Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1119

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Đại trưởng lão, ông nhìn lời này của ông nói mà xem! Cái gì gọi là nhân vật có mặt mũi, chúng ta tại Độc Lập Châu, còn không phải là nhân vật có mặt mũi sao? Chỉ có thể nói, tư chất nội tâm gã Tiết lão đó không tốt, năng lực chịu đựng rất kém cỏi, cái kia trách được ai? Chúng ta cũng không hề vi phạm bất kỳ điều khoản hiệp ước nào!" Bắc Đẩu nói.
"Đích xác là như vậy!" Đại trưởng lão gật đầu một cái.
Diệp Oản Oản nhún nhẹ hai vai: "Đến lúc đó nếu bị tức ૮ɦếƭ rồi, cũng không có liên quan gì đến tôi. Đến lúc đó nếu như thật sự bị làm cho tức ૮ɦếƭ, các người nói xem, dòng chính có khi nào sẽ tới trả thù chúng ta hay không?"
Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Bắc Đẩu và Đại trưởng lão hai mắt nhìn nhau một cái.
"Ặc..." Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản: "Phong tỷ... Hẳn là sẽ không trả thù đệ và Đại trưởng lão. Coi như là có trả thù mà nói, đệ phỏng chừng dòng chính cũng chỉ có thể đi trả thù một mình tỷ mà thôi..."
Diệp Oản Oản: "..."
Tin tức Tiết lão của dòng chính bị Không Sợ Minh Chủ làm cho tức giận đổ bệnh nặng, còn chưa tới nửa ngày đã truyền khắp toàn bộ Độc Lập Châu.
Không ít thế lực thầm mắng Diệp Oản Oản hèn hạ vô sỉ. Xem đi, Tiết lão của dòng chính người ta dù gì cũng bao nhiêu tuổi rồi hả? Một ông già 70 – 80 tuổi, xem đi, bị chọc cho tức thành dạng gì.
Thoạt tiên, một đám đại lão được Diệp Oản Oản cứu ra từ trên hải đảo, rối rít lắc đầu. Bọn họ đã tự mình lãnh giáo sự vô sỉ của Không Sợ Minh Chủ, cũng phải may là bọn họ còn trẻ, năng lực chịu đựng và tố chất tâm lý vô cùng mạnh mẽ! Nếu không, chỉ sợ trước đó khi còn ở trên hải đảo đã bị Không Sợ Minh Chủ ép đến tức ૮ɦếƭ.
Chẳng biết tại sao, những đại lão kia bỗng nhiên có chút cảm thương vô hình cho Tiết lão dòng chính. Ông già này thật đúng là xui xẻo, mặc dù nói cả đời minh tranh ám đấu lăn lộn, nhưng dù sao cũng là tranh đấu “chất lượng cao”, chỉ sợ cả đời cũng không ᴆụng phải người vô liêm sỉ giống như Không Sợ Minh Chủ vậy. Lần này chỉ có thể coi như là ông ta xui xẻo...
...
Đối với Tiết lão, Diệp Oản Oản cũng không để ý, trực tiếp gọi đám người Bắc Đẩu, lần nữa quay trở lại Không Sợ Minh, chuẩn bị dọn chiếc bàn có giá trị không nhỏ kia đi.
"Phong tỷ, loại chuyện nhỏ này, để cho người phía dưới đi làm là được rồi, còn bảo bọn đệ tự mình qua dời sao?" Bắc Đẩu nói.
Diệp Oản Oản lườm Bắc Đẩu một cái: "Nói nhảm, đồ quý giá như vậy, vạn nhất dời hỏng rồi làm sao bây giờ? Có bán cậu đi đều không bồi thường nổi."
Bắc Đẩu: "..." Hắn còn không đáng tiền bằng một cái bàn?
Nhưng mà, mới vừa dời chiếc bàn từ trong bảo khố ra ngoài, con ngươi Tam trưởng lão lại đột nhiên co rụt lại, nhìn thẳng về phía trước.
"Minh chủ!" Tam trưởng lão lập tức hướng về Diệp Oản Oản hô lên.
"Sao vậy?" Diệp Oản Oản theo bản năng nhìn về phía Tam trưởng lão.
"Người bí ẩn ban đầu từng gặp riêng Nhi*p Linh Lung!" Tam trưởng lão chỉ về phía trước.
Diệp Oản Oản và đám người Bắc Đẩu thuận theo phương hướng Tam trưởng lão chỉ mà nhìn lại.
Một thân hình cao lớn toàn thân bọc trong áo choàng đen, không biết từ lúc nào đã xuất hiện tại Không Sợ Minh. Bên người của người áo đen, còn có tinh anh dòng chính đi theo.
"Tam trưởng lão, xác định là hắn?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Không sai!" Tam trưởng lão gật đầu liên tục: "Minh chủ, tuyệt đối là người này, hóa thành tro tôi cũng nhận ra!"
"Không phải ông nói ngày đó đã quá muộn, không thấy rõ cụ thể sao?" Diệp Oản Oản có chút hoài nghi.
"Không thấy rõ người, nhưng mà loại y phục kia thì tôi biết!" Tam trưởng lão lại nói: "Hơn nữa, người này và thành viên dòng chính ở chung một chỗ, vậy còn có thể sai sao?"
Lúc này, Diệp Oản Oản nhìn về phía người áo đen, hàn quang lóe lên trong chớp mắt.
Chính là người này, ban đầu thương lượng với Nhi*p Linh Lung, muốn diệt trừ đại ca Nhi*p Vô Danh...
Nếu như không có người này đáp ứng, anh trai nàng tuyệt đối sẽ không ૮ɦếƭ!
Diệp Oản Oản cơ hồ không có bất kỳ lời nói nhảm nào, hai chân phát lực, cả người bật lên thật cao, tung ra một đấm ẩn chứa sức mạnh khủng bố, hung hăng đập thẳng về phía người áo đen.
"Tìm ૮ɦếƭ!"
Thấy vậy, tinh anh dòng chính trong nháy mắt chắn bên người người áo đen, cũng đồng dạng tung một đấm, đánh về phía Diệp Oản Oản.
"Ầm"!
Hai quyền chạm vào nhau, tạo ra một tiếng nổ vang trời như tiếng sấm giữa tiết trời đầu hạ.
Chỉ thấy, cái tên tinh anh dòng chính kia như diều đứt dây, bị một đấm của Diệp Oản Oản đánh bay ra ngoài.
"Con bà nó, Phong tỷ trâu bò! Chơi ૮ɦếƭ nó cho đệ, đánh ૮ɦếƭ nó!"
Thấy vậy, Bắc Đẩu ở một bên cao giọng hò hét.
"Là ngươi hại ૮ɦếƭ đại ca ta..." Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm người áo đen gần trong gang tấc, cả người giống như ác quỷ trong Tu La địa ngục bò ra ngoài: "Ta muốn ngươi ૮ɦếƭ!"
Trong lúc nói chuyện, Diệp Oản Oản giống như một con mãnh thú, trong nháy mắt nhào về phía người áo đen.
Nhưng mà, người áo đen đứng tại chỗ, ngay cả nửa bước cũng không di chuyển.
"Ầm"!
Một đấm Diệp Oản Oản toàn lực đánh ra, ở dưới con mắt mọi người, lại bị người áo đen hời hợt giữ tại trong lòng bàn tay.
Diệp Oản Oản dùng hết toàn lực, mới có thể tránh thoát từ trong lòng bàn tay người áo đen.
Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn về phía hắn ta, chân mày nhăn lại. Người này...
Người áo đen chậm rãi đi về phía Diệp Oản Oản.
"Bốp"!
Một chưởng đánh ra, tốc độ của người áo đen nhanh đến cực hạn, mắt thường đã khó mà phân biệt. Ngay cả chính Diệp Oản Oản, cũng không nhìn thấy rõ vết tích một chưởng này của người áo đen nọ.
Cơ hồ là theo bản năng, Diệp Oản Oản giơ hai cánh tay bắt chéo ngăn cản ở phía trước, miễn cưỡng đỡ được một chưởng của hắn ta, cả người lảo đảo lùi lại về sau mấy bước.
Chỉ bất quá, lúc này Diệp Oản Oản mới vừa dừng hẳn thân hình, thế công của người kia lại tiếp tục tràn lên. Mãi đến chiêu thứ tư, Diệp Oản Oản bị gã đàn ông mặc áo đen chế trụ, không cách nào tránh thoát.
"Mẹ nó!"
Tình cảnh này, khiến cho Bắc Đẩu và Tam trưởng lão hoàn toàn mắt hoa mày choáng.
Sự mạnh mẽ của minh chủ bọn họ, hai người hiểu rõ ràng trong lòng. Bây giờ minh chủ, sức mạnh so với năm đó, chỉ có hơn chớ không kém. Nói là cao thủ hàng đầu cấp cao nhất của Độc Lập Châu, vậy cũng là nhẹ! Làm sao... Không Sợ Minh Chủ mạnh mẽ như vậy, lại có thể không tiếp nổi mấy chiêu của gã dòng chính mặc áo đen này?
"Tam trưởng lão, lên... Chơi hắn, đánh hắn!"
Bắc Đẩu nhìn về phía Tam trưởng lão ở bên cạnh, mở miệng nói.
"Bắc Đẩu, nhanh lên, cứu minh chủ!" Tam trưởng lão cũng vội vàng nói gần như cùng một lúc.
"Ta... Đệt... Chúng ta cùng tiến lên!"
"Được!"
Trong lúc nói chuyện, Bắc Đẩu và Tam trưởng lão lập tức phóng về phía gã đàn ông áo đen kia.
Nhưng mà, kết quả lại cũng ở trong dự liệu, Tam trưởng lão và Bắc Đẩu, chỉ một chiêu, liền đã bị gã mặc đồ đen đánh cho ngã nhào ra đất.
"Ta tới Không Sợ Minh các ngươi, chỉ muốn lấy một vật." Thanh âm khàn khàn của người áo đen truyền ra.
Vào giờ phút này, lúc này Diệp Oản Oản mới xác định, đây chính là một người đàn ông...
"Nhanh nhanh cho, tặng cái bàn kia cho ngươi đấy..." Bắc Đẩu vội vàng nói.
Nghe tiếng, gã đàn ông áo đen liếc nhìn cái bàn một cái, rất nhanh đã thu hồi lại ánh mắt.
"Tiết lão bị tức đến bệnh nặng, cũng không có liên quan gì đến chúng ta. Chúng ta cũng tính là người của dòng chính, chúng ta có ký hợp tác chiến lược với dòng chính đó nha, các ngươi là muốn bị kiện lên Trọng Tài Hội sao?" Con ngươi Tam trưởng lão hơi hơi chuyển một cái, nhìn về phía gã đàn ông áo đen, nói.
Người đàn ông này, quả thực là quá mức khủng bố, căn bản không có khả năng dựa vào vũ lực vượt qua hắn.
"Ta... không phải là người của dòng chính!" Âm thanh bình thản của người đàn ông áo đen truyền ra.
"Không phải là người của dòng chính?"
Nghe lời nói này, tất cả mọi người đều sửng sốt một phen.
"Ha!" Nam nhân áo đen lạnh giọng cười nói: "Muốn tố cáo dòng chính, các ngươi cứ việc đi."
Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ. Tin tức trước đó lấy được, người đàn ông này, hẳn không phải là người của dòng chính, tựa hồ là thuộc về loại quân sư xuất mưu bày kế cho dòng chính...
Chẳng lẽ là được dòng chính dùng số tiền lớn mời tới?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc