Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1234

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Ngày hôm sau, Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn đi lên ủy ban phường thật sớm làm giấy đăng ký kết hôn.
Sau khi nhận giấy đăng ký xong, chuyện thứ nhất Diệp Oản Oản làm là —— tuyên cáo thiên hạ.
"Bảo Bảo, mau tới đây! Cùng em chụp một tấm ảnh chung!" Diệp Oản Oản kéo lấy Tư Dạ Hàn, lấy ảnh nền là ủy ban phường ở phía sau, chụp chung một tấm.
Sau đó, Diệp Oản Oản nhấn vào group các bạn chung của mình, chụp giấy đăng ký kết hôn, và cả hình chung của hai người, gửi lên nhóm, sau đó đăng một dòng tin ——
“Em đã đi nhiều nơi, thấy rất nhiều cảnh đẹp, sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh.”
...
Diệp Oản Oản dùng nick chính, đăng trạng thái mới, tag tên rất nhiều người, bao gồm cả những bạn bè ở Hoa quốc và Độc Lập Châu đều có.
Dòng trạng thái này vừa đăng lên, mặc kệ là người Hoa quốc bên này hay là Độc Lập Châu bên kia, cơ hồ toàn bộ danh sách bạn bè đều như ong vỡ tổ.
Cung Húc không hổ là Tiểu Vương Tử Bát Quái, thành công trở thành người đầu tiên comment.
Bởi vì quá mức kích động mà không cách nào dùng ngôn ngữ biểu đạt, vì vậy liên tiếp nhấn vô số dấu chấm than (!)
Sau đó, Cung Húc ngay lập tức đem ảnh chụp màn hình trong group bạn chung mà Diệp Oản Oản đăng, chuyển tiếp đến group Wechat công ty.
[ Cung Húc: Mẹ nó! Ai tới nói cho tôi biết! Chuyện gì đang xảy ra! Diệp ca của tôi lại có thể kết hôn rồi!!!!!!!! ]
Dòng bình luận của Cung Húc kèm theo ảnh chụp màn hình, thành công kéo những thành viên “tàu ngầm” trong group toàn bộ đều trồi lên.
[ Lạc Thần:... ]
[ Phí Dương: Tôi nhổ vào, cái quỷ gì vậy, Cung Húc cậu làm cái gì vậy, photoshop à? ]
[ Cung Húc: Photoshop cái rắm á! Đây là tin nhắn trong group bạn chung Diệp ca vừa mới nhắn đấy! Không tin tự đi mà xem! ]
[ Phí Dương: Tôi vừa xem rồi! Là sự thực đấy!!! ]
[ Giang Yên Nhiên: Oa, Oản Oản và Tư tổng đăng ký kết hôn rồi! Chúc mừng, chúc mừng! ]
[ Hàn Thiên Vũ: Diệp Bạch định vị vị trí là Đế Đô, cô ấy trở về lúc nào? ]
[ Cung Húc: Tôi! Đi! Tự! Kỷ! Đây!!! Diệp ca trở về lúc nào vậy mà tôi lại hoàn toàn không biết! Ngay cả việc Diệp ca kết hôn cũng phải đọc thông qua group bạn bè chung, quả nhiên là tôi đã không còn là tiểu bảo bối mà Diệp ca yêu thích nhất rồi! ]
[ Lạc Thần: Làm gì có lúc nào được như vậy? ]
[ Cung Húc: Đệt! Lạc Thần có phải là cậu muốn đánh nhau hay không! Giờ chuyện đã đến lúc nào rồi, cậu còn lục ᴆục với tôi, Diệp ca sắp bị ςướק mất rồi oa oa oa! ]
Thấy cả đám sôi sùng sục, cuối cùng Diệp Mộ Phàm cũng lững thững tới chậm mà hiện thân rồi.
[ Diệp Mộ Phàm: Các người tỉnh táo một chút... ]
[ Cung Húc: Làm sao tôi tỉnh táo được hả! Tôi nói này Diệp tổng, anh cũng quá đáng rồi, anh khẳng định là đã sớm biết rồi đi, tại sao còn không nói sớm cho chúng tôi biết? ]
[ Phí Dương phụ họa: Đúng vậy! Diệp tổng, lần này rõ ràng là anh sai rồi! Hại cho chúng tôi vội vàng không kịp chuẩn bị, bị tống cho nghẹn một miệng đầy thức ăn cho chó! Một chút chuẩn bị cũng không có! ]
[ Diệp Mộ Phàm: ( icon cười lạnh) ha ha, các người ăn chút thức ăn cho chó như vậy mà thôi, có gì nghiêm trọng sao? Bởi vì hôm nay là sinh nhật của Tư Dạ Hàn, tối hôm qua rạng sáng 12 giờ, cô ấy khăng khăng phải cho bạn trai mình một niềm vui bất ngờ ngày sinh nhật, lại sai tôi lái xe đưa cô ấy đi xuyên qua cả nửa cái Đế Đô, lại còn trộm sổ hộ khẩu, đi khắp cả thành phố tìm pháo hoa! Xong rồi tôi còn phải nửa đêm gió rét, một mình chờ ở ven hồ giúp cô ấy bắn pháo hoa để tạo bầu không khí lãng mạn. Làm sao, các người chẳng qua chỉ phải nhìn thấy một hình chụp trong group nhóm thôi, rất ủy khuất sao? Hả? ]
[ Cung Húc: Khục khục, chuyện này... có vẻ như là Diệp tổng hơi bị thảm quá rồi... ]
[ Phí Dương: @Cung Húc, Diệp tổng tương đối thảm... ]
[ Giang Yên Nhiên: Mộ Phàm ca anh chịu khổ rồi... ]
Nếu như bọn họ chẳng qua chỉ là bị rải nhẹ thức ăn cho chó, vậy thì Diệp Mộ Phàm đại khái chính là trực tiếp ngồi ở trên núi thức ăn cho chó...
Sau khi Diệp Oản Oản thông cáo thông qua group các bạn chung, những người ở Độc Lập Châu bên kia tự nhiên cũng nhìn thấy.
Người thứ nhất phát hiện là Bắc Đẩu.
Bắc Đẩu trợn to hai mắt, "Trời má! Phong tỷ và Tu La Chủ đăng ký kết hôn tại Hoa quốc rồi! Đây là tốc độ tên lửa sao? Cũng quá nhanh đi!"
Trong lúc nhất thời, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão và cả Thất Tinh quay sang nhìn Bắc Đẩu.
Đại trưởng lão: "Cái gì, cái gì? Minh chủ và Tu La Chủ đăng ký kết hôn rồi hả?"
Tam trưởng lão: "Thật hay giả! Minh chủ lại sẽ có thể kết hôn!"
Phó Minh Hi nhảy chồm hổm lên, lao qua níu lấy cổ áo Bắc Đẩu, "Cậu nói bậy nói bạ cái gì! Chuyện này là không thể nào! Với tính tình của Minh chủ, coi như là thích Tu La Chủ, cũng tuyệt đối sẽ không kết hôn cùng hắn!"
Bắc Đẩu hất tay ra: "Cậu có nói với tôi cũng vô dụng thôi, cậu đi mà nhìn đi! Có trong group bạn chung của Phong tỷ thì biết thôi! Dĩ nhiên, cá nhân tôi khuyên cậu không nên xem vẫn tốt hơn..."
Làm sao Phó Minh Hi có thể không xem, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, tự mình nhấn vào group bạn bè của Diệp Oản Oản, sau đó, thấy được dòng trạng thái ngập mùi thức ăn cho chó kia của nàng.
Hình giấy đăng ký kết hôn màu đỏ hồng, và cả hình tự chụp chung của hai người. Trong hình, cái gương mặt điên đảo chúng sinh kia của Tu La Chủ đương nhiên không cần nhiều lời, Minh chủ nhà bọn họ thì đang nở một nụ cười sáng rỡ.
Phó Minh Hi vẫn luôn biết Minh chủ nhà mình rất đẹp, nhưng lần đầu tiên lại nhận ra còn có thể đẹp đến như vậy...
Nụ cười ấm áp mà rực rỡ kia, quả thật là giống như thiên sứ với đôi cánh trắng lộng lẫy.
Tiếp đó, Phó Minh Hi chú ý tới dòng trạng thái mà Minh chủ mình đăng lên ——
“Em đã đi nhiều nơi, thấy rất nhiều cảnh đẹp, sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh.”
Bắc Đẩu thấy Phó Minh Hi sắc mặt trắng bệch, lảo đảo muốn ngã, bất đắc dĩ nói, "Đã bảo cậu không nên xem rồi mà! Thức ăn cho chó này ai mà nuốt trôi được? Tôi đã sắp nghẹn muốn ૮ɦếƭ rồi!"
Phó Minh Hi nắm chặt điện thoại di động, "Không có khả năng! Chuyện này là không thể nào, rõ ràng Minh chủ nói tâm nguyện của cô ấy là..."
"Tinh thần đại hải?" Bắc Đẩu theo bản năng mà ráp vào câu tiếp theo.
Phó Minh Hi trừng hắn: "Là hậu cung ba ngàn!!!"
Bắc Đẩu: "Ặc... Hình như chính là lời Phong tỷ của chúng ta từng nói..."
Đại trưởng lão và Tam trưởng lão cũng phụ họa gật đầu.
Đại trưởng lão than thở, "Cho nên nói, vẫn là Tu La Chủ đại nhân có biện pháp mà!"
Tam trưởng lão: "Còn không phải sao, lại có bản lĩnh để cho Minh chủ chúng ta từ bỏ hậu cung ba ngàn, tự nguyện nhảy vào phần mộ hôn nhân!"
Phó Minh Hi nghe mấy người bàn luận, tức đến sắc mặt biến thành màu đen.
Bắc Đẩu vỗ bả vai của Phó Minh Hi một cái, trấn an nói, "Tiểu Minh Hi, hẳn là trái tim cậu nát tan rồi đi? Dòng trạng thái này của Phong tỷ chúng ta, chẳng lẽ cậu còn chưa hiểu có ý gì sao?"
Phó Minh Hi lạnh mặt: "Có ý gì?"
Bắc Đẩu nói đầy ý vị thâm trường, "Sơn hà biển rộng, phồn hoa như gấm, đều không bằng ở bên cạnh anh! Đây không phải là ý tứ hương hoa dại không thơm bằng hoa nhà sao? Rất rõ ràng là Phong tỷ đang nói với cậu, hiện tại tỷ ấy chỉ thích một đóa hoa trong nhà này, hoa hoa cỏ cỏ bên ngoài, đã không còn có thể lọt vào mắt xanh của tỷ ấy nữa rồi!"
Phó Minh Hi nghe xong, nhất thời sắc mặt ngẩn ngơ, trực tiếp gào khóc lên, vừa khóc còn vừa không cam lòng, "Không đúng! Minh chủ chỉ đăng lên giấy đăng ký kết hôn ở Hoa quốc, cũng không phải là ở Độc Lập Châu! Không sai! Giấy đăng ký ở Hoa quốc làm sao có thể đại biểu được gì chứ!"
Phó Minh Hi vừa dứt lời, liền thấy ngón tay của Bắc Đẩu lướt một cái, sau đó mở miệng nói, "Ồ, Phong tỷ lại đăng thêm một dòng trạng thái giống nhau như đúc... Ui! Không đúng! Lần này dường như có thêm một tấm ảnh. A, hình như là giấy đăng ký kết hôn tại Độc Lập Châu?"
Phó Minh Hi: "...!!!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc