Đoạn đường hơi có chút xa xôi, đoàn người ngồi trên xe thật lâu, cuối cùng ngừng lại tại một nhà xưởng có diện tích rộng lớn.
Đến nơi, tài xế lập tức chạy xuống xe, đến mở cửa cho Diệp Oản Oản.
Nhưng mà, trong nháy mắt ngay khi Diệp Oản Oản xuống xe, người tài xế kia lại đột nhiên ra tay, đầy quỷ mị tấn công thẳng về phía Diệp Oản Oản.
Tiếng xé gió kinh hoàng truyền tới, một con dao nhỏ chém thẳng vào trên cổ của Diệp Oản Oản, trong nháy mắt sượt qua cổ nàng, cứa ra một đường lằn máu đỏ rực.
Chỉ thiếu một chút nữa, cổ của nàng đã bị người kia cắt lìa.
"Người nào!!?!" Diệp Oản Oản hiểm hiểm tránh thoát được một chiêu, nhưng tốc độ của đối phương quả thực là quá nhanh, tiếp đó là một loạt những đường dao vun ✓út đánh về phía Diệp Oản Oản như cơn mưa rào.
Thân thủ người này cực mạnh, tuyệt đối là sát thủ!
"Đệt!" Diệp Oản Oản tránh né được các chiêu thức của đối phương trong đường tơ kẽ tóc.
"Vô Ưu tỷ tỷ, cẩn thận! Người nào, ngay cả người của Nhi*p gia chúng ta cũng dám động!" Nhi*p Linh Lung lập tức vọt tới, tung một chưởng đánh thẳng vào người tên sát thủ kia.
Vô luận về tốc độ hay sức mạnh, chưởng này của Nhi*p Linh Lung đều có thể nói là xuất thần nhập hóa, chỉ dùng một chưởng đã đẩy lui được gã sát thủ.
"Phụttt——!!" Sát thủ phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên bị trọng thương, vội vàng phi thân chạy trốn.
Diệp Oản Oản theo bản năng nhìn về phía Nhi*p Linh Lung, chỉ một chưởng đã đánh lui sát thủ, thân thủ của Nhi*p Linh Lung này, chỉ sợ là còn cao hơn so với tưởng tượng của nàng.
Một nhóm hộ vệ Nhi*p gia lập tức truy đuổi sát phía sau. Cùng lúc đó, các trưởng lão và cao tầng ở chiếc xe phía sau cũng rối rít tiến lên đón.
"Người nào, thật là to gan, thậm chí ngay cả Nhị tiểu thư của chúng ta cũng dám ám sát!"
"Quả thật là coi trời bằng vung! Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng!"
"Tiểu thư, cô không sao chứ?"
Các trưởng lão và cao tầng rối rít thăm hỏi.
Diệp Oản Oản xoa xoa bàn tay mới vừa rồi đối chiêu có chút tê dại, "Không có việc gì."
Lúc này, trong số những âm thanh tức giận, đột nhiên truyền tới một thanh âm sâu kín, "Nhị tiểu thư, với thực lực của cô, gã sát thủ kia sợ là ngay cả người của cô cũng đều không tiếp cận được, sao lại..."
Câu nói kế tiếp người kia không hề nói ra, nhưng ý tứ không cần nói cũng đã biết.
Bị người này nói toạc ra, nhất thời tất cả mọi người đều dùng một ánh mắt hơi khác thường mà nhìn Diệp Oản Oản.
Đúng vậy, thiên phú võ đạo của Nhị tiểu thư năm đó đã từng làm chấn kinh toàn bộ Độc Lập Châu, đã từng có lúc là thần thoại của giới lính đánh thuê. Bây giờ làm sao mà ngay cả một sát thủ đều không địch lại, cuối cùng tên sát thủ kia vẫn phải nhờ Nhi*p Linh Lung tung một chưởng đánh lui.
Đối mặt với ánh mắt hoài nghi của những cao tầng và trưởng lão kia, sắc mặt Diệp Oản Oản trầm xuống.
Sức mạnh của nàng quả thật là đến nay đều chưa từng hoàn toàn khôi phục. Coi như khoảng thời gian này nàng đã đem hết toàn lực tham gia huấn luyện, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục lại 3 - 4 phần mà thôi. Nếu như ở trong tình trạng say rượu mất lý trí, đại khái có thể khôi phục lại 5-6 phần, cũng vẫn còn kém rất xa.
Những thứ như võ đạo, càng đến đẳng cấp cao, coi như chỉ một chút chênh lệch, cũng đã là rãnh trời.
Có mấy người, có khả năng cả đời đều không cách nào bước qua được khoảng cách đó.
Trạng thái của Diệp Oản Oản thời khắc này giống như là một game thủ max cấp bị reset lại từ đầu, hết thảy các cửa ải đều đã bị phá đảo hết rồi, nhưng bây giờ lại phải một lần nữa tăng cấp lại từng bước một. Mặc dù tiến độ so với người thường sẽ nhanh hơn một chút, nhưng càng đi lên cao lại càng khó khăn.
Loại đồ vật như ngộ tính, không phải là cứ dựa vào huấn luyện liền có thể đột phá.
Vô luận nàng cố gắng thế nào, vẫn luôn có cảm giác rất đình trệ, thân thể từ đầu đến cuối không cách nào đáp ứng được kỳ vọng của mình. Ảnh hưởng của việc này khi tỷ thí với cao thủ chân chính, không thể nghi ngờ là nhân tố trí mạng.
"Chẳng qua chỉ là hôm nay thân thể của tỷ tỷ có chút không thoải mái mà thôi!" Nhi*p Linh Lung đầy thân thiết đi tới dàn xếp, tỏ vẻ ân cần nhìn về phía Diệp Oản Oản nói, "Tỷ tỷ, xin lỗi, là lỗi của tôi, lại để cho sát thủ trà trộn vào, làm cho cô sợ hãi. Tôi sẽ phái người đưa cô đi về nghỉ một chút nhé!"
Các cao tầng và trưởng lão nhìn thấy một bộ dáng của gia chủ tạm quyền nhu nhược như vậy, bị sát thủ ám sát một đợt đã hoảng sợ muốn đi về nghỉ, sắc mặt nhất thời càng thêm khó coi.
Yếu như vậy, làm sao có thể đảm nhiệm vị trí gia chủ của Nhi*p gia bọn họ?
Giờ phút này Diệp Oản Oản làm sao lại còn không hiểu rõ, những gì vừa xảy ra hôm nay, e rằng Nhi*p Linh Lung đã sớm an bài tốt.
Nhi*p Linh Lung...
Cuối cùng cũng không nhẫn nại được rồi sao?
Nhìn dáng dấp này, sau khi cô ta không còn con rối, bắt đầu tạo thanh thế, muốn tự mình ra tay, ςướק lấy Nhi*p gia rồi!
Trước đó sức cạnh tranh của Nhi*p Linh Lung quả thật là không có độ khả thi cao. Nhưng mà, nếu như dưới tình huống Nhi*p Vô Danh đã mất đi tư cách thừa kế, mà thực lực của nàng đã suy giảm mạnh, vậy thì tình hình bọn họ sẽ rất bất lợi rồi...
Yêu cầu của Nhi*p gia đối với gia chủ mỗi đời, ngoại trừ năng lực, còn đặc biệt nghiêm khắc đối với yêu cầu về sức mạnh nữa.
...
Buổi tối, trở lại Nhi*p gia.
Diệp Oản Oản dùng chiêu “đoạt mệnh liên hoàn gọi”, điện thoại cho Nhi*p Vô Danh quay trở về.
"Vô Ưu, em tìm anh có chuyện gì? Có chuyện gì thì nói mau đi! Em có biết nửa phút của anh trai em, trị giá tận mấy đơn đặt hàng lớn, lên đến cả trăm tệ hay không?" Nhi*p Vô Danh tỏ vẻ than phiền.
Nửa phút mấy trăm tệ...
Thật là lợi hại nha!
Diệp Oản Oản tức giận liếc hắn một cái, "Anh theo em tới đây một chút!"
"Làm gì?" Nhi*p Vô Danh bất đắc dĩ đi cùng nàng tới một cái sân rộng không người.
Diệp Oản Oản đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp yêu cầu: "Cùng em đánh một trận."
Nhi*p Vô Danh: "Hể?"
Diệp Oản Oản: "Hiện tại, cùng em đánh một trận."
Nhi*p Vô Danh mặt đầy cảnh giác: "Em có âm mưu gì? Em muốn khiến anh bị cha mẹ đánh ૮ɦếƭ sao?"
Làm sao hắn dám có suy nghĩ cùng đánh với cha mẹ ruột một trận được!
Diệp Oản Oản có chút cạn lời: "Em chỉ muốn nhìn thử xem hiện tại cảnh giới võ học của em đang ở trình độ gì mà thôi. Nhanh lên một chút, đừng càu nhàu nữa!"
Nhi*p Vô Danh: "Ồ, vậy thì được."
Diệp Oản Oản không yên tâm dặn dò: "Không được nhường em, nghiêm túc đánh với em một trận."
Nhi*p Vô Danh: "Ok."
Vù ——
Một giây kế tiếp, hai người cơ hồ là đồng thời ra tay.
Sau đó, "Uỳnh" một tiếng, Diệp Oản Oản lại... trực tiếp bay ra ngoài.
"Ôi chao, mịa nó ——!!" Nhi*p Vô Danh sợ hết hồn, vội vàng bay nhào qua, ngay trước khi Diệp Oản Oản ᴆụng vào vách tường phía sau, bay qua đỡ lấy nàng, rất sợ nàng bị thương.
Diệp Oản Oản xạm mặt lại đứng vững bước chân, hướng về phía Nhi*p Vô Danh rống giận: "Nhi*p Vô Danh! Anh muốn mưu sát em gái ruột sao!"
Nhi*p Vô Danh cũng sợ hãi, "Anh nói này em gái, làm sao em lại cùi bắp như vậy hả!"
Diệp Oản Oản: "Anh mới cùi bắp! Cả nhà anh đều cùi bắp!"
Nhi*p Vô Danh: "Này, em gái, em đừng vô lý vậy! Nếu như Nhi*p gia chúng ta cả nhà đều là cùi bắp, vậy thì Độc Lập Châu liền không có cao thủ."
Diệp Oản Oản không tiếp tục so đo cùng hắn, sắc mặt nghiêm túc hỏi: "Em hỏi anh, anh dùng mấy phần thực lực?"
Nhi*p Vô Danh nghiêm túc suy nghĩ một chút, "0,1 phần đi..."
Diệp Oản Oản: "..."
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, "Nói chuyện đàng hoàng cho em, rốt cuộc là 1 phần hay là 0,1 phần?"
Nhi*p Vô Danh: "0,1 phần không sai mà!"
Diệp Oản Oản: "..."
Diệp Oản Oản trầm mặc rất lâu mới tiếp tục mở miệng hỏi: "Lúc trước khi em ở thời kỳ đỉnh cao, có thể đón đỡ được mấy chiêu của anh?"
Nhi*p Vô Danh sờ cằm một cái, "Nếu như là em lấy thân phận em gái của anh mà nói, có thể đón được hai chiêu của anh. Nếu không phải là lấy thân phận của em gái anh, chỉ có thể đỡ được một chiêu mà thôi."
Diệp Oản Oản: "..."