Cô bé này tướng mạo xinh đẹp đến tột độ, nhưng tính cách lại tựa hồ như cao lãnh vạn phần. Trừ cha của mình, xem thường bất luận kẻ nào...
Cũng còn may mới vừa rồi bà không có hành động thiếu suy nghĩ! Chỉ bất quá, Ân Duyệt Dung vẫn còn nghi vấn trong lòng. Ở trên đời này, làm sao sẽ có thể có hai người với tướng mạo tương tự như thế?
Chẳng lẽ, trong chuyện này có chút cổ quái? Cô bé này, rốt cuộc có phải là con gái của Dịch hội trưởng hay không, hay nói cách khác, cô ấy là Nhi*p Vô Ưu...
"Cha!"
Rất nhanh, thiếu nữ đi lên đài, vòng qua cánh tay của Dịch Linh Quân, lúc này vẻ lạnh lùng trong mắt mới tản đi một chút, trở nên nhu hòa hơn.
"Con gái ngoan, giới thiệu chính mình cùng mọi người một chút đi." Dịch Linh Quân cười nói.
Nghe vậy, cô gái liếc nhìn mọi người một cái, có chút ấm ức nói: "Cha, con nghĩ, chuyện này dường như cũng không cần thiết gì. Tiền đề để giới thiệu chính mình, là có người quen biết mà con muốn kết giao. Nhưng cha, thật xin lỗi, trước mắt con còn chưa phát hiện được người như vậy."
"Vân Mạc, đừng không hiểu chuyện như vậy." Dịch Linh Quân.
Gương mặt cô gái càng thêm lạnh lùng: "Cha, hẳn cha cũng biết, từ nhỏ tới lớn, cho tới bây giờ con cũng chưa từng hiểu chuyện."
"Hic, các vị, hết sức xin lỗi, con gái bảo bối này của tôi, được nuông chiều từ bé. Đối mặt với loại sự kiện thế này, có khả năng còn chưa được quen cho lắm, hy vọng mọi người bỏ qua cho." Thần sắc Dịch Linh Quân có chút bất đắc dĩ, nhưng trong con ngươi lại không có chút trách cứ nào.
Nghe tiếng, một vị cao tầng lắc đầu liên tục, lập tức vội vàng mở miệng cười nói: "Dịch hội trưởng nói gì vậy, Vân Mạc tiểu thư khí chất bất phàm, tác phong làm việc lại càng không giống người bình thường, có cá tính của riêng mình. Bây giờ, có thể có được một cô con gái có chủ kiến của riêng mình như vậy, thật sự là rất hiếm thấy!"
"Đúng đúng đúng, Quản lý Cao nói đúng! Tôi cho là, loại tính cách này, nhất định là thiết diện vô tư, vô cùng thích hợp gia nhập Trọng Tài Hội chúng ta, đảm nhiệm chức vụ trọng yếu!"
...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi quản lý đều rối rít phụ họa ca tụng.
Những ánh mắt vốn toàn bộ đều tập trung ở trên người Tần Hi Viện cũng lập tức rút đi, như thể dịch chuyển tức thời vậy.
Có một vị quản lý tuổi tác tương đối lớn, giống như lơ đãng hỏi một câu, "Hội trưởng, lệnh thiên kim ưu tú như thế, chắc hẳn nhất định là hoa đã có chủ chứ?"
Những người bên cạnh cũng hùa theo, "Ai dà, cũng không biết là ai có cái phúc khí đó, có thể được Dịch tiểu thư coi trọng!"
Dịch Linh Quân quay sang nhìn con gái bên cạnh mình một cái, mở miệng nói, "Ha ha, tôi thật sự rất hi vọng có thể có một người bên cạnh quan tâm chăm sóc cho con bé. Chỉ tiếc, vẫn chưa gặp được người yêu thích."
Nói bóng gió, chính là đang ế chèo queo, chưa có bạn trai đúng không?
Thiên kim của Dịch hội trưởng, con gái bảo bối duy nhất của Dịch hội trưởng, vậy mà lại có thể vẫn còn độc thân!
Nghe được tin tức này, nhất thời ánh mắt không ít người đều sáng lên.
Mà đối mặt với sự quan tâm và lấy lòng của mọi người, từ đầu tới cuối Diệp Oản Oản đều để một vẻ mặt không để bất cứ ai trong mắt.
Chẳng qua là, Dịch Linh Quân ở cách nàng rất gần, cho nên không hề bỏ lỡ một “động tác nhỏ” của nàng.
Dịch Linh Quân ho nhẹ một tiếng, vừa cùng mọi người hàn huyên, vừa ung dung thản nhiên mà tiến tới bên tai Diệp Oản Oản, hạ thấp giọng nhắc nhở một câu, "Con gái ngoan, thu liễm một chút!"
Diệp Oản Oản: "Thu liễm cái gì?"
Dịch Linh Quân: "Ánh mắt con nhìn Quản lý Tư."
Diệp Oản Oản: "Con nhìn người đàn ông của mình thì đã sao?"
Dịch Linh Quân: "Nhìn nữa là rớt com lê đó!"
Diệp Oản Oản: "Yên tâm, không rớt được, dầu gì số com lê cũng đủ để chứa đầy một tủ quần áo, chớ xem thường con có được không!"
Lại nói, cũng không thể trách nàng được, thật sự là không có cách nào mà!! Hôm nay Tư Dạ Hàn thật sự là quá đẹp trai rồi!
Đại khái bởi vì buổi dạ hội hôm nay tương đối quan trọng, Tư Dạ Hàn mặc một thân âu phục xa hoa hiếm thấy, vẻ mệt mỏi trên gương mặt khiến cho nàng đau lòng kia, không chỉ không hề ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của anh, mà ngược lại càng khiến cho anh có thêm một tầng cám dỗ...
Dịch Linh Quân dẫn Diệp Oản Oản đi xuống dưới dài, đi vào trong đám người.
Đáy mắt như có ánh sao lóe lên, ngay sau đó bày ra vẻ của một người cha hiền, đầy trịnh trọng và trang nghiêm nói rằng, "Thật không dám giấu diếm, tâm sự lớn nhất hiện tại của tôi chính là hôn sự của Vân Mạc. Chẳng qua là ánh mắt đứa nhỏ này quá kén chọn, thật sự là khiến cho kẻ làm cha này nhức đầu không thôi mà!"
Lời này, không thể nghi ngờ, chính là một viên đá tảng, làm dấy lên ngọn sóng lớn ngập trời.
Nghe được lời này của Dịch Linh Quân, người sáng suốt có ai còn có thể không hiểu.
Hội trưởng vội vã đem Dịch Vân Mạc tìm về đây, sợ rằng mục đích chủ yếu là để tìm chồng cho con gái, còn không phải sao?
"Hội trưởng, nghe ngài nói, lệnh thiên kim đẹp như vậy, lại có năng lực như vậy, ánh mắt cao hơn một chút là việc không thể bình thường hơn. Huống chi dù sao cũng là muốn tìm người sẽ làm bạn suốt đời, dĩ nhiên là phải cẩn trọng chọn lựa!"
"Không sai! Huống chi Thiên Thủy thành chúng ta thanh niên tuấn kiệt nhiều như vậy, hôm nay cũng đến không ít, Dịch tiểu thư hoàn toàn có thể quen biết nhiều người hơn một chút!"
...
Lúc này, mấy gã đàn ông trẻ tuổi mới vừa nãy còn đang vây ở bên cạnh Tần Hi Viện ân cần hỏi han, lập tức quẫy đuôi chó đi sang bên này.
Trong đó, có một gã thân sĩ mặc âu phục màu xám tro, phong độ nhanh nhẹn đầy ôn nhu tiếp cận, "Dịch tiểu thư, tôi tự giới thiệu mình một chút, tôi là quản lý của Trọng Tài Hội, là người địa phương tại Thiên Thủy thành, rất quen thuộc đối với nơi này. Dịch tiểu thư cô vừa trở về, nếu như cần người dẫn đường, tôi luôn sẵn lòng nguyện ý ra sức giúp cô."
Thấy lại có thể có người đã chủ động tự đề cử mình, những người khác cũng nhất thời đứng ngồi không yên rồi, rối rít tiến lên tiếp lời.
"Mắt thẩm mỹ của Dịch tiểu thư thật tuyệt, bộ đồ này thật sự là quá đẹp!"
Dịch Linh Quân bên kia, cũng có không ít các vị cao tầng lớn tuổi hàn huyên, "Hội trưởng, con trai tôi cũng đã ở nước ngoài nhiều năm, nói không chừng cũng sẽ có điểm chung nào đó với lệnh thiên kim!"
"Ồ, thật sao?" Dịch Linh Quân cũng không hề cự tuyệt ai, khách khí trò chuyện với từng người một, dáng vẻ hoàn toàn nghiêm túc tuyển chồng cho con gái.
Diệp Oản Oản nhìn mà không còn lời nào để nói, chẳng lẽ thật đúng là lão ta dự định tuyển chồng cho nàng thật sao?
Trời má, hỏi thăm nghiêm túc như vậy làm cái gì!?
Thái độ này của Dịch Linh Quân, quả thực là e sợ thiên hạ không loạn!
Gương mặt Diệp Oản Oản vẫn là tạo hình tượng lãnh ngạo, chân mày hơi hơi nhíu lại, mở miệng nói, "Cha, con qua bên kia một chút."
Người đã đẹp, thì ngay cả một cái chau mày cũng đẹp đến cực hạn. Một chút mất kiên nhẫn nơi đáy mắt kia, giống như là giọt sương đêm đọng trên cánh hoa hồng, khiến cho những vị thân sĩ nổi tiếng vây chung quanh nàng bỗng trở nên ngây ngẩn thất thần.
Dịch Linh Quân lập tức ân cần hỏi thăm: "Vân Mạc, sao vậy? Không thoải mái sao?"
"Không khí nơi này không tốt." Diệp Oản Oản thuận miệng ném câu tiếp theo, rồi lập tức sải cao giày cao gót, thẳng bước rời đi.
Nói bóng gió, chính là ngại nơi này ồn ào.
Dịch Linh Quân bất đắc dĩ chống đỡ, "Đứa nhỏ này, tính tình đúng là quá cô tịch rồi!"
Phương thức và cách nói chuyện của cô gái, tuy là khiến cho người khác rất không thoải mái, nhưng cũng hoàn toàn không một ai dám nhiều lời.
Dù sao, cái cô nàng Dịch Vân Mạc này cũng không nhằm vào đích danh một người nào, mà là nhằm vào tất cả mọi người ở đây.
Cũng không một ai nguyện ý đi lên làm chim đầu đàn, cùng nàng lý luận mấy câu.
Dù cho cái tính tính này của nàng, phách lối như ngọn lửa, lãnh ngạo như hàn băng, nhưng lại khơi dậy khát vọng chinh phục của không ít người đàn ông...
Tần Hi Viện đẹp thì có đẹp, nhưng thật không có cá tính, giống như một bông hoa tươi được tỉ mỉ tẩn mẩn nuôi trồng trong nhà kính.
Huống chi, vô luận là bàn về xinh đẹp, hay là bàn về gia thế, Tần Hi Viện và Dịch Vân Mạc đều khác nhau như trời vực, không cách nào đánh đồng với nhau.
Xem ra, từ hôm nay trở đi, danh xưng đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành, đệ nhất danh viện Thiên Thủy thành, tất cả đều sẽ phải đổi sang cho người khác rồi!
Cũng không biết là vô tình hay là cố ý.
Diệp Oản Oản vừa vặn đi về phía Ân Hành và Tần Hi Viện...