Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 160

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Giải trí Hoàn Cầu, phòng làm việc của tổng giám đốc.
“Ha ha ha không tệ! Tôi quả nhiên không có nhìn lầm người! Diệp tiên sinh đúng là một nhân tài hiếm có!” Khi nhận được tin tức Chử Hồng Quang vô cùng vui sướng, ngay lập tức đem Diệp Oản Oản kêu qua nói chuyện.
Trước bởi vì ông ta đột nhiên trọng dụng Diệp Bạch, bên dưới có không ít người bất mãn đối với ông ta, hiện tại Lạc Thần chợt bạo phát, không thể nghi ngờ gì nữa chứng minh ánh mắt nhìn người của mình là không sai, vì vậy tâm tình Chử Hồng Quang dĩ nhiên là rất tốt.
Diệp Oản Oản một mặt khiêm tốn, không có chút ý tứ nào giành công nói: “Đó cũng là Chử tổng ngài không hạn chế hình tượng của một người nghệ sĩ, cho tôi cơ hội này, nếu không tôi dù có làm như thế nào đi nữa, cũng chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt mà thôi.”
Nghe được lời này Chử Hồng Quang có thể nói là tương đối hưởng thụ, càng cảm thấy Diệp Bạch này so với Chu Văn Bân thức thời hơn rất nhiều, ông dùng cũng vừa lòng hơn.
Vì vậy, lúc này sảng khoái đến ngăn kéo lôi ra một chồng tài liệu cùng một chuỗi chìa khóa thẻ cửa đẩy tới: “Tôi là người thưởng phạt phân minh, cậu lần này làm vô cùng tốt, tháng này tôi sẽ để cho bộ tài vụ cho cậu thêm vào một khoản tiền thưởng, phòng này cũng trước thời hạn giao cho cậu, vấn đề về khoản tiền trả cho căn phòng không cần phải gấp gáp, cậu có thể từ từ chuẩn bị!”
Diệp Oản Oản cười một tiếng, cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy: “Đa tạ Chử tổng.”
Chử Hồng Quang này là người cáo già, nhìn như đang ghi nhận công lao của người khác, còn thể hiện một bộ dáng vẻ đầy hào phóng, nhưng bất quá cũng chỉ là giao trước nhà ở mấy ngày cho cô mà thôi, trên thực tế cái gì cũng đều không có tổn thất.
Chử Hồng Quang nói xong, thử thăm dò mở miệng hỏi: “Diệp Bạch a, trong bộ phim《 Kinh Long 》này, nhân vật Lâm Lạc Trần cậu có mấy phần chắc chắn sẽ cầm được đến tay mình?”
Năm đó 《 Kinh Long 》 nổi tiếng, thúc đẩy được vô số người mới thành siêu sao, sau đó vốn là phải tiếp tục quay phần hai, nhưng bởi vì phía nhà đầu tư cùng nhà sản xuất phim xuất ra đủ loại vấn đề cho nên dù đã bàn bạc nhau nhưng đến nửa đường vẫn phải gác lại, sau đó thời đại võ hiệp đi qua phần hai cũng không có trông chờ có phần tiếp theo.
Cho đến khi, Lâm Tông qua đời, võ hiệp lại dâng lên một tầng nhiệt mới, cộng thêm Tống Kim Lân muốn làm tròn di nguyện của Lâm Tông, cho nên nếu có vai diễn trong phần tiếp theo này tuyệt đối là có thể tạo được làn sóng mới, dù sao đây cũng là cơ hội khó có được.
Sau khi Tống Kim Lân tuyên bố tin tức ngắn ngủi trong vòng mười mấy tiếng, các công ty kinh doanh đều đã bắt đầu hành động, nhưng tốc độ của người nào cũng không nhanh bằng Diệp Bạch.
Diệp Oản Oản lạnh nhạt mở miệng nói: “Trừ Lạc Thần ra không thể là ai khác.”
Chử Hồng Quang nghe vậy cười to: “Được! Tôi đây liền chờ tin tức tốt của cậu!”
Diệp Bạch này nha thật sự là có chút tà tính, ban đầu ai cũng không cần, khăng khăng cố ý lựa chọn Lạc Thần, lại vừa vặn tại cái thời điểm này để cho Lạc Thần tái xuất, chẳng lẽ cậu ta còn có thể tiên đoán được chuyện tương lai sao, cậu ta có thể dự đoán được Tống Kim Lân gần đây sẽ quay 《 Kinh Long 2 》?
Bất quá, vô luận cậu ta làm sao làm được, đều không phải là chuyện mà ông cần quan tâm để ý, chỉ cần cậu ta có thể kềm chế Chu Văn Bân là được rồi, những chuyện khác ông không cần biết.
Sau khi rời khỏi Hoàn Cầu, Diệp Oản Oản không có đi về Quang Diệu mà là trở về Cẩm Viên.
Dù sao hôm nay là một ngày phi thường tốt.
Bên ngoài tất cả mọi người đều đang điên cuồng hỏi thăm người phía sau màn của Lạc Thần là ai, Thần Toán tử trong truyền thuyết người đại diện Diệp đang ngồi xổm ở nhà, hết sức chuyên chú mà coi máy vi tính, chuẩn bị kiểm tra thành tích thi vào đại học của mình.
“Thầy Tư, thời điểm kiểm tra thành quả dạy học của anh đến rồi nha!” Diệp Oản Oản đem máy vi tính ôm vào trong lòng, khẩn trương xoa xoa tay.
Khác với Diệp Oản Oản đang khẩn trương kích động, Tư Dạ Hàn chỉ ngồi trên ghế sa lon đối diện với cô, phong đạm khinh vân mà nhấp một ngụm trà.
Thời gian đã đến, sau nhiều lần hít sâu, Diệp Oản Oản rốt cuộc cũng đăng nhập trang web, nhập vào dãy số báo danh dự thi của chính mình.
Ngón tay thả ở trên phím Enter, dừng lại một giây, sau đó, dùng sức ấn xuống.
Ngữ văn 142 điểm, tiếng Anh 148 điểm, Văn Tống 283 điểm, số học 150 điểm!!!
CMN!
Cho dù cô đã có đánh giá mình khá là cao siêu nhưng khi nhìn thấy số điểm này Diệp Oản Oản vẫn kích động đến mức trực tiếp nhảy cỡn lên.
Nhất là lúc nhìn thấy thành tích số học của mình.
Với tổng điểm này đã đủ để cho cô tham gia học tại Đế đô truyền thông rồi!
Diệp Oản Oản để máy tính đang khởi động qua một bên, chạy lạch bạch hướng phía Tư Dạ Hàn nhào tới: “A a a! Thầy Tư à em yêu anh ૮ɦếƭ đi được! Số học của em thi Max điểm đấy! Lại là Max điểm! Thầy Triệu Châu phỏng chừng sẽ kích động đến khóc mất! Học phí học với thầy Tư quả nhiên là hàng tốt giá lại rẻ, hiệu quả lại tốt không có gạt người a! Ai tại sao anh không có chút nào kinh ngạc vậy, có phải là trước thời hạn len lén kiểm tra thành tích của em rồi hay không a?”
“Em cho là … Có cần thiết không?” Tư Dạ Hàn kéo tay ra, nhìn cô một cái, trên mặt đầy vẻ “Bản tôn dạy dỗ thành tích còn cần tra sao”.
Đại khái bị tâm tình vui vẻ của cô lây lan, thần sắc của Tư Dạ Hàn dường như so với ngày thường nhu hòa hơn mấy phần.
Diệp Oản Oản liên tục phụ họa nói: “Dạ dạ dạ! Không cần! Cũng không nhìn một chút là ai dạy dỗ!”
Nhìn thành tích xong, tâm tình Diệp Oản Oản tốt đến mức đều không cách nào bình tĩnh lại được.
Thật sự là quá vui vẻ …
Từ khi trọng sinh tới nay, lần đầu tiên cô vui vẻ như vậy…
Công tác đã đi cào quỹ đạo rồi, nhà ở đã vào tay cô rồi, điểm số thi được đủ để đem cô vào học được trường mà cô muốn rồi…
Cô rốt cuộc …
Rốt cuộc có thể trở về nhà rồi … Mấy bữa nữa chính là thọ yến của ông nội, nhân dịp cơ hội này cô nên trở về nhà một chuyến.
Cô không chỉ cùng cha mẹ xích mích, mà quan hệ cùng ông nội cũng tệ hại đến cực hạn, kiếp trước cô trực tiếp lấy một thân tạo hình kỳ lạ xấu xí trình diện, làm cho tất cả mọi người lấy Diệp gia ra làm trò cười, đem lão gia tử tức giận gần ૮ɦếƭ.
Hơn nữa, kiếp trước trên thọ yến của ông nội, Cố Việt Trạch công khai cùng cô giải trừ hôn ước, hơn nữa còn ở tại chỗ tuyên bố tin tức mình cùng Diệp Y Y sắp đính hôn.
Tại Diệp Y Y ngoài sáng trong tối cố ý kích thích làm cô mất khống chế đại náo một trận, không chỉ để cho cha mẹ mình mất hết mặt mũi, còn đắc tội hoàn toàn với ông nội cũng đem danh tiếng của mình hoàn toàn bị bôi đen.
Thảm hại hơn là khi đó cô vì lợi dụng lần thọ yến này để có thể thấy mặt của Cố Việt Trạch, cho nên cô phải giả trang nhu thuận hơn nửa tháng mới được cho phép ra khỏi cửa, nhưng sau khi giở trò nháo loạn đó cô lại bị Tư Dạ Hàn ngược đến mức không còn muốn sống nữa…
Đời này, cô tuyệt đối sẽ không cho phép những người đó ngay trước mặt mọi người khi dễ cha mẹ cô, cô cũng sẽ không đem ông nội bà nội đẩy ra xa, càng không để cho Cố Việt Trạch vừa lòng.
Lần này nếu không đùa chơi ૮ɦếƭ Cố Việt Trạch – cặn bã nam đó, cô liền không phải người họ Diệp!
Cô còn có thể lợi dụng cơ hội lần này làm cho Tư Dạ Hàn hoàn toàn tin tưởng cô…
“Ngay cả em loại học sinh không biết chữ nào dốt đặc cán mai lại có thể trở thành học bá như thế này, thầy Tư quả thực là điểm thạch thành kim 乃út, hóa thứ tầm thường thành thần kỳ, khổ cực khổ cực a…, học sinh Ϧóþ Ϧóþ vai cho anh nha~” Diệp Oản Oản hôm nay so với mọi ngay càng nịnh hót hơn.
Mặc dù đời này cô đã đạt được chút ít tự do, có thể trực tiếp đi thọ yến rồi nhưng kiểu vuốt lông thường ngày là không thể thiếu được nha.
Tư Dạ Hàn cảm thụ bàn tay nhỏ bé mềm mại trên vai mình, liếc cô một cái, đáy mắt không có bất kỳ gợn sóng tâm tình gì, giống như không chút nào phát hiện ra ý đồ của cô…
Đêm khuya.
Hứa Dịch đứng ở trước người ông chủ nhà mình vẻ mặt rất là rối rắm.
“Liên hệ sao rồi?” Gương mặt băng sơn trong trẻo lạnh lùng của Tư Dạ Hàn nhìn hoàn toàn không có tình cảm loài người mở miệng hỏi.
Hứa Dịch lập tức đáp lời: “Vâng, Mai đại sư bên kia đã xác định, đến lúc đó sẽ lấy danh nghĩa của Oản Oản tiểu thư để đi đến chúc thọ cho gia chủ nhà họ Diệp – Diệp Hồng Duy.”
Giọng nói của Hứa Dịch nhìn như lãnh đạm bình tĩnh nhưng trong thực tế tâm đã muốn nôn ói hết toàn bộ những thứ mới ăn xong hôm nay.
Người nào đã nói không cho Diệp Oản Oản rời khỏi Cẩm Viên nửa bước, là người nào nói cấm chỉ Diệp Oản Oản cùng người nhà qua lại đây …
Từng cái nguyên tắc một bị phá vỡ thì coi như xong đi anh ta có thể bỏ qua, nhưng hiện tại thì sao, ông chủ của anh ta thậm chí còn lén lút điều người khác đến làm chỗ dựa chống lưng cho Oản Oản nữa, đây là loại nào loạn kiểu gì nha ông chủ?
Chẳng lẽ là bởi vì đến lúc đó trên thọ yến Cố Việt Trạch khẳng định cũng sẽ đến cho nên muốn ở trước mặt tình địch lấy lại danh dự sao?
Mai Cảnh Châu là quốc hoạ tông sư quốc tế trứ danh, là người cực kỳ thanh cao, toàn bộ Đế đô ngoại trừ ông chủ nhà anh ta ra sợ rằng cũng không có người nào có thể mời được.
Ha ha, loại yến hội cấp bậc này lại mời nhân vật cấp bậc quốc bảo như vậy đi chống đỡ, cũng không sợ đem phá hủy toàn bộ bữa tiệc sao?…
Tính toán kĩ lại một chút, chỉ cần Diệp Oản Oản lần này nhìn thấy Cố Việt Trạch đừng có làm rộn hay xảy ra chuyện gì thì coi như phá hủy toàn bộ bữa tiệc cũng không có vấn đề gì lớn cả!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc