Nghe Lương Lệ Hoa nhắc tới chuyện hội diễn văn nghệ, nhất thời ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên, nhất là các nữ sinh trong lớp. Phải nói vì lần hội diễn văn nghệ này, nữ sinh trong lớp là một hồi xé ép lâu rồi.
[VoVo: Phái nữ hay có bè phái, nhưng vì trai có thể bỏ mặt cái gọi là bạn bè nha.]
Nguyên nhân nữ chính chậm chạp chưa xác định chính là trước đó mấy nữ sinh bức chèn kéo ép người khác thật là quá lợi hại. Trong đó người hung dữ nhất là Trình Tuyết cùng Hàn Tiểu Như, hai người trong nhà đều là có bối cảnh. Vì muốn nhận vai diễn này mà họ làm cho trời đất u ám, thậm chí thiếu chút nữa trực tiếp ở trong trường học tụ tập đánh lộn trước mặt quần chúng, làm khổ đến Lương Lệ Hoa bể đầu sứt trán, lúc này mới đem việc chọn nữ chính kéo dài tới sau kỳ kiểm tra.
Lương Lệ Hoa tiếp tục mở miệng nói, "Vì công bằng, cũng vì để tất cả các bạn học đều có cơ hội tham dự, cô quyết định, lần tuyển chọn thí sinh lần này, liền do rút thăm quyết định! Đối với kết quả rút thăm, tất cả mọi người đều không cho có bất kỳ dị nghị nào!"
Lần trước lúc đầu cũng là dùng phương thức bỏ phiếu biểu quyết, lúc đó kết quả là Trình Tuyết so với Hàn Tiểu Như nhiều một phiếu, nhưng sau chuyện này Hàn Tiểu Như không phục, Hàn Tiểu Như tố cáo với cô (Lương Lệ Hoa) rằng Trình Tuyết dùng tiền mua phiếu của bạn học, Trình Tuyết lại nói với cô (Lương Lệ Hoa) tố cáo Hàn Tiểu Như uy Hi*p bạn học bỏ phiếu cho cô ta.
[VoVo: Thấy chưa, bởi vậy mới nói. Trai chỉ là phù du, Trai đẹp lại khiến cho hai gái phù mỏ. (=_=)]
Trong nhà hai học sinh này đều có bối cảnh, cô ai cũng không đắc tội được. Vì vậy cô nghĩ tới nghĩ lui, không bằng rút thăm một cái cho bớt chuyện, ai cũng đừng cãi cọ.
"Lão sư, ta không ý kiến!"
"Ta cũng không ý kiến, liền rút thăm đi!"
Đối với quyết định của Lương Lệ Hoa, các học sinh ngược lại trăm miệng một lời mà đồng ý. Lúc đầu cơ hội đều ở trong tay số ít mấy nữ sinh kia, bây giờ cơ hội chia đều, tất cả mọi người có cơ hội, dĩ nhiên là phần lớn người đều đồng ý. Mà Trình Tuyết cùng Hàn Tiểu Như chỉ có thể không cam lòng lẫn nhau trừng mắt một cái. Lương Lệ Hoa thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm, để cho lớp trưởng đem tên của mỗi người nữ sinh trong lớp đều viết ở trên một tấm giấy nhỏ, sau đó bỏ vào một cái trong hộp nhỏ.
"Cái vị trí này, liền để cho bạn học Tư Hạ tới rút ra đi!" Lương Lệ Hoa mở miệng nói.
Nếu không nếu là do những người khác rút ra, khó tránh khỏi đến lúc đó những nữ sinh kia lại đưa ra đủ loại không phục. Tất cả nữ sinh nghe vậy đều gật đầu đồng ý. Wow! Nam thần tự mình rút ra a! Đây nếu là có thể được rút trúng... Đơn giản là công đức đời trước cứu vớt hệ ngân hà để lại nha!
Lớp trưởng ôm lấy cái hộp đi tới hàng cuối cùng, "Bạn học Tư Hạ."
Tư Hạ vào lúc này đang buồn bực, nào có tâm tình ở nơi này đùa giỡn, ở bên dưới có vô số vô số ánh mắt mong chờ, thần sắc không kiên nhẫn tiện tay đưa vào trong hộp rút ra một tờ giấy nhỏ, nhìn cũng không nhìn liền ném cho lớp trưởng. Lớp trưởng nhận lấy tờ giấy kia, thiếu chút nữa bị các nữ sinh ánh mắt đốt cháy.
"Khục, người Tư Hạ rút được là..." Lớp trưởng vừa nói một bên dè đặt mở ra tờ giấy nhỏ kia.
Đang chuẩn bị đọc tên, nhưng mà một giây kế tiếp... Lớp trưởng cả người lại giống như bị sét đánh một dạng trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm tờ giấy ngây ngốc đứng tại nơi đó. Tư Hạ nhận ra được thần sắc khác thường lớp trưởng, hơi nhíu mày mà hướng phía hắn nhìn sang. Vẻ mặt của lớp trưởng, không khỏi để cho hắn có loại linh cảm không lành... Vào giờ phút này, lớp trưởng gần như không dám nhìn thẳng ánh mắt của Tư Hạ, lại không dám nhìn xem biểu tình của những nữ sinh kia, cho đến khi bị mọi người thúc giục, mới nuốt nước miếng, lắp bắp thì thầm, "Được... Được chọn trúng là... Diệp... Diệp Oản Oản..."
"Ngươi nói cái gì?" Nam sinh đoạt lấy tờ giấy trong tay của lớp trưởng.
Chỉ thấy, trên tờ giấy, ba chữ "Diệp Oản Oản", vô cùng rõ ràng!
Diệp Oản Oản bị tiếng ồn bên cạnh đánh thức, lau nước miếng ở khóe miệng, mơ mơ màng màng mở mắt, hướng phía người ngồi cùng bàn nhìn, "Thế nào... (z_z)"
Tư Hạ nhìn khuôn mặt đáng sợ của nữ sinh kia, giống y hệt Sadako, bộ dạng chảy nước miếng mắt lim dim buồn ngủ: "..."
Trời ạ!!! [VoVo: Tiếng Trung lẫn tiếng Việt đều là "Viết!" nha, mình cũng không hiểu nó là gì nên đổi lại]
Thật, muốn, đem, cái, tay, này, băm, xuống, cho, rồi!
Kết quả rút thăm vừa ra, trong phòng học ngay lập tức như ong vỡ tổ.
"Diệp Oản Oản? Công chúa Bạch Tuyết? Cậu đặc biệt trêu chọc tôi đấy à!"
"Lớp trưởng cậu làm gì vậy! Rút ra cái tên quái quỉ gì thế?"
Lớp trưởng không biết nói gì, đối mặt với tất cả học sinh nữ chỉ trích, "Chuyện này... Cái này có phải là tôi rút ra đâu chứ!"
Mắc mớ gì tới mình, rõ ràng là di Tư Hạ rút ra đấy chứ?
"Không thể! Tư Hạ tuyệt đối không thể hợp tác với cái thứ người như vậy được! Cái này không phải là để cho chó sói vào miệng cọp sao?"
"Diễn xuất là một chuyện quan trọng như vậy mà để Diệp Oản Oản đi làm, vậy chẳng phải là đem lớp F của chúng ta ra làm trò cười cho lớp khác sao?"
Trên bục giảng, sắc mặt Lương Lệ Hoa cũng hoàn toàn đen.
Diệp Oản Oản!
Tại sao lại là Diệp Oản Oản?
Nhưng mà vừa rồi là do bà ta đứng trước mặt tất cả học sinh nói, kết quả rút thăm, tất cả mọi người đều không được phép dị nghị, bây giờ dù cho có muốn đổi người thì cũng không có cách.
Lương Lệ Hoa không có cách nào, nhìn về phía Tư Hạ, dò hỏi, "Tư Hạ, ý của con thế nào? Dù sao cũng là người hợp tác của con đấy."
Giờ phút này, trong tay nam sinh còn nắm lấy tờ giấy kia, vẫn không thể tin được tờ giấy này là do chính bản thân mình bốc được.
Đời này của anh còn chưa bao giờ gặp qua cái chuyện đáng sợ như vậy.
Không biết qua bao lâu, nam sinh cắn răng chịu đựng, nặn ra hai chữ, "Tùy ý."
Đích thân anh rút ra, chẳng lẽ anh còn thể thể ở đây đổi ý sao?
Nghe được Tư Hạ nói như vậy, tất cả học sinh nữ đều trở nên nóng nảy, tất cả đều muốn Lương Lệ Hoa sắp xếp rút thăm lại một lần nữa.
Ánh mắt Lương Lệ Hoa lóe lên, hướng về phía Diệp Oản Oản bừa bộn liếc một cái, trầm ngâm chốc lát, sau đó mở miệng nói, "Các bạn học đều yên lặng một chút, mới vừa rồi cô đã nói, vì công bằng, phải dựa theo kết quả rút thăm, bây giờ Tư Hạ cũng không ý kiến, cho nên thí sinh vào vai nữ chính cứ quyết định như vậy đi, ai cũng không được phép có ý kiến!"
Bây giờ không sợ Diệp Oản Oản gây chuyện, ngược lại chỉ sợ Diệp Oản Oản không gây chuyện.
Nghĩ tới đây, Lương Lệ Hoa cảnh cáo nhìn về phía Diệp Oản Oản một cái, " hội diễn văn nghệ lần này cực kỳ quan trọng, nếu như em làm hỏng, ngay cả tôi cũng không giữ được em đâu!"
Cho đến vào lúc này, rốt cuộc Diệp Oản Oản mới phục hồi tinh thần lại.
Tại sao cô chỉ đi luyện công phu ngủ gật có một chút, tỉnh dậy lại bị chọn trúng vai diễn công chúa Bạch Tuyết, còn trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của tất cả học sinh nữ?
Kiếp trước, cô bởi vì cái bức thư tình kia nên mới bị Tư Dạ Hàn bắt lại, cho nên cũng không có biết gì về chuyện này, hoàn toàn không có chút phòng bị nào cả.
Nếu như sớm biết, đánh ૮ɦếƭ cô cũng muốn ngăn cản chuyện này phát sinh a!
Lấy cái tính chiếm hữu và nhỏ nhen của tên Tư Dạ Hàn kia, nếu như biết cô ở trường học cùng nam sinh khác diễn vai tình nhân, hơn nữa cuối cùng còn diễn cảnh hôn...
Đây không phải là bẫy cha sao!
"Cmn! Tôi cmn tại sao nằm không cũng trúng đạn chứ!" Diệp Oản Oản vò tóc của mình đến rối tung, cơ hồ muốn tan vỡ rồi.
Mà bên cạnh Tư Hạ thấy cái phản ứng này của Diệp Oản Oản, sắc mặt đã đen đến mức muốn nhỏ nước.
Rốt cuộc là ai nằm không cũng trúng đạn đây hả?
Bộ dạng của người phụ nữ này tại sao lại giống như gặp xui xẻo vậy chứ?
"Chờ một chút... Cô giáo! Em có thể bỏ diễn được không?" Diệp Oản Oản vội vàng giơ tay lên.
Vừa nghe nói như vậy, trong lòng của các nữ sinh khác lại tràn đầy phẫn nộ.
Đệt! Tên xấu xí Diệp Oản Oản! Nam thần còn không có chê cô ta, cô ta lại còn dám bỏ diễn!
Mặt Lương Lệ Hoa nhất thời tràn đầy vẻ giận dữ, "Diệp Oản Oản, em coi trường học là nhà của em sao? Muốn làm cái gì thì làm cái đó! Không có một chút quy củ? Đừng quên em bây giờ vẫn còn đang trong thời kỳ khảo sát!"
Nghe Lương Lệ Hoa uy Hi*p xong, Diệp Oản Oản âm thầm khẽ nguyền rủa một cái, "Gặp quỷ!"
Giờ phút này, nam sinh bên cạnh rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, "Diệp Oản Oản! Rốt cuộc là ai đã gặp quỷ hả?"
Diệp Oản Oản liếc về phía người hot boy nào đó đang nổi giận đến mức muốn chầu trời, nâng cằm lên, khổ não không thôi mà lầu bầu nói, "Người ta là người đã có bạn trai rồi đó, lỡ như bị bạn trai của tôi biết, ghen lên thì phải làm sao bây giờ? Tôi rất là mong manh dễ vỡ đó!"
Tư Hạ nhìn chằm chằm về phía cái bản mặt kia của Diệp Oản Oản, trong đầu như bị cái gì kịch liệt đánh vào vậy, khuôn mặt đơ ra, trong nháy mắt trở nên yên lặng.
Người phụ nữ này có bạn trai...
Bạn trai cô ta... Chắc không phải là người mù đó chứ...