Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1094

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Chỉ bất quá, so với cái gọi là kho tài nguyên, một chuyện khác cho khiến cho Diệp Oản Oản để ý, Kỷ Tu Nhiễm... từ trên hải đảo chạy sao?
Lúc lên đảo, Diệp Oản Oản từng len lén quan sát, cơ hồ cho dù là đi thuyền từ đất liền cũng cần một khoảng thời gian rất dài. Cho nên, Kỷ Tu Nhiễm làm thế nào chạy trốn?
Còn không đợi Diệp Oản Oản nghĩ sâu, một nữ nhân tóc dài tới hông chậm rãi đi vào. Sau khi cô ta nhìn thấy Diệp Oản Oản, ánh mắt hơi hơi kinh ngạc: "Tiểu Phong!"
Lúc này, Diệp Oản Oản hướng về phía sau quan sát.
Người tới không phải là ai khác, chính là Hải Đường.
Thời điểm Diệp Oản Oản vừa mới đến Độc Lập Châu, giả mạo Không Sợ Minh Chủ, từng ở trong một buổi tiệc họp mặt các thế lực lớn, ra mắt Hải Đường một lần.
Mặc dù thời điểm đó Hải Đường cũng rất nhiệt tình, nhưng Diệp Oản Oản cũng chưa khôi phục lại ký ức, cũng không biết được Hải Đường là ai, cho nên, cũng không trò chuyện nhiều cùng Hải Đường, mượn cớ rời đi.
Nhưng mà, ngày hôm nay nhìn thấy Hải Đường, tâm tình Diệp Oản Oản lại không giống với ngày trước.
Cô gái này, là bằng hữu tốt nhất của nàng tại Độc Lập Châu, cũng vừa là thầy vừa là bạn.
Buổi ban đầu khi Không Sợ Minh được sáng lập, cũng được Hải Đường hết sức giúp đỡ.
"Yo, Hải Đường tới rồi... Tới hôn một cái."
Một vị đại lão nhìn thấy Hải Đường, ánh mắt hơi sáng lên.
"Cút!"
Hải Đường lườm gã ta một cái, chợt kéo lấy Diệp Oản Oản, dẫn Diệp Oản Oản đi ra ngoài.
"Hải Đường, em vẫn luôn dữ như vậy, bá đạo như vậy... anh yêu em đến ૮ɦếƭ cũng không đổi..."
Diệp Oản Oản: "..."
Đây là nơi nào? Đều không thể tạm quên nói chuyện yêu đương sao? Cũng không tự nhìn lại tình cảnh bản thân đi! Đại lão đúng là đại lão mà, chính là loại có cảm giác ngu ngốc bất bình thường, không giống với người khác.
...
Rất nhanh, Diệp Oản Oản đi theo Hải Đường, đi tới khu A hòn đảo này.
Thông qua Hải Đường miêu tả, lúc này Diệp Oản Oản mới rõ ràng, hải đảo tổng cộng chia làm 3 khu lớn, bình thường người giữa các khu không lui tới lẫn nhau, cũng rất ít chạm mặt, theo thứ tự là dùng A, B, C để phân chia ba khu vực.
Khu A trước mắt là khu mà đám người Hải Đường ở, mà chỗ Diệp Oản Oản mới vừa đánh bài là khu B, mà đường đến khu C, tương đối xa hơn rất nhiều, ở một bên khác của hải đảo.
"Làm sao cô sẽ bị bắt vào đây?"
Hải Đường nhìn Diệp Oản Oản chằm chằm, vội vàng hỏi.
"Trước không nói chuyện này, Hải Đường, Kỷ Tu Nhiễm đâu?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Tu Nhiễm anh ấy đã rời khỏi hòn đảo này rồi." Hải Đường trả lời.
Nghe Hải Đường nói vậy, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, thật đúng là chạy rồi sao?
Kỷ Tu Nhiễm là như thế nào làm được??
"Không thể nào... Làm thế nào anh ấy chạy trốn ra ngoài?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Kỷ Tu Nhiễm là ai chứ! Một hòn đảo nhỏ như vậy mà muốn vây khốn anh ấy, chỉ sợ không dễ dàng." Hải Đường cười đáp.
"Vậy, sau khi Kỷ Tu Nhiễm chạy trốn, liền không quay lại nơi này rồi sao?" Diệp Oản Oản thần sắc đầy nghi ngờ. Dựa theo tính cách của Kỷ Tu Nhiễm, hẳn là sẽ không bỏ rơi bằng hữu của mình.
"Kỷ Tu Nhiễm nói rồi, Võ Đạo Liên Minh Công Hội, có khả năng cũng không có tâm tư hại chúng ta, cho nên bảo mọi người tạm thời không cần lo lắng." Hải Đường nói.
Diệp Oản Oản: "..." Suy nghĩ của Kỷ Tu Nhiễm, rất là đặc biệt nha...
Đều đã bị nhốt lại trên hải đảo rồi, lại còn không có tâm tư hại bọn họ.
Nhưng mà nghĩ lại, Võ Đạo Liên Minh Công Hội, tại sao lại không trực tiếp Gi*t bọn họ, ngược lại phải đem mọi người nhốt tại trên đảo... Mục đích Võ Đạo Liên Minh làm như vậy, đến tột cùng là vì cái gì?
"Đúng rồi, nơi này có một bức thư, Kỷ Tu Nhiễm bảo tôi giao lại cho cô."
Sau một hồi trầm tư, Hải Đường lấy ra một phong thư đưa cho Diệp Oản Oản.
"Không phải chứ... Kỷ Tu Nhiễm biết tôi sẽ bị bắt vào đây?" Thần sắc Diệp Oản Oản đầy kinh ngạc, Kỷ Tu Nhiễm chẳng lẽ là thầy bói biết trước được tương lai sao?
"Nói chung cũng không phải là tính ra cô sẽ bị người ta bắt vào đây. Phong thư này, vô luận là cô đi vào cũng được, hoặc là tôi đi ra ngoài cũng được, cũng đều phải giao cho cô." Hải Đường giải thích.
Diệp Oản Oản cũng không nghĩ nhiều, đem tờ giấy mở ra.
Không thể không nói, anh chàng Kỷ Tu Nhiễm này có nét chữ thật là đẹp, so sánh với chữ mình tự viết, hoàn toàn chính là bùa vẽ quỷ.
"Sự việc dòng chính, chớ có điều tra nữa, nhớ lấy... Thật ra thì, anh cũng không có mộng tưởng gì lớn lao, chỉ muốn có một mẫu ruộng tốt, mỗi ngày cơm canh đạm bạc, làm chút buôn bán lẻ, bình thản sinh hoạt."
Mấy câu nói ngắn ngủn, làm cho Diệp Oản Oản hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ.
Không để cho nàng tiếp tục điều tra dòng chính, còn nữa, một mẫu ruộng tốt... cơm canh đạm bạc...
Này, xin hỏi có vị thiên thần nào có thể ở trên trời bay xuống nói cho mình biết, phong thư này của Kỷ Tu Nhiễm, rốt cuộc là có ý gì, lại muốn biểu đạt cái gì?
Tại sao không để cho nàng điều tra dòng chính?
Còn nữa, cơm canh đạm bạc là ý gì chứ, nàng hoàn toàn xem không hiểu có được không?
Lui 10 ngàn bước mà nói, cho dù là có lý do, vậy thì lý do này, tối thiểu cũng phải nói ra đi chứ!
Thấy thần sắc Diệp Oản Oản đầy quỷ dị, Hải Đường hiếu kỳ hỏi: "Sao vậy... viết cái gì vậy?"
"Hải Đường, phong thư Kỷ Tu Nhiễm giao cho tôi này, cô chưa từng xem sao?" Diệp Oản Oản hỏi.
Nghe Diệp Oản Oản hỏi vậy, Hải Đường lắc đầu một cái: "Chưa bao giờ xem! Phong thư này là Kỷ Tu Nhiễm đưa cho cô, làm sao tôi sẽ chưa có được sự đồng ý của cô đã tự mình đi xem."
Đối với nhân phẩm của Hải Đường, đương nhiên Diệp Oản Oản sẽ không có bất kỳ hoài nghi nào.
Lúc này, Diệp Oản Oản đem phong thư trong tay đưa cho Hải Đường: "Hải Đường, tự cô nhìn một chút."
Hải Đường thần sắc nghi ngờ, nhận lấy bức thư Kỷ Tu Nhiễm viết.
Chỉ chốc lát sau, chân mày Hải Đường hơi hơi nhíu lại.
"Cô... có thể xem hiểu Kỷ Tu Nhiễm muốn biểu đạt cái gì sao?" Diệp Oản Oản hướng về Hải Đường hỏi.
"Chuyện này... thực sự là tôi không biết." Hải Đường lắc đầu một cái.
Đang êm đẹp, vì sao Kỷ Tu Nhiễm lại đột nhiên nhắc tới dòng chính?
Hơn nữa, một mẫu ruộng tốt, làm chút buôn bán lẻ, cơm canh đạm bạc... lại là có ý gì? Đoạn văn này và yêu cầu Diệp Oản Oản không nên tiếp tục điều tra dòng chính, dường như cũng hoàn toàn không cách nào liên hệ được với nhau.
Diệp Oản Oản có chút vô cùng bất đắc dĩ thở dài, Kỷ Tu Nhiễm đây là đang cho nàng chơi giải mật thư sao...
Chỉ tiếc, chỉ số thông minh của nàng có hạn, thật sự là không nghĩ ra được rốt cuộc là Kỷ Tu Nhiễm muốn truyền đạt tin tức gì cho chính mình.
Thật ra thì, nói thẳng ra không phải là tốt rồi sao?
"Kỷ Tu Nhiễm còn có lời gì lưu lại cho tôi không?" Diệp Oản Oản tiếp tục hỏi.
"Thứ này ngược lại không có, bất quá... lúc ban đầu suy luận, Kỷ Tu Nhiễm đã từng nói, nhất định có một người bí ẩn, ở sau màn đạt thành liên hệ nào đó cùng với dòng chính. Mà người bí ẩn kia, hẳn không phải là người của dòng chính, nhưng lại ở sau lưng sai sử... thậm chí lợi dụng dòng chính đi hoàn thành một số chuyện nào đó." Chỉ sau một thoáng trầm tư, Hải Đường mở miệng nói.
"Người bí ẩn?"
Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ. Là cái người bí ẩn mà ban đầu Tam trưởng lão từng nói, Nhi*p Linh Lung đêm tối đi gặp... cũng là cái gã vẫn luôn muốn ςướק đoạt chiếc nhẫn của mình.
Người bí ẩn kia, có phải là thế lực dòng chính hay không, hay là đang lợi dụng dòng chính? Một điểm này, Diệp Oản Oản không dám khẳng định, cũng không rõ ràng. Nhưng, có một chuyện, Kỷ Tu Nhiễm suy đoán lại hoàn toàn không sai.
Người bí ẩn đúng là thông qua dòng chính, để cho người của dòng chính tới ςướק nhẫn của mình.
Mà dựa theo suy luận của Kỷ Tu Nhiễm, Diệp Oản Oản lại suy luận ra một ít chuyện khác.
Người bí ẩn này, nhất định biết, chiếc nhẫn nàng đeo, tượng trưng cho quyền lực tối cao của Tử Vong Hoa Hồng. Nắm giữ chiếc nhẫn này, liền có thể khởi động Tử Vong Hoa Hồng, trở thành Eric Tử Vong Hoa Hồng một đời mới.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc