Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1130

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Nhi*p Vô Danh vừa dứt tiếng, chuyện cũ hiện lên trong lòng Diệp Oản Oản.
Năm đó, Nhi*p Vô Danh còn trẻ tuổi rời nhà, được đưa tới bên chỗ một người họ hàng xa, bà Hai, để học nghệ.
Bà Hai là em gái bà con xa của ông nội, tộc trưởng Lăng gia. Mặc dù bối phận tương tự tộc trưởng Lăng gia, nhưng tuổi tác lại nhỏ hơn gần 30 so với tộc trưởng.
Chỉ bất quá, bà Hai võ nghệ siêu quần, can đảm cực cao, giáo dục đối với hậu bối cũng vô cùng không tầm thường.
Cho nên, năm đó, tộc trưởng Lăng gia cũng không thèm quan tâm sự đồng ý của Nhi*p chủ mẫu và gia chủ, tự tiện đem Nhi*p Vô Danh đưa tới chỗ bà Hai.
Sự giáo dục của bà Hai cực kỳ nghiêm khắc, mặc dù Nhi*p Vô Danh chịu nhiều đau khổ, nhưng cũng học được một thân bản lĩnh.
Bà Hai có một người con gái, tên là Lăng Miểu. Tính ra, nàng có bối phận là cô họ của Nhi*p Vô Danh. Chỉ bất quá, tuổi tác lại tương đương với anh.
Hai người nói là thanh mai trúc mã cũng không quá đáng, hai người sống chung cực kỳ hài hòa.
Không lâu sau, tuy là Nhi*p Vô Danh quay trở về Độc Lập Châu, nhưng lại cũng chưa từng gián đoạn liên lạc cùng Lăng Miểu.
Chẳng qua là Diệp Oản Oản từng nghe Nhi*p Vô Danh nói, anh ấy và cô của anh, Lăng Miểu, yêu nhau...
Khi lần đầu tiên Diệp Oản Oản nhìn thấy Lăng Miểu... lại là vào lúc Lăng Miểu gặp phải sự vây công của các thế lực lớn nhỏ Độc Lập Châu. Là do ông ngoại sắp đặt, cuối cùng hại ૮ɦếƭ Lăng Miểu...
Ông ngoại dùng mạng Nhi*p Vô Danh, uy Hi*p Lăng Miểu... khiến cho cô một thân một mình đến nơi hẹn...
Diệp Oản Oản nhớ mang máng, Lăng Miểu trưởng thành vô cùng ngọt ngào động lòng người, nhưng khí chất lại hoàn toàn ngược lại, lạnh lùng đến dị thường, giống như một khối băng lạnh buốt, người ngoài rất khó sống chung.
Mà vào trước khi Lăng Miểu ૮ɦếƭ, cô ấy đem chiếc nhẫn tượng trưng cho quyền lực tối cao của Tử Vong Hoa Hồng, tự tay giao cho Diệp Oản Oản, cũng hỏi thăm Diệp Oản Oản, Nhi*p Vô Danh có an toàn hay không...?
Đến nay, Diệp Oản Oản cũng rất khó quên được hình ảnh năm đó, Lăng Miểu thỏa mãn sau khi biết được Nhi*p Vô Danh cũng không gặp nguy đến hiểm tánh mạng.
Đây là tất cả ký ức của Diệp Oản Oản.
Ngày trước, Nhi*p Vô Danh tài hoa xuất chúng, trí tuệ của anh, thậm chí không kém gì Kỷ Tu Nhiễm.
Chỉ bất quá, ký ức của nàng bị thay đổi, sau khi gặp lại Nhi*p Vô Danh, cũng thấy anh thay đổi theo, giống như là trở thành một người khác.
Trở lại Độc Lập Châu, sau khi khôi phục thân phận của Nhi*p Vô Ưu, cha mẹ từng nói qua, Nhi*p Vô Danh là chịu phải đả kích năm đó...
Nhưng hiện tại... liên tưởng tới lá thư Kỷ Tu Nhiễm để lại cho nàng này...
Nội dung trong thư là: " Anh cũng không có mộng tưởng gì lớn lao, chỉ muốn có một mẫu ruộng tốt, mỗi ngày cơm canh đạm bạc, làm chút buôn bán lẻ, bình thản sinh hoạt."
Giờ phút này, Diệp Oản Oản đoán rằng, Kỷ Tu Nhiễm dùng một câu nói vô cùng mịt mờ biểu đạt ra chân tướng.
Thứ cái này ám chỉ, căn bản chính là Nhi*p Vô Danh!
Cho nên, trong thư Kỷ Tu Nhiễm mới có thể nhắc nhở nàng, không nên lại đi điều tra...
Còn nữa, trên tờ giấy Kỷ Tu Nhiễm xé nát, thật ra thì cũng đã viết lên chân tướng và quá trình.
Căn bản không phải là Nhi*p Vô Danh bị kích thích mà biến thành bộ dáng hiện nay, chân tướng hẳn là vì anh bị Kỷ Tu Nhiễm thôi miên...
Rất có thể, là Kỷ Tu Nhiễm khiến cho Nhi*p Vô Danh quên đi đoạn ký ức này.
Mà trên tờ giấy còn nói, thôi miên mất đi hiệu lực, anh ấy đã trở về rồi...
Ý tứ có thể là, sức mạnh ý chí của Nhi*p Vô Danh quá mức lớn mạnh, một lần nữa anh đã nhớ lại đoạn chuyện xưa kia...
"Là Kỷ Tu Nhiễm thôi miên anh đúng không?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Nhi*p Vô Danh hỏi.
Nghe tiếng, Nhi*p Vô Danh khẽ mỉm cười: "Không thể không nói, thành tựu thôi miên của Tu Nhiễm, thiên hạ vô song! Anh nói với cậu ta, anh muốn cho tất cả các thế lực lớn nhỏ của Độc Lập Châu từng tham dự vây quét Lăng Miểu phải vạn kiếp bất phục, cậu ta lại không đồng ý. Thậm chí còn thôi miên anh... Sau khi thôi miên, anh quên mất cô ấy, chỉ muốn kiếm tiền và phát tài, như bị ma quỷ ám ảnh."
Không đợi Diệp Oản Oản lên tiếng, Nhi*p Vô Danh tiếp tục nói: "Chiếc nhẫn này, cực kỳ tương tự như chiếc nhẫn kia của Lăng Miểu, là nhẫn tình nhân do chính anh làm, không có bất cứ quan hệ nào cùng Tử Vong Hoa Hồng. Nhưng sau khi anh bị thôi miên, ngay cả chiếc nhẫn này cũng đã không nhớ. Cho nên, nó mới có thể bị anh cởi ra khỏi tay, nhét vào Nhi*p gia. Nếu không, làm sao em có thể trộm được chứ!"
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Nhi*p Vô Danh gần trong gang tấc, sau hồi lâu yên lặng, lúc này mới lên tiếng nói: "Thật ra thì, thôi miên của Kỷ Tu Nhiễm đối với anh, đã sớm mất hiệu lực rồi đi?"
Nhi*p Vô Danh gật đầu một cái: "Thôi miên mặc dù lợi hại, nhưng trên thực tế cũng không kéo dài quá lâu, ước chừng chỉ duy trì thời gian nửa năm."
"Cho nên, thời điểm ban đầu anh đến Hoa quốc tìm em, sớm đã không phải là ở trong trạng thái thôi miên." Diệp Oản Oản trầm tư nói.
Nghe tiếng, Nhi*p Vô Danh khẽ mỉm cười: "Ừ, chỉ bất quá, ban đầu lần đầu tiên gặp em ở Hoa quốc, chẳng qua chỉ là cảm thấy em có chút giống Vô Ưu, thật đúng là không nhận ra."
"Như thế... Anh đến Hoa quốc tìm em, rốt cuộc là vì cái gì?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Tìm em chính là tìm em, không có nhiều lý do như thế. Đương nhiên, cũng vì tìm chiếc nhẫn về." Nhi*p Vô Danh đáp đúng sự thật.
Diệp Oản Oản cũng không phản bác gì, chiếc nhẫn Nhi*p Vô Danh đeo trên tay kia, tuy là do anh tự mình luyện chế, không có bất cứ quan hệ nào cùng Tử Vong Hoa Hồng, nhưng đối với Nhi*p Vô Danh mà nói, ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Chiếc nhẫn này, tượng trưng cho tình cảm của anh và Lăng Miểu.
Diệp Oản Oản tin tưởng, cho dù dùng chính chiếc nhẫn kia của mình, đi đổi với chiếc nhẫn này của Nhi*p Vô Danh, anh cũng sẽ tuyệt đối không đồng ý.
"Vậy... Trước đó tại sao anh lại để cho dòng chính đi ςướק một chiếc nhẫn khác?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Nhi*p Vô Danh hỏi.
"Rất đơn giản." Nhi*p Vô Danh khẽ mỉm cười trả lời: "Nếu như, chiếc nhẫn kia ở trên tay anh... Anh sẽ có thể điều động lực lượng càng thêm mạnh mẽ. Phá hủy Độc Lập Châu, dễ như trở bàn tay!"
"Nhưng mà, sau đó tại sao anh lại buông tha?" Diệp Oản Oản tiếp tục đặt câu hỏi.
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Nhi*p Vô Danh chìm vào trong yên lặng.
"Nếu không thì sao?" Hồi lâu sau, Nhi*p Vô Danh lắc đầu một cái: "Em dẫu có ૮ɦếƭ cũng không muốn giao ra, chẳng lẽ, muốn cho anh thật vì chiếc nhẫn kia mà Gi*t em sao?"
"Em hiểu rồi..." Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm.
Hiện nay xem ra, thật ra thì, đã cực kỳ sáng tỏ.
Năm đó, sau khi Lăng Miểu ૮ɦếƭ, Nhi*p Vô Danh rơi vào trạng thái điên cuồng, muốn vì Lăng Miểu báo thù, huỷ diệt tất cả các thế lực lớn nhỏ tham dự vây quét Lăng Miểu.
Mà những thế lực lớn nhỏ này, gần như bao trùm toàn bộ Độc Lập Châu.
Nguyên bản, Nhi*p Vô Danh tìm tới Kỷ Tu Nhiễm, là muốn để cho Kỷ Tu Nhiễm giúp anh một tay. Nhưng trong lòng Kỷ Tu Nhiễm lại không đành lòng, cũng không muốn nhìn thấy Nhi*p Vô Danh đau khổ như vậy, thuận tiện lấy thủ đoạn thôi miên, khiến cho Nhi*p Vô Danh quên mất đoạn ký ức này. Hơn nữa, anh còn đem tính cách Nhi*p Vô Danh cải biến thành tham tiền như mạng, một con buôn chỉ vui khi kiếm tiền.
Như vậy thứ nhất, Nhi*p Vô Danh bôn ba mỗi ngày, bề bộn lo việc kiếm tiền, vui này buồn kia, đối với Nhi*p Vô Danh mà nói, hẳn cũng coi như là một chuyện may mắn.
Nhưng mà, khiến Kỷ Tu Nhiễm không ngờ đến chính là, sức mạnh ý chí của Nhi*p Vô Danh, thật sự là mạnh mẽ đến quá đáng. Bất quá thời gian chỉ vẻn vẹn nửa năm, thôi miên của Kỷ Tu Nhiễm cũng đã mất đi hiệu lực.
Từ khi Nhi*p Vô Danh nhớ lại hết thảy, anh liền lấy thân phận của người áo đen, trở thành quân sư của dòng chính, tỏ vẻ muốn giúp dòng chính lần nữa khống chế Độc Lập Châu.
Nhưng cuối cùng là chuyện gì xảy ra, bây giờ cũng chỉ cần liếc qua là thấy ngay.
Năm đó, bên phía dòng chính, cũng tham dự vây quét Lăng Miểu!
Sở dĩ Nhi*p Vô Danh nguyện ý trợ giúp dòng chính, hoàn toàn là muốn sớm kích động đại chiến giữa dòng chính và dòng thứ bùng nổ.
Trong lòng Nhi*p Vô Danh hiểu rõ, một khi đại chiến giữa dòng chính và dòng thứ nổ ra, những thế lực lớn nhỏ kia của Độc Lập Châu sẽ không cách nào thờ ơ không quan tâm, toàn bộ cũng đều sẽ phải tham dự vào trong đó.
Mà mục đích thật sự của Nhi*p Vô Danh, là muốn để cho dòng chính và dòng thứ chém Gi*t lẫn nhau, lấy mạng đổi mạng, bao gồm những thế lực lớn nhỏ ủng hộ dòng chính và dòng thứ kia.
Nghĩ đến đây, trên trán Diệp Oản Oản không khỏi thấm ra một giọt mồ hôi lạnh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc