dụ dỗ được anh cho ngủ thi*p đi, sau đó Diệp Oản Oản mới ngồi trên giường, nhìn chăm chú lấy văn kiện cơ mật trong tay, thần sắc có chút hoảng hốt.
Ngày trước Tư Dạ Hàn đúng là bất kỳ cơ mật nào cũng đều không có phòng bị cô, nhưng nếu chính cô tự tay mở ra những thứ này, như thế thì ý nghĩa liền hoàn toàn bất đồng rồi.
Diệp Oản Oản ngồi rất lâu, cuối cùng, rốt cục vẫn phải chậm rãi đem những văn kiện kia mở ra…