Nhân loại ngu xuẩn!
Lại khiến nó giống như sư tử đá ngu xuẩn ngồi xổm ở nơi này chờ đợi nữ nhân ngu xuẩn này đã vậy còn đeo trên cổ tôn quý của nó một cái nơ ngu xuẩn như phàm nhân nữa chứ!
Diệp Oản Oản quả thật là yêu thích vẻ mặt kia của Đại Bạch “Nhân loại ngu xuẩn ” trong mắt Đại Bạch tỏ vẻ mặt ngạo kiều, cầm điện thoại di động lên không ngừng hình Đại Bạch, dù đã có vô số tầm hình chụp chung nhưng vẫn chưa hoàn toàn thỏa mãn.
Một bên Hứa Dịch nhìn Diệp Oản Oản ở đó không sợ ૮ɦếƭ mà vòng quanh Slutte lởn vởn trên trán mồ hôi lạnh đều chảy xuống. Diệp Oản Oản này rốt cuộc là ăn lộn thuốc gì rồi lúc trước rõ ràng là sợ Slutte muốn ૮ɦếƭ.
Cũng còn may là Diệp Oản Oản coi như còn có một chút phân tấc, chỉ vòng quanh nhìn Đại Bạch, không có cho tay vào đi sờ nó, nếu không vạn nhất có tổn thương nào tới vị này tiểu tổ tông sợ rằng thiên hạ phải có một trận đại loạn.
Thật ra thì Diệp Oản Oản thực sự muốn sờ một cái nhưng cô cũng biết Slutte cực kỳ chán ghét sự ᴆụng chạm của loài người, cho nên liền không có miễn cưỡng nó, hiện tại cô chỉ có thể thấy thèm mà nhìn đầu lông xù cùng đệm thịt lớn trên tay chân của nó mà thôi a.
Nếu có một ngày Đại Bạch nguyện ý cho cô sờ nó thì tốt biết bao a.
“Hứa quản gia? Cây của tôi như thế nào rồi?”
“Tiểu thư yên tâm sẽ có chuyên gia thích đáng trông nom.”
“Nhanh mang tôi đi nhìn một chút!” Diệp Oản Oản hưng phấn thúc giục ngay sau đó nhìn về phía Đại Bạch nói ” Đại Bạch Đại Bạch, ngươi có muốn cùng ta cùng đi gặp nhìn cải trắng mà ta trồng hay không?”
Hứa Dịch khóe miệng nhỏ co rút nói: “Tôi cảm thấy Đại Bạch, Slutte nó hẳn là sẽ không cảm thấy hứng thú đâu.”
Người ta cũng không phải là ăn chay nha!
Đổ mồ hôi ૮ɦếƭ hắn rồi, hắn đều sắp bị Diệp Oản Oản hù ૮ɦếƭ rồi, cô ấy lại có dũng khí gọi Đại Bạch đi chung sao!
Diệp Oản Oản vẻ mặt tiếc nuối “A, được rồi! Cái kia Đại Bạch, ta đi trước nhìn vườn rau xanh nhé…, chờ chút nữa sẽ tới tìm ngươi chơi đùa sau nha!”
Diệp Oản Oản để baloo đựng sách vở xuống liền vội vã chạy đi vào trong sân phía sau.
Quả nhiên, hạt giống được cô gieo trồng trước khi rời đi tất cả đều được chiếu cố tốt vô cùng, cây ăn quả đều đã bắt đầu nảy mầm hoa hướng dương cũng đã cao hơn, một chút ít rau cải cũng đã có thể hái được, cá trong hồ cũng hoạt bát béo khỏe, cách đó không xa còn có mấy con gà con màu vàng đang kiếm ăn.
Nguyên bản ngôi nhà ban đầu giống như kim ti lung lạnh giá đáng sợ giờ khắc này ở dưới trời chiều khắp nơi lộ ra khí tức ôn nhu thân thiết.
Diệp Oản Oản vui vẻ dò xét thành quả của chính mình vị quản gia nào đó ở phía sau yên lặng nhỏ máu, Cẩm Viên là do kiến trúc sư thiên giới đứng đầu trên thế giới kiến tạo cứ như vậy lại trở thành nông trang.
Bất quá, từ khi bị Diệp Oản Oản thay đổi cải tạo như vậy toàn bộ bầu không khí bên trong Cẩm Viên trở nên buông lỏng thoải mái không ít.
Ít nhất đám người hầu rốt cuộc không cần mỗi ngày cẩn thận từng li từng tí chiếu cố những thứ hoa cỏ cây cối cùng cá chép đắt giá kia, không cần thường xuyên lo lắng sẽ bị Diệp Oản Oản làm hỏng nữa.
Vào lúc này thấy Diệp Oản Oản trở lại tất cả mọi người đều đứng lên giành công với nhau, nói cải trắng này là do chính mình chiếu cố, người khác nói đó là ký hiệu nuôi củ cà rốt của mình, quả thật là để cho hắn dở khóc dở cười.
Diệp Oản Oản từ đầu đến cuối nhìn một vòng lớn lại hái không ít rau cải đã có thể ăn rốt cục mới hài lòng trở về.
Mới vừa trở lại phòng khách, liền thấy Tư Dạ Hàn từ trên lầu đi xuống hướng giỏ thức ăn trong tay cô nhìn một cái nói: “Trở về rồi sao.”
Diệp Oản Oản lập tức nghiêm người đứng ngay ngắn, “Ân ân, em nhìn thấy Đại Bạch rồi á! Còn đi xem cây quả em trồng nữa, anh xem phát triển khá tốt a!”
Tư Dạ Hàn nhàn nhạt đáp một tiếng “Ừm.”
Diệp Oản Oản nháy mắt một cái tại sao cô cảm thấy tâm tình của Tư Dạ Hàn dường như không tốt lắm a!
Một bên Hứa Dịch: “….”
Cô trở lại một cái, chuyện thứ nhất là đi tìm Đại Bạch, chuyện thứ hai là đi tìm cải trắng, tâm tình ông chủ của hắn sao có thể tôt được chứ.
Bất quá hắn là tuyệt đối sẽ không thừa nhận tin tức làm cho người ta nghe đã sợ mất mật là ông chủ ngay cả lão hổ cùng một nông trại cây đều ăn giấm đâu!
Diệp Oản Oản mặc dù không biết Tư Dạ Hàn rốt cuộc tại sao tâm tình lại không tốt nhưng kỹ năng vuốt lông của cô đã đạt tới cảnh giới thượng thừa, vì vậy bạch bạch bạch chạy lại tiếp cận anh mở miệng nói “Nơ con bướm trên người Đại Bạch là anh làm sao? Thật là đẹp mắt!”
Hứa Dịch: “!”
Đại Bạch nơ con bướm mặc dù là ông chủ nói muốn là không sai, nhưng tôi chính tôi mới là người đeo a, là tôi làm việc mạo hiểm nguy hiểm đến tánh mạng mình đấy, sao cô không nói gì!
“Còn có những cải trắng này, rất tươi mới chúng ta hái xong xuống thì lấy đi đến phòng bếp bồi bổ thân thể cho anh nha! ” Diệp Oản Oản lại mềm mềm mại mại nói.
Diệp Oản Oản mềm giọng như vậy mà vuốt lông làm cho tức giận trên người Tư Dạ Hàn căn bản giảm hơn phân nửa.
Vì vậy Diệp Oản Oản thật vui vẻ mà đem thức ăn đi đưa cho phòng bếp.
Sau bữa cơm chiều, Diệp Oản Oản từ trong tủ lạnh lấy ra miếng thịt bò bít tết, sau đó liền đi vào trong sân dáng vẻ rõ ràng là muốn đi tìm Đại Bạch.
Chỉ thấy Đại Bạch hổ đang lắc cái đuôi ở trong sân dò xét, thời điểm đi ngang qua đám gà con kia không khách khí chút nào há miệng liền nuốt vào một con.
Diệp Oản Oản nhất thời nóng nảy, vội vàng chạy vội tới la lên ” Đại Bạch! Nhanh nhả ra nhả ra! Gà này là nuôi để đem ra đẻ trứng ngươi không thể ăn được!”
Đại Bạch dùng ánh mắt nhìn người bình thường ngu ngốc như cô một cái, sau đó há miệng ra, một con gà con dính đầy nước miếng liền nhanh như chớp lăn ra thật nhanh chạy trốn đi.
Nó làm sao có thể ăn loại sinh vật này được chẳng qua chỉ là ngậm lấy vui đùa một chút mà thôi!
Diệp Oản Oản thấy Bạch Hổ ép căn bản không hề ăn con gà con kia lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nịnh hót từ phía sau lấy ra khối thịt bò bít tết mới vừa trộm từ trong tủ lạnh ra ” Đại Bạch Đại Bạch, ngươi ăn cái này đi!”
Đây là một khối thịt bò sống vô cùng tươi ngon mới mẽ phía trên còn dính mùi máu tanh.
Luôn luôn đối với cô không nhúc nhích hay có bất kì phản ứng nào Đại Bạch rốt cuộc cũng giật giật mũi.
Diệp Oản Oản ánh mắt sáng lên kích động bắt đầu cám dỗ “Đây cũng không phải là một bọc thịt bò khô mấy đồng tiền đâu, đây là thịt bò đen Angus đỉnh cấp đặc biệt cung cấp nha! Ăn siêu cấp ngon luôn nha!”
Hơn nữa còn rất đắt tiền cô thật vất vả mới trộm ra được đó nha!
A, cô lấy thịt bò của Tư Dạ Hàn làm thành thức ăn của Đại Bạch cũng không tính là trộm đúng không? Đây đều là đồ của Tư Dạ Hàn mà.
Diệp Oản Oản biết Slutte chưa bao giờ ăn bất kì đồ mà người nào đưa cho nhưng cô dù sao cũng ở Cẩm Viên được hai năm rồi cũng không tính như người xa lạ nữa nha!
“A ~ tới ~ ăn một miếng mà ~ thực sự ăn ngon lắm, không lừa ngươi đâu mà! ” Diệp Oản Oản không ngừng cố gắng mà dụ dỗ Đại Bạch.
Chẳng qua là Đại Bạch hổ một bộ dạng tâm sắt như đá, chỉ giật giật mũi liền tiếp tục thờ ơ không động lòng cũng không thèm đếm xỉa gì đến miếng thịt bò đó nữa.
Tỏ vẻ cấm ăn đồ mặn sao, Đại Bạch muốn ăn chay hả?
Diệp Oản Oản vẻ mặt đưa đám nói “Ngươi so với chủ nhân của ngươi còn khó dỗ hơn nhiều a!”
Không đúng, chủ nhân của nó thật ra thì còn rất dễ dụ tới.
Diệp Oản Oản không có cách nào khác liền suy nghĩ một chút, cô chỉ có thể đem khối thịt bò kia đặt ở bên cạnh một chỗ sạch sẽ trên bãi cỏ gần Bạch Hổ sau đó chính mình đi ra chỗ khác.
Lặng lẽ nằm ở trong sân chừng vài chục phút, Đại Bạch nằm ở đó bên nghỉ ngơi lắc lư cái đuôi, vui đùa một chút với con gà con, cuối cùng, rốt cuộc cũng dùng móng vuốt lớn đem khối kia thịt bò kia khêu một cái, hạ mình đem miếng thịt bò cắn vào trong miệng, một cái nuốt lấy toàn bộ.
Nuốt lấy! Oa! Ăn ăn ăn!
Diệp Oản Oản vui vẻ chỉ còn kém ở tại chỗ thả đốt pháo hoa ăn mừng, lần đầu tiên nhìn hổ ăn so với chính mình ăn còn vui vẻ hơn.
Đại Bạch bộ dáng khi ăn đáng yêu như thế a ~
Thời khắc này Diệp Oản Oản cũng không biết tất cả mọi hành động của cô làm ở trong sân cùng với biểu tình cô si mê nhìn Đại Bạch, toàn bộ đều rơi vào trong mắt Đại Ma đầu cùng tổng quản nhà anh đang đứng ở trên lầu một. Hứa Dịch cẩn thận từng li từng tí liếc mắt nhìn ông chủ nhà mình đang đem ánh mắt rơi ở trên người của Đại Bạch chân không tự chủ run lên.
Vì sao hắn có dự cảm thực đơn ngày mai có thể sẽ là Bạch Hổ hầm cải trắng a?
Ai biểu ông chủ nhất định hạ lệnh phải để cho hắn đem Slutte tìm trở về, bây giờ tìm được ngược lại còn phải tranh sủng với nó nữa chứ, thật là không chịu nổi mà.